Chương 48: Nỗi lòng anh trai
" Vậy là ngươi có dự định nửa tháng sau sẽ quay về thủ đô ? " Horus kinh ngạc hỏi anh mình, là Leon.
Còn Rael Rayford đã được quản gia đưa đi tham quan vòng quanh lâu đài, trọng điểm là kho ủ rượu, dành một không gian riêng cho hai người anh em bọn họ.
Hắn kinh ngạc là bởi nó không giống những gì mô phỏng đã miêu tả, Leon quá gấp gáp.
Theo kịch bản phải chờ đợi đến lúc hắn chính thức thừa kế thừa kế tước vị thì Leon mới rời đi, vậy mới đúng chứ.
Chẳng lẽ là do ta thể hiện ra thực lực đã vượt qua hắn, nên Leon mới có sinh ra loại ý định này ?
Rất có khả năng !
" Đúng vậy, bạn của ta ở học viện gửi thư đến, bảo có việc quan trọng cần ta ra mặt xử lý " Richard Leon gật đầu, thuận miệng nói ra lý do.
Kế đó vẻ mặt nghiêm túc, trịnh trọng nói với Horus.
" Còn việc thừa kế tước vị ngươi thấy sao ? "
" Ta không có ý kiến " Horus không có nhiều có nhiều do dự liền đống ý. " Dù cho có thế nào thì trong khoảng thời gian tầm chục năm gần đây ta sẽ không tùy tiện rời khỏi Jura, trừ phi xảy ra tình huống bất khả kháng "
Đây là ý nghĩ thật của hắn.
Thế giới bên ngoài quá nguy hiểm, vẫn là ở ẩn tại Jura cho an toàn, còn việc mở mang kiến thức hay gia tăng thực lực thì giao cho chính mình trong mô phỏng là đủ rồi, mạng nhỏ quan trọng nhất không cần mạo hiểm nhiều làm gì cho mệt.
Trong số các phần thưởng có loại dùng tầm nhìn thượng đế xem lại toàn bộ nhân sinh nữa cơ, không cần lo lắng lọt mất chi tiết nhỏ hay gì cả.
Còn tình huống bất khả kháng tất nhiên là kẻ địch g·iết đến tận cửa rồi, không nói đến con điên đã g·iết hắn hàng chục lần, gần đây nhất là tên ma dược sư thần bí cũng không phải một kỵ sĩ Bạch Ngân nho nhỏ có thể đối phó.
Đối phương sẽ tìm đến vào hai năm sau nếu không có chuyện bất ngờ diễn ra, tuy vậy đến lúc đó khó mà nói được hắn sẽ mạnh mẽ đến mức độ nào nữa.
Khi đó hoàn toàn có hy vọng đánh g·iết đối phương ngay tại Jura.
Bất quá vẫn phải đề phòng một tí, nhỡ đối phương đột nhiên lên cơn điên, không theo kịch bản viết, sớm g·iết đến thì có mà c·hết dở.
Do đó nhanh chóng gia tăng thực lực mới là tốt nhất, nếu thật sự không được thù chỉ có thể tìm đến thế lực lớn để bảo vệ mạng nhỏ.
" Vậy thì tốt rồi, sau này Jura sẽ giao lại cho ngươi. Cha cũng đã đồng ý, quyết định cuối vẫn nằm trong tay ngươi mà thôi " Richard Leon nghe được câu trả lời chắc chắn liền thở phào nhẹ nhõm.
" Chỉ là ngươi chắc chắn chứ ? "
Nói thật hắn rất không chắc.
Em trai có thiên phú mạnh đến vậy mà mình lại hi vọng nó ở lại một nơi khó phát triển bản thân như Jura, chính mình có mộng tưởng riêng chẳng lẽ Horus lại không có ?
Phận làm anh không thể chỉ nghĩ cho bản thân, trách nhiệm này vốn phải do hắn gánh vác mới đúng, đẩy cho em trai mình thì còn ra thứ gì ?
