Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu Chồng Ta Là Quỷ Vương

Chương 488






Anh tôi nhìn nhưng tên tiểu quỷ sai này, như thể bọn họ đang chơi bóng bầu ɖu͙ƈ vậy, một tên đè lên đầu người man, liền có vài tên nữa lao lên gắt gao ngăn chặn lại, anh tôi nhịn không được mà nói:” thật là vui, lần sau tổ chức một trận bóng đá cũng rất thú vị nha”.
Hắn chạy đến cửa phụ, bên trong có một hoà thượng chạy ra mở cửa cho chúng tôi, thấp giọng nói:” các vị thí chủ, mau bước vào”
“Đây là người đặc biệt mở cửa cho chúng ta sao?”
Hoà thượng gật đầu nói:” đương nhiên rồi! Mau vào đi, có một số đầu man rất xảo quyệt, sẽ trốn tránh, thấy chúng ta mở cử liền phi thẳng vào bên trong”
” ….

Ô, không phải là có bẫy sao? Mà tại sao ngươi biết chúng ta sẽ đến?” Anh tôi nghi hoặc nhìn hoà thượng này.
Ổ tỷ không kiên nhẫn, đá vào eo anh tôi nói:” có cái gì thì vào trong nói, lão tử không có khả năng triệu hoán quỷ sai đâu, nhưng bị đầu man lằng nhằng đoạt xác nhất định sẽ chết”
Anh tôi bị cô ấy đá làm cho lảo đảo, liền chạy đến cửa phụ, hoà thượng ở bên trong thật phối hợp, phần phật một tiếng mở cửa đỡ anh tôi, chúng tôi nhanh chóng đi vào.
” đại ca, chân của ngươi quá tàn nhẫn, này, mẹ nó …..

Ngươi không biết nam nhân cái eo là quan trọng nhất sao,?” Anh tôi xoa xoa cái eo oán trách nói.
” ngươi gọi ai là đại ca?” Ổ tỷ tức giận nói:” đá có một cước mà gọi là tàn nhẫn? Eo của ngươi thật không có cưỡng cầu, về sau làm thế nào thoả mãn được vợ ngươi?”
” Chết tiệt! Muốn đua xe có phải không? Lần đầu tiên tiểu gia gặp được người dám nghi ngờ kỹ thuật của ta.


Còn eo của ta, tất cả mọi người đều vừa lòng, không cần ngươi lo lắng! Hừ, xem tính tình cục cằn của ngươi, nhất định không phải nữ nhân của đại ca, mà ngươi chính là nữ đại ca”.

Anh tôi cả giận nói.
” đi đi đi, bớt ba hoa với lão tử ta đi! Lúc về ăn gấp đôi đồ bổ thận vào, đường sinh mệnh của nam nhân chính là tuyến tiền liệt, ngươi nên ngồi nhiều, ít vận động lại.

Đảm bảo một đêm ngươi sẽ làm 7 lần, tinh tẫn người vong ( kiểu như tinh cạn người chết ấy)!” Ổ tỷ không chút lùi bước, làm hoà thượng bên cạnh ngây ngẩn cả người, nghe được câu tinh tẫn người vong, hắn với nhận ra hai người bọn họ vừa lái xe vừa mắng nhau, hắn xấu hổ nói:” a di đà phật, hai vị thí chủ, nơi này là tịnh địa của Phật môn …..”
” nghe thấy chưa, ở nơi tịnh địa của phật môn, ngươi đừng có đương tên tài xế già!” Anh tôi thấp giọng nói
” hừ hừ, còn ngươi thì giả vờ đến giống một đoá kiều hoa, đá ngươi một cái, ngươi liền gào thét nói sinh hoạt phòng the của mình bị chịu ảnh hưởng ….


