Chương 1: Lãnh chúa vùng Jura
" Thật quá mệt mỏi "
Trong một sân huấn luyện được trưng bày đầy các loại v·ũ k·hí, thiếu niên nắm trong tay một thanh kiếm mệt mỏi nằm thẳng ra đất.
Trên người hắn mặc trang phục huấn luyện thon gọn, khắp cơ thể chảy ra mồ hồi như mưa, khuôn mặt tuấn tú hơi vặn vẹo.
Vào lúc này một người đàn ông trung niên cao to vạm vỡ đi đến gần, sau đó trầm ổn nói. " Hôm nay luyện tập đến đây thôi, ngài có thể quay về phòng tắm rửa nghỉ ngơi "
" Được rồi..." Thiếu niên được gọi mệt mỏi nói năng đứt quảng. " Kỵ sĩ Quillen có thể đi trước một bước, ta nằm ở đây lát đã"
" Thôi được, bất quá đừng để người khác nhìn thấy, ngài bây giờ quá mất đi hình tượng của một quý tộc " Kỵ sĩ Quillen giọng điệu cung kính, nhưng trong lời nói lại đầy ý răn dạy.
" Ta biết rồi "
Nhìn thân hình vạm vỡ kỵ sĩ rời đi, Horus nằm trên đất lăn qua lăn lại, trong lòng phiền muộn muốn c·hết.
Ta xuyên qua, càng là xuyên qua thời kỳ trung cổ, ừm cũng không hẳn là thời trung cổ, hơi phức tạp tí.
Dù không phải xuyên qua thành nông nô hay nô lệ gì, càng không phải dân thường mà là đứa con thứ tư của một vị quý tộc cao quý.
Cha của hắn, Tử Tước Richard Jiren, lãnh chúa vùng đồi núi Jura.
Xuất thân quý tộc nhưng Horus thấy rất mệt mỏi, dù không phải lo lắng về an toàn tính mạng, ngược lại được ăn sung mặc sướng nhưng trong sáu năm nay hắn phải chịu trách nhiệm của một quý tộc, đó là điên cuồng huấn luyện.
Theo quy định của Đế Quốc không nhất thiết phải là con cả mới có quyền thừa kế tước vị, mà ai là kỵ sĩ, ai càng mạnh liền càng có quyền thừa kế, trở thành quý tộc.
Còn Kỵ sĩ là cái gì ?
Lúc đầu khi vừa xuyên qua Horus còn nghĩ kỵ sĩ chỉ đơn giản là mặc vào những chiếc áo giáp nặng nề đắt đỏ, sau đó cưỡi lên lưng con ngựa ngựa chiến oai hùng, thuộc lòng tín điều kỵ sĩ, và được quốc gia đang ở công nhận phong tặng cho liền là kỵ sĩ.
Nhưng ý nghĩ này sai, cực kỳ sai lầm.
Và nó chỉ bị phá vỡ khi Richard Jiren ra lệnh cho kỵ sĩ Quillen đi huấn luyện Horus, Quillen vừa đến đã thể hiện ra sức mạnh vượt xa lẽ thường, vung kiếm bổ ra một vết nứt to lớn trên tảng đá cứng rắn, hay một cước đá gãy thân cây to bằng bắp đùi đều tạo nên chấn động mạnh với Horus.
Năm năm, từ lúc mười tuổi cho đến nay hắn đã trải qua huấn luyện kiểu địa ngục liên tục năm năm.
" Quá mệt mỏi nhưng may là sắp kết thúc rồi, dựa theo Quillen phán đoán thì ta sắp đạt đến Kỵ Sĩ Thực Tập sơ cấp...chỉ cần đến mức độ này là có thể bắt đầu sử dụng các loại thảo dược, cũng không cần phải huấn kinh khủng vậy nữa "
Nằm đó thêm vài phút Horus liền quay về phòng tắm rửa, tất nhiên là hắn sẽ không tự mình tắm mà có sự hỗ trợ của hầu gái.
