Mệnh Ti

Mệnh Ti - Chương 06: A haha! Thật cao minh, ta không hiểu! (3)




"Cẩn thận!" Một thú nhân hốt hoảng kêu lên, nhưng cũng đã muộn, chiếc bàn học lao đến cửa quá nhanh, căn bản bọn họ đều không ngờ đến đang lúc này lại có người mở cửa, vì thế mà không kịp phòng bị.

Đám thú nhân đều là học viên năm nhất, vẫn choai choai bốc đồng. Vừa rồi vào lớp, đợi không thấy giáo viên, còn tưởng được trống tiết, vì thế hò hét nhau ra chiến mấy trận đọ sức coi ai sẽ lên làm thủ lĩnh. Thú nhân trong xương trong máu đều hiếu chiến, cả lớp hơn năm mươi đầu húi cua nháo loạn ồn ào một trận, cuối cùng hai thú nhân mạnh nhất đánh đến cao trao, bàn ghế xung quanh dù đã dọn ra, vẫn bị bọn họ té ngã văng tứ tung.

Mà cũng thực trùng hợp, văng một cái bàn liền bay ngay ra cửa.

Cả đám thú nhân nhắm mắt lại, trong lòng kêu toi rồi. Một lớp đều đã đến đủ, bây giờ còn có người mở cửa ra, dùng đầu ngón chân cũng biết đấy là ai.

Đều nghe đàn anh khóa trên nói, khoa chế tạo cơ giáp có một giáo viên á thú cực kỳ xinh đẹp không thua gì giống cái. Học viện Quân đội Đế Quốc mặc dù tiêu chuẩn tuyển chọn cao, bất quá cũng không phải á thú cũng không có, nhưng đếm đếm một hồi, số lượng á thú cũng chỉ trên trăm, nhồi vừa đủ hai lớp học, còn là lớp đặc biệt ở tòa nhà đặc biệt cách mấy khu với thú nhân, mỗi lần muốn chen chân đi ngắm tiểu á thú mềm mại đều phải chen đến sứt đầu mẻ trán mới được nhìn thấy góc áo của người ta.

Nghe nói đến khoa chế tạo cơ giáp có giáo viên á thú xinh đẹp như hoa, đám học viên đều bất chấp mà lao vào, cực chẳng đã hai ba năm trở lại đây, khoa chế tạo cơ giáp Học viện Quân đội Đế Quốc bất chợt bạo tăng nhân số.

Chuyện này người người trong trường học đều biết, bất quá cũng không thể trách, bình thường đều là thú nhân đứng lớp, đực rựa nhìn đực rựa đương nhiên là nhìn đến mắt nổi mục đóng mấy tầng chai rồi, cuộc sống trong trường lại bê bết tới nổi một năm chỉ được vài dịp nghỉ lễ, còn lại đều bị cấm túc ra đường, đám thú nhân tinh lực tràn trề ngày ngày bị hành hạ bởi đủ dạng huấn luyện, đều sắp phát điên.

Phải biết trong trường không phải là không có giáo viên á thú, thậm chí trưởng khoa khoa điều trị hồi phục và khoa duy tu cơ giáp còn là hai giống cái siêu cường, bất quá phần lớn bọn họ đều đứng lớp dành riêng á thú và giống cái.

Đám thú nhân lệ chảy thành sông. Quá tàn ngược đi. Vì thế biết được có khoa chuyên môn của thú nhân tồn tại một giáo viên á thú, mọi người đều đổ xô ầm ầm về đây.

Học viện Quân đội Đế Quốc rất lớn, hầu như một vùng phía nam thủ đô này đều là lãnh thổ của học viện, bao gồm các tòa nhà dạy học, khu ký túc xá, nhà ăn, quảng trường luyện tập, đấu trường và sân vận động. Diện tích lớn nhân số cũng khổng lồ.

Học viện cũng là nơi có số lượng á thú và giống cái tham gia học tập nhiều nhất. Giống cái và á thú tinh thần lực đều có một dạng tầng số đặc biệt dùng để xoa dịu thú nhân, vì thế rất hiệu dụng trong chữa trị, cũng dẫn đến tinh thần lực bọn họ cực cao, đây xem như là bù đắp của tạo hóa dành cho bọn họ đi, một thú nhân bạo động phát cuồng, có được tinh thần lực của á thú hoặc giống cái chau chuốt là một điều tuyệt đối cần thiết, cũng dẫn đến việc thú nhân ngoài trân trọng bọn họ vì là người sinh ra hậu đại cho mình, còn đặc biệt yêu thương nâng niu, tinh thần chải chuốt cho nhau, kết quả là càng thêm thân thiết gắn bó.