Tôi lặng lẽ bước đi hai bước, Ổ tỷ đúng thật là Ổ tỷ.
Tôi nhìn xung ngôi chùa này, phát hiện những gì tôi nhìn thấy đều là hoà thượng thật
Nói cách khác, nhưng hoà thượng này đều là những tăng nhân xuất gia quy y, còn quy y tam bảo, cùng với đệ tử tục gia như hối thanh hoà thượng khác nhau hoàn toàn.
Ngày nay hoà thượng chân chính không còn nhiều lắm, có một số người quy y nhiều năm rồi, mà lại đi hoàn tục.
Giáo lý của bản thổ phật môn rất nhiều, nhưng chủ yếu là phương thức thanh tịnh cầm tu, độ người có thiệm tâm, nhưng hiện giờ có rất nhiều miếu chùa đã lây dính hơi thở của phàm tục —- không còn cách nào khác, sinh tồn mới có thể nói được tu hành
Có quá ít Phật tử có thể đồng hành cùng Đức Phật cổ kính với đăng xanh cả đời này, người như vậy trong vòng tròn của chúng tôi rất được kính trọng

Chùa Định Quốc có quy mô không lớn, tăng nhân khoảng 30 người, lão phương trượng đang ở sân sau chờ chúng tôi.
Vị hoà thượng trẻ tuổi dẫn đường nói:” vừa rồi phương trượng có nói, có đại cơ duyên, khác quý đến cổng núi, phân phó cho ta cùng các sư đệ đến để nghênh đón khách quý ….

mời đi bên này”
Tôi có chút bất ngờ hỏi: ” chẳng nhẽ phương trượng đại sư có thiên nhãn sao? Vì sao ngài ấy lại biết chúng ta đến đây?”
“A Di Đà Phật, thủ thuật che mắt là do phương trượng đại sư đặt ra, có người phá thủ thuật che mắt, tự nhiên có linh cảm ….

” Hoà thượng nhướng mày giải thích.
Ổ tỷ nhíu mày nói:” hừ hừ, nghe ngươi khoác lác phí mấy phút cuộc đời, trêи đường núi không phải có camera giám sát sao, chúng ta lái xe lên núi, đương nhiên là các ngươi biết rồi”.
phun!!
“Đại ca, ngươi không thể nể mặt mũi của người khác sao?” Anh tôi nhịn không được mà phun trào nói:” chúng ta đều chuẩn bị tin phương trượng đại sư có pháp lực vô biên rồi”.
Ổ tỷ khoé miệng giật giật, nhịn xuống
Tôi buồn cười nhưng lại không dám cười rồi nhìn mặt hoà thượng kia, hoà thượng có chút xấu hổ, gãi đầu nói:” xác thật phương trượng đại sư nhà chúng ta có nói, có đại cơ duyên khách quý đến, các ngươi nhất định là người mà phuơng trượng đại sư đang chờ”
Lời này thật ra thì tôi cũng có chút tin tưởng, bất kì là tăng tục đạo, chỉ cần là người dốc lòng tu đạo, thì ” linh đài” sẽ không giống với người thường.
” linh đài” ở đây có nghĩa là thuật ngữ của Đạo Giáo, tôi đã quy y Thanh Hoa Nhạc Trường giới, cho nên đã đọc không ít những điển tịch của Đạo Giáo, những cái tối nghĩa khó hiểu, huyền huyễn, những nội dung khó hiểu tôi đều lặng lẽ bỏ qua, học những thứ đơn giản trước đã

