Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 476




Y tá trưởng có chút kinh ngạc, vốn còn lo lắng tâm trạng của bà chủ sẽ bất thường sau khi xảy ra biến cố, không dễ hầu hạ, không ngờ lại là một người phụ nữ dịu dàng như vậy.

Y tá trưởng lập tức cười một tiếng: “Cô có bằng lòng đi kiểm tra phòng bệnh với tôi không?”

Lạc Thanh Du vui vẻ đi tới.

Lại đeo khẩu trang lên, mặc đồng phục y ta xanh, đi theo y t á trưởng tới khu điều trị của Á Châu Y tá trưởng đi phía trước, vừa đi vừa giới thiệu: “Ở đây bệnh nhân có thể không lạc quan vì sức khỏe, bọn họ gần như có những suy nghĩ tiêu cực đối với cuộc sống. Cô Du, nếu như cô có thể cười đối mặt với bọn họ, có lẽ bọn họ sẽ được tiếp thêm năng lượng từ cô”

Lạc Thanh Du nhẹ nhàng cười một tiếng.

*Nếu là có thể, tôi nguyện ý trợ giúp bọn họ?

Y tá trưởng nhìn đôi mắt trong sáng của cô, cuối cùng hiểu vì sao tổng giám đốc lại cam tâm tình nguyện trải đường cho cô.

Cô là một cô gái hoàn toàn không có tính công kích, nhìn yếu đuối giống như cừu non cần người bảo vệ.

“Cô có thể lựa chọn một gian phòng bệnh, sau này cô sẽ đến chăm sóc bệnh nhân ở đó.”

Lạc Thanh Du mừng rỡ nói: “Tôi có thế chọn sao?”

Y tá trưởng gật gật đầu Lúc này Lạc Thanh Du liền thốt lên: “Tôi muốn làm y tá điều dưỡng cho bệnh nhân phòng số mười một, được không?”

“Đương nhiên có thể”

*Cảm ơn y tá trưởng”

Lạc Thanh Du vui vẻ không thôi, bởi vì phòng số mười một là phòng bệnh của ông nội cô.

“Bệnh nhân trong phòng bệnh số mười một là do tôi phụ trách, ngày mai cô tới tìm tôi, tôi dạy cô những điều cần thiết của việc chăm sóc bệnh nhân.”

“Được”

Sau khi đi kiểm tra phòng bệnh xong, Lạc Thanh Du vui vẻ trở lại ký túc xá.

Chiến Anh Nguyệt cầm theo máy tính bảng ai oán đừng chờ ở cửa đợi cô.

“Anh Nguyệt!” Lạc Thanh Du vui mừng vô cùng, “Chị Linh Trang, phòng này còn đẹp hơn cả phòng cho thuê nữa.”

*Hay là em đừng thuê phòng nữa, như vậy có thể tiết kiệm tiền” Lạc Thanh Du cười nói.

Chiến Anh Nguyệt vui vẻ đồng ý: “Được!”

Lạc Thanh Du mở cửa mời cô ấy vào.

Chiến Anh Nguyệt vì nhận chỉ thị của người nào đó, sau khi vào nhà bất đắc dĩ mở trò chơi trong máy tính lên.

Lạc Thanh Du thấy cô ấy trầm mê trong trò chơi, không tránh khỏi khuyên nhủ vài câu “Anh Nguyệt, em ít chơi thôi, không tốt cho mắt đâu: Chiến Anh Nguyệt thấp thỏm nhìn danh sách bạn bè trò chơi góc phải màn hình: “Đế Quốc Mặt trời”

Nếu như không phải anh trai ép cô onlien, cô mới không thèm chơi cái trò ngốc nghếch này.

Lập tức tức giận nói: “Chị dâu, Đế quốc mặt trời hẹn chị đơn đấu!”

Lạc Thanh Du yên lặng.

“Nói với anh ta, chị bận.”

“Anh ta nói nếu chúng ta thắng được nhiều tiền của anh ta như vậy rồi lặn thì rất không tử tết”

Lạc Thanh Du: “…

Chiến Anh Nguyệt kéo Lạc Thanh Du tới trước máy tính: “Chị dâu, chị chơi với anh ta một ván đi!”

Lạc Thanh Du đánh một dòng chữ cho Đế quốc mặt trời: “Xin lỗi, mai tôi bắt đầu công tác, không có nhiều thời gian lên mạng, tiền của anh, tôi sẽ trả lại cho anh”

Đế quốc mặt trời: “Có thích chỗ làm mới không?”

Lạc Thanh Du: “Thích”

Đế quốc mặt trời: “Vì sao?”

Lạc Thanh Du: “Bởi vì nơi này rất gần với người tôi quan tâm!”