Khoa chuyên chức của giống cái và á thú là điều trị và duy tu cơ giáp, bởi vì thể chất đặc biệt của giống cái, hầu như đến mười tám tuổi đều trải qua một lần phát tình đầu tiên, khi phát tình sẽ tiết ra hocmôn đặc biệt dẫn dụ thú nhân vào không khí, bởi thế nhà trường phải sắp xếp bọn họ ở hẳn một khu vựa riêng biệt cách ly, nằm ngay sau lưng tòa nhà của á thú.

Còn á thú mặc dù cũng có kỳ phát tình lúc thành niên, bất quá đều có thể ức chế lại được trong vòng bốn tiếng, khoảng thời gian đó đủ để nhà trường can thiệp, nên không có quá nhiều khoảng cách giữa á thú cùng thú nhân, bọn họ một số người thực lực cường đại, còn có thể hòa lẫn vào các khoa chuyên chức của thú nhân như chỉ huy chiến đấu, chế tạo cơ giáp, khoa điều khiển cơ giáp thậm chí là khoa thực lực tổng hợp của tất cả các khoa để học tập. Nhưng bất quá số lượng cũng không đáng kể. Một lớp thú nhân năm mươi người, cùng lắm chỉ có tới xấp xỉ mười á thú.

Cho nên có thể thấy, bọn họ tha thiết với á thú và giống cái như thế nào, đám thú nhân sắp nhìn nhau chán đến chết lại biết được khoa mình có một người đứng lớp, còn là tiết thực hành chế tạo cơ giáp một tuần tận bốn buổi học, phải nói là lệ chảy thành sông, chỉ hận không thể ngày ngày được người dạy, ngày ngày nghe người nói, nhiêu đó cũng đủ hạnh phúc trong mơ cười tỉnh.

Tạm lướt qua mấy chuyện linh tinh phía trên, Trạm Xu sau khi cảm nhận kình phong ập tới, cơ thể theo bản năng cảm nhận được nguy hiểm liền lùi một bước dài ra sau, cái bàn bởi vì cửa lớp chưa kéo ra hoàn toàn mà bay vừa đến khung cửa liền bị chặn lại, vừa vặn sát kề đầu mũi Trạm Xu, va đập mạnh làm cửa rung bật lên, vách tường chấn động, sau đó cái bàn liền bị phản lực mà văng ra vài mét, lớp kim loại đều bị móp đến biến dạng.

Trạm Xu chớp mắt nhìn cái bàn bị văng kia, lại chớp mắt nhìn lên đám học viên tụ tập vào một góc đang trợn mắt nhìn mình, đôi mắt sau cặp kính lóe lóe, tay nâng lên chỉnh lại tóc hơi rối, coi như không có gì bước vào. Vừa đi vừa đảo mắt đánh giá khắp phòng học.

Trang thiết bị vô cùng tân tiến còn mới tinh, phòng học rộng rãi thoáng mát, sáng sủa vô cùng. Nguyên thân từ mười lăm tuổi đổi thân phận, đến bây giờ đã mười tám tuổi, xem như đã dạy ở đây tầm hai ba năm rồi, trong ký ức đối với phòng học vô cùng quen thuộc.

Cậu đặt tài liệu lên bàn, lúc này mới đảo mắt nhìn đám thú nhân choai choai mặc đồng phục xanh lam của khoa chế tạo cơ giáp, yên lặng đánh giá bọn họ, đều một bộ há hốc mồm ngây ngốc, cậu nghi ngờ nhìn nhìn.

"Về lại vị trí đi." Chất giọng thanh lãnh cường thế ra lệnh cho đám học viên, đánh thức bọn họ khỏi kinh ngạc, sau đó cả lũ ánh mắt phát sáng nhìn chằm chằm Trạm Xu, ào ào quay về chỗ ngồi, miệng vểnh cao nước miếng sắp chảy ra tới nơi.

