Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mô Phỏng, Từ Quý Tộc Yếu Kém Đến Vô Hạn Tà Thần

Chương 34: Tiểu vương tử Moskva Ivan




Chương 34: Tiểu vương tử Moskva Ivan

[ Sau cuộc trò chuyện giây lát với chỉ riêng hai người, ngươi biết được hắn là Moskva Ivan ]

[ Một trong những thành viên cuối cùng thuộc vương tộc Moskva, còn về việc hắn chạy trốn và ẩn núp trong đám đào binh là vì đang bị chính người ảnh đến từ vương tộc t·ruy s·át ]

[ Nghe đến đây ngươi đột nhiên thấy quen quen, đây không phải chuyện ngươi từng gặp qua rồi hay sao, hóa ra tên nhóc này chính là tiểu vương tử đã thu phục kỵ sĩ Bạch ngân Thane ]

[ Bất quá, tên nhóc còn bé tí mà đã mạnh thế, sau này có hi vọng rất cao sẽ thành công khôi phục lại vương vị, đế quốc chưa hẳn đã ép được hắn, dù sao chính đế quốc Avalon đã có không ít kẻ địch nhìn chằm chằm ]

[ Các ngươi trò chuyện thêm chốc lát, Richard Leon cùng Kiera cũng dẫn theo binh sĩ đuổi đến, lực chú ý của Moskva Ivan lập tức chuyển sang trên người Leon, bản năng cho biết tên tóc vàng vừa đến vô cùng mạnh mẽ ]

[ Nhân cơ hội này ngươi bất thình lình ra tay đánh lén, trong tức khắc toàn lực trảm ra hàng chục nhát, chém đầu Maskva Ivan thành một đống thịt nát ]

[ Mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ngươi vội vàng lùi ra xa, chờ đợi trong vài giây thấy t·hi t·hể không đầu vẫn nằm đó không có bất kỳ một động tĩnh nào, liền tiến lên xem xét ]

[ Thứ ngươi muốn chính là trái tim của Moskva Ivan, hắn có thể biến thân sau khi đâm vào ngực vậy thì tất nhiên trái tim sẽ có bí mật nào đó, nếu ngươi ăn vào được thực lực chắc chắn sẽ tăng mạnh ]

[ Ý nghĩ rất hay, nhưng Moskva Ivan dù mất đầu vẫn là một kẻ được Băng Tuyết Cự Thần phù hộ, thân thể hắn bành trướng thành quái vậy gấu nâu, hơi lạnh khủng kh·iếp đóng băng phạm vi ngàn mét xung quanh, ngươi tức khắc bị hóa thành tượng băng ]

[ Trong những giây phút cuối cùng trước khi c·hết cóng, ngươi thấy được Leon cũng bị thành tượng băng nhưng rất nhanh chúng đã bị hơi nóng biến thành hơi nước ]

[ Từ trong người Leon, ngọn lửa đỏ rực phun trào tạo ra hơi nóng đối chọi với khí lạnh kh·iếp người, không khí bị làm cho vặn vẹo cả lên, nhìn thoáng qua khung cảnh này ngươi vừa lóe lên hi vọng, nhưng khí lạnh bất chợt mạnh lên đến cực điểm, cuối cùng vẫn không thoát được kết cục c·hết cóng ]

[ Ngươi c·hết ]

[ Vì ngươi đ·ã c·hết, lần mô phỏng này kết thúc ]

Horus lộ ra biểu cảm kinh ngạc, không ngờ Leon cũng sở hữu sức mạnh siêu phàm, cứ tưởng hắn chỉ đơn giản là kỵ sĩ thôi chứ.

Không biết hắn trời sinh đã có, vẫn là sau này mới sở hữu.



Horus trầm tư giây lát.

" Có thể thử thăm dò xem sao "

Bỏ qua chuyện của Leon, hắn lập tức chú ý đến hành động bất thường của mình trong mô phỏng.

