Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mô Phỏng, Từ Quý Tộc Yếu Kém Đến Vô Hạn Tà Thần

Chương 12: Kẻ hèn nhát




Chương 12: Kẻ hèn nhát

[ Đế quốc tháng 5 năm 1691, Richard Leon cùng Thập tự quân trấn giữ Jura liên thủ săn g·iết Giun Ăn Đá, liên quân do một vị Kỵ sĩ Thánh Chiến dẫn đầu, đại chiến bùng nổ tại hầm mỏ ở một ngôi làng lân cận vùng đầm lầy. ]

[ Đại chiến kết thúc, cặp đôi Giun Ăn Đá một c·hết một chạy, pháo đài Jura có bốn vị Kỵ sĩ hi sinh, Thập tự quân cũng thiệt hại mười mấy binh sĩ, trong trận này Richard Leon ngược lại được lợi nhất, trong chiến đấu đạt đến cực hạn bước vào Kỵ sĩ cao đẳng. ]

[ Ngoài ra đại chiến cũng đánh sụp hầm mỏ, san bằng ngôi làng ở gần nhất, về chiến lợi phẩm do Giáo hội xuất công lớn nhất nên lấy đi Ma hạch cấp bốn, còn phần da thịt Giun Ăn Đá thuộc về pháo đài Jura. ]

[ Đừng nhìn chỉ là da thịt nhưng giá trị thật sự rất lớn, Giun Ăn Đá ăn càng nhiều kim loại quý hiếm phần da liền càng cứng rắn, là vật liệu quý giá để chế tạo v·ũ k·hí cùng áo giáp, phần thịt ẩn chứa năng lượng kinh người, có thể hỗ trợ Kỵ sĩ gia tăng tốc độ rèn luyện. ]

[ Ngươi cũng nhận được mấy chục kg thịt giun, dù rất bổ dưỡng nhưng mùi vị thật sự là một lời khó nói hết. ]

" Ặc, thịt giun à ?" Horus vuốt cầm ngẫm nghĩ " Món này là đặc sản ở một vài nơi trên trái đất thì phải "

" Từ từ đã, sao lần mô phỏng trước ta không nhận được thịt giun, dù thị trấn Lanke ở khá xa nhưng lấy tính cách của Leon thì phải chia phần gửi đến mới đúng "

" Đừng nói là có kẻ nào ăn chặn rồi nhé, cũng có thể có lí do khác "

Hắn hơi nghi hoặc một tí nhưng nghĩ mãi vẫn không ra kết quả, chỉ có thể đổ lỗi cho hiệu ứng cánh bướm mà thôi.

Mô phỏng vẫn đang tiếp tục.

[ Đế quốc tháng 6 năm 1691, nhờ vào số thịt giun tốc độ rèn luyện của ngươi tăng mạnh, khoảng cách đột phá gần thêm một bước.]

[ Đế quốc tháng 8 năm 1691, trong lúc ngươi đang rèn luyện một t·iếng n·ổ lớn kinh người làm cả tòa lâu đài đều rung tắc kịch liệt, ngươi cấp tốc đi xem xét phát hiện ra nơi xảy ra v·ụ n·ổ là khu vực có phòng ngủ của Đại phu nhân cùng Richard Leon ]

[ Vụ nổ kinh thiên lập tức nổ tan xác Đại phu nhân cùng hai vị Kỵ sĩ sơ đẳng, Richard Leon vì thực lực quá mạnh mẽ nên chỉ b·ị t·hương nhẹ, nhưng vì mẹ ruột c·hết thảm nên hắn cực kỳ phẫn nộ ]



[ Vào lúc này đây ngươi mới cảm nhận được Kỵ sĩ cao đẳng rốt cuộc mạnh đến mức độ nào, ngươi vừa đến gần đ·ống đ·ổ n·át, Richard Leon cũng vừa cố nhịn đâu đuổi đến, nhìn căn phòng của đại phu nhân hắn cảm nhận được trong đó không còn chút sự sống, trong lúc phẫn nộ hắn một quyền đấm xuyên mấy căn phòng bên cạnh, san bằng nơi này thành bình địa. ]

[ Sau đó điều tra lập tức được triển khai do Richard Leon tự mình chỉ huy, ngươi cũng được hắn tin cậy nên bắt đi theo hỗ trợ.]