Tín niệm của một kỵ sĩ vứt đi đâu, cho chó ăn sao !?
Dù từng nghĩ trong lòng sẽ thuyết phục cho bằng được nhưng đó chỉ là tự mình lừa dối mình mà thôi, sao có thể bức ép em mình cho bằng được cơ chứ.
Nếu như Horus không đồng ý vậy hắn chỉ có thể thử tìm cách khác.
Leon từng nghĩ đến em gái ruột mình là Antoinette, nhưng rất nhanh đã từ bỏ.
Antoinette được xưng Bạch công chúa là có lý do, nàng luôn hợp với cách miêu tả trắng bệch, từ làn da, trang phục, cho đến mái tóc.
Làn da trắng bệnh là quan trọng nhất, cơ thể từ khu sinh ra đã vô cùng yếu đuối, luôn luôn trong trạng thái bệnh trạng mà không ai tìm ra được lý do thật sự, dù đó là một vị ma dược sư nổi tiếng cũng phải chịu thua.
Một người như vậy không thể nào trở thành kỵ sĩ, càng không có khả năng bảo vệ nổi Jura.
Còn có một kẻ mà hắn không muốn nhớ đến đó là Kurt, một kẻ không có đủ tư cách, được xem là sỉ nhục to lớn nhất gia tộc.
Tên này bị trục xuất từ lâu rồi nên đừng nói tìm kiếm, trời đất bao la biết tìm ở đâu, quan trọng nhất còn sống hay không cũng là một cái vấn đề, một kẻ tuổi nhỏ, không nắm giữ thực lực, chỉ có tiền trong tay, di chuyển ở khu vực biên giới này đó là điều cực kỳ nguy hiểm.
Bất quá, dù cho có may mắn sống, dù cho có tìm được, thì chính cha ruột của hắn sẽ không đồng ý.
" Ngươi hỏi nãy giờ gần chục lần rồi đấy, ta chắc chắn ! " Lần nữa nghe được câu này, Horus rất bất đắc dĩ đáp lại
Cuối cùng chỉ có thể lừa người, dùng đến lời nói dối có thiện ý. " Ngươi muốn thực hiện mộng tưởng thì cứ đi đi thôi, ta hoàn toàn ủng hộ, còn chính ta không có hứng thú, chỉ muốn sống yên ổn ở đây thôi "
" Vậy ngươi sẽ lãng phí thiên phí của mình đấy "
Leon rất muốn cứ thế quyết định cho xong chuyện, nhưng với tính cách của hắn tuyệt đối không cho phép bản thân làm thế, phải nói rõ lợi và hại cho em mình biết.
" Vẫn chưa đủ à "
Khuôn mặt Horus co giật, không ngờ tên này phiền phức và lắm lời đến vậy, dù có ý tốt nhưng đừng kéo tới kéo lui mãi có được hay không.
" Ta không phải con nít, và biết mình đang làm gì, thiên phú cũng sẽ không lãng phí...thế nên ngươi không cần lo lắng "
" Nhưng là..."
" Im miệng ! "
Richard Leon còn muốn nói gì nữa, nhưng lập tức liền bị Horus quát to cắt đứt.
" Ặc, xin lỗi " Thấy không ổn lắm hắn vội vàng sửa lời, sau đó liền dứt khoát đưa ra kết cục.
" Đừng nói nữa, cứ quyết định thế đi "
Leon còn chưa từ bỏ ý định, đang xoắn xúy thì Rael Rayford bất thình lình từ bên ngoài đi vào phòng, trong tay còn cầm theo một chai rượu vang có vỏ bọc rất cũ kỹ.
Chỉ nhìn sơ qua liền biết nó có niên đại vô cùng xa xưa, ủ lâu như vậy tất nhiên là hàng hiếm có, chất lượng không cần phải bàn cãi.
