Minh Hôn

Chương 4




Phần 4/5

16

La Diêm ngồi xuống cuối lớp, lắng nghe lớp học và ghi chép lại rất đàng hoàng.

Vừa tan học, tôi đang định hỏi mục đích anh tới trường làm gì.

Thì nhìn đến Lý Uyển Đình đang ung dung mà đi đến chỗ anh.

Cậu ta ngọt ngào, dè dặt dò hỏi: "Thầy La Diêm, em là Lý Uyển Đình, là ủy viên hội đồng văn nghệ của lớp, nếu thầy có gì không hiểu, có thể đến hỏi em bất cứ lúc nào."

La Diêm ngẩng đầu lên nhìn cậu ta một cái, khẽ gật đầu: "Ừm, cảm ơn."

Sau đó, anh nhìn tôi ra hiệu kêu tôi qua đó.

Lý Uyển Đình nhìn thấy La Diêm phớt lờ mình. Cậu ta nghiến răng, làm bộ đi về phía trước, nhưng sau đó liền ngã một cái.

"Ối!"

Chuẩn xác mà rơi vào vòng tay của La Diêm.

Mọi người đều đang xem náo nhiệt.

Giây tiếp theo, liền thấy một bóng người bỗng chốc bay ra khỏi người của thầy La Diêm.

Ngay sau đó, là tiếng hét thảm của Lý Uyển Đình.

Hóa ra vừa rồi cậu ta bị La Diêm đẩy đến rớt xuống đất.

Anh vội vàng ngồi dậy, nhìn tôi, "Oánh Oánh, em thấy đó, cô ta vừa lao vào người anh, anh liền đẩy cô ta ra, cô ta không chiếm được tiện nghi của anh."

Lớp học đột nhiên rơi vào sự trầm tư đến đáng sợ.

Phụt!

Không biết là ai không nhịn được cười nữa.

Tôi cũng đang cố nén cười trong lòng, mặt vô cảm kéo anh ra khỏi lớp.

Đợi đến khi không còn ai ở đó mới hỏi anh: "Anh như thế nào lại xuất hiện trước mặt mọi người? Anh không sợ phía dưới trừng phạt anh à?"

Mặt mày La Diêm mang theo ý cười, "Lo lắng cho anh à? Đừng sợ, anh lên đây điều tra một số việc thôi, phía dưới không những không trừng phạt anh, mà sẽ cho thêm trợ cấp nữa đó."

Tôi lập tức thở phào nhẹ nhõm, hỏi anh: "Điều tra gì vậy? Có phải là mấy lá bùa Phật kia không?"

La Diêm gật đầu, "Gần đây có rất nhiều linh hồn chết oan uổng, luồng khí xung quanh chúng không bình thường. Sau khi kiểm tra, anh mới phát hiện ra tà khí đó và luồng khí xung quanh trường em rất giống nhau."

Tôi kinh ngạc hỏi anh: “Làm sao tà khí của lá bùa đó lại mạnh như vậy, vừa có thể xuất hiện theo đợt mà còn có thể đồng thời ảnh hưởng đến sự sống chết của nhiều người như vậy?”

La Diêm lắc đầu, "Bọn anh vẫn đang điều tra, đã có tí phương hướng. Một khi xác nhận, sẽ nhanh chóng giải quyết nó. Nhớ cẩn thận, thứ đó có thể rất dễ dàng ảnh hưởng đến em."

Tất nhiên tôi biết, tôi thường đi bộ ở những nơi có từ trường yếu. Ở đó tôi hay gặp phải vô số điều kì lạ như ma đập đầu vào tường hay là nó diễn lại cảnh tai nạn xe hơi, v.v.

Những gì La Diêm nói là đúng, ngọn đèn sinh mệnh của tôi sẽ yếu dần sau mười tám tuổi.

17

Cuối tuần có cả hàng chục bạn học đến gặp tôi để loại bỏ bùa Phật.

