Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 156




Hoàn toàn không phải vì tiền của anh, mà là chỉ mong anh sẽ đối xử tốt với bé An hơn một chút?

Có điều cách biểu đạt vừa rồi của Lạc Thanh Du khiến Chiến Hàn Quân khó chịu tới mức chau mày, anh chất vấn cô bằng chất giọng lạnh lùng: “Ý nghĩ viển vông vọng tưởng, là ý nghĩ gì?”

Lạc Thanh Du ngây người nhìn anh rồi trả lời ấp úng: “Ngài Quân, chắc chắn anh cho răng tôi bảo bé An lấy lòng anh là vì muốn có cơ hội cùng anh nối lại tình xưa nghĩa cũ. Anh Quân, chuyện mà anh lo lắng sẽ không bao giờ xảy ra đâu. Người xưa có câu, ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ phía sau, sáu năm trước anh đã không có hứng thú với tôi, tôi sẽ không đeo bám sống chết không buông. Cả đời này tôi sẽ không bao giờ kết hôn nữa, tôi chỉ muốn bình bình an an nuôi dưỡng con cái khôn lớn trưởng thành, cả đời này cũng không còn gì phải hối tiếc”

Khi Lạc Thanh Du nói ra những lời này, ánh mắt chất chứa toàn là bi thương, hơn nữa giọng nói cũng mang theo nỗi u sầu nhàn nhạt.

Đó là một kiểu thỏa hiệp và bất lực trước.

hiện thực cuộc sống.

Chiến Hàn Quân nhìn Lạc Thanh Du, cô đã trải qua hai cuộc hôn nhân thất bại, có lẽ đối với cô, đó là những đả kích không hề nhẹ.

“Tôi xin phép mạo muội hỏi một câu nhé, bố của bé An đâu rồi?” Chiến Hàn Quân hoàn toàn không biết rằng đả kích mà Lục Thanh Du phải chịu là do anh mà ra.

Lạc Thanh Du hiển nhiên có hơi hoảng loạn, ánh mắt cô lóe lên, bố của Thanh An chẳng phải chính là anh sao?

Anh bảo cô phải trả lời thế nào đây?

“Anh ta…Anh ta…”

Cô vốn định nói rằng anh ta đã chết rồi, thế nhưng dù anh có đối xử tệ với cô thế nào, cô vẫn hận không thể buông lời nguyền rủa anh?

“Lúc tôi mang thai, anh ta đã bỏ đi theo.

người phụ nữ khác rồi!” Một lúc lâu sau, cô mới nhỏ giọng nói.

Anh chợt thấy có chút thương cảm đối với cô: “Sau này cô hãy mở to mắt ra mà nhìn, đừng để nhìn lầm người!”

Nghe thấy câu nói này của anh, hốc mắt Lạc Thanh Du lập tức đỏ lên.

Từ đầu đến cuối cô chỉ yêu duy nhất một người, người đó chính là anh mài Cô yêu anh, thế nhưng đến cuối cùng lại là yêu lầm người, vì yêu mà phải trả cái giá đắt, cô chờ đợi đẳng đẳng suốt hai năm, nhưng cũng không chờ được một lần anh nhìn cô chăm chú.

“Anh căn bản không hiếu gì về tình yêu cả” Lạc Thanh Du cố gắng đè nén cảm giác chua xót vào tận đáy lòng, cô rít lên từng chữ, giọng nói đầy chua chát.

Chiến Hàn Quân bị câu nói này của cô làm cho ngây người bối rối, cô nói anh không hiểu tình yêu sao?

Đây thực sự là hiểu lầm lớn nhất đối với anh.

Anh không giống với những người đàn ông khác, anh trưởng thành sớm hơn họ.

Vậy nên vào năm mười sáu tuổi, vào giây phút khi anh nhìn thấy Nghiêm Linh Trang như tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, anh đã bị thu hút hoàn toàn bởi khí chất thuần khiết như nước suối nguồn của cô, bản thân không cách nào kiềm chế được.

Vì để bồi dưỡng và đào tạo cho cô vợ bé nhỏ của mình, một người đàn ông lạnh lùng cao ngạo như anh đã dành rất nhiều thời gian để dạy cô đủ các kĩ năng, đương nhiên cũng.

phải bỏ tâm sức để cùng cô vun đắp tình cảm.

Chỉ là cô còn quá nhỏ, anh luôn cẩn thận che chở và bảo vệ cho cô từng li từng tí, ngoại trừ việc không nói lời yêu, không nói những lời ngọt ngào sến súa, anh cảm thấy tình cảm mình dành cho cô đã thể hiện ra đủ rõ ràng.

Anh tưởng rằng đợi sau khi cô tốt nghiệp đại học, anh sẽ có thế danh chính ngôn thuận mà cưới cô về nhà…

Nào ai ngờ được rằng, người tính không Bằng trời tính!

Linh Trang đã ra đi khi cô còn là sinh viên năm hai đại học, cô đã ra đi như cánh hoa rơi trong độ tuổi xuân thì!