" Thứ này không tệ, cho ta một chai được không ? "
Thấy hắn đã quay lại rồi Leon chỉ có thể từ bỏ, kế đó quay sang gật đầu, hào sảng nói. " Không thành vấn đề, lúc đầu để quản gia đưa đi tham quan kho rượu không phải đã nói rõ rồi sao, thích thứ gì cứ lấy là được "
Nói rồi lại quay sang nhìn kỹ chai rượu. " Chai này khá lạ, được ủ bao lâu rồi nhỉ ? "
" Theo như người quản lý kho rượu nói thì nó đã được ủ hơn trăm năm, đủ lâu rồi " Rael Rayford ngồi vào ghế của mình, thuật miệng đáp.
" Hừm...ở sâu trong kho còn có loại đặc biệt nữa, đã được ủ hơn hai trăm năm, ngươi muốn không ? Cha ta rất thích nó nên uống rất tiếc kiệm, nhưng ta có thể làm chủ chia lại một chai "
" Không cần phiền phức thế, có nó là đủ rồi " Rael Rayford dùng tay nắm lấy chai rượu, lắc đầu từ chối.
" Hóa ra ngài kỵ sĩ thánh chiến đây rất có hứng thú với rượu "
Horus xen vào cười đùa.
" Bình thường " Rael Rayford không hề tự ti xấu hổ, bình thản đáp lại.
" Là một tín đồ Quang Minh, ngoại trừ cầu nguyện cùng sám hối với thần linh, thì chỉ có rượu mới làm ta thấy thoải mái và thư giản "
" Ngài đúng là rất thẳng thắn " Horus cảm khái một câu.
" Quá khen "
Ba người tiếp tục trò chuyện hòa hợp vui vẻ Horus nhận biết được người đúng đầu giáo đường tại Jura cũng là một chuyện tốt, sau này có xảy ra chuyện dễ dàng nhờ vả hơn nhiều lắm.
Giống như Leon ấy, quan hệ rộng, đi đâu đều có thể dễ dàng tìm được bạn bè, giúp đỡ hỗ trợ không ít chuyện.
Nhấp nhẹ ly rượu, thật ra là nốc nữa ly luôn, Horus thấy cả anh mình cùng thánh chiến kỵ sĩ Rael Rayford đều đang ở đây, thế là có ý định dò hỏi một số điều khó hiểu biết được qua mô phỏng nhân sinh.
" Ngươi nói cấp độ Cự Long ư ? " Richard Leon hơi kinh ngạc nhìn kỹ Horus vài lần. " Ta hình như chưa hề nói qua loại chuyện này phải không ? Không ngờ ngươi lại biết được "
" Bất quá cũng bình thường, đến cả thông tin về bọn b·uôn l·ậu ngươi đều nắm rõ trong lòng bàn tay, thì chuyện này không phải quá khó hiểu "
"..." Horus không đáp trợn mắt một cái, tiếp tục chờ đợi câu trả lời.
" Khục "
Real Rayford thấy Leon mãi không trả lời câu hỏi mà cứ nói nhảm liền xen vào giải đáp thắc mắc cho Horus.
" Cự Long sao...nó là một trong các cấp bậc, thuộc hệ thống phân cấp do tam đại giáo hội chính thống đặt ra, và nó được rất nhiều các chủng tộc khác ngoài con người chấp thuận, sử dụng như một thường thức thông thường "
" Hệ thống phân cấp ? Giống hệ thống cấp bậc kỵ sĩ sao " Horus chần chờ một tí rồi hỏi.
" Đúng vậy "
" Người thường,... Hung Thú,...Ma Thú,... Cự Long,... Bạo Quân,...Thần Linh " Rael Rayford chậm rãi nhấn mạnh từng chữ một, rồi chờ một hồi, suy tư xem giảng giải thế nào cho dễ hiểu.
" Rất dễ hiểu phải không ? Dùng tên một tồn tại có sẵn, và sau đó áp đặt sức mạnh của đối phương vào hệ thống phân cấp..."