Mộ Thiếu Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 22




Trong thư phòng, vẫn là bóng tối bao trùm, chỉ nhận được chút ánh sáng từ ánh trăng, Mộ Tư Thần ngồi trên ghế chống cằm, còn có Ngôn Dật đang đứng phía đối diện.

" Báo cáo đi! "

Ngôn Dật ho khụ một tiếng lấy hơi, sau đó nói liền mạch: " Mộ tổng, ngày hôm nay phu nhân ở công ty có cuộc họp bàn về khách hàng mới và cô ấy là người phụ trách chính lần này, đối phương là minh tinh hạng A - Kha Nhược Vũ, đồng thời cũng là tiểu thư tập đoàn Kha thị "

" Kha Nhược Vũ đó thế nào? "

" Theo như điều tra, cô Kha Nhược Vũ tính cách ngang ngược, không coi ai ra gì, là bạn thân của tiểu thư Lục Mộng Kỳ, ngày trước luôn đứng ra mặt cho Lục tiểu thư để bắt nạt phu nhân. Còn có, trong tiệc sinh nhật Dương thái thái vừa rồi, Kha Nhược Vũ bỏ thuốc vào trong ly rượu của phu nhân, sau đó còn phát trực tiếp lên máy chiếu ở sảnh, bất ngờ là nữ chính trong đoạn video bị thay đổi. thành chính Kha Nhược Vũ. Chuyện ngày hôm ấy không bị báo đài đưa tin rầm rộ là do Kha thị đã sớm dập tắt dư luận. "

Mộ Tư Thần trầm mặc, xoay người ra hướng cửa kính: " Nếu Kha Nhược Vũ cố ý nhắm đếm Lục Kiều Kiều, ngay lập tức đăng scandal của cô ta lên, không cho Kha thị bất cứ cơ hội nào dập xuống. Vả lại, cổ phiếu trong tay Kha tổng cũng nhiều quá rồi. "

" Tôi đã rõ, thưa Mộ tổng! "

Cảm nhận được ánh mắt Mộ Tư Thần vẫn đang nhìn xuyên thủng qua mặt mình, Ngôn Dật không khỏi toát mồ hôi.

" Còn gì nữa? "

" Dạ, cuộc sống thường nhật cùng công việc của phu nhân không có gì bất thường. "

" Hôm nay về muộn. "

Ngôn Dật hoảng hốt trong lòng, quả nhiên Mộ Tư Thần cũng phái người đi theo sau giám sát cậu cùng Lục Kiều Kiều: " Sau đó, tôi cùng phu nhân và giám đốc Cố Tiểu Vy, đồng thời là bạn thân của phu nhân đi ăn tối! "

" Trợ lý Ngôn cậu cũng biết hưởng thụ cuộc sống ha. "

Ngôn Dật cúi người góc 90⁰: " Tôi tự giác về lĩnh phạt! "

" Không cần. Sau này bất cứ chuyện gì của cô ấy đều báo cáo cho tôi, không sót một thứ gì! "

" Cảm ơn Mộ tổng, tôi hiểu rồi! "

" Lui đi. "

" Tôi xin phép! "

Bên phía Lục Kiều Kiều. Cô đang bận rộn với đống sổ sách. Kha Nhược Vũ chính là rất dễ trong việc lựa chọn váy áo, chỉ cần nịnh cô ta vài câu khẳng định là chọn hết, nhưng đằng này khác, thế nào cô ta cũng làm khó cô cho mà xem. Lục Kiều Kiều muốn gục ngã, nhưng không được, đây chỉ mới là chướng ngại vật nhỏ thôi, nếu cô không cố gắng vượt qua, làm sao có thể thực hiện ước mơ trở thành nhà thiết kế thời trang nổi tiếng hàng đầu được. Lục Kiều Kiều nhanh chóng lấy lại tinh thần, cô vực dậy ngồi thẳng lưng.

Lục Kiều Kiều đưa mắt nhìn ra bên ngoài, sau đó rất nhiều ý tưởng tuôn trào trong đầu cô, bắt tay vào thiết kế, Lục Kiều Kiều hừng hực ý chí quyết tâm. Cứ thế cô ngồi thiết kế tới khi trời hửng sáng. Đến lúc cô ngơi tay mới phát hiện ra cả căn phòng đã sáng từ lúc nào rồi, Lục Kiều Kiều ngáp một tiếng rồi vệ sinh cá nhân, sau đó đi cuống nhà.

" Anh Tư Thần, thím Lý, chào buổi sáng! " Lục Kiều Kiều mơ mơ màng màng ngồi xuống.

" Có vẻ em muốn làm bạn với gấu trúc! "

" Hả, anh nói gì thế? Tôi không hiểu. " Lục Kiều Kiều ngơ ngác nhìn lên. Thím Lý trông vậy thì bật cười, đưa tới trước mặt cô một chiếc gương: " Kiều Kiều, đêm qua con ngủ không ngon à? "

Lục Kiều Kiều nhìn bản thân mình trong gương, quầng mắt thâm sì một vòng, đúng như lời Mộ Tư Thần nói, cô thế này thì đến mấy con gấu trúc cũng phải nhận cô làm đồng loại.

" Dạ, tối qua con mải làm việc quá nên không chú ý thời gian."

