Chương 44: Vật phẩm siêu nhiên
[ Xương cốt của kỵ sĩ Bạch Ngân đã hóa thành màu bạc trắng xám, cứng hơn cả sắt thép, lưỡi kiếm bình thường muốn chặt đứt nó là chuyện vô cùng khó khăn ]
[ Cánh tay b·ị t·hương nhẹ làm cho đối phương rất phẫn nộ, không ngờ một kẻ yếu như ngươi lại có thể gây sát thương lên người một kỵ sĩ Bạch Ngân ]
[ Dù rất tức giận nhưng hắn không hề bị nó làm cho r·ối l·oạn đầu óc, cấp tốc phán đoán được ngươi là dị giáo, cực kỳ nguy hiểm, trong lòng không nắm chắc được nên lập tức ra lệnh cho binh sĩ xông lên vây g·iết ngươi ]
[ Trên người các binh sĩ tràn ngập mùi máu, sát khí nặng nề, một chọi một thậm chí một ba ngươi có thể dễ dàng g·iết c·hết bọn hắn, nhưng khi chúng đã kết thành đội hình dàn giáo vậy liền không ổn rồi, hàng chục mũi giáo sắc bén giơ về phía trước, nếu ngươi dám xông lên đối chọi chính diện chắc chắn sẽ b·ị đ·âm thành tổ ong vò vẽ ]
[ Phát giác nguy hiểm ngươi liền bùng nổ, biến thành hàng ngàn hậu duệ hung thần hung mãnh nhào lên, trong trạng thái này mũi giáo rất khó đâm trúng được ngươi ]
[ Trong nhóm binh sĩ cũng có kỵ sĩ thực tập, bọn hắn xông lên chia cắt đàn hậu duệ hung thần thành nhiều đám khác nhau, các binh sĩ kết hợp với nhau sở hữu lượng sát khí vô cùng đáng sợ, nên nếu chỉ phải đối mặt với vài kẻ địch bọn hắn hoàn toàn có thể g·iết được, nhưng số nhiều liền rất nguy hiểm ]
[ Kỵ sĩ Bạch Ngân một kiếm thổi bay số lượng hậu duệ hung thần, ngươi cũng thành công nuốt chửng vài tên binh sĩ xui xẻo, nhưng nếu nhìn kỹ vào chiến cuộc thì rõ rạng kẻ đang ở thế yếu chính là ngươi ]
[ Nếu ngươi đột phá đến cấp Bạch Ngân thì có thể g·iết sạch kẻ địch, nhưng bây giờ vẫn còn thiếu một chút, nếu tiếp tục kéo dài nữa ngươi chắc chắn sẽ bị mài nước đến c·hết ]
[ Trận chiến vẫn còn tiếp diễn, tiếng hét thảm thiết cùng tiếng v·ũ k·hí v·a c·hạm vang vọng khắp nơi, dọa sợ tất cả các sinh mệnh sống ở xung quanh phải lùi ra xa ]
[ Ngươi có chút lo lắng rồi, muốn chạy cũng chạy không được, đánh tiếp nữa một khi hậu duệ hung thần c·hết hết thì ngươi cũng khó mà sống nổi ]
[ Bây giờ ngươi có hai lựa chọn, một là lấy tính mạng ra cược, câu thông với Bất Tử Tà Vật nuốt chửng kỵ sĩ Bạch Ngân, sau đó cưỡng ép đột phá lên cấp, hai là liều mạng phá vỡ vòng vây bỏ chạy ]
[ Cái thứ hai tỷ lệ khá thấp, nếu không có sự hỗ trợ từ kẻ khác ngươi khó mà thành công trốn thoát ]
[ Lựa chọn thứ nhất tỷ lệ cao hơn, nhưng ngươi lại khá kiêng kỵ Bất Tử Tà Vật, câu thông với dị thần tất nhiên phải trả một cái giá cực kỳ kinh khủng, khó mà tưởng tượng được ]
[ Trong lúc ngươi còn đang do dự chiếc chuông xanh lam vốn được ngươi treo ở bên hông, giờ đây bị đàn hậu duệ hung thần cuốn bay khắp nơi, rung động mạnh làm nó phát ra âm thanh leng keng vô cùng kỳ dị, lúc thì cực kỳ chói tai, lúc lại nhẹ nhàng dịu êm như đang ru ngủ ]