Linh Đài của Đạo Giáo chỉ có ở trong tâm.
Hoàng Đình Kinh nói Linh Đài là thông thiên, ám chỉ tầm quan trọng của ngón tay, nghĩa rộng hơn chút nữa là thần thức và tư duy tâm linh
Nói cách khác, người có đầu óc tỉnh táo sẽ có linh đài, dự cảm của người đó so với người thường chuẩn xác hơn nhiều
Linh đài phất đi cùng phi, đan dược dùng để bồi bổ nguyên dương khí.
Đây là một trong những chủ trương tu thân dưỡng tính, tu thân dưỡng tâm trong Đạo Giáo.
Lão phương trượng của chùa Định Quốc quanh năm tụng kinh lễ phật, nên ngài ấy có thể ẩn ẩn cảm nhận được cơ duyên đã đến, điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Lúc chúng tôi chuẩn bị bước vào sân của lão phương trượng, thì Ổ tỷ không vui nói:” ta không thích những lão hoà thượng này, ta sẽ ở đây chờ các ngươi”
Cô ấy không muốn vào, chúng tôi cũng không ép buộc, có một hoà thượng khác mời cô ấy đến phòng cho khách uống trà
Phòng ở của lão phương trượng thật đơn giản, không có thêm bất cứ đồ đạc gì — phải nói là không có đồ đạc gì mới đúng.
Trêи giường đệm chăn đã được may chắp vá, trong phòng đến bàn ghế cũng không có, chỉ có mấy tấm đệm hương bồ rách nát
Hơn nữa trông ngài ấy còn rất già …..

tôi cảm giác ngài ấy phải cùng tuổi với thái gia gia nhà chúng tôi.
Lông mày, râu tóc của ngài ấy đều đã bạc phơ, lông mày còn để khá dài, kiểu lông mày này làm cho gương mặt thêm phúc hậu.
Trước đây, hối thanh hoà thượng, đoá kỳ ba của phật môn đã đổi mới ba quan điểm của chúng tôi, mà sư phụ của hắn là viên tuệ đại sư sinh mệnh còn đang bị đe doạ, lần này, cuối cùng chúng tôi cũng được nhìn thấy một vị cao tăng tồn tại
” Chào ngài, chúng ta là họ Mộ, là …..”
“Hai vị tiểu đạo hữu, mời ngồi …” Lão hoà thượng mở miệng nói.
Anh tôi xoa xoa cái mũi, chắp tay hành lễ.

Anh tôi không có quy y, nhưng nhà chúng tôi theo Đạo Giáo, mà Đạo Giáo lại là tôn giáo truyền thống của Hoa Hạ, từ phương thức đến nghi lễ truyền thống ( trong chu lễ nói: là chín lễ bái: một là chắp tay; hai là cúi đầu ; ba là không đầu), đây là lễ nghi truyền thống trong ” tam bái”
Chắp tay chính là ” chịu hành lễ nhưng không quỳ”, dùng cho chào hỏi khi gặp mặt, lão phương trượng tuy tuổi tác đã cao, nhưng chúng tôi lại khác ngài ấy, vì ngài ấy gọi chúng tôi là tiểu đạo hữu, cho nên không cần hành lễ
” phương trượng đại sư, vì hoàn cảnh đặc biệt, chúng ta không có hành lễ ở cổng núi, mong ngài thông cảm cho chúng ta”.

Anh tôi cười nói.
Lão phương trượng thở dài nói:” các ngươi chịu đến đây, có nghĩ là các ngươi có tâm giải ác nghiệp, lão nạp cảm thấy cảm kϊƈɦ vô cùng”
” ngài, vì sao lại chêu chọc thứ đó ….

Đầu man?” Tôi cẩn thận hỏi.
” …..

Chuyện này có chút phức tạp, lúc lão nạp đi xử lý chuyện này, phát hiện nơi đó có hơi thở hỗn loạn, có khả năng là đi giao ….

Nghe nói hai vị tiểu bằng hữu Mộ Gia là nhân tài mới xuất hiện, hẳnn là có thể xử lý việc này, lão nạp cũng bất lực, cũng là bị ép buộc phải ra tay, cho nên lão nạp với chêu chọc phải thứ này…..”
Lão hoà thượng từ từ nói chuyện, nhưng đầu óc của tôi lại ngĩ đến hai chữ đi giao
Dịch: Vi Vu
——————————.