" Công việc đúng là quan trọng, nhưng nếu làm ảnh hương đến sức khỏe thì cũng không tốt đâu! "

" Hầy, thím Lý, thím không biết đó chứ, nếu con mà dừng việc đi ngủ thì sáng hôm sau dậy sẽ quên hết ý tưởng mất, công việc này thường là vậy mà! "

" Vậy thì hôm nay em ở nhà ngủ bù đi! "

" Đúng rồi, cậu chủ nói đúng đó, con nên chợp mắt một chút đi. "

" Con muốn lắm nhưng không được rồi, hôm nay còn phải gặp khách hàng nữa cơ. " Lục Kiều Kiều ngước lên nhìn đồng hồ, vội lấy một mẩu bánh đưa lên miệng sau đó đứng dậy: " Thôi chết, sắp muộn rồi, thím Lý, Tư Thần, hai người cứ ăn đi, con đi trước. "

" Ấy, lấy thêm mang đi mà ăn nè con! "

" Dạ thôi, một lát bánh này con cũng đủ no rồi, đến đó thì con sẽ ăn sau, con đi trước đây, tạm biệt hai người! " nói rồi, Lục Kiều Kiều nhanh nhanh chóng chóng đeo túi xách lên chạy ra ngoài nơi Ngôn Dật đang đợi.

" Nhanh nhanh, tôi sắp muộn rồi! "

" Đã hiểu. "

Tốc độ lái xe của Ngôn Dật nhanh khỏi bàn, không những vậy còn êm ái và an toàn, Lục Kiều Kiều thật muốn chấm 5 sao. Liền một lúc đã tới trước công ty, Lục Kiều Kiều vừa đi vừa nhìn vào đồng hồ, thật may vì vừa kịp lúc.

Vừa đến trước cửa phòng chờ, Lục Kiều Kiều đã nghe thấy tiếng mắng chửi từ bên trong, lời nói đanh đá thậm tệ, Lục Kiều Kiều đẩy cửa đi vào.

" Sao bây giờ mới tới, có biết đã muộn lắm rồi không, cô..... " Kha Nhược Vũ cáu giận nói nhưng nhìn thấy người đi vào là Lục Kiều Kiều liền ngừng lại.

" Thật xin lỗi, bởi vì cả tối hôm qua tôi ngồi thiết kế ý tưởng mới nên sáng nay đi muộn một chút, mong Kha tiểu thư thứ lỗi! " Lục Kiều Kiều ra hiệu cho cô bé nhân viên đang đứng khóc trước mặt Kha Nhược Vũ, cô bé nhân viên cũng hiểu mà nhanh chóng chạy ra ngoài.

" Không lẽ cô... là người chịu trách nhiệm về thiết kế lần này? " Kha Nhược Vũ mặt đầy nghi hoặc nhìn Lục Kiều Kiều.

" Vâng, có vấn đề gì sao? "

" Ha, rốt cuộc Cố thị đang làm cái quái gì vậy, thế nào lại tuyển một nhỏ quê mùa này bề làm nhà thiết kế, đây là đang coi thường tôi sao! " Kha Nhược Vũ điên tiết hét lên.

Sở dĩ Kha Nhược Vũ ngang ngược như bây giờ là vì hai bên Cố thị cùng Kha thị cũng đã kí kết hợp đồng lâu dài, với lại việc làm ăn của Kha thị gần đây không hiểu sao lại phất lên như diều gặp gió, giá cổ phiếu cũng tăng lên vùn vụt, đứng cao trên thị trường chứng khoán, chính là hơn hẳn so với các tập đoàn khác. Mà trong thời gian ngắn đạt được như vậy, đều là nhờ một thế lực bí ẩn nào đó an bài, Kha Húc không biết đó là ai, chỉ cảm thấy rằng bản thân đang được quý nhân phù trợ.

Lục Kiều Kiều vẻ mặt vẫn điềm nhiên: " Kha tiểu thư, vậy bây giờ chúng ta xem mẫu được chưa! "

Kha Nhược Vũ liếc Lục Kiều Kiều qua một lượt, cuối cùng là thỏa hiệp: " Ha, được thôi, để tôi xem kẻ thấp hèn như cô có thể làm ra được thứ rẻ rách gì! "

Lục Kiều Kiều như bỏ ngoài tai mấy lời khó nghe đó, cô đúng là phải tán thưởng bản thân vì đã tự rèn luyện cho mình thành một tấm khiên miễn nhiễm với mấy lời châm chọc. Lục Kiều Kiều đưa ra mấy bản thiết kế, sau đó ôn tồn giải thích từng kiểu dáng, từ màu sắc, chất liệu đến ý nghĩa..... Ngược lại, Kha Nhược Vũ nghe như đấm vào tai, căn bản chẳng hiểu gì cả, cô ta càng đâm ra giận cá chém thớt: " Mấy cái quái quỷ này mà cô cũng dám để tôi mặc sao. "

" Nếu Kha tiểu thư có gì không vừa lòng, cô có thể để lại ý kiến để tôi sửa lại! "

" Có chắc là cô muốn làm tôi hài lòng không? "

Lục Kiều Kiều gật đầu.

" Vậy cởi quần áo ra, tôi cho gọi mấy tên to khỏe làm cô sung sướng sau đó quay video đăng lên mạng! "

" Xin lỗi, tôi sẽ không làm gì ngoài công việc! "

Nhìn ánh mắt của Lục Kiều Kiều, Kha Nhược Vũ lại nhớ đến hôm đó, cô ta sôi máu điên lên: " Lục Kiều Kiều, mày chính là con khốn, tất cả là do mày, là do mày mới khiến tao rơi vào tay của tên béo hôi hám kia, còn làm tao mất hết mặt mũi trước người khác. Đáng ra người ở đó phải là mày mới đúng. Thằng béo hôi hám đó đúng thật ghê tởm!!! " đáy mắt Kha Nhược Vũ hằn lên những tia đỏ căm hận nhìn cô.