Bọn trẻ vui vẻ cười khúc khích, chuyển quà đến tay Chiến Hàn Quân, vẫn không quên động viên: “Bố ơi, cố lên”
‘ừ”
Chiến Hàn Quân đi lên tầng, nhưng lại gặp Anh Nguyệt ngăn cản ở chỗ đầu cầu thang.
Anh Nguyệt mang theo một chiếc ghế để chặn ở đầu cầu thang. Nhìn thấy Chiến Hàn Quân, bật cười không ngừng nghỉ.
“Tránh ra chỗ khác!” Chiến Hàn Quân nói.
Anh Nguyệt sờ lên bụng mình: “Em là phụ nữ có thai, anh muốn làm cho em vui vẻ để anh đi vào thì anh hãy đưa thứ đắt nhất để làm em hài lòng.”
“Đừng nói nhiều lời nhảm nhí. Nói đi, em muốn bao nhiêu?” Chiến Hàn Quân đi thẳng vào vấn đề.
Anh Nguyệt nhíu mày: “Anh cả, em là loại người sẽ vì tiền mà bán chị Linh Trang à?”
“Bốn mươi năm triệu” Chiến Hàn Quân trả giá.
Anh Nguyệt đứng im bất động Chiến Hàn Quân nói với dàn phù rể: “Hãy bế em ấy đi”
Anh Nguyệt há hốc mồm: “Anh không thể.
như thế này được. Cho dù anh có bế em đi ra chỗ khác, nhưng không lấy được quà, chị Linh Trang cũng sẽ không đi cùng anh?”
Chiến Hàn Quân nói: “Linh Tran: không nỡ đưa hết tất cả tiền của c‹ cho em đâu!”
Anh Nguyệt suy nghĩ một chút, cũng có lý.
Cô lập tức thay đổi lời nói: “Được rồi, bốn mươi năm triệu, một tay đưa tiền một tay giao người.”
Phong Mang đưa tấm thẻ đen đến.
Cuối cùng Chiến Hàn Quân cũng đến cửa phòng ngủ của Linh Trang, nhưng còn có bốn thiếu niên cao lớn và hiên ngang đứng chặn cửa. Họ là Chiến Quốc Việt, bé Tùng, bảo bối Thanh An và em gái mười bốn.
Chiến Hàn Quân đột nhiên cảm thấy một loại áp lực trước đây chưa từng có.
Bảo bối Thanh An và bé Tùng rất dễ bị lừa.
Nhưng Chiến Quốc Việt và em gái mười bốn có lẽ sẽ tinh ranh như quỷ. Huống hồ muốn giải quyết được em gái mười bốn, Chiến Quốc Việt và bé Tùng đều có võ công cực cao, chỉ sợ rất khó giải quyết.
Lúc này, Diệp Phong bước tới, sờ sờ đầu của bảo bối Thanh An: “Nhóc con ngoan, cho anh Diệp Phong một chút mặt mũi, để cho bố em đi vào”
Bảo bối Thanh An ngoan ngoãn đứng ở phía trước mặt của anh Diệp Phong.
Bé Tùng tức giận đến mức mắng bé: “Trọng sắc nặng nghĩa”
Bảo bối Thanh An nói: “Em là con gái, không cần phải theo cung cách của con trai mà”
Bé Tùng ”“..”
Chiến Hàn Quân phải đích thân đi ra ngoài: “Nói đi, làm sao bố mới có thể đi vào đây?”
Em gái mười bốn không nói một lời nào.
Bé Tùng nói: “Bố à, con cũng muốn để bố đi vào. Tuy nhiên, mẫu hậu đại nhân bên trong đã ra lệnh, bố cũng biết đó, mệnh lệnh của mẫu hậu không thể vi phạm. Bố à giờ bố thành thật đứng đây chờ mẫu hậu báo tin cho bố đi vào. “
Chiến Hàn Quân nhìn Chiến Quốc Viêt. Nhưng Chiến Quốc Việt đã nhìn ra chỗ khá.
Chiến Hàn Quân nói: “Bố lại nuôi mấy đứa ăn cháo đá bát ư?”
Chiến Quốc Việt lẩm bẩm: “Không phải bản thân bố, là người khiến cho địa vị trong gia đình thấp như vậy à”
Chiến Hàn Quân: ‘…
“Ai nói địa vị của bố trong gia đình thấp?”
Chiến Quốc Việt nói: “Vậy bố có dám xông vào không?”
Chiến Hàn Quân vội vàng chạy đến cửa tức giận mà giơ tay lên, nhưng lại do dự.
Nếu vì sự lỗ mãng của mình làm cho Linh Trang tức giận, vậy có phải là anh bị lỗ không?
Chiến Quốc Việt nói: “Bố còn nói là không Sợ mẹ sao?”
Chiến Hàn Quân đen mặt lại Diệp Phong khẽ kéo bảo bối Thanh An đến dỗ dành: “Bảo bối Thanh An, nói cho anh Diệp Phong biết, chuyện này nên xử lý như thế nào?”
Bảo bối Thanh An cười rạng rỡ, khẽ thì thầm: “Anh hãy gõ cửa thử xem”