Mùa Hoa Năm Ấy

Chương 17: Sự chuẩn bị




con đường đêm vừa lạnh vừa được bao trùm bởi không khí lãng mạn của màn đêm

- '' mai chị sẽ qua nhà em ăn tiệc đó "

- " Vâng, em sẽ tiếp đón thật nồng hậu "

- " ha ha vậy sao "

- " đương nhiên rồi ạ "

Bỗng nhiên đầu tôi lúc này chợt nảy ra một ý tưởng, tôi tiến gần hơn về phía Thu rồi đi lên trước hơi nghiêng người về phía Thu rồi đưa đôi tay của mình ra

- " quý cô đây sẽ nhảy cùng tôi chứ "

Thu có vẻ đơ người ra một lúc rồi lại hùa theo tôi như chiều ý vậy

- " tất nhiên rồi thưa quý ông đây "

chị đặt bàn tay chị lên tay tôi nghiêng người rồi bắt đầu khiêu vũ. bóng hai con người in dưới nền đất của màn đêm, hai chúng tôi cứ thế mà khiêu vũ dưới màn đêm tĩnh lặng

dưới ánh đèn đường mờ nhạt huyền ảo, cơn gió như muốn nhảy cùng chúng tôi vậy. khoảng cách hiện tại giữa chúng tôi rất ngần. Ngần đến nỗi tôi có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên mái tóc của Thu



mùi hương thơm nhè nhẹ rất giống mùi của hoa ĐỖ Quyên trắng vậy, cứ thế mà đã đến kết thúc. Cứ thầm nghĩ " sao khiêu vũ hôm nay cảm giác ngắn vậy chứ, ước nó dài thêm một chút nữa mãi "

tôi đưa mắt len lén nhìn chị. Lúc này chị trông như tỏa sáng dưới ánh đèn điện vậy, mái tóc được thắt ngọn sang một bên có hơi rối. có một vài ngọn tóc cứ bay bay, đôi mắt trong veo nhưng hơi rũ xuống khiến tôi cứ ngỡ chị là tiên nữ đời em vậy

- " Ôi lạnh thật đấy "

- " Dạ đúng là lạnh thật "

hai chúng tôi đi sát lại ngần nhau hơn, sao cứ cảm giác tim sắp nhảy ra ngoài vậy nè. Hai chúng tôi hai mắt chạm nhau rồi cười, không biết sao lại cười nữa. Chúng tôi tạm biệt nhau rồi về nhà

vẻ đến nhà tôi lười biếng mà nằm bẹp xuống ghế sofa, cảm nhận lại cảm giác lúc ấy tay chạm tay này. ôi má ơi ôm gối mà cứ tủm tỉm mãi

"ọc.... ọc "

tiếng bụng tôi đánh trống luôn rồi, với tay vào túi đồ vừa mua tôi lấy mấy loại đồ ăn lót dạ ra. Tay với lấy chiếc điều khiển đặt trên bàn vu vơ ấn một kênh gì đó để xem, khi đã chén no say mớ đồ ăn thì tôi có cảm giác buồn ngủ không thể tả

đầu óc bắt đầu mông lung mà đi vào giấc ngủ, tiếng ồn ào của chú chó hàng xóm khiến tôi lơ mơ tỉnh lại sau giấc ngủ cảm giác rất ngắn. tôi nhíu mắt nhìn lên chiếc đồng hồ treo trên tường

mơ hồ nhìn ra 07:50 trong một khoảnh khắc hai mắt tôi như mở to ra và nhịp tim như đứng lại, cái cảm giác sợ muộn giờ ồ ạt kéo đến nhưng khi tinh thần đã được giãn, cơn buồn ngủ nguôi ngoai thì ra là mới 05:07

- '' thật là ''

- " mình ngủ từ lúc nào vậy nè "



lấy tay tự vò đầu mình rồi đứng dậy, vươn vai một cái. Hướng ánh mắt sang cái ti vi vẫn còn đang chiếu bản tin trời sự buổi sáng, tôi cầm lấy cái điều khiển mệt mỏi ấn nút tắt

- " mình bất cẩn quá rồi "

tự vệ sinh cá nhân rồi chọn cho mình một bộ đồ đẹp nhưng phải thật giản dị để nhìn thoải mái nhất có thể, bấm điện thoại đặt gọi thức ăn. dọn dẹp bàn ăn rồi tỉ mỉ sắp đũa bát

" tinh tinh"

ra mở cửa của người giao hàng tôi nhanh chóng hoàn thành nốt công đoạn còn lại, giờ thì việc của tôi là chờ đợi thôi. tôi đứng trườc cánh cửa nhà mà hơi ngại ngùng, nghĩ khi chị đến mình sẽ nói gì giờ ta

"pính pong "

tiếng chuông cửa vang lên tôi mở cánh cửa ra " Hello " tiếng Chào đồng thanh vang lên, chỉ có Đan, Khôi và Thư thôi. tôi cũng nhiệt tình mà đáp lại, mở rộng cánh cửa để mọi người vào nhà

sau khoảng thời gian nói chuyện phiếm thì tầm 09:25 chúng tôi quây quần bên bàn ăn cùng nhau thưởng thức bữa trưa, không hiểu sao lúc ăn tôi còn bày đặt xé từng miếng ăn kiểu nhẹ nhàng á tại sợ mất mặt trước crush đây chứ đâu

vừa ăn vừa nói cười rất vui vẻ, kết thúc bữa ăn là vào tầm khoảng 11:00 -11:20.Cùng nhau xem phim ma ở phòng khách, để tăng thêm sự kích thích chúng tôi chọn tắt điện để căn phòng tối hơn

tôi thì không tin vào ma nhưng nhìn vào đống kĩ xảo man rợ kia thì chắc chắn ai cũng phải dè chừng ấy chứ, đến khúc con ma nữ xoay người 180° bò về phía người du khách kia thì ai cũng thót cả tim

bỗng tôi cảm nhận được một bàn tay như chạm nhẹ vào tay tôi, nhìn sang thì thấy chị đang mang khuôn mặt vừa lo lắng vừa sợ hãi. bất giác tôi vui vui vì được chị chạm vào tay ấy, nó cứ ngường ngượng như sắp thành người yêu rùi ý