Giọng nói vang lên trước bầu trời êm ả đầy gió đang du dương khiến cô không khỏi kinh ngạc và bất ngờ nhưng cô vẫn không quay đầu. Cô vẫn đứng đó nhìn lên trời khi máy bay kia đã đi khuất xa lắm rồi. Thấy vậy anh đứng đằng sau nói " Tiểu Đồng em tỉnh lại đi anh ta đã đi rồi. Em muốn đứng đây để cảm lạnh sao, anh đưa em về nhà "
Đúng lúc đó cô quay đầu ra nhìn thấy Cố Minh đang đứng ngay trước mắt cô khiến cô bất ngờ và không thốt lên lời. Sự bất ngờ ấy khiến cô đứng không vững lui về sau lảo đảo có chút ngã may thay cánh tay của Cố Minh rất nhanh lao đến đỡ đằng sau lưng cô và nói " Em sao vậy. Nhìn thấy anh cứ như nhìn thấy ma thế "
" Sao cậu lại ở đây"
" Anh đã đi theo em từ lúc ở nhà rồi. Mấy ngày nay nhìn thấy em rất vui vẻ và hạnh phúc bên tình yêu của mình "
" Sao cậu lại xưng hô với mình kỳ quặc quá đi"
" Có gì không ổn sao. Chúng ta đã lớn vậy rồi mà, với cả anh cũng có một vấn đề quan trọng muốn nói với em "
" Cậu muốn nói với mình cái gì cơ chứ "
" Anh có rất nhiều điều muốn nói với em. Lý do anh về đây cũng đều là vì nó. Lần này về anh không từ bỏ đâu "
" Lý do là gì??"
" Em còn nhớ lần trước chúng ta gặp nhau không??"
" Cậu có nói gì sao?? Mình không nhớ gì cả "
" Cũng đúng thôi, tại vì bây giờ em đang đắm chìm vào tình yêu của mình rồi. Còn nhớ gì những lời mà anh nói trước đây đâu. Nhưng mà có một điều này em cần phải biết"
" Có điều gì cậu cứ nói thẳng đi "
" Em biết Hứa Gia Lạc chứ "
" Đương nhiên là mình biết rồi, hôm trước mình và cô ấy mới biết nhau "
" Cô ấy là em họ của anh, cùng bằng tuổi chúng ta"
" Ừ thì sao "
" Em không biết nó cũng thích Trạch Tuấn sao. Cử chỉ hành động của nó cũng đã nói lên tất cả rồi. Lần trước anh có qua bên Pháp và để ý rất kỹ lưỡng rồi. Anh nhận thấy một điều là con bé rất thích Trạch Tuấn "
" Thì cậu ấy thích anh ấy mình cũng thấy dễ hiểu mà phải không?? Cậu ấy thích anh ấy cũng như mình thích mọi người vậy thôi. Có gì mà to tác đâu "
" Em giả bộ ngốc hay ngốc thật vậy??"
" Mình đâu có đâu. Thì cũng chỉ là thích bình thường thôi mà, có làm sao đâu "
" Em đúng là ngốc hết phần thiên hạ rồi phải không??. Em không hiểu ý anh hay cố tình không hiểu. Một Trương Tiểu Đồng trước đây thông minh nhanh nhạy trong mọi hoàn cảnh trước đây anh quen đâu rồi. Tại sao bây giờ em lại thành ra như vậy "
" Mình là như vậy đó, cậu có thể nói thế nào cũng được mình không để ý nhưng làm ơn đừng xen vào chuyện của mình "
" Anh không muốn quan tâm những chuyện riêng tư của em, người anh muốn quan tâm là em. Anh sợ sau này anh ta sẽ làm tổn thương em , anh sợ nhất là nhìn thấy em đau khổ "
" Cậu có gì thì nói thẳng đi. Nếu cậu không nói thì mình đi về "
Cô quay lưng bước chân đi về, thì ngay tức khắc anh quay lại ôm cô từ phía sau lưng và nói " Tấm lòng của anh tại sao em không hiểu. Suốt hơn mấy năm qua anh đã cố gắng để có được ngày hôm nay, lẽ nào em không hiểu sao"
" Cậu buông tay ra đi, có gì chúng ta từ từ nói"
" Anh không buông, buông tay rồi em sẽ tự mình chạy mất"
" Cậu ôm như vậy sao mình nói chuyện được "
" Cái anh sợ nhất chính là em đau lòng. Em có biết khi anh nhìn thấy em khóc anh đau lòng đến cỡ nào không??"
