Mùa Đông Này Có Anh

Chương 8: Công ty




_ Rồi tao biết rồi mà

Sau đó hai người cũng call với nhau để nhìn nhau làm việc. Mặc dù cả hai cùng bận rộn nhưng lại rất tình cảm với nhau.

...Sáng hôm sau...

Cô đi vào trong phòng làm việc của mình thì thấy đồ ăn sáng và đồ ăn vặt. Cô khá bất ngờ vì từ trước đến nay đâu có ai mua cho cô đâu. Trong đầu nảy số đến anh nên cô mở điện thoại ra. Hoá ra anh nhắn cho cô là mua cho cô đồ ăn sáng và đồ ăn vặt để ở bàn.

Thanh Hà thấy bàn cô nhiều đồ ăn vậy thì lên tiếng:

“Có ai tán mày sao mà mua đồ ăn vậy? Hay là bạn thân mày mua cho vậy?“.

Cô cũng chỉ nói:

“Đình Du mua“.

Thanh Hà cũng không nói gì nữa mà gật đầu. Kéo ghế bên cạnh xuống mà ngồi. Nó thấy hơi lạ khi cô mới đến mà đã làm việc chăm chỉ như này rồi.

Thanh Hà thắc mắc hỏi:

“Ủa hôm nay mày có uống lộn thuốc không mà đã làm việc rồi? Gì mà kì lạ vậy ba“.

Cô cũng nói nhỏ cho nó nghe:



“Đình Du nó bảo là tháng sau tăng KPI của tất cả các phòng nên. Bây giờ tao đang chuẩn bị cho sự tăng KPI nên là phải làm việc chăm chỉ thôi“.

Khuôn mặt Thanh Hà lúc này vừa bất ngờ vừa nhăn nhó. Bất ngờ là vì Đình Du lại nói cho cô biết. Nhăn nhó là vì tại sao lại tăng KPI đột ngột như vậy.

Lúc này nó lên tiếng:

“Ba ngày nữa là nộp KPI rồi. Mà tháng sau lại tăng KPI. Haizz tao sắp bị KPI của công ty đè chết rồi“.

Cô quay ra nhìn nó rồi nói:

“Thay vì than thở ở đây thì hãy đi làm việc đi. Nếu như mà than thở có thể thay đổi số phận thì tao đã than rồi. Giờ đi hoàn thành KPI rồi lấy dự án mới mà làm trước đi“.

Lúc này nó cũng gật đầu rồi đi về chỗ để làm việc. Cái chị bên cạnh của cô lên tiếng:

“Chăm như này chẳng trách chị Dương lại khen hết sức như này. Cố gắng hoàn thành công việc nhé“.

Cô cũng cười xã giao rồi nói:

“Dạ vâng ạ. Chúc chị một ngày vui vẻ ạ“.

Sau đó cô cũng tiếp tục làm việc như thường thôi. Phải nói rằng ai trong phòng này đều cũng phải nể phục cô. Nếu không có cô kéo KPI cả nhóm thì chắc đã bị chửi cho sấp mặt rồi. Cô cũng hay giúp mọi người hoàn thành KPI nên là mọi người đều rất yêu quý cô.

...Đến giờ nghỉ trưa...

Đình Du đi thẳng vào trong phòng thiết kế thời trang luôn. Mọi người trong nhóm đều rất bất ngờ. Khi anh đi đến bàn cô thì cô vẫn đang làm việc không để ý xung quanh.



Đình Du lúc này lên tiếng:

“Vẫn chăm chỉ như này nào nhỉ? Sao mày không thay đổi chỗ nào hết vậy? Dọn bàn rồi đi ăn với tao mau lên“.

Cô ngước mặt lên thì hoá ra là anh. Cô cũng nói:

“Tao không có thay đổi gì cả. Được rồi, tao đi ăn với mày là được chứ gì“.

Mọi người thấy cô với chủ tịch thân thiết như vậy thì không khỏi bất ngờ. Riêng Thanh Hà cũng chẳng bất ngờ lắm đâu.

Lúc này Thanh Hà lên tiếng:

“Ể cho tao đi cùng với chứ. Mà tưởng hôm qua ai bảo là không để mọi người trong công ty biết hai đứa mày là bạn thân vậy“.

Lúc này mọi người đang bất ngờ nghe vậy còn bất ngờ hơn. Vậy mà phòng của mình có bạn thân chủ tịch mà mình không biết thế này.

Cô lên tiếng:

“Được rồi, đi ăn thôi“.

Anh khoác vai cô rồi nói:

“Mày muốn ăn gì? Hay muốn như lúc trước đây. Lâu rồi không gặp mày nên không biết khẩu vị của mày có thay đổi hay không nữa“.