[ Tiếp đó một tuần, đã điều tra ra được nguyên nhân v·ụ n·ổ, năng lượng chủ yếu phát ra từ một viên Ma hạch, viên Ma hạch này bị phá vỡ tính cân bằng từ bên trong, do đó khi đến một thời điểm nhất định sẽ tự p·hát n·ổ. ]

" Bom hẹn giờ à ? Nhưng uy lực này cũng quá mạnh mẽ rồi, có thể nổ b·ị t·hương Kỵ sĩ cao đẳng " Trong mắt Horus cấp độ như Richard Leon đã là rất cao.

" Dù là bom nhưng nó cũng là Ma hạch nhỉ ? " Horus đột nhiên có một loại ý nghĩ kỳ quái.

[ Dù biết được nguyên nhân nhưng vẫn không tìm ra được chủ mưu là ai, trong lâu đài không có khả năng vô duyên vô cớ xuất hiện một viên Ma hạch bất ổn định. ]

[ Richard Leon thề !!! Nhất định phải t·hiêu s·ống kẻ chủ mưu.]

[ Một năm cứ như vậy nhanh chóng trôi qua, Đế Quốc tháng 5 năm 1692, trong vòng một năm Richard Leon liên tục liên hệ qua lại với giáo hội địa phương, theo ngươi suy đoán hắn vẫn kiên trì điều tra về kẻ gây ra v·ụ n·ổ một năm trước. ]

[ Ngoài ra gần đây Jura xuất hiện một số hỗn loạn, giá lương thực nhập khẩu từ bên ngoài bất ngờ tăng cao, lượng lớn nhân khẩu đổ xô về từ phương bắc, một số kẻ có ý đồ xấu theo đó xâm nhập vào các thị trấn, tình trạng phạm tội diễn ra thường xuyên...]

[ Tình trạng hỗn loạn này làm Richard Leon thiếu chút thì đỡ không kịp, trong lúc rất nhiều người không rõ lí do vì sao thì sứ giả từ Thủ đô đã đến mang theo lệnh từ Hoàng Đế Đồ Long Pendragon Samuel. ]

[ Rất nhanh thôi các ngươi hiểu rõ mọi chuyện, Đế quốc Avalon tuyên chiến với Vương quốc Tudor. ]

[ Hoàng đế Đồ Long Pendragon Samuel ra lệnh triệu tập q·uân đ·ội từ các lãnh chúa quý tộc địa phương, thành lập quân đoàn Viễn chinh phương bắc. ]

[ Đại chiến sắp bùng nổ, hỗn loạn tất nhiên sẽ diễn ra, nhưng đây chỉ là mở đầu, tình hình sẽ sớm được ổn định lại.]

[ Đưa tiễn sứ giả, Richard Leon lập tức ra lệnh chiêu mộ binh sĩ chuẩn bị tham gia đại chiến, nhưng làm hắn buồn rầu là mình không cách nào tự thân lãnh binh ra trận, Jura là nơi phòng thủ tộc người thằn lằn nên hắn không thể nào bứt ra được ]



[ Còn về người lãnh binh Richard Leon cũng đang do dự, nhân tuyển tốt nhất tất nhiên là Horus ngươi rồi, và ngươi tất nhiên sẽ kháng cự ]

[ Trong lúc hai bên còn chần chừ vì chuyện lãnh binh thì vào một đêm mưa to gió lớn, cơn ác mộng đen tối bao phủ pháo đài Jura ]

!!!

" Lại nữa, mưa to con khỉ, gió lớn mẹ kiếp " Nhìn câu từ quen thuộc sắc mặt Horus lập tức hóa thành màu đen kịt, trực tiếp chửi tục.

" Lily " Hắn đột nhiên kêu lớn.