La Diêm cũng ở cùng tôi, anh chỉ yêu cầu những người đó giao lá bùa lại cho anh. Sau đó bóp nát nó trước mặt bọn họ.

Tất cả dường như đều chết lặng, tôi đưa họ nước đã khử trùng, rồi bảo họ trở về.

Không nghĩ tới ngày hôm sau, hàng trăm người lại kéo đến xin tôi loại bỏ lá bùa.

La Diêm đã ở trường học được năm ngày rồi.

Trong năm ngày qua, Lý Uyển Đình dùng đủ loại lý do để bắt chuyện với La Diêm.

Cậu ta cũng tận dụng tất cả cơ hôi để có thể tiếp xúc cơ thể với La Diêm.

Anh mỗi lần như vậy đều chuẩn xác ngăn chặn lại.

Tôi thật sự không thể chịu nổi nữa, nên giáp mặt cậu ta cảnh cáo: "Nếu còn tiếp tục làm mấy việc như vậy nữa, tôi nhất định sẽ đi kiện cậu tội quấy rối đấy."

Sắc mặt Lý Uyển Đình lập tức đỏ bừng.

Cậu ta trừng mắt liếc tôi một cái, rồi bỏ ra ngoài.

La Diêm không để tâm đến chuyện của Lý Uyển Đình.

Anh nói với tôi anh đã tìm ra được ngọn nguồn của những lá bùa Phật đó, bây giờ anh cần phải trở về để giải quyết, vì vậy anh dặn tôi phải cẩn thận trong những ngày sắp tới không có anh ở đây.

Tôi hơi bối rối, mặc dù đèn sinh mệnh của tôi hơi yếu, nhưng mấy con ma hay ác quỷ bình thường cũng đâu thể làm gì được tôi?

Tuy nhiên, không lâu sau,tôi liền biết tại sao La Diêm lại yêu cầu tôi phải cẩn thận.

Hôm nay lúc chạng vạng tối, tôi vừa mới tan học.

Trên đường về nhà tôi nhất định phải đi qua một con hẻm nhỏ, ở đó tôi liền bị nhóm người của Lý Uyển Đình chặn đường.

Hai tay bọn họ khoanh trước ngực, cằm hếch về phía tôi, kêu tôi ngoan ngoãn qua chỗ họ.

Tôi liếc mắt có thể thấy được, tà khí xung quanh họ quá dày đặc.

Nhiều nhất là hai ngày nữa, họ liền sẽ bị thương nhập viện hoặc chết bất đắc kỳ tử.

Tôi không muốn làm phiền họ, quay người muốn rời đi, nhưng vừa quay người lại liền phát hiện khung cảnh xung quanh đã thay đổi.

Khẽ cau mày nhìn bốn phía.

Bầu trời đột nhiên trở nên tối sầm, khu vực xung quanh liền biến thành một con phố hoang vắng, vắng vẻ.

Chúng tôi đang đứng ngay trên con phố ấy.

18

Lý Uyển Đình và những người khác cũng để ý đến cảnh tượng kỳ lạ này.

Cậu ta sợ hãi hét lên: "Chuyện gì vậy, đây là đâu? Chúng ta không phải đang ở trong con hẻm sao?"

Sắc mặt Lý Uyển Đình hiện lên đầy vẻ sợ hãi.

Cậu ta nhìn tôi, "Vương Oánh Oánh, có phải cậu lại giở trò đúng không? Tôi sớm đã nghe nói, cậu là bà đồng, rất thủ đoạn và nham hiểm!"

Tôi trợn tròn hai mắt.

Đại khái có lẽ là chúng tôi vào nhầm lãnh địa của quỷ vương nào rồi!

Đèn sinh mệnh của tôi rất yếu, nó lại hay thu hút những linh hồn xấu xa.

Lý Uyển Đình và đồng bọn của cậu ta đã đeo bùa Phật đó trong một thời gian dài, họ sớm đã bị tà khí bao trùm cả người, gần như là không còn dương khí.

Trong người mọi người ai cũng đều có mang năng lượng tiêu cực.