[ Đợi lúc ngươi kịp phản ứng đến nó thì nhiệt độ xung quanh đã rớt xuống độ âm, những bông hoa tuyết mỹ lệ lại xuất hiện một lần nữa, trong khi ngươi còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra thì bất chợt năng lượng sự sống trong người bay đâu mất tiêu một phần năm ]
[ Cũng vì vậy làm ngươi thoáng chậm lại một nhịp, thế là bị kỵ sĩ Bạch Ngân chém trúng, cơ thể choáng váng quay về nguyên hình con người ]
[ Cần một giây bình tĩnh, kế đó ngươi cầm chiếc chuông xanh lam lên, ngươi rõ ràng cảm giác được số năng lượng sự sống đã biến mất lúc trước đều chui hết vào trong chiếc chuông, và cũng vì thế mà ngươi ngay lập tức hiểu được chiếc chuông này rốt cuộc là thứ đồ gì ]
[ Nó là một món vật phẩm siêu nhiên có thể thu thập những oán linh đ·ã c·hết thảm trong các vùng đất băng tuyết lạnh giá, phương nam công quốc Askava toàn là băng tuyết nên rất bình thường nếu thứ này nằm trong kho tàng của nhà Moskva ]
[ Trong lúc ngươi tiêu hóa đống tin tức mơ hồ đứt đoạn từ chiếc chuông mang đến, thì một thân ảnh quen thuộc được bao trùm trong những bông hoa tuyết xuất hiện và che chắn trước mặt ngươi ]
[ Ngươi nhận ra mình có một mối liên kết với kẻ vừa xuất hiện, vừa lóe lên ý nghĩ thì nó đã vác rìu chiến chém về phía tên kỵ sĩ Bạch Ngân đuổi theo ngươi nãy giờ ]
[ Oán linh nam tính rõ ràng mạnh hơn tên kỵ sĩ Bạch Ngân kia rất nhiều, một khi đã có mệnh lệnh liền dùng toàn lực đè đánh tên kia, thể hiện ra thực lực ở một đẳng cấp hoàn toàn khác lúc đầu, lúc mà nó đang không có chủ nhân ]
[ Ngươi quá mừng rỡ, nhân lúc oán linh đè đánh kỵ sĩ Bạch Ngân liền ra tay với các binh sĩ bình thường, thiếu đi cường giả mạnh mẽ cầm chân, ngươi hóa thành đàn côn trùng nhanh chóng ăn hết từng nhóm từng nhóm binh sĩ ]
[ Sau khi dọn sạch bọn chúng ngươi nhanh chóng quay lại giúp oán linh đối phó kỵ sĩ Bạch Ngân, dưới sự hỗ trợ của ngươi oán linh nhanh chóng chém đứt đầu đối phương, sau đó ngươi liền nhân cơ hội này ăn hết phần xác thịt chứa đầy năng lượng để tránh lãng phí ]
[ Cuối cùng là nuốt chửng trái tim quý giá dính đầy máu tươi, năng lượng khổng lồ trong đó ngay tức khắc giúp ngươi đột phá đến cấp độ kỵ sĩ Bạch Ngân, xương cốt trong người đang từ từ chuyển biến thành màu trắng xám ]
[ Quá trình này khá tốn thời gian, ngươi không có ý định ngôuf đây chờ đợi nên ra lệnh cho oán linh mang mình rời khỏi đây, đi đâu cũng được nhưng tuyệt đối không thể về vương đô, về đó là c·hết chắc ]
[ Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện làm tinh thần ngươi luôn phải căng cứng, hiện tại được oán linh khiêng đi nên ngươi định thả lỏng một chút ]