Thoải mái, vậy mới giống quý tộc chứ, huấn luyện cái con khỉ, cút hết sang một bên.
" Không được "
Ý nghĩ cá ướp muối vừa bay qua liền bị chính Horus đập bay, trong lòng trầm ngâm.
" Thế giới này vẫn là quá nguy hiểm, không có thực lực là không được "
Nghĩ vậy, hắn dần chìm vào giấc ngủ.
...
Vùng đồi núi Jura, là một nơi hẻo lánh nằm xa tít tắp ở biên giới Đế quốc Avalon, ở một nơi nghèo nàn tài nguyên thế này tất nhiên sẽ không có tên quý tộc nào muốn mò đến đây nhưng ai kêu nơi này lại có kẻ địch luôn nhăm nhe cơ chứ.
Tộc người thằn lằn, bọn chúng ẩn núp trong một vùng đầm lầy gần đó, cứ lâu lâu lại g·iết ra ngoài c·ướp b·óc đ·ốt p·há, ăn thịt người cũng là chuyện bình thường.
Đế Quốc tất nhiên không chịu được liền cử q·uân đ·ội muốn tiêu diệt nhưng trong đầm lầy người thằn lằn có ưu thế quá lớn, ẩn núp càng cực kỳ bí ẩn, Đế Quốc không có cách nào giải quyết tận gốc nên cứ g·iết một đám lại sinh sản ra một đám thành ra quyết định xây pháo đài phòng ngự lâu dài
Gia tộc Bá tước Richard danh giá thua trong tranh đấu chính trị nên bị giao trọng trách trấn giữ ở đây.
Một tòa lâu đài nằm trong thị trấn cỡ lớn, ba tòa thị trấn nhỏ nằm phía sau, gần trăm ngôi làng lẻ tẻ khắp nơi, gần chục khu quần cư ổ chuột, tổng nhân khẩu ở đây có thể lên đến năm mươi ngàn người.
Gia tộc Richard cắm rễ ở đây gần hai trăm năm, thực lực tất nhiên không kém, cho đến hiện tại dù đã sa sút đến mức tước vị rớt thành Tử Tước nhưng chỉ riêng kỵ sĩ liền có hơn mười người, q·uân đ·ội chính quy càng đạt đến ba ngàn, vả lại do thường phải giao chiến với tộc người thằn lằn nên q·uân đ·ội có khả năng chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.
" Chủ nhân, Tử Tước cho gọi ngài, đã đến giờ cơm tối rồi ạ " Horus đang ngủ ngon thì đột ngột bị hầu gái đánh thức.
Hắn là loại người bình thường rất hiền lành nhưng khi vừa thức giấc liền sẽ cực kỳ táo bạo, b·ạo l·ực tăng mạnh, lúc chưa xuyên qua hắn không biết đã đập nát bao nhiêu cái đồng hồ báo thức rồi nữa.
Ầm !
Chiếc tủ gỗ nằm ở đầu giường lập tức bị Horus đập nát một góc.
" Kêu cái gì mà kêu, ồn ào c·hết đi được ! "
Hầu gái bị giật mình, quá sợ hãi ngồi bệt xuống mắt sàn, đôi mắt to tròn ngay tức thì có dòng nước đảo quanh.
" Tử...Tử Tước cho gọi ngài...a "
Anna rất sợ hãi, xuất thân từ gia đình nông nô, từ nhỏ đã được quán triệt trung thành và tiếp nhận thống trị từ lãnh chúa, nhưng nàng cũng nghe qua những câu chuyện về những quý tộc tàn bạo hung ác từ người miệng người hát rong, động tí lại đưa dân nghèo lên đài treo cổ, hay thả trôi sông, ác hơn nữa thì t·hiêu s·ống.
