Mịch Tiên Kiếm Đạo

Chương 3





Bất tri bất giác Lê Hạo ba huynh muội cũng đã tới sườn núi , Nội tâm không hiểu sinh ra một loại cảm xúc cảnh giác cùng cẩn thận , loại này cảm xúc về sau nhưng cứu mạng hắn mấy lần .Dưới chân núi nói chuyện lão giả đứng ở sườn núi không nhúc nhích , phía sau hắn đã có hơn một trăm cái thiếu niên , Lê Hạo kéo lấy thân thể mệt mỏi cùng Hi Tuyết , Lê Lân đến sau lưng lão giả ngồi bệt xuống bắt đầu thở hỗn hển.Đến lúc sắp hết thời gian , Lê Hạo hơi thở cũng bình thường trờ lại , chợt nghe lão giả thanh âm :" Phế vật , lâu như vậy còn không đến nỗi sườn núi , học võ quan trọng nhất là chịu khổ , chút ít khổ cũng không chịu được đúng là phế vật , đem hết người vẫn chưa lên tới đuổi hết cho ta "Lê Hạo nghe được trong lòng thầm kêu may mắn khá tốt còn kịp thời gian, sau đó Lê Hạo đứng dậy lôi kéo Hi Tuyết , Lê Lân đứng sau mọi người.

Lão già xoay người ánh mắt như kiếm , các thiếu niên đều cuối đầu xuống , mấy câu vừa nói phảng phất như chỉ cây dâu mắng cây hoè , ám chỉ bọn hắn.Hơn một trăm thiếu niên được an bài xong xuôi nghỉ ngơi.

Buổi tối , trên núi trong phòng , Lê Hạo cùng Hai cái tiểu chút chít đều hưng phấn khó ngủ , phấn khởi thảo luận về sau giang hồ sinh hoạt .Đêm khuya , Cùng Lê Lân , Lê Hi Tuyết náo nhiệt mội hồi rốt cuộc đuổi được bọn hắn đi ngủ.Lê Hạo dựa vào cửa sổ , ngoài cửa sổ là đầy trời sao , lấp loé chiếu sáng.

Lê Hạo nhớ tới khi còn bên phụ mẫu sinh hoạt , nhớ tới hơn hai năm lang thang sinh hoạt từng chuyện.

Cuối cùng đối với tương lai kỳ vọng bất tri bất giác ngủ rồi , khoé miệng còn mang một vòng mĩm cười .Hôm sau , trời vừa sáng , Lê Hạo các thiếu niên đã bị đánh thức ăn điểm tâm.

Cơm nước xong xuôi về sau một cái thanh niên mặc ngoại môn đệ tử áo bào dẫn đi .Trên đường , một cái thiếu niên bước lại gần thanh niên ôm quyền , nịnh nọt : " Tiểu đệ Diệp Trí kính xin đại ca nhiều hơn chiếu cố ah." Chứng kiến Diệp Trí trên mặt nịnh nọt , thanh niên không thích nhưng vẫn ôm quyền nói : " khách khí ,khách khí .." hai người bắt đầu trò chuyện.Hai người nói cũng không cố ý đè thấp thanh âm , Lê Hạo cũng nghe được.

Nguyên lai bọn hắn đang đến tàng võ các , danh như ý nghĩa là nơi cất chứa võ học bí tịch ah, nghe đến võ học Lê Hạo nội tâm không khỏi nóng lên , hôm qua hắn cũng nghe ngóng được võ học sự tình.

Người bình thường học võ phần lớn là một chút quyền cước đối phó hai cái người bình thường thì còn có thể , nhưng cùng chân chính võ giả so sánh chênh lệch lại rất xa, võ giả chân chính có một điểm rất trọng yếu là phải có võ công tâm pháp , chỉ có môn phải lớn mới có.


Học được võ học tâm pháp chỉ cần không phải thiên tư ngu dốt , bình thường đều mạnh hơn người bình thường nhiều.Lê Hạo biết rõ võ học bí tịch rất khó tìm, mà lần này đi tàng võ các chính là một cái cơ hội khó được, phải nắm bắt bằng được ah.Các thiếu niên nội tâm chờ mong ,trong lơ đãng bước chân càng nhanh hơn.

Đi đại khái mười lăm phút , một toà lầu các xuất hiện trong tầm mắt.

Lầu các dựa vào núi mà kiến , toàn thân gỗ sam tạo thành , nhìn sơ đã thấy xa hoa.

Trên cột điêu khắc lấy hoa văn, một rồng một hổ trông rất sống động , phảng phất như muốn từ trên cây cột đi ra ngoài vậy.Mọi người theo sau thanh niên tiến vào trong lầu các.

