Chiến Quốc Việt nhìn Chiến Hàn Quân: đế cô ấy đến chứ?” Chiến Hàn Quân đứng dậy, đi tới trước mặt Chiến Quốc Việt, định giảng đạo lý cho Chiến Quốc Việt: “Chiến Quốc Việt, cô Thanh Du còn có con nhỏ, bạn ấy cũng cần cô Thanh Du chăm sóc.
Con nghe lời, bố sẽ tìm một cô khác tốt hơn tới chăm sóc con được không.” Chiến Quốc Việt hưng kích động lắc đầu “Không được.” Nước mắt bắt đầu lăn vòng.
Chiến Hàn Quân ôm Chiến Quốc Việt vào.
lòng, nhẹ nhàng xoa dịu cảm xúc suy sụp của Chiến Quốc Việt: “Quốc Việt, bố tìm cho con một người mẹ, được không?” “Không” Chiến Quốc Việt đột nhiên đẩy Chiến Hàn Quân ra, xoay người chạy ra ngoài vườn hoa.
Chiến Quốc Việt không gì không thể, lần đầu tiên sinh ra cảm giác vô lực.
Chiến Quốc Việt muốn có mẹ, nếu Lạc Thanh Du là một người mẹ đủ xứng chức, có lẽ anh thể thuyết phục bản thân từ bỏ những ân oán cá nhân, tác thành cho Chiến Quốc Việt?
Nhưng tính Lạc Thanh Du dối trá, lại có nhiều vết nhơ như vậy, sao có thể để một người đàn bà như cô ta đến gần Chiến Quốc Việt? Chẳng lẽ, cô ta tiếp cận Chiến Quốc Việt vì tiền?
Nếu đạt được mục đích, cô ta sẽ phủi mông bỏ đi giống như lúc trước, Chiến Quốc Việt chẳng phải sẽ chịu thêm tổn thương sao? Chiến Quốc Việt ngồi trên xích đu, im lặng rơi nước mắt.
Chiến Hàn Quân thấy bộ dạng đáng thương của Chiến Quốc Việt, chỉ có thể bất lực thở dài.
Cùng lúc đó, khu đô thị Thanh Hà.
Từ khi Lạc Thanh Du vào nhà, cô như người mất hồn, làm việc gì cũng lơ đễnh.
Nấu mì cho con, cô quên nêm muối.
Khi rửa bát, cô quên đun nước.
Bé Tùng nhìn mẹ thất hồn lạc phách, thầm hạ quyết tâm nhất định phải giúp mẹ trở về Hải Thiên Cậu trốn trong phòng mình, len lén gửi một tin nhắn cho Chiến Quốc Việt: Chiến Quốc Việt, tớ muốn gặp bố, bảo bố đừng sa thải mẹ. Cậu có thế thay đổi thân thế với mình được không?”
Khi Chiến Quốc Việt nhận được tin nhắn của bé Tùng, cả người như được lột xác khuôn mặt tuấn tú giãn ra: “Được.” Trao đổi thân phận với bé Tùng, vậy sau đó cậu có thể gặp được mẹ, bé Tùng cũng có thể gặp được bố.
“Tớ sẽ đợi cậu ở cổng trung tâm mua sắm Adora Center gần nhà cậu lúc 8 giờ sáng mai.
“Được.” Chiến Hàn Quân khoanh tay, hứng thú nhìn khuôn mặt con trai, trên mặt cười như không cười.
Ánh mắt khóa chặt vào đồng hồ thông minh của thẳng bé, nó có liên lạc với Lạc Thanh Du sao? Cho nên mới vui vẻ như thế này? Lúc Chiến Hàn Quân bước tới muốn bí mật kiểm tra con trai, Chiến Quốc Việt đã xóa lịch sử.
trò chuyện giữa cậu và bé Tùng. Nhìn thấy Chiến Hàn Quân đang nhìn chắm chăm vào đồng hồ của mình, cậu hào phóng đưa đồng hồ cho Chiến Hàn Quân.
Chiến Quốc Việt mim cười nói: “Chiến Quốc Việt, con có muốn bố khôi phục lại lịch sử trò chuyện đã xóa cho con không?” . Bạn đang đọc truyện tại * trumtr uyen.CO M *
Tay của Chiến Quốc Việt lập tức thu lại, cất đồng hồ vào túi, lạnh nhạt nói: “Đi ngủ” Sau đó vào phòng ngủ Phản ứng của Chiến Quốc Việt xác nhận suy đoán trong lòng Chiến Hàn Quân Vừa rồi thằng bé nói chuyện với Lạc Thanh Du?
Trong lòng Chiến Hàn Quân sinh ra cảm giác thất bại, anh nuôi Chiến Quốc Việt năm năm, nhưng còn chưa được năm này đã bị bà mẹ giải quyết? Khi Chiến Hàn Quân trở lại phòng trẻ con, Chiến Quốc Việt đã ngủ rất say.
Chiến Hàn Quân nhíu mày, cậu trai vừa dậy trời dấy đất chống lại anh vừa rồi lại bị một tin nhản từ Lạc Thanh Du dụ ngủ thiếp đi? Chiến Hàn Quân lắc đầu, ngày mai nhất định phải dạy dỗ con trai, cái gì là “Giàu sang mà không dâm, nghèo hèn mà không đổi, uy vũ không khuất phục”! Hôm sau.
Khi Chiến Hàn Quân còn đang suy nghĩ xem hôm nay để nên đưa tiểu tổ tông của mình đi học, đã thấy Chiến Quốc Việt xách cặp đi học, cậu nhóc báo cáo với anh: “Sau này con sẽ tự đi học.” Khi Chiến Hàn Quân còn đang bàng hoàng, Chiến Quốc Việt đã mở cửa bước ra ngoài.