Ngay khi xuất hiện cùng tà khí, lập tức sẽ liền trúng chiêu.

Người bình thường vào nhầm Quỷ Vực, muốn sống sót ra khỏi đó, cơ hồ là không có khả năng.

Tôi lấy đèn hộ mệnh ra, nhìn nó hồi lâu.

Ngọn lửa bên trong đã quá yếu rồi.

Nếu ở đây quá lâu, thậm chí muốn sống tôi cũng không thể sống được quá lâu.

Tôi lập tức móc trong túi ra bùa chú và pháp khí.

Dùng chu sa bắt đầu vẽ bùa trận tại chỗ, chuẩn bị phá đại cục này rời đi.

Lý Uyển Đình lập tức gọi người ngăn cản, "Nhất định là cậu ta lại giở trò quỷ, ngăn cản cậu ta lại!"

Tôi còn chưa kịp chửi đám người ngu ngốc đó thì…..

Một nhịp trống vang lên từ cuối phố.

Ngay sau đó là những tiếng khóc nỉ non nối liền không dứt của trẻ con.

Tôi theo bản năng quay qua nhìn.

Những gì tôi thấy là một đội ngũ nghiêm trang trong trang phục màu trắng lố lăng, khiêng một cỗ xe gỗ, ngồi trên đó là một người phụ nữ đang nhắm mắt, nhưng lại đẹp đến mức ngạt thở, mái tóc của cô ta, rất giống Medusa, trên mái tóc thay vì là đầu rắn thì toàn là đầu của trẻ con!

Mấy cái đầu đó bắt gặp ánh mắt của tôi, tất cả chúng đều nhìn tôi một cách hằn học.

"A! Quỷ, quỷ a!"

Lý Uyển Đình hét lên một tiếng sợ hãi, quay người bỏ chạy.

Chỉ có Triệu Thục Phân hai chân mềm nhũn, ngồi bệt xuống đất.

Nhưng tôi không có tâm trạng quan tâm đến cậu ta, bởi vì tôi thấy người phụ nữ trên cỗ xe gỗ đang từ từ mở mắt.

Tôi ngay lập tức hét lên, "Đừng nhìn vào mắt cô ta."
Thật tiếc là đã quá muộn.

Chỉ thấy Triệu Thục Phân ngồi dưới đất, ngây ngốc nhìn người phụ nữ.

Trong miệng lại vô thức lẩm bẩm: "Đẹp, đẹp quá..."

Cậu ta không biết, cơ thể của mình đang dần hóa đá.

19

Tôi không thể cứu được cậu ta, đành xoay người tìm chỗ trốn.

Tôi vừa nhìn đã nhận ra, Medusa giả này là chủ nhân của Quỷ Vực này.

Không biết cô ta đã giết hại bao nhiêu đứa trẻ, mới biến thành bộ dạng này.

Nếu gặp được chủ nhân của Quỷ Vực, mà không trốn sẽ rất dễ dàng bị cô ta bắt lại rồi lấy mạng.

Tôi vừa chạy vừa cầm la bàn để tìm vị trí an toàn.

Nhưng 4 phương 8 hướng đều là ngõ cụt.

Không những vậy, trong lúc chạy tôi còn phát hiện một dàn tế. Trên dàn tế ấy là đầu của Medusa giả với mái tóc đầy đầu trẻ con.

Cuối cùng tôi vẫn bị bắt được, đem trói lại không thể thoát ra được.

Bên cạnh là đám người Lý Uyển Đình cũng đang bị trói.

Cả đám bọn họ nhìn về phía trước với khuôn mặt đầy sợ hãi.

Phía trước, vô số trẻ sơ sinh bị trói lại, lần lượt bị ném xuống một cái hố phía trước.

Dưới hố nhanh chóng vang lên đầy tiếng khóc nỉ non đầy thê thảm.

Tiếng khóc vang trời, dường như đang trải qua một nỗi đau vô cùng thống khổ.

Tôi dường như có thể nghe thấy tiếng sói, rắn, cùng với các loài côn trùng độc khác đang ở dưới hố!