Trong lầu các rất rộng lớn , mấy cái giá đỡ cùng vũ khí không còn thứ gì khác.

Bất quá cũng không lộ ra vẻ trống trải, các thiếu niên xếp thành hai hàng tiến về phía trước , hai bên đường đi thủ vệ lưng Hùm vai gấu trông rất oai vệ đứng , Lê Hạo ba huynh muội đứng đằng sau xếp hàng chờ .Không bao lâu , đến lượt bọn hắn , thông qua phía trước mấy người Lê Hạo cũng minh bạch cửa ải này khảo thí gọi là sờ cốt.

Sờ cốt là một đơn giản phương pháp , phán đoán được một người học võ tư chất .Có người thiên tư thích hợp học võ , lại có người không thích hợp học võ.

Còn có người được gọi là kỳ tài luyện võ , thiên tư tốt thì luyện hai năm liền so được người khác luyện năm năm thậm chí mười năm là bình thường.


Bởi vậy thiên tư học võ rất trọng yếu , đương nhiên nghị lực cũng rất quan trọng , dù sao tập võ thiên tư có thể cải biến nhưng nghị lực rất khó cải biến .Đến lượt Lê Hạo một đôi bàn tay tại đầu cùng cổ sờ trong chốc lát , Lê Hạo nội tâm thấp thỏm không yên , thân thể có kiềm chế không được run nhè nhẹ , cũng may vài năm lang thang để Lê Hạo trầm ổn , áp chế hít một hơi thật sâu trấn định lại chờ nghe kết quả ."Trung đẳng "Lê Hạo nghe được thanh âm nội tâm nhẹ nhõm thở phào , chỉ cần có tập võ tư chất là tốt rồi.

Tiếp nhận lệnh bài , Lê Hạo bắt đầu đánh giá , lệnh bài làm bằng gỗ , điêu khắc một đám tường vân , khắc hai chữ trung đẳng.Đến Lê Lân cùng Hi Tuyết đều là tư chất Thượng đẳng cao hơn Lê Hạo một cấp bậc tiếp nhận lệnh bài , theo sát phía sau Lê Hạo đi vào bên trong là bốn phía là màu xanh thạch bích , lầu các đằng sau chính là sơn động , trên thạch bích ngẫu nhiên chứng kiến màu xanh cỏ cùng rêu , rất hiển nhiên Lam Vân Môn mở một cái sơn động để chứa võ học ." Thật lợi hại ah " Lê Hạo nội tâm kinh ngạc , tò mò nhìn bốn phía .Đi một lát sau , đến trước một cái to lớn cửa sắt , thủ vệ bắt đầu kiểm tra lệnh bài nói:" Thượng đẳng tư chất , được phép đi tầng hai chọn bí tịch , còn những người khác ở tầng một lựa chọn " nói xong thủ vệ dẫn mấy cái tư chất ưu dị đi tầng hai.Bầu không khí thoáng cái trầm xuống , một đám thiếu niên vừa mới tới đã bị người đè ở trên sao lại dễ chịu ah , bất quá ba huynh muội Lê Hạo lại không nằm trong này trãi qua mấy năm nay khiến bọn hắn càng thêm trầm ổn rồi .Chứng kiến những này lão giả tử bên trong đi ra không khỏi an ủi một đám thiếu niên." một người tư chất thiên kì bách quái sao lại đơn giản sờ cốt có thể xác định " lão giả lạnh nhạt lời nói lại để cho đám thiếu niên nội tâm lại tốt trở lại , " rất có thể trong các ngươi có người hơn xa những người khác ".

Bọn nhỏ nghe xong , tâm tình kích động , phảng phất tư chất trong miệng lão giả nói là bọn hắn.

Lê Hạo âm thầm lắc đầu , tuy hắn không rõ lắm lão giả lời nói đúng hay sai , nhưng cái loại này tư chất tuyệt đối không nhiều , nếu không cũng không có sờ cốt đoán tư chất rồi .Trên thực tế Lê Hạo đã đoán đúng, sờ cốt có đôi khi sẽ phán đoán sai lầm, nhưng loại tình huống này rất ít phát sinh, chỉ có tại một ít hiếm thấy tư chất mới sẽ phát sinh, mà những...này tư chất hiếm thấy cơ hồ có thể không cần tính rồi.dài dòng một đống lớn lời nói, lão giả rốt cục nói xong, các thiếu niên dũng mãnh vào tàng Võ Các.Trong phòng, bốn phía sắp xếp chỉnh tề giá sách xuất hiện ở trước mặt mọi người, trên giá sách đều có hơn một ngàn quyển sách.