Đây là á thú, là á thú đó!!! Là á thú xinh đẹp nhất bọn họ từng gặp đó!!! Là giáo viên cả năm của bọn họ đó!!! Thú thần ơi điên mất thôi ngao ngao!!!



Trạm Xu nhìn bộ dạng ngu ngốc thiếu tiền đồ của bọn họ, rất bất mãn muốn xuống cho mỗi tên một cước. Lại đảo đảo quanh lớp, lúc này mới phát hiện ra có gì đó không thích hợp, lớp này... hình như là... không có á thú đi...?

Đều nói một lớp thú nhân cho dù có vắng lắm cũng sẽ thấy được một hai á thú, thế nhưng lớp này trình độ xét tuyển cũng không đến nổi nào, tại sao một á thú cũng đều không có???

Thật ra Trạm Xu không biết, đó là đám thú nhân sau khi xem hết lịch học để đăng ký, phát hiện ra duy nhất một lớp khoa này có giáo viên là á thú, còn nghe đồn là cực phẩm xinh đẹp, liền ào ào nườm nượp đăng ký vào, kết quả dẫn đến đó chính là chưa quá hai phút, lớp học liền kín, mấy á thú còn nhàn nhã nhòm nhòm trang đăng ký lớp học sau khi thấy lớp đỏ lòm kín chỗ, liền ngẩn người ra, cái quái gì đây?

Trưởng khoa chế tạo cơ giáp đang nhàn nhã uống trà theo dõi các lớp đăng ký, sau khi mở lớp đăng ký chưa lâu liền thấy một lớp này bị đầy, liền xuýt phun trà, không khỏi chậc chậc ra tiếng.

Mỹ nhân a mỹ nhân~ quả nhiên là bị đu theo như vịt, ngẫm lại vị giáo sư trẻ này về sau sẽ thực khổ cực a, liền đặt tách trà xuống, lướt đến văn phòng của trưởng khoa duy tu cơ giáp, cửa cũng không gõ liền xong vào: "Em yêu ơi~ Chồng của em tới đây~"

Sau đó liền uy uy vũ vũ bị giống cái nhà mình cho một bạt tai đỏ lòm lòm trên mặt, đến ba ngày đều không muốn bôi thuốc, mỹ kỳ danh:Muốn lưu lại ấn ký của vợ chứng tỏ ta là hoa có chủ.


Tác giả: "..."

Khụ khụ, được rồi, tạm bỏ qua điệp khúc này đi. Quay về hiện thực.

Trạm Xu khoanh tay trước ngực, đứng tựa bên bàn, mắt lạnh nhìn đám thú nhân choai choai, âm thanh dứt khoát lãnh ngạnh vang lên: "Các cậu đi học cho khôn ra hay là đi học để ngây ngốc thành thế này?"

Cả đám bị âm thanh lãnh ngạnh làm cho hoàn hồn, lại nghe lời cậu nói, bất giác đỏ mặt cúi đầu, ngẫm lại mấy hành động vừa rồi cũng thấy mình thật ngốc.

Trạm Xu hừ mũi: "Thấy á thú giống cái đều ngây ngốc như vậy, xác định cả đời đều không om kiều thê về được đi."

"Đàn ông sứ dài vai rộng, hocmôn của các cậu không phải là để tùy tiện phát ra thế này."

"Đều ngẩng đầu lên!"

Cả đám bị gầm, giật thót mình ngước lên nhìn á thú đại nhân bất giác trở nên cao lớn uy vũ kia, hai mắt thẳng tăm tắp.

Trạm Xu trừng mắt nhìn bọn họ, không tự giác nhớ tới quá khứ trước đây, khi đã trở thành một đào tạo viên gián điệp, cậu cũng từng giáo huấn cái lũ nhóc choai choai mỗi khi thấy được đại mỹ nữ nóng bỏng trong căn cứ đều ngu ngốc sấn tới, ăn bao nhiêu giáo huấn cũng không chừa, khi ấy Trạm Xu cực kỳ mất mặt, xanh ruột xanh gan lôi đầu đám tiểu tử đó ra sân nắng chang chang vác ba lô chạy hai mươi vòng, sau đó phạt trồng chuối nghe cậu giáo huấn mấy tiếng đồng hồ. Nghĩ lại liền bao nhiêu xúc cảm trào dâng, không tự chủ mà bộc phát khí thế năm đó đối với đám thú nhân trong lớp.