[ Chỉ tiếc là hôm nay ngươi gặp hạn mất rồi, vừa định thư giản thì ngay sau lưng vang lên tiếng bước chân, ngươi vừa đầu liền thấy được một người thanh niên đang chậm rãi đi đến, giáo phục đỏ tươi như máu tùy ý vung vẩy theo gió ]
[ Tinh thần ngươi tức khắc căng cứng đến cực điểm, vì ngươi không cảm nhận được một tí gì từ người đối phương, nếu không phải có tiếng bước chân ngươi chắc chắn không nhận ra sau lưng mình đang có người ]
[ Tên thanh niên khẽ nhếch miệng nhìn về phía ngươi, oán linh mạnh mẽ sánh vai kỵ sĩ Bạch Ngân tức khắc sụp đổ, vỡ vụn thành hoa tuyết, còn ngươi đến cả động đậy một tí ti cũng làm không được, dưới đôi đồng tử vàng nhạt đó ngươi chẳng khác gì một con kiến hôi hám đáng thương ]
[ Người thanh niên cười cợt lại gần lấy đi chiếc chuông từ tay ngươi, kế đó ánh sáng thần thánh đốt rụi mọi cái ác, hung thần hậu duệ chống đỡ chưa đến nửa giây đã tan thành mây khói, đến cặn bã cũng không còn dư lại ]
[ Ngươi c·hết ]
[ Vì ngươi đ·ã c·hết, lần mô phỏng này kết thúc ]
" Eo ơi, c·hết rồi ? "
Horus hơi trợn mắt, còn chưa kịp phản ứng lại.
Vốn đang ngon ăn, dựa vào chiếc chuông xanh lam dễ dàng vượt qua nguy cơ, rồi còn may mắn đột phá đến kỵ sĩ Bạch Ngân nhưng ai ngờ đâu cuối cùng lại nhảy ra một tên cường giả giáo hội mạnh đến mức độ khó mà chống lại được.
Hắn hơi tiếc nuối một chút, nhưng thôi không sao.
" Làm người không thể quá mức tham lam, lần này có thể đột phá đã là rất may mắn rồi, bước vào kỵ sĩ Bạch Ngân muốn làm chuyện gì cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều "
Nghĩ thoáng chút làm tâm trạng tốt hơn rất nhiều, kế đó hắn liền ngồi chơg phần thưởng tới sổ, nhưng kỳ lạ là lần này không phải phần thưởng mà là mộ thông báo hoàn toàn khác.
[ Ting, vì mô phỏng miễn phí đã bị loại bỏ nên sẽ mở ra một loại chức năng mới, đó là nhìn lại khoảng khắc cuối cùng trước lúc t·ử v·ong ]
[ Có / không, xem lại khoảng khắc cuối cùng trước lúc t·ử v·ong ? ]
" Xem lại khoảng khắc cuối cùng trước lúc c·hết sao ? " Horus khẽ vuốt cầm, rơi vào trầm tư.
" Nếu ta không nhớ lầm đã có lúc nó nằm trong số các phần thưởng, không ngờ bây giờ lại biến thành chức năng vĩnh viễn luôn rồi "
Đây là chuyện tốt, hắn không suy nghĩ thêm nữa mà trực tiếp đồng ý, vừa có ý nghĩ, tầm mắt lóe một phát, khung cảnh xung quanh ngay tức khắc thay đổi.
Horus tận mắt thấy mình đang đứng trên một con đường đầy bùn đất, cỏ dại mọc khắp nơi do ít người qua lại.
Đứng cạnh mình là một thân ảnh cao lớn hơn hai mét, cơ thể bị che khuất sau những bông hoa tuyết tuyệt đẹp khó mà diễn tả được bằng lời.
Trong tay hắn nắm một thanh rìu chiến mờ ảo, không được chân thật nhưng độ sắc bén cùng sát thương là thật trăm phần trăm, xương cốt xám trắng của kỵ sĩ Bạch Ngân cũng khó mà đỡ nổi.