Nếu như bán đi ra bên ngoài, những công pháp này có thể bán trên trăm vạn ngân lượng.

Các thiếu niên hai mắt tỏa ánh sáng, không thể chờ đợi được vọt tới giá sách ." Tử Vân Công "" Thanh Vân Kiếm Pháp""Long Hổ Quyết"Tàng Võ Các có rất nhiều võ học bí tịch, chia làm nội công tâm pháp, kiếm pháp, đao pháp, thương pháp, thân pháp cùng những thứ khác binh khí bí tịch, tầng một bí tịch không nhiều cùng đầy đủ như tầng hai đa số tầng một là chút bí tịch uy lực không cao hoặc là tàn khuyết.

Đồng thời lão giả lại khuyên bảo bọn hắn, mỗi người chỉ có thể tuyển hai bản bí tịch, muốn lại tuyển muốn phải chờ tới năm năm về sau.Lê Hạo không có lập tức lật xem bí tịch , nội tâm âm thầm suy tư lời của lão giả nói.


Vừa rồi lão giả nói đã rất rõ ràng mới bắt đầu chú trọng nhất là trụ cột.

Nội tâm giao chiến một hồi vẫn là chọn nội công trụ cột , dù sao bây giờ quan trọng là đặt nền móng ." Xà Ngưu Công , học xà trơn trượt khó nắm bắt , chưởng lực như ngưu xuất chưởng có thể đoạn mộc liệt thạch , chỉ có tàn quyển"" Long Hổ quyết , ....!"...Lê Hạo lật xem một hồi cái nào cũng có khuyết điểm đầy đủ công pháp thì uy lực quá yếu , uy lực mạnh thì chỉ có tàn quyển nhất thời khó mà lựa chọn ." có ý tứ " phát hiện giá sách tầng thứ 1 trong góc bên trái có một cuốn sách tre cuộn tròn bị phủ bụi đặt đó , lật ra xem bên trên ghi lại " Thôn Dương Quyết ".

Lật ra trang kế tiếp " ta mười tuổi tập võ mười lăm tuổi đạt đến tông sư cảnh,duyệt tận thiên hạ công pháp ta ngộ ra sức mạnh con người có hạn, nhưng thiên địa nhật nguyệt thì vô hạn , hậu nhân đạt được phải đem môn tâm pháp này phát dương quang đại"Lê Hạo kinh ngạc, đem quyển sách xem đi xem lại , nguyên lai sáng tạo ra bộ tâm pháp này người là một cao thủ tuyệt thế hai trăm năm trước , bị phế kinh mạch sau hắn nghiên cứu võ học sáng chế ra môn tâm pháp này hấp thu dương khí trùng tu ,lại đánh khắp thế gian vô địch , quá tịch mịch hay sao không rõ về sau liền không còn thấy bóng dáng hắn trên giang hồ nữa .Sau khi thành danh hắn đem môn nội công tâm pháp này truyền khắp thiên hạ.

Lúc đó giang hồ đều sôi trào rồi có người cảm thán , kính nể hắn vô tư kính dâng đủ loại cảm xúc.

Nhưng khi những người này tu luyện môn nội công tâm pháp này thì phát hiện chỉ có vài người có thể tu luyện , đa số người khi tu luyện đều bị dương khí đốt trụi kinh mạch thành phế nhân , dần dần không ai còn tu luyện.

bỏ thì thương vương thì tội nên đều bị gác xó tại các đại môn phái .Cắn răng đem môn nội công tâm pháp bỏ vào người , Lê Hạo bắt đầu chọn công pháp võ học , nhìn trái phải trên giá sách phân thành thân pháp , kiếm pháp , chưởng pháp , quyền pháp , thương pháp.

Hắn vốn định chọn kiếm pháp, vài năm lang thang lại thêm gặp thanh niên võ giả trên đường chém giết một đám dân chạy nạn , Lê Hạo cảm thấy tánh mạng nhỏ yếu , chỉ có càng mạnh mới bảo vệ tánh mạng người thân được , nhưng nếu đánh không lại thì sao ? , bỏ chạy ah Lê Hạo cũng không phải cái gì chết đầu óc biết đánh không lại vẫn còn sính cường.

Nếu hắn học được thân pháp thì chạy trốn nhanh , giữ được tánh thì còn sau này , không giữ được thì cái gì cũng không còn rồi , suy tư một lát sau hắn đi lại một giá sách để thân pháp võ học." Cửu Liên Bộ "" Thất Tinh Bộ "Lê Hạo lật từng cái xem , các loại thân pháp đều có ưu điểm , khuyết điểm lật xem một hồi Lê Hạo chọn một quyển thân pháp tên " Tiêu Diêu Bộ " , tiêu diêu bộ không tính cao cấp nhất trong giá sách.