"Các cậu tự soi gương nhìn lại bộ dạng của mình đi, lúc này nhìn cỡ nào ngu ngốc, nam nhân muốn theo đuổi về tay kiều thê, còn không phải dựa vào năng lực bộc phát sao, đem cái bộ dạng này ra, các cậu không ăn một đá của bọn họ là quá uổng. Muốn theo đuổi kiều thê, các cậu phải nỗ lực bạo phát điểm mạnh của mình, mọi lúc mọi nơi đều phóng đại năng lực cho người ta nhìn đến kinh sợ. Phóng đại bằng cách nào? Là đánh không kêu, đỗ máu không rơi lệ, cho dù người không còn một chút sức, cũng phải cố mà đứng vững như cột, máu lên tậng miệng vẫn không được phép phun ra, không làm được cũng phải trang bức lãnh đạm bình tĩnh khí thế kinh người để người khác sợ hãi, các cậu có hiểu không! Vì kiều thê trong mơ, các cậu có dám không? Có dám không!"

Một câu cuối hùng hồn khí thế, vang vọng khắp ngõ ngách lớp học, dứt khoát mà nhiệt huyết như lửa, tựa như hồng thủy sắp bạo phát ra, khí tức lão quân nhân bất thình lình trào ra chấn nhiếp toàn lớp, đám thú nhân chưa trải qua huấn luyện, dưới hào khí trấn trụ của Trạm Xu, tinh thần bất giác căng lên, bên tai như nghe thấy trống trận thùng thùng gấp gáp, khí huyết theo đó sôi sùng sục, sống lưng thẳng tắp, hai mắt trừng lên, khí thế trong người cũng theo dẫn dắt của Trạm Xu mà khuấy đảo ra ngoài, cả lớp không tự giác đứng bật lên, bàn ghế bị đẩy ngã rào, ầm ầm một tiếng, năm mươi thú nhân chân phải dậm đất, một tay chắp sau lưng, tay phải nâng lên chào một lễ quân đội, đầu ngẩng hiên ngang, cỗ nổi lên lằn gân hô to vang dội: "Sẵn sàng! Dám!"

Khí thế bộc phát của năm mươi thú nhân bất giác khuấy cho vách tường run lên, mặt đất chấn động, một tiếng này vang vọng khắp phòng, nghe vào tai người bình thường cũng không khỏi bị kích động máu huyết, rất có tư thái cầm súng lao lên đầu tuyến đánh giặc xả thân, cảm tử không chết không ngừng.

Nhịp tim Trạm Xu gõ điên cuồng, huyết dịch trong người một thoáng này như muốn phá vỡ xiềng xích trào ra, khí thế quân nhân lãnh tĩnh khốc liệt cuồn cuộn quanh người,.một hơi thở cũng khiến người ta bất giác cảm thấy nguy hiểm.


Cậu cũng dậm mạnh chân, đáp lại một lễ: "Tốt!"

Sau đó, tất cả hoàn hồn.

Trạm Xu vừa nghiêm lễ xong, mới thức tỉnh lại mình vừa rồi mới làm cái gì.

Kích động sĩ khí.

Có một số người, sinh ra đã có khí thế áp đảo người khác khiến họ tin phục, Trạm Xu chính là tuýp người đó, sau khi trải qua huấn luyện trong quân đội, loại khí thế khủng bố này lại càng được kích hoạt toàn diện, những khi cần phải ra đại trận càng quét tội phạm đẳng cấp, dưới việc huy động lượng lớn nhân lực, cậu đều phải đứng ra thả khí thế kích phát tâm lý của toàn đội, cái này là nhằm vào tâm lý, kích động nhiệt huyết của bọn họ. Chiêu này trong quân đội dùng rất thường xuyên, mà cũng vô cùng hiệu quả.

Kích thích ý chí chiến đấu của bọn họ, không phải để họ liều chết vì quốc gia, mà nêu ra mục tiêu để họ toàn quân phấn đấu, một khi như thế, ngoài việc cả đoàn liên kết thêm chặt chẽ, còn khiến bọn họ giảm thiểu thương vong.