" Sao vậy??". Cô nới lỏng bàn tay anh ra rồi quay mặt nhìn thẳng vào mắt anh
" Tiểu Đồng. Anh yêu em. Anh yêu em từ rất lâu rồi, ngay từ lần đầu tiên gặp em anh đã yêu em rồi "
" Cậu yêu mình??. Nhưng mà mình đã có người yêu rồi làm sao chúng ta có thể cơ chứ"
" Anh không khống chế được mình. Là anh tự mình đa tình "
" Nhưng mình không thích cậu "
" Anh biết em không thích anh, chỉ là anh làm quá nên thôi, tình cảm của em hiện tại đang ở chỗ của anh ta, trái tim em mang đầy hình ảnh của anh ta. Tuy rằng anh ta không ở đây nhưng mà trái tim em lúc nào cũng chỉ có anh ta mà thôi. Anh thua rồi... thua một cách thảm bại nhất "
" Tuy chúng ta không thể yêu nhau nhưng mà vẫn là bạn bè tốt của nhau mà không phải sao??. Từ trước tới giờ cậu luôn là bạn bè tốt nhất của mình "
"Phải. Chúng ta sẽ mãi là bạn tốt. Anh sẽ bảo vệ em như người em gái của mình vậy. Nếu như sau này anh ta có tổn thương đến em thì anh nhất định sẽ không tha cho anh ta đâu"
" Được rồi mà. Mình sẽ hạnh phúc, cậu đó nhớ phải chúc phúc cho mình "
" Được. Anh sẽ luôn ở phía sau em che chở cho em mọi lúc. Bất kể là anh có chuyện gì xảy ra anh nhất định sẽ bảo vệ em đầu tiên "
Câu nói đó nó khiến cô cảm động, chủ động ôm lấy anh khiến anh kinh ngạc. Anh cũng vui vẻ đón nhận cái ôm đó của cô nhưng cũng không giấu được đôi mắt của mình đã ươn ướt rồi. Anh rất muốn khóc ngay lúc này nhưng anh không bao giờ khóc trước mặt cô, anh luôn tỏ ra mạnh mẽ hơn để trưởng thành có thể bảo vệ cho cô. Đổi lấy nụ cười của cô chính là giọt nước mắt anh giấu sâu vào tim vào trong chính tiềm thức của anh. Anh yêu cô là thật lòng cả đời này anh chỉ yêu mình cô. Anh nhất định sẽ bảo vệ cô chu toàn , sẽ không bao giờ để cô chịu bất kỳ sự tổn thương nào nữa. Anh đã biết hết những gì Hứa Gia Lạc làm, mỗi một hành động của cô ta đều được anh để ý rất kỹ lưỡng, hôm nay đem chuyện này ra nói cho cô biết để cô đề phòng nhưng xem ra cô vẫn ngây thơ và không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Anh và Hứa Gia Lạc từng có một khoảng thời gian khá dài lớn lên bên nhau rồi nên anh khá hiểu tính nết của cô ta. Anh đang lo sợ rằng tương lai để có được Trạch Tuấn thì cô ta sẽ dùng mọi thủ đoạn của mình để cướp người từ tay cô. Sẽ cướp đoạt đi mọi thứ mà cô đang có, thậm chí là làm cô tổn thương nghiêm trọng. Nếu như những gì cô ta muốn có thì nhất định cô ta sẽ làm được và sẵn sàng làm những chuyện trái với lương tâm của mình. Chính vì thế anh cần phải suy nghĩ thật kỹ làm thế nào để bảo vệ cô trước những âm mưu của cô ta sau này.
Hết chương 32
\( P/s: có ai thấy thương na8 của tui hem . Ý kiến của các bạn hãy cmt bên dưới cho mình biết nhé!!! ???. Tui nhắc trước để tránh các bạn ức chế nha, bà n8 này âm mưu ghê lắm . Cùng chờ xem tương lai bà phá hoại tình yêu của na9 vs n9 nhé!!! Thả tym và thương thương ❤❤ cho tui nhá\)