" Câm miệng, khóc cái gì mà khóc "
Horus lại quát một tiếng, táo bạo dần biến mất thay vào đó là buồn bực, hết kêu rồi khóc đúng là tâm mệt.
Nhìn hầu gái lạ mặt ngồi dưới sàn, Horus cau mày hỏi. " Ngươi mới đến à ? Lily đâu rồi ? "
Lily là hầu gái thâm cận của Horus, cũng hiểu rõ độ táo bạo của hắn khi vừa thức giấc nên sẽ không sợ đến vậy, nhiều lắm là chạy ra xa chờ hắn bình tĩnh lại.
" Anna không rõ, là ngài quản gia bảo Anna đến đây..."
" Vậy ra ngươi tên Anna à, giúp ta mặc quần áo vào đi " Horus gật đầu không hỏi gì thêm, có hỏi cô nàng thị nữ yếu đuối này cũng chả biết được.
" Vâng " Anna ngoan ngoãn đi đến.
Mặc xong y phục, Horus dẫn theo Anna đi đến phòng ăn, cha hắn Tử tước Richard Jiren cùng hai vị Tử tước phu nhân đều đang ở đây.
" Chào buổi sáng ngài Tử Tước "
" Còn có hai vị phu nhân "
Horus thuần thục chào hỏi theo lễ nghi quý tộc Đế Quốc.
" Ừm, Horus ngồi đi "
Người đáp lời là Richard Jiren, hắn có giọng điệu trầm ổn, đôi mắt già nua nhưng không thiếu vẻ uy nghiêm, cơ thể dù đã bước vào tuổi xế chiều, cũng không vạm vỡ như Quillen nhưng lực lượng chứa đựng trong đó lại mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
" Kỵ Sĩ cao đẳng sao ? " Horus ngồi xuống ghế, thầm nghĩ.
Khi mới gặp mặt Quillen giới thiệu cũng chỉ nói mình là Kỵ sĩ sơ đẳng thôi, cách biệt không hề nhỏ.
Kỵ Sĩ Thực Tập, Kỵ Sĩ Sơ Đẳng, Kỵ Sĩ Trung Đẳng, Kỵ Sĩ Cao Đẳng.
Kỵ Sĩ Bạch Ngân, Kỵ Sĩ Hoàng Kim, Thánh Kỵ Sĩ.
Tổng cộng có bảy cái đẳng cấp, trong sách ghi vậy ấy.
" Nghe đồn Hoàng Đế Đồ Long Pendragon Samuel chính là Thánh Kỵ Sĩ, không biết có phải là thật hay không "
Trong lúc Horos còn đang ngẫm nghĩ thì từ cửa lớn, một vị thiếu nữ có sắc mặt nhợt mặt, dáng vẻ mệt mỏi yếu ớt đi vào.
Nàng mặc một bộ váy trắng dài kéo lê trên mặt sàn, làn da quá mức trắng toát, mái tóc màu bạch kim dị dạng, trông chẳng khác gì một con búp bê mỹ lệ được điêu khắc kỳ công, làm kẻ khách không cách nào rời mắt.
Đây là người con thứ hai, tiểu thư Richard Antoinette, còn được xưng là Bạch công chúa vùng Jura.
Tử Tước Richard có tổng cộng bốn người con, con cả Richard Leon cùng người con thứ hai Richard Antoinette đều do đại phu nhân sinh ra.
Người con thứ ba là kẻ không ai muốn nhớ đến, đó là Kurt, một kẻ bị tước đi dòng họ vì được sinh bởi một hầu nữ đê tiện, cả hai vị phu nhân của gia tộc Richard đều xuất thân quý tộc do đó không thể chấp nhận chuyện này được, quý tộc có thể chơi đùa, nhưng một khi có hậu duệ ngoài giá thú đó chính là một sỉ nhục to lớn.
Cuối cùng là Richard Horus, là người con độc nhất của nhị phu nhân.
" Dùng bữa đi "