Phải biết đào tạo một quân nhân đặc chủng là cả một quá trình hao tiền tốn của, mất một người chính là một tổn thất lớn vô cùng.

Ngày hôm nay, đứng trước nơi này, hoàn cảnh như trở về quá khứ cùng đám tiểu tử trong trại huấn luyện, bất giác hoài niệm khiến Trạm Xu không cầm lòng được, khí thế kia liền bung tỏa ra, chỉ là giáo huấn bọn họ theo đuổi bà xã, lại vô tình kích động mãnh liệt như vậy...

Khụ khụ... nói cho cùng ngày trước muốn lũ nhoi kia học tập huấn luyện nghiêm túc, cậu cũng phải dùng mấy chuyện này kích động bọn họ, đàn ông mà,không nói đến phụ nữ liền không phải đàn ông, dùng mấy việc theo đuổi vợ này mặc dù rất tiện, nhưng nói chung đều khiến tâm tình bọn họ hăng hái lên như đánh máu gà.

Quả nhiên, dù qua ba ngàn năm, theo đuổi vợ vẫn là vương đạo của đám nam tử hán.

Lúc này, đầu não Vian thông qua kết nối tinh thần, mới nhắc nhở Trạm Xu, trong giọng nói vốn lạnh lùng trước đây còn lộ ra bất đắc dĩ cùng bó tay: "Chủ nhân, ngài cũng là một giống cái a!"

Một giống cái lại đi dạy thú nhân cách theo đuổi vợ... có chút.... thật là... tự bê đá đập chân mình rồi...


Trạm Xu: A haha!

Thật cao minh! Ta không hiểu!

Ta không muốn hiểu! QAQ

Giống cái cái đầu mi! QAQ

Còn may mắn, mình còn chưa dạy bọn họ tâm pháp theo đuổi vợ:

Một mặt dày,

Hai đại gia,


Ba lưu manh,

Bốn gậy và kẹo,

Năm xum xoe.

Một, hai, ba, bốn, năm không được,

Trước làm to bụng rồi cưới!

Trạm Xu: khụ khụ, đây chính là đồng dao của cái lũ vô lương mỗi lần bị cậu phạt chạy đều hò hé gào rú lên phát điên. Mà câu cuối còn gào to hơn bao giờ hết...

Sau khi Trạm Xu hồi thần để đám thú nhân còn đang kích động trong lớp ổn định lại, không chú ý đến ngoài cửa có một người đang đứng, qua lớp kính tĩnh lặng nhìn vào trong này, toàn bộ quá trình vừa rồi đều thu hết vào mắt.

Người nọ khuôn mặt lãnh khốc, bất thình lình khóe môi lạnh bạc kéo lên một tia cười nhợt nhạt, cả người tĩnh lặng cũng mơ hồ phát ra khí thế uy nghiêm bệ vệ, khốc liệt cảnh cáo "người lạ chớ gần".

Hai mắt xanh lam nhìn thân ảnh mảnh mai của người bên trong, một lúc mới dời đi, trong mắt vốn vô cảm toát ra thần thái khác thường, bước chân nâng lên, lớp cơ kéo căng dưới quân phục, từng bước hữu lực đều đặn, quân ủng màu đen bóng loáng gõ đều nhịp trên hành lang, nón tướng quân phủ xuống một tầng bóng mờ trên mặt, thần hình cao lớn thẳng tắp dần khuất khỏi hành lang, khí thế bung tỏa tứ phương như chiến thần.

Hắn nâng tay, điểm trên quang não vào cái, khóe môi hơi mím bất giác mỉm cười yêu mị, "Chào hiệu trưởng, tôi đã đến."

Bên kia âm thanh có hơi hơi nâng lên, vui vẻ đáp: "Tướng quân Lior! Chào ngài! Ta đang đợi ngài ở phòng hiệu trưởng đây."

Toàn Đế quốc có bốn Tướng quân. Mà cái tên Lior, chính là biểu tượng của cả Đế quốc.

Chiến tướng đệ nhất, Tướng quân gia tộc Ackerlow, Lior Ackerlow.

________

Tác giả: QAQ viết dài quá huhu.

Tiểu công đã xuất hiện :v

Bài đồng dao kia là một dự báo thời tiết :v khụ khụ.

KẾ mẫu vô lương, gia môn con cái liền sóng gió a~^^