Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ

Chương 200




Hai người giằng co.

Bầu không khí trong phòng càng ngày càng khẩn trương, lửa giận của Hiên Viên Liệt ở trong lúc Tiêu Tiêu trầm mặc cũng càng thiêu đốt càng lớn. Bốp! Anh đột nhiên hất cổ tay cô ra.

"sóiở Kim Vực, là một chủng loại sói đặc thù, Lang Vương cũng là Vua của bầy sói. Loại sói này, chỉ có núi Kim Vực mới có. Mà... Cái gọi là núi Kim Vực, chính là núi phía sau của gia tộc tôi." Giọng nói của anh không có bất kỳ lên xuống gì, nhưng mà từ ánh mắt kia không khó nhìn ra sự phẫn nộ của anh.

Ánh mắt Tiêu Tiêu nhìn chăm chú, không nghĩ tới anh sẽ nói ra một chút, cũng không lo được suy nghĩ nhiều, chỉ phải nhớ kỹ anh nói những lời này, Lang Vương Kim Vực ở núi Kim Vực, mà Núi Kim Vực là núi phía sau gia tộc Hiên Viên, cũng chính là, Lang Vương Kim Vực cũng là nhà anh đi. Khó trách Bạch Nguyệt bảo cô đến hỏi Hiên Viên Liệt. Xem ra cái này thật không phải một việc dễ làm.

"Há, tốt, cám ơn anh nói cho tôi biết những thứ này. Tôi phải đi rồi." Cô lưu lại cũng không biết nên làm sao bây giờ.

"cô cảm thấy lấy tình huống bây giờ cô có thể thay bạn cô cầm tới máu Lang Vương Kim Vực sao?" Hiên Viên Liệt lạnh lùng nói ra.

"anh nói cho tôi biết tin tức Lang Vương Kim Vực, tôi đã vô cùng cảm tạ anh, chuyện sau đó chính là, tôi sẽ tự mình từ từ suy nghĩ biện pháp."

"A..." Anh cười lạnh một tiếng, từ trên thân lấy ra một tấm thẻ, lạnh lùng ném tới chỗ Mộ Tiêu Tiêu.

Tiêu Tiêu nhanh nhẹn tiếp được tấm thẻ: "Đây là cái gì?"

"Muốn tiến vào Núi Kim Vực, nhất định phải đi qua gia tộc tôi, cầm cái này qua phi trường, nó sẽ trở thành giấy thông hành cho cô đi gia tộc Hiên Viên."

Nắm lấy tấm thẻ, đó là một tấm (mở ra) thẻ màu vàng, phía trên khảm nạm một cái đồ án, nếu như cô không có đoán sai, cái đồ án này cũng là huy hiệu của Hiên Viên gia tộc rồi.

"vì sao anh phải giúp tôi?" Cô nghi hoặc hỏi.

Hiên Viên Liệt đi trở về đến cạnh ghế sa lon, ngồi xuống, biểu lộ đã trở nên băng lãnh, trong ánh mắt cũng làm cho người ta đoán không ra lúc này anh có tâm tình gì, cầm lấy văn kiện tiếp tục xem: "ngược lại tôi thật ra muốn nhìn một chút, sau khi tiến vào phía sau núi, cô sẽ không liều chết lấy máu Lang Vương Kim Vực cho người bạn này."

Một câu của Hiên Viên Liệt đã làm rõ mức độ nghiêm trọng cùng tính nguy hiểm của sự việc.

Tiêu Tiêu nắm tấm thẻ, cô sớm đã đoán được không phải cái chuyện đơn giản gì, chỉ là không có nghĩ đến bên trong sẽ phức tạp như thế, sẽ cùng Hiên Viên gia liên lụy sâu như vậy.

Dù sao là không còn cách nào, núi đao hay biển lửa, cái này đều phải đi một lần.

"Cảm ơn." Nói ra câu tạ ơn này, cô cũng không biết là mang tâm tình gì, tóm lại tâm thần cô rất bất định, rất phức tạp.

Sau khi cô đi, Hiên Viên Liệt đứng ở ban công, nhìn qua bóng lưng cô đi xa, không nói một lời.

Mà Mộ Tiêu Tiêu, sau khi biết được tình báo từ Hiên Viên Liệt nơi đến Lang Vương Kim Vực, cùng ngày liền làm xong chuẩn bị qua Hiên Viên gia tộc, Bạch Nguyệt quy định cho không nhiều ngày lắm, cô phải nhanh chóng hoàn thành, cho nên hành động sớm một ngày cũng tốt.

Miêu Miêu đi theo Phong Tâm Mộng đi nước Pháp, cứ như vậy cô làm việc hành động, cũng không cần lo lắng cho Miêu Miêu rồi. ở nơi Phong Nghị Trì đó, Miêu Miêu tuyệt đối an toàn.

Nói một tiếng với Các lão mấy ngày gần đây mình muốn rời khỏi, liền cầm tấm thẻ Hiên Viên Liệt cho, bước vào hành trình qua Hiên Viên gia tộc.

Hiên Viên Liệt cho tấm thẻ kia, xác thực vô cùng thuận tiện, quả thật đến phi trường vừa bày ra tấm thẻ này, liền có người mang đến máy bay riêng, cô đã từng đi qua Hiên Viên gia tộc một lần, đối với Hiên Viên gia tộc cũng có mấy phần quen thuộc. Loại máy bay riêng này, đúng là chuyên môn thẳng tới Hiên Viên gia tộc.

Đem cất kỹ tấm thẻ, bây giờ xem ra có tấm thẻ này, qua Hiên Viên gia tộc đến phía sau núi, cũng không phải là việc khó gì, thật đúng là một tấm (mở ra) lệnh thông hành.

Muốn đến nơi này, cô cũng không biết nên cảm tạ Hiên Viên Liệt, hay là khác...

Ngồi ở trên máy bay, cô một mực rất nôn nóng khó có thể bình an, vốn tưởng rằng vĩnh viễn sẽ không hề bước vào cái gia tộc này, không nghĩ tới có một ngày cô vậy mà chủ động tới rồi.

Không mất bao nhiêu thời gian, cô đã tới phi trường của Hiên Viên gia.