Chương 40: Chạy như chuột
[ Kỵ sĩ Bạch Ngân Felix Becker vừa dẫn quân đến, ngửi được mùi máu tanh rợn người bay ra từ thị trấn làm sắc mặt hắn tái xanh, còn tưởng rằng lại là bọn chuột nhắt liên minh phục quốc phương nam chạy đến quấy phá ]
[ Vì nơi này thuộc lãnh thổ do công tước Becker hoàn toàn khống chế, q·uân đ·ội có mặc ở khắp nơi nên Felix Becker không có quá nhiều nghi kỵ, trực tiếp hạ lệnh đến gần thị trấn Marinka, tùy theo tình hình sẽ quyết định t·ấn c·ông ngay, vẫn là chờ bộ binh chính quy đến tiếp viện lại t·ấn c·ông ]
[ Chỉ là khi trung đoàn kỵ binh tiến vào khu dâm nghèo nằm ngoài thị trấn liền bị các ngươi tập kích cầm chân, bệnh độc được các tín đồ tản ra theo gió rơi vào người các kỵ binh, làm cho bọn hắn suy yếu đến choáng váng đầu óc, chiến lực giảm mạnh ]
[ Felix Becker rất tức giận vì những thứ mưu hèn kế bẩn này, hắn lập tức ra tay, một kiếm bổ ra tức khắc đánh sụp mấy căn nhà có tín đồ Bất tử giáo phái đang ẩn núp ]
[ Kỵ sĩ Bạch Ngân rất mạnh mẽ, dễ dàng thổi bay một mảng lớn khu dân nghèo, nhưng chỉ bằng nhiêu đó vẫn chưa đủ để triệt để g·iết c·hết một tín đồ sở hữu thân thể bất tử, mặc dù kiểu bất tử này rất dị dạng nhưng bản chất nó không hề thay đổi ]
[ Thấy kẻ dám tập kích mìn b·ị c·hém thành hai mảnh vẫn không c·hết, Felix Becker biến sắc nhận ra mình phán đoán sai rồi, đây chắc chắn không phải người của liên minh phục quốc phương nam, chỉ có tín đồ dị giáo mới sở hữu năng lực quỷ dị đến thế này ]
[ Felix Becker lập tức ra lệnh cho kỵ binh rút lui, nhưng các ngươi há lại cho bọn hắn toại nguyện, các tín đồ liên tục ra tay đánh du kích, dùng thân thể bất tử cùng bệnh độc tạo nên t·hương v·ong cực lớn cho trung đoàn kỵ binh ]
[ Trong lúc các ngươi đang choảng nhau kịch liệt thì nghi thức hiến tế trong thị trấn đã đi đến bước cuối cùng, hơn bốn mươi ngàn nhân khẩu giờ đây chẳng còn lại một móng, đều biến thành lương thực chui vào bụng các hậu duệ hung thần ]
[ Chúng ăn uống no nê xong liền tụ tập lại phía trên nghi thức hiến tế, xác thịt bất thình lình vỡ nát rồi lại tụ tập lại cùng một chỗ ]
[ Hung thần quyến tộc đã đến ! ]
[ Ngươi cùng các tín đồ bất tử giáo phái đều cảm thấy thoải mái, tâm tình vui sướng được phóng đại...còn Felix Becker thì ngược lại, một hơi thở vô cùng kinh khủng xuất hiện làm hắn cực kỳ kinh hãi, hắn kinh nghi bất định hét lớn hai chữ ]
[ Vực Sâu ]
[ Ngay sau đó hắn lập tức liều mạng bỏ chạy, chỉ muốn chạy khỏi nơi nguy hiểm này càng sớm càng tốt, và cũng bỏ mặc luôn các kỵ binh dưới trướng đang không cách nào động đậy, vì sức mạnh áp chế từ một sinh mệnh sống ở cấp độ cao cấp hơn quá nhiều ]
[ Không tiếp tục ra với các kỵ sĩ đã mất hết sĩ khí, đồng tử ngươi phóng đại khi nhìn thấy một thứ sinh vật khổng lồ cao đến hàng trăm mét xuất hiện giữa thị trấn, ngươi tạm thời không cách nào diễn tả vì nó đã bị che khuất bởi đám hậu duệ hung thần bay lượn nghìn nghịt ở xung quanh ]
[ Đồng thời, cũng vào lúc này kỵ sĩ Bạch Ngân Felix Becker đã bỏ chạy được một khoảng cách khá xa, tốc di chuyển bằng chân của hắn còn nhanh gấp mấy lần khi cưỡi ngựa ]
[ Rất cố gắng, nhưng thật đáng tiếc kẻ mạnh nhất ở đây lại là hắn, kẻ mạnh tất nhiên sẽ bị nhắm đến đầu tiên, con đầu đàn phải c·hết trước ]
[ Hung thần quyến tộc ra tay rồi, một chiếc chân đốt mang đầy gai nhọn vọt ra giữa đám mây hình thành từ gián, nó chớp mắt đã kéo dài, vượt qua khoảng cách to lớn giáng xuống đầu con kiến hôi hám đáng thương đang bỏ chạy ]
[ Felix Becker lập tức bị ép thành một bãi thịt nát, cuối cùng bị chiếc chân đốt vỡ ra vết nứt dữ tợn nuốt chửng, đến một giọt máu cũng không để lại ]
[ Hung thần quyến tộc rõ ràng không thỏa mãn với chút lương thực này, chiếc chân đốt xoay chuyển nhắm về phía những kỵ binh bị đóng đinh tại chỗ, hai chân cứng đờ không cách nào đồng đậy ]