" Vâng ? "

" Che mắt ta lại ! "

" Hả, cái...vâng " Lily bối rối trợn tròn mắt nhưng vẫn nhanh chóng làm theo, dùng đôi tay nhỏ nhắn che khuất hai mắt Horus.

Dù trước mắt là một màn đen kịt, hắn vẫn biết được chuyện gì sắp diễn ra.

[ Cơn ác mộng vô thanh vô tức chui vào lâu đài mà không một ai nhận ra, dù là Richard Leon cũng không biết gì và đang bận rộn xử lí giấy tờ thuế vụ ]

[ Trong lúc ngươi trằn trọc trên giường, cơn ác mộng hóa thành vô số quái vật bắt đầu gặm nhấm linh hồn ngươi, ngươi đau đớn đến cực điểm trong mơ và chỉ run rẩy nhỏ nhẹ ở thế giới thực, nhưng nhiêu đó là quá đủ rồi ]

[ Sau một t·iếng n·ổ lớn, các binh sĩ trong lâu đài thấy được lãnh chúa Leon đang cùng một cô gái mặt áo choàng trắng giao chiến trên tường thành, hai bên đều cực kỳ mạnh mẽ, bức tường đá cứ như xốp bị xung kích phá hủy thành từng mảnh rơi xuống đập c·hết không ít lính gác ]



[ Dưới ánh trăng, lưỡi kiếm tỏa ra ánh bạc v·a c·hạm với những chiếc móng vuốt bốc lên làn khói đen ]

[ Dù kẻ địch đã bị Richard Leon chặn g·iết nhưng ngươi khó mà cầm cự được cho đến khi cuộc chiến kết thúc, cơn đau đớn từ tận sâu trong linh hồn làm ngươi sụp đổ, linh hồn lập tức vỡ vụn thành từng mảnh ]

[ Ngươi c·hết ]

[ Vì ngươi đ·ã c·hết, lần mô phỏng này kết thúc ]

[ Đánh giá: Trong lần mô phỏng này ngươi là một kẻ hèn nhát, cố gắng sống sót bỏ mặc tất cả mọi thứ ở sau lưng, bỏ mặc cha ruột c·hết đi dù có thể cứu, cũng vì vậy mà làm cho tâm thần bất ổn, một kẻ có vấn đề về tâm thần sao có thể đột phá xiềng xích sinh mệnh ? Sau tất cả ngươi vẫn phải uất ức chôn thây trong ngôi nhà của chính mình ]

Horus đẩy đôi tay nhỏ nhắn trắng trẻo che khuất mắt mình sang một bên, lộ ra vẻ mặt âm trầm nhìn vào phần đánh giá, thầm lẩm bẩm. " Ta có kém cỏi đến vậy sao ? "

" A "

Lily ở bên cạnh thấy sắc mặt chủ nhân mình ngày càng kém thế là lén lút đi ra đằng sau, hai bàn tay nhỏ nhắn chậm rãi xoa bóp lấy bả vai Horus.

Còn hắn thì không có chút phản ứng nào, và phải ngồi ngẩn người gần năm phút Horud mới trở lại như bình thường.

" Không cần suy nghĩ nhiều vậy làm gì, đây chỉ là ta trong mô phỏng, không phải thế giới thực "

" Đúng vậy, không phải thế giới thực "

" Không phải "

Sau vài câu tự thôi miên chính mình, Horus cưỡng ép bản thân phải chuyển sự chú ý qua chuyện khác, nhìn vào kiểu c·hết quen thuộc lần thứ ba hắn lập tức nói mà không quay đầu.

" Lily, lấy giúp ta một quyển sổ nhỏ lại đây, loại chất liệu thượng hạng ấy, lấy thêm bút nữa "

" Vâng " Lily lập tức chạy như bay ra khỏi phòng tìm đồ vật.

Hừ hừ, dám g·iết ta ba lần, dù không biết bà điên ngươi có thù oán gì với ta nhưng giờ đây ta ghim ngươi rồi đấy.

" Ghi sổ nhỏ, nhất định phải ghi sổ nhỏ, không được quên " Horus hung hăng nói nhỏ, nắm đấm giơ về phía trước.