" Ta vốn không có ý định g·iết c·hết Moskva Ivan !? "

Vậy bản thân ở trong mô phỏng bất ngờ xuất hiện ý định này, ta ở thế giới thực khó mà điều khiển được hoàn toàn mọi chuyện.

Đều do tham lam quấy phá cả !

Hắn hơi khó chịu tí nhưng đổi lại cũng moi ra được khá nhiều thông tin.

" Moskva Levis, Moskva Ivan, anh em tương tàn, đây chắc chắn là tranh đấu đến ngươi c·hết ta sống, chỉ vì giành quyền thừa kế tước vị..."

Horus lầu bầu sắp xếp lại thông tin đã biết được.

Hừm...!

Ở thế giới hiện thực vẫn là không nên dính dáng đến chuyện này làm gì, rất phiền phức, trong mô phỏng ngược lại có thể thử một chút, xem có thể mò được chỗ tốt gì từ cuộc tranh đấu hay không.

Quyết định vậy đi.

Kế đó hắn mô phỏng thêm vài lần để tìm cách xử lý cho đủ an toàn, rồi mới quay về nơi đóng quân, tìm đến lều trại nơi Leon cùng các kỵ sĩ bàn bạc chiến lược vây bắt.

Nhìn thấy Horus đẩy cửa bước đến, Leon hơi kỳ quái hỏi. " Ngươi vừa chạy đi đâu mất tiêu vậy, đến cả kỵ sĩ thân cận bên người cũng không biết "

" Không có gì "

" Thôi được rồi " Thấy hắn không muốn nói, Richard Leon chỉ có thể bỏ qua, nói sang chuyện chính.



" Ta đã suy tính kỹ, chúng ta sẽ chia ra bốn hướng thâm nhập vây bắt, để tránh bất kỳ kẻ nào trốn..."

Horus sớm biết kế hoạch nên lười nghe kỹ, vội gật đầu đồng ý" Được được, ta hiểu rồi "

"..." Leon ?

Ngay sau đó hơn sáu trăm bộ binh cùng một trăm kỵ binh tinh nhuệ chia làm bốn phía xông vào rừng rậm.

Mọi chuyện diễn ra giống hệt trong mô phỏng, đầu tiên Horus sẽ đụng độ một nhóm mười mấy người, những kẻ này đúng là những tên đào binh hèn nhát từ q·uân đ·ội của công tước Becker, nên hắn không hề nương tay.

Mười lăm năm cuộc đời, không, tính luôn cả kiếp trước, đây là lần đầu tiên có sinh mạng đồng loại kết thúc trong tay hắn.

Và không chỉ một, mà là rất nhiều, lưỡi kiếm sắc bén dễ dàng cắt đứt da thịt cùng xương cốt, mùi máu tanh tưởi xộc vào mũi, những bộ t·hi t·hể với b·iểu t·ình vặn vẹo có thể khiến kẻ yếu ớt gặp ác mộng...

Nghe rất đáng sợ nhưng Horus lại bình tĩnh đến mức lạ thường.

Đây là tác dụng mà phần thưởng kinh nghiệm chiến đấu mang đến, vài người chỉ là con số lẻ so với hàng chục ngàn sinh mệnh ở khu quần cư xui xẻo nào đó.

Nhẹ nhàng bình thản, như thể vừa đạp c·hết một con kiến, hắn lại có chút thích cảm giác này rồi, khẽ rên rỉ vì thoải mái.

Aaaa~~~

Hắn hiểu được đều do sát tính gây ra, nhưng đúng là rất thoải mái, tùy ý quyết định sống c·hết còn của kẻ khác, sức mạnh tương đương quyền lực.

Giờ khắc này đây Horus càng thêm khát vọng thực lực rồi.

" Chậc...! Ta đúng là điên, khinh thường bản thân trong mô phỏng nhưng thực tế ta cũng chả mạnh hơn bao nhiêu "



Dù sao cũng là cùng một người.