[ Ngươi thầm nghĩ bọn kỵ sĩ này c·hết chắc rồi, hung thần quyền tộc rõ ràng đã vượt qua khỏi cấp độ kỵ sĩ Bạch Ngân, còn mạnh đến mức độ nào thì ngươi không rõ ràng cho lắm ]
[ Nhưng sau đó nhường ngươi kinh ngạc là hung thần quyền tộc bất thình lình từ bỏ nhắm vào đám kỵ sĩ, chiếc chân đốt chuyển qua nhắm vào ngươi và các tín đồ bất tử giáo phái ]
[ Không cho ngươi chút thời gian phản ứng, vết nứt dữ tợn trên chân đốt cứ như hố sâu không đáy hút hết tất cả các ngươi vào bên trong, tiếp đó hung thần quyến tộc lập tức giương cánh bay v·út lên trời cao ]
[ Ngay vào lúc này xuất hiện tình huống kỳ lạ, ánh sáng mặt trời chiếu rọi mãnh liệt rớt vào giữa thị trấn, một tia sáng đỏ rực mang theo nhiệt độ cao đến khủng kh·iếp có thể dễ dàng t·hiêu r·ụi cả sắt thép lóe lên giữa chân trời, hung thần quyến tộc chưa kịp thoát đi tức khắc bị thiêu cháy một nửa thân thể thành tro ]
[ Bất tử tế ti còn chưa rời đi thấy vậy lập tức bạo tạc, phân tách thành vô số hậu duệ hung thần lao lên, chúng điên cuồng phóng thích bệnh dịch tạo thành màng sương đen che khuất một mảng lớn bầu trời trên thị trấn ]
[ Trung đoàn kỵ binh khá xui xẻo, chỉ đứng nhìn cũng bị cuốn vào, làn sương mang theo bệnh dịch lan tràn khắp không khí chui vào cơ thể bọn hắn ]
[ Tia sáng đỏ rực bị chặn lại trong chốc lát, mà suy cho cùng bất tử tế ti dù rất mạnh mẽ nhưng cũng cũng chỉ là mượn thân xác tín đồ giáng lâm, chiến lực thể hiện ra rất có hạn ]
[ Bất tử tế ti chỉ chống đỡ được một giây đã bị thiêu thành tro, tên tín đồ mượn xác cũng bị g·iết c·hết một cách triệt để, đến linh hồn cũng không còn tồn tại ]
[ Thời gian rất ngắn ngủi, nhưng đã quá đủ đến hung thần quyến tộc thành công chạy trốn ]
[ Chủ nhân của tia sáng đỏ rực vẫn còn ở quá xa, muốn tiếp tục phóng đại chiêu vượt khoảng cách rộng lớn g·iết c·hết tồn tại mạnh mẽ như hung thần quyến tộc, cũng không phải chuyện dễ dàng có thể làm được ]
[ Sau đó hơn hai phút, một vị thanh niên trẻ trung khoác trên người giáo phục đỏ tươi như máu từ trời cao đáp xuống thị trấn Marinka ]
[ Trên khuôn mặt trẻ trung luôn nở nụ cười vui vẻ hí hứng, nhưng khi nhìn vào tình cảnh hoang tàn của thị trấn bây giờ làm hắn cười không nổi rồi, nụ cười hí hửng giờ phút này đây đã tràn ngập sát khí ]
[ Một thị trấn có hơn bốn mươi ngàn người giờ đây không còn lại một móng, một ngàn kỵ binh với khuôn mặt tím tái nằm kêu rên trước cửa trấn nhỏ lại biến thành nơi náo nhiệt nhất vào lúc này ]
[ Đế quốc tháng 4 năm 1691 ]
[ Trong nửa năm này hung thần quyến tộc bay lượn khắp nơi nuốt chửng tất cả sinh mệnh sống gặp được trên đường đi, từ con người đến ma thú đều khó thoát khỏi việc biến thành lương thực giúp hung thần quyến tộc no bụng ]
[ Sau khi đánh chén no nê hung thần quyến tộc mang các ngươi đến một dãy núi hùng vĩ tràn ngập sương mù ở gần vương đô Askava, sau khi thả các ngươi xuống nó liền lao thằng vào trong dãy núi, biến mất không còn tăm hơi ]
[ Ngươi hơi đứng máy tí, không xác định hiện tại nên làm gì cho phải nữa, trong lúc ngươi còn đang suy tư thì từ trong dãy núi hàng ngàn hậu duệ hung thần giống như mây đen bay ra ]
[ Nhìn thoáng qua ngươi liền nhận ra chúng vốn là những hậu duệ hung thần trong cơ thể mình, hiện tại hoàn thành nhiệm vụ chúng liền trở về với cơ thể vật chủ ]
[ Ngươi bình tình đón tiếp chúng, hàng ngàn con gián lúc nhúc chui vào cơ thể người từ miệng, lỗ tai, mũi, mắt, thậm chí là phần thân dưới cũng là nơi tốt đấy, dù ngươi có hơi chán ghét tí ]
[ Nhột nhột, trơn trợt, lâu lâu lại dùng chân đốt va vào da thịt, cảm giác thật sự là một lời khó mà diễn tả hết được, nhưng kèm theo đó là sức mạnh điên cuồng tăng lên làm ngươi cực kỳ mừng rỡ ]