Mùa Hoa Năm Ấy

Chương 15: Tơ tưởng




tay cô ấy run rẩy tiến về phía tôi, ánh mắt Thu như sắp khóc. lúc đó tôi thấy mình thật tồi nhưng tại sao cô ấy lại cứ phải trốn tránh tôi chứ, chạm nhẹ tay lên má cô tôi cố

spoil đến đây thôi nha)

tôi chạy được một lúc thì cứ bứt dứt mà quay đầu lại như muốn ngắm Thu dù chỉ một chút

''A''

chị ấy vẫn đứng đấy nhìn tôi dù tôi đang đi khá xa rồi, thấy tôi quay đầu chị liền có vẻ khá giật mình mà chạy ngay vào nhà

- '' sao vậy nhỉ?''

tôi trong đầu đầy thắc mắc mà đi về nhà, đến trước căn nhà của mình tôi vẫn như bình thường mà bước vào mà bước vào nhà. Ngôi nhà vẫn vậy, vẫn cứ trống vắng và mang một vẻ âm u không thể tả

tôi bật công tắc điện làm cho căn nhà sáng sủa hẳn lên, tối nay tôi lại quyết tâm dọn đẹp căn nhà này mà còn lấy cả điện thoại ra ghi hẳn những lịch trình công việc cần làm

vừa dọn kệ tủ trong đầu vừa tơ tưởng đến chuyện hay là mời chị Thu đến nhà chơi bằng cách rủ Khôi đến chơi xong bảo là mình tổ chức một bữa tiệc nhỏ nên mời cả Thu nha

kế hoạch tuyệt vời, không nói nhiều tôi gác lại công việc đang dở dang mà chạy ngay đến chỗ chiếc điện thoại đặt trên bàn. Cầm điện thoại trên tay mà không hiểu sao tay cứ run run,trong lòng hồi hộp không thể tả

trong đầu suy tư

- '' nên nhắn hay gọi bây giờ ''

- '' thôi gọi đi ''

- '' à không được nhắn ổn hơn đấy chứ ''

tôi sợ rằng giọng mình sẽ hơi run vì hồi hộp nên quyết định sẽ nhắn tin, tay tôi từ từ gõ từng chữ trên màn hình điện thoại

'' -khôi huynh đệ-

^^^trời hôm nay đẹp nhờ Khôi^^^



^^^Khánh^^^

????

Khôi

đẹp thật nhưng mưa hơi to

Khôi

lúc bấy giờ tôi mới sững sờ xịt keo một lúc mà mở tung cửa sổ phòng ra, cánh cửa sổ vừa mở một làn gió lạnh cùng vài hạt vừa bị hắt vào. Ôi má ơi trời mưa rõ ràng là lúc nãy trời còn đẹp như hoa cơ mà

tôi vội tìm cách chữa cháy, vận hết nội công của IQ ra để giải quyết vấn đề này thì một sáng kiến này ra trong đầu tôi là khen trời có mưa đẹp cũng ok la phết đấy chứ. Áp dụng liền luôn

                                                           mưa đẹp thật đấy y như tình huynh đệ của chúng ta

^^^Khánh^^^

* đã gửi cho bạn một video

Khôi

:)))

Khôi

ủa gì đây, sao vị huynh đài này lại gửi video cho mình. Tôi cùng dòng thắc mắc đó mà mở video đó lên... video quay cảnh trời mưa có sấm chớp đùng đoàng xích xuống phía dưới thì là hình ảnh cây bị gió làm cong sang một bên giống như đang tập thể dục bài vươn vai ấy =)

^^^huynh không có ý đó, ý là sẽ cùng nhau vượt qua thăng^^^

^^^trầm gian khổ nha không phải tình^^^



^^^anh em sấm đùng đoàng đâu thiệt á^^^

^^^Khánh^^^

                                            * huynh đệ Khôi đã thả ai con ha ha

đùa thôi, thế sao vậy

Khôi

^^^chả là mai là chủ nhật sang nhà tui vì có tổ chức một bữa tiệc nhỏ nha^^^

Khánh

thiệt hả mai tui qua liền sáng ha, có thể mời vài nữa nha

Khôi

^^^ok ok^^^

^^^Khánh^^^

cuộc trò chuyện của chúng tôi đến đây là kết thúc, cả hai Chào tạm biệt nhau rồi tôi lại quay trở lại với công việc của mình. Tất bật mãi mới hoàn thành xong tất cả công việc,nhìn thành quả của mình tôi lại thấy cũng rất ổn áp đó chứ

- " mình cũng tháo vát phết đó chứ "

khóe miệng tôi cong lên nở nụ cười trên khuôn mặt, sải bước chân mà mở cửa vào phòng. Ngồi ngay xuống bàn học tư thế rất nghiêm trang, suy tính việc liệt kê đồ ăn cần mua

thú thực tôi không giỏi nấu ăn cho lắm nên quyết định sẽ mua đồ bên ngoài rồi bày biện cho đẹp mắt. đầu tôi lúc này nghĩ đến cảnh Thu và tôi nếu đứng trong căn bếp để chuẩn bị đồ Ôi..... má ơi giống vợ chồng son dễ sợ

đầu nảy lên nhiều viễn cảnh nếu chúng tôi về chung một nhà thì mình gọi Khôi là em rể này nghe ngại ghê á, xong chúng mình đi làm cùng nhau trên đường, nấu ăn rồi ăn chung còn ngủ chung nữa chứ

xong mình sẽ có con này, khoan đến đây tôi hơi khựng lại lo cho tương lai nếu có con thì mình sẽ bị thất sủng ư. Ôi khả năng này cũng cao thật đó bây giờ mới nghĩ ra đây thực sự là một mối lo đáng quan ngại đấy