Horus cố gắng bình ổn tâm tình khát máu, tiếp tục dẫn người đi sâu vào bên trong, bất quá trên đường nếu tiếp tục đụng phải kẻ địch hắn liền sẽ giao cho binh sĩ giải quyết, mình thì tạm thời không ra tay nữa.

Có lẽ thiên phú tâm trí kiên định đã phát huy tác dụng, sát tính giảm bớt không ít, tinh thần dần dần trở lại vẻ bình thản như lúc đầu.

" Tất cả nhanh cái chân lên !!! "

Vì muốn gặp được Moskva Ivan sớm hơn người kỵ sĩ già nua, tránh mọi chuyện phức tạp, nên Horus đã đốc thúc các binh sĩ dưới trướng, tốc độ di chuyển đúng là nhanh hơn không ít.

Nếu đổi lại vào mười phút trước khi đi vào khu rừng, các dân binh vốn xa lạ với hắn sao lại nghe theo răm rắp vậy được, đối với một hậu duệ quý tộc chưa thừa kế tước vị, bọn hắn có thể nghe theo mệnh lệnh, nhưng nhiều khi sẽ lươn lẹo, lề mà lề mề.

Đổi lại nếu đó là một vị quý tộc có thực lực mạnh mẽ, ra tay hung ác tàn nhẫn, sau đó lại vui cười bình thản như chưa hề có chuyện gì xảy ra, thì dù cho bọn hắn vừa ra đời đã mọc mười cái lá gan, cũng không dám chỉ hướng tây mà chạy đi hướng đông.

Phục tùng kẻ mạnh, đây là quy tắc cổ xưa nhất và chưa từng thay đổi qua.

...

Cùng lúc này tại trung tâm khu rừng nhỏ, một đám đào binh đang tụ tập ở nơi đây.

Ở giữa bọn chúng là ba người với trang phục vô cùng nổi bât, mặc kệ là khí chất vẫn là khí thế đều không cùng một cái đẳng cấp.

" Vương tử thật sự không sao chứ ? " Nữ kỵ sĩ ôm một cơ thể nhỏ bé vào lòng, vẻ mặt lo nghĩ hỏi đồng bạn ở bên cạnh, chỉ muốn nhận được câu trả lời chắc chắn cho an lòng hơn.

" Chắc chắn không sao " Nam tử trung niên vững tin đáp lại.

" Băng Tuyết Cự Thần từ thời xa xưa đã phù hộ cho vương tộc Moskva, dù cho vương tộc liên tục suy yếu trong nhiều năm nhưng cự thần chưa từng từ bỏ chúng ta "

" Lễ tế được đáp lại đã chứng minh cho điều này "

Ngập ngừng vài giây, nam tử trung niên cố gắng tìm thêm một lời giải thích. " Vương tử b·ất t·ỉnh có lẽ đang được cự thần phù hộ chúc phúc, thậm chí được ban cho sức mạnh, chỉ cần thành công...khôi phục ngôi vị sẽ không phải là không có khả năng thực hiện nữa "

Nữ kỵ sĩ rất muốn phản bác, ý nghĩ vậy quá quá mức mơ mộng ảo tưởng rồi, nhưng nghĩ lại chỉ có thể coi như thôi, lúc này tranh cãi không có ý nghĩa gì cả, chỉ là vẫn không nhịn được mà âm thầm oán trách.

Nếu Băng Tuyết Cự Thần vẫn còn tồn tại vậy sao ngài không đứng ra bảo vệ vương tộc cơ chứ, vương tộc Moskva hiện tại đã suy yếu đến mức chỉ một cái công tước đế quốc nhỏ nhoi liền có thể leo lên đầu ngồi rồi.

Thậm chí ép bọn họ đến bước đường cùng, nếu không phải đại vương tử Moskva Levis hạ thấp tôn nghiêm, liên minh với bộ lạc Cự Ngạc thì vương tộc đã sớm không còn tồn tại.