Sắc mặt lập tức thay đổi, sức mạnh của Medusa giả này quá mạnh, cô ta có thể dễ dàng bắt lấy những kẻ xâm nhập vào lãnh địa của mình.

Điều đáng sợ hơn nữa là Medusa giả này đang lặp lại quá trình năm đó luyện chế Quỷ Mạn Đồng.

Một khi cô ta luyện xong, một số ít người trong chúng tôi chắc chắn sẽ chết, không thể nghi ngờ gì nữa.

Tôi chưa kịp nghĩ ra cách nào, phía trước toàn bộ những đứa trẻ sơ sinh đều đã bị ném hết xuống hố.

Medusa giả chỉ vào chúng tôi.

Lý Uyển Đình như nhận ra điều gì đó.

Cậu ta nhanh chóng lắc đầu đầy kinh hãi, rồi lùi về phía sau, "Không, đừng giết chúng tôi!"

Đám người Lý Uyển Đình đều nhìn về phía Medusa giả.

Kết quả cơ thể bọn họ đang dần bị hóa đá.

Medusa giả cũng phát hiện ra người bình thường đều không thể nhìn vào mắt cô ta.

Vì vậy cô ta cau mày, lập tức nhắm mắt lại.

Giọng nói mở ra như cuộn băng bị kẹt: “Đem toàn bộ người còn nguyên vẹn, ném xuống hố đi”.

20

Khi đội ngũ áo trắng đến nâng tôi lên, tôi mới nhận ra những người này đều là hình nhân giấy.

Bọn họ đều cứng đờ mà nâng tôi lên, rồi lại hướng về phía cái hố mà đi tới

Trên đường đi, tôi nhìn thấy những hình nhân khác đang đào đống tro đen trắng từ trong hố lên.

Sau đó phủ nó vào những lá bùa đã chuẩn bị sẵn.

Mãi đến lúc này tôi mới nhận ra đó là những lá bùa mà Lý Uyển Đình và học sinh trong trường hay đeo, tất cả những lá bùa đó đều là chứa tro cốt của Quỷ Mạn Đồng!

Không có gì ngạc nhiên khi những lá bùa ấy có thể mạnh như vậy.

Vô số vong linh sơ sinh chết trong đau đớn mới ra được Quỷ Mạn Đồng, vì vậy trên lá bùa có nhiều oán khí như vậy, không phải là quá rõ ràng rồi sao.

Nó có thể dễ dàng ảnh hưởng đến vận may của một người, khiến họ vô cùng xui xẻo.

Đáng tiếc hiểu ra thì đã quá muộn.

Tôi đã bị ném xuống hố vô cùng thô bạo.

Lúc này tôi mới thấy chiếc hố được chia thành nhiều tầng, tầng một chứa mấy con sói gầy gò.

Chúng chỉ đợi tôi ngã xuống rồi sẽ vồ lấy, xé xác tôi.

Tầng hai là các loài chứa nhiều chất độc khác nhau như rắn, bọ cạp và kiến ​độc.

Tầng ba là nơi có một ngọn lửa lớn có thể đem người ngay lập tức đột thành tro.

Ngay lúc vừa rơi xuống hố, đèn hộ mệnh trên cổ tôi bỗng sáng rực lên.

Sau đó liền trở nên tối hoàn toàn.

Sắc mặt tôi đột nhiên biến đổi.

Xong rồi!

Đèn hộ mệnh tắt, hôm nay tôi phải lấy lại công đạo cho mình như nào đây!

Ngao ô!

Mấy con sói hú một cách phấn khích, nhảy dựng lên, nhe nanh định xé xác tôi.

Đồng tử đột nhiên co lại, tôi nhanh chóng trốn sang một bên.

Lấy bàn tay che mặt lại, nhưng vẫn bị dính một chút.

Khoảnh khắc đau đớn dữ dội.

Điều tôi nhìn thấy chỉ là đám sói ngày càng hưng phấn, lao tới.