Minh Tinh Hoàng Hậu Giá Đáo

Chương 67




Hắn nghĩ đến gì đó đột nhiên trầm mặt, đi theo Mộ Dung Mặc Nhiên nhiều năm, Lý Uẩn cũng nhận ra hắn khác thường, nhỏ giọng hỏi khẽ " Chủ nhân, có chuyện gì sao?"

" là Bổn Vương sơ ý, Bắc Ly đúng là bị diệt vong, có điều ngươi từng nghe qua Bắc Quân Kỵ" Hắn chậm rãi bước chân ra khỏi thành, vừa đi vừa nói.

" Bắc Quân Kỵ? Thần có nghe qua về truyền thuyết Quân đội thần bí của Bắc Ly. Có điều 100 năm trước của cuộc bạo loạn bọn họ hầu như không xuất hiện" Lý Uẩn nghiêm cẩn không dám lơ là đi bên cạnh.

Mộ Dung Mặc Nhiên trong mắt đẹp hiện lên nghi hoặc nồng đậm. Bắc Quân Kỵ như tảng đá to bảo vệ Bắc Ly khỏi xâm lược, lại chưa từng xuất hiện bảo vệ. Để Bắc Ly bị xâu xé, rốt cuộc tại sao? " Bắc Quân Kỵ là Quân Đội thần bí do chính Hoàng Hậu Bắc Ly gây dựng. Khi xảy ra đại chiến, không có một dấu tích gì từ Bắc Quân Kỵ. Bắc Quân Kỵ như thể biến mất khỏi thế gian"

Bắc Quân Kỳ biến mất kỳ lạ vẫn luôn là nút thắt trong lòng Thái Thượng Hoàng, cho dù hắn Phụ Hoàng Mộ Dung Cảnh cũng luôn giấu này nút thắt sâu trong lòng. Một trăm năm Bắc Quân Kỵ lại xuất hiện? Tại sao khi Bắc Ly bị diệt vong Bắc Quân Kỵ lại đột ngột biến mất.

Lý Uẩn nhẹ giọng hỏi " Chủ nhân, tuy là chỉ là tin đồn nhỏ không đáng nhắc đến xuất hiện trong thành, lúc đầu do thuộc hạ chủ quan không bẩm báo với người, trong thành chỉ phong phanh những lời đồn đại về Bắc Quân Kỵ, nói rằng đó là những quân sĩ đã sống tận trăm năm, sức chiến đấu vô biên"

" Sống tận trăm năm? Bổn Vương không tin thật sự có quân đội sống tận một trăm năm lại có sức chiến đấu vô biên" Hắn cười lạnh, Bắc Quân Kỵ thật sự như thế lợi hại, hắn cũng muốn tận mắt nhìn thấy.

Nhìn theo Mộ Dung Mặc Nhiên ngang nhiên tuỳ ý bước đi, Lý Uẩn cũng dần biến mất trong màn đêm.

Nàng không về công chúa phủ, lại trực tiếp chạy như bay đến Phượng Cung. Thấy công chúa điện hạ xách váy bên cạnh không có Thuý Hoa theo hầu Mân Thuỷ vội vã đi đến " Công chúa sao lại đến đây, Hoàng Hậu đã nghỉ ngơi rồi"

" Mẫu Hậu sao có thể ngủ sớm như vậy" Nói rồi nàng lấy tay mở cửa, trước khi Mân Thuỷ kịp bước vào đã ngăn lại.

" Mân Thuỷ, ngươi ở ngoài canh, không ai được phép vào" Nàng cẩn thận căn dặn, cho dù biết Mân Thuỷ chính là Ngôn Nhã Tú nữ tỳ thân cận, nhưng qua các bộ cung đấu chính là không nên tin một ai.

Nàng đi vào trong đã thấy Ngôn Nhã Tú ngồi trên giường, trên tay còn cầm quyển sách đang đọc dang dở. Nàng phì cười " Đây là trợ lý Ngôn đang đọc sách sao?"

" Tỷ Tỷ, ngươi phải nói, ngươi một lúc thì đi ra ngoài này kia. Còn ta bị vô thân xác nàng, chính là dính ở trong cung. Còn làm được gì khác sao?" Hắn uất ức vứt quyển sách sang bên cạnh.

Dạ Tử Ly đi đến bên cạnh hắn bắt đầu trở nên nghiêm túc nói " Không chọc ngươi nữa. Tiểu Khả, thật sự tình tiết đã thay đổi đến ta cũng không lường trước được"

Thấy nàng đột ngột nghiêm túc, hắn ngờ vực " Là chuyện tỷ là truyền nhân của Bắc Nhiên Thuần?"

" còn có là có thể Mộ Dung Mặc Nhiên không phải nữ nhi của Mộ Dung Cảnh. Tiểu Khả ngươi nguyên chủ chính là cấm cho Hoàng Đế một cái sừng, nếu để bị phát hiện chính là chu di cửu tộc" Nàng ôm đầu, lần đầu phát hiện sự sống trong chốn đông cung thật mong manh.

Ngôn Nhã Tú kinh hãi, hắn nguyên chủ cũng không còn đây, hắn biết tìm đi đâu có thể đối chứng Mộ Dung Ngữ Lam có phải nữ nhi Hoàng đế không. Còn không có máy ADN. " Tỷ, sao có thể? Không thể nào"

Dạ Tử Ly cuối đầu suy nghĩ " Chỉ sợ người duy nhất biết được câu chuyện chỉ có thể là Ngôn Dự Cơ"

" Ngôn Dự Cơ?" Hắn nhăn mày.

" Đúng vậy, Ngôn Dự Cơ chắc chắn nắm bắt được sự thật. Tiểu Khả, tiếp đến ngươi hãy xin Hoàng Thượng về phủ gặp phụ mẫu. Rồi điều tra rõ" Nàng nghiêm túc nói