Nhưng thắng ở trụ cột vững chắc , , không cần dùng nhiều khí lực , thi triển thời gian lâu hơn thân pháp bình thường , thân ảnh bất định cho địch nhân khó thể nắm bắt , dù trọng thương vẫn có thể dùng kỹ xảo thi triển chạy trối chết được .chạy trốn chết khó môn thân pháp võ học nào có thể so sánh .Chọn xong công pháp , Lê Hạo đi ra ngoài , thủ vệ kiểm tra hắn toàn thân xem có đem nhiều hơn hai môn công pháp hay không , xong cảnh cáo hắn một phen không được đem tư truyền nếu không bị phát hiện nhẹ bị phế kinh mạch , nặng thì đánh chết tại chổ.


Làm cho hắn cảm thấy môn phái cũng không có như hắn trong tưởng tượng thánh địa , không cẩn thận trượt chân có khả năng phấn thân toái cốt*.Trở lại trong sân Lê Lân cùng Lê Hi Tuyết đều về trước hắn rồi , một tên quản sự lại thông báo cho bọn hắn mỗi người được phân một gian phòng , lý do lúc luyện công không thể bị quấy rầy.

Bọn hắn đương nhiên nguyện ý rồi ,dù sao Hi Tuyết nàng cũng sẽ lớn lên nếu cứ chen chúc trong một gian phòng cùng hai cái nam nhân , thật sự không tiện .Quản sự dẫn ba huynh muội đến một cái viện tử bàn giao một phen liền đi , Lê Hạo chọn một gian phòng liền bước vào , trong phòng rất đơn sơ một cái bàn mấy cái ghế cùng một cái giường, Lê Hạo cũng không để ý.

Ngồi ở trên giường , xếp bằng , thẳng lưng đả toạ.

Nhắm mắt ngưng thần tìm khí cảm như trên sách ghi lại , qua một hồi lâu cũng không có tìm được khí cảm như trên sách ghi lại , một hồi thất lạc , nội công không dễ luyện ah.

Rất nhanh hắn lấy lại tinh thần dù sao mấy năm qua lang thang cũng đã rèn luyện nội tâm hắn không ít ah.Một canh giờ sau hắn ra khỏi cửa , gọi lên Lê Lân , Hi Tuyết hướng chỗ trưởng lão giảng bài.

Trước khi đi tên quản sự đã nhắc hắn hôm nay trưởng lão giảng bài cho bọn hắn một canh giờ sau bắt đầu .Trưởng lão giảng bài là một trung niên nam tử nho nhã , không giống như một tên võ phu.

đang ngồi trên bục giảng, bên dưới một đám thiếu niên xếp bằng ngồi ngay ngắn nghe giảng" Nhận được công pháp, có phải các ngươi liền dựa vào công pháp cảm nhận khí cảm ? , nhưng không tìm được Có đúng không ? "" Các ngươi trong thời gian ngắn tìm không thấy khí cảm đó là rất bình thường sự tình , phải biết dù trăm năm khó gặp luyện võ kỳ tài cũng muốn mầy ngày mới tìm được khí cảm ""Bài trừ tạp niệm ngưng thần , tâm thần như một , cảm nhận khí , đả thông kinh mạch khai thông đan điền thì có thể trở thành chân chính võ giả còn gọi là tam lưu võ giả ."" đả thông được 2 đầu kinh mạch thì là nhị lưu cao thủ , đả thông được 3 đầu trở lên thì là nhị lưu , bảy đầu kinh mạch thì là nhất lưu cao thủ , bát đại kinh mạch đả thông thì bước vào tông sư cảnh ."" lấy khí rèn luyện thân thể máu huyết gân mạch , cường thân kiện thể.

Kinh mạch chứa càng nhiều nội khí liền bắt đầu lấy khí đả thông từng đầu kinh mạch , đả thông hết tám đại kinh mạch trong cơ thể con người liền bước vào tông sư cảnh ."" Luyện công chia thành ngoại công cùng nội công , ngoại công chú trọng bên ngoài luyện gân cốt da thịt , nội công đầu tiên là muốn tìm khí cảm.

tồn nội khí trong đan điền khi đánh nhau phát ra ngoài cơ thể "Nội công tu luyện không dễ dàng, đặc biệt là bước đầu tiên tìm kiếm khí cảm , rất nhiều người cả đời cũng tìm không thấy khí cảm, chỉ có thể tầm thường qua cả đời.* Phấn thân toái cốt : tan xương nát thịt.