Mèo Vờn Chuột

Chương 27: Chạm mặt nhau




Ở công ty, Thiên Khôi cùng thư kí kiểm tra các loại nước hoa, khi ngửi được một loại nước hoa hồng mình cần tìm thì anh quay sang hỏi....

- Chai này là của ai???

- Là của cô Diễm Lệ!

Thư ký ngập ngừng nói, Thiên Khôi nghe cái tên lạ nên quyết định sẽ âm thầm thử lại lần nữa.

Ngày hôm sau, Kiều Lạc chuẩn bị đi làm như thường ngày, theo thói quen đưa tay lên bàn lấy nước hoa thì chợt nhớ chai mà mình thường dùng đã bị đồng nghiệp hôm qua mượn nộp để nhận quà. Thế là cô mở tủ bên cạnh ra, bên trong là 5 chai nước hoa 5 loại khác nhau, cô lấy bừa chai bodymist Victoria Secret Pure Seduction xịt lên tóc mình, phải công nhận rằng độ lưu hương trên tóc giữ được mùi rất lâu.

Kiều Lạc lái xe đến công ty, đi đến sảnh thì thấy có một đứa bé đang bị Hạ Vy mắng chửi. Vốn dĩ định làm ngơ không muốn dính dáng đến cô ta, nhưng khi nhìn thấy đứa bé bị đánh đến đáng thương khiến cho cô không đành lòng, liền đi đến tát Hạ Vy một cái mạnh rồi đỡ đứa bé kia đứng dậy.

- Cháu không sao chứ??

Đứa bé nhìn thấy Kiều Lạc thì không kìm lòng được mà oà khóc, cô bối rối ôm lấy đứa bé rồi vỗ về an ủi...



- Ngoan, có cô ở đây! Cô sẽ không để ai bắt nạt cháu.

Nghe lời này, Hạ Vy tức điên lên cầm chai nước trên bàn gần đó ném về phía Kiều Lạc. Đúng lúc Thiên Khôi xuất hiện ôm lấy Kiều Lạc nên bị chai nước đập vào lưng, khoảng khắc Kiều Lạc và Thiên Khôi chạm mắt nhau khiến cho những kí ức xưa ùa về. Ngôn Tình Sắc

*** 5 năm trước***

Sau khi Kiều Lạc rời đi, dưới sự thúc giục từ gia đình nên Thiên Khôi đành cất giấu đoạn tình cảm kia trong lòng. Tiếp tục đi học để sau này trở thành người kế thừa, Hạ Vy thường đến nhà họ Mai để níu kéo anh quay lại với mình nhưng đều bị từ chối.

" Mai Thiên Khôi! Cậu không thể cho mình cơ hội sao??? "

"Mai Thiên Khôi!! Mình cũng có thể trở thành Kiều Lạc mà."

"Huhuhu.....Khôi à, đừng bỏ mặc mình mà....."

Hạ Vy đau đớn, gục ngã xuống đất oà khóc nức nở. Anh vẫn lạnh lùng mặc kệ cô, đối với anh từ lúc Kiều Lạc biến mất thì mối quan hệ giữa anh và Hạ Vy không còn thân thiết như trước nữa.

...🎵Sao anh không...

...Chịu thấu hiểu cho em một lần...

...Sao anh không...



...Chịu ngồi lắng nghe em một lần...

...Sao anh không...

...Bảo vệ em khỏi sóng gió...

...Mà tặng thêm nhiều gian khó...

...Có lúc thấy em như vô hình...

...Đứng giữa cuộc tình chúng mình...

...Nước mắt cứ rơi trong vô tình...

...Em thua mình một vai chính...

...Vì anh đâu cần em, đúng không anh....🎵...

Cô hối hận rồi, hối hận vì đã để họ gặp nhau... Lẽ ra ngay từ đầu họ không nên gặp nhau, nếu không bây giờ có lẽ người trong lòng Thiên Khôi đã là mình rồi....

Khoảng thời gian dài Thiên Khôi đi du học ở nước ngoài, dù có nhiều cô gái khác theo đuổi nhưng vẫn không thể khiến anh có cảm giác rung động như khi ở với Kiều Lạc. Hình bóng của cô vẫn in sâu trong tâm trí anh, trở lại với thực tại nhìn thấy Kiều Lạc đang đứng trước mặt mình khiến cho tim anh lần nữa rung động.

Hạ Vy đứng gần đó thấy cảnh này, trong lòng nổi hận chỉ muốn nhào đến giết chết Kiều Lạc trước mặt.

Lúc này, đứa bé mới lên tiếng giải vây....

- Cô ơi, cháu khó chịu trong người quá!

Kiều Lạc với Thiên Khôi nghe vậy liền ý thức được tình cảnh hiện giờ nên vội điều chỉnh lại tâm trạng, Kiều Lạc cúi xuống dỗ dành đứa bé...

- Bảo bối ngoan, cháu không khoẻ ở đâu??

- Lúc nãy cô đó đánh cháu đau quá à!

Vừa nói đứa bé vừa chỉ tay về phía Hạ Vy, giọng nói ấm ức khiến cho Kiều Lạc và Thiên Khôi trong lòng bỗng dưng cảm thấy đau xót.