Mèo Vờn Chuột

Chương 10: Trêu đùa




Câu nói đó thành công chọc tức Thiên Khôi, Kiều Lạc chán nản nhìn sang hướng khác, đúng lúc thấy bóng dáng quen thuộc nên mặc kệ Thiên Khôi đang tức giận ở đó. Cô liền bỏ chạy một mạch đến chỗ Ninh Phong, trông thấy cô đang đuổi theo người khác thì anh nhìn theo với ánh mắt đáng sợ, miệng lẩm bẩm....

- Nguyễn Kiều Lạc, đừng nghĩ em sẽ thoát khỏi tôi!

Ninh Phong vừa đi vừa suy nghĩ, Kiều Lạc chạy đến vỗ lên vai cậu một cái rồi cười hỏi....

- Bạn học Ninh Phong này, sao lại bỏ mình mà đi vậy??

- Không đi thì ở lại đó xem cậu và anh ta sao?

Giọng nói của cậu có chút hờn dỗi, thấy vậy cô liền làm nũng....

- Hihih, nhưng mà lúc nãy mình bị đánh ở đây này! Đau lắm.

Vừa rên rỉ Kiều Lạc vừa chỉ tay lên chỗ bị đánh, Ninh Phong thấy má của cô đã bị ửng đỏ nên ngập ngừng hỏi....

- Sao lại để bị đánh?

- Mình trêu chị Hạ Vy ấy!

Thấy cậu quan tâm mình nên cô càng phấn khích nói, Ninh Phong cảm thấy xót thương thay cho cô nên trầm giọng khuyên nhủ....

- Nhưng cũng không thể để bị đánh như vậy chứ?

- Khum biếc, giờ vẫn còn đau lắm!

Thấy cô nũng nịu đáng yêu như vậy thì cậu đỏ mặt ngượng ngùng, tay sờ lên má cô xoa nhẹ nhàng khiến cô thích thú nói.....

- Uầy, tay cậu ấm thật đó!

Ninh Phong nghe cô nói vậy thì tim đập nhanh hơn khiến cậu đành kìm nén hỏi....

- Cậu đang biết mình đang nói gì không??

- Haiz, đùa thôi!

- Đừng tùy tiện đùa như vậy với mình!

Thấy Kiều Lạc hờ hững như vậy thì cậu bực bội nói một câu rồi bỏ đi, cô khó hiểu đứng đó nhìn định chạy theo thì tình cờ thấy cô người yêu của tên Nhật Hàn đang cầm cuốn sách đi về phía mình.

Nhớ lại những ấm ức lúc trước, nên Kiều Lạc chậm rãi đi đến chặn đường của cô ta, thấy cô cứ chặn đường mình nên cô ta bực bội hỏi...

- Em gái à, có chuyện gì sao?

- Cũng không phải là chuyện gì to lớn, chỉ là..... lâu rồi không gặp anh Nhật Hàn, nên có chút nhớ!

Vừa nói, Kiều Lạc vừa đi đến ra vẻ khiêu khích cô ta, nghe những lời cô nói thì cô ta tức giận lườm cô nói....

- À thì ra mày là cái đứa ve vãn Nhật Hàn lúc trước à? Sao? Lúc trước quyến rũ không thành nên giờ tìm chị để kiếm chuyện á??

- Chị đùa vui thật đó, nhưng mà anh Nhật Hàn thú vị hơn nhiều!

- Mày muốn gì?

- Chị không cần phải lo vậy đâu, dù gì chị và anh ấy chỉ yêu đương với nhau thôi chứ đâu có xác định là cưới? Nên từ nay em sẽ cạnh tranh công bằng với chị.

- Mày.....

- Tạm biệt chị gái nha!

Kiều Lạc cười tươi tạm biệt rồi quay người bỏ đi, để lại cô ta với cơn giận dữ đang dần bùng phát liền đi một mạch về lớp. Thấy Nhật Hàn đang ngồi nói chuyện cùng những người khác, cô ta đi đến tra hỏi....

- Có phải anh lén lút sau lưng tôi làm chuyện gì không?

- Nhã Uyên, cậu làm sao vậy?

- Tôi làm sao ư? Anh phải tự hỏi bản thân anh đã làm ra chuyện xấu gì!

Nhã Uyên tức giận mắng rồi bỏ đi, Nhật Hàn và những người khác ở đó không hiểu chuyện gì, những người khác hối thúc anh đuổi theo nên anh cũng chạy ra khỏi lớp. Kiều Lạc đã đứng ở gần đó xem kết quả, nên vờ như đi ngang qua thế là trong lúc anh đi nhanh liền va vào cô.

Trông thấy Kiều Lạc bị té xuống đất, anh bối rối cúi xuống dìu cô đứng lên, Nhã Uyên nghe tiếng động sau lưng thì quay lại tình cờ thấy cảnh Nhật Hàn đang ôm Kiều Lạc.

Kiều Lạc thấy cô ta đang nhìn thì cố ý đứng không vững ngã nhào về phía Nhật Hàn, theo phản xạ anh cũng nhanh chóng đỡ cô khiến cho Nhã Uyên đứng gần đó tối sầm mặt bỏ đi.

- Xin lỗi anh nha, chân em hình như bị trật nên đứng không vững!

Kiều Lạc ra vẻ đáng thương nhìn Nhật Hàn nói, Nhật Hàn cảm thấy có lỗi nên lo lắng hỏi lại....

- Vậy có đau lắm không?

- Không sao đâu ạ, mà anh và chị gái xảy ra chuyện gì à?