[ Ôi, ôi, là Đổng Thất Thất đấy.]
[ Chương trình này thật sự không đi theo con đường thông thường, không có thông cáo, khách quý tham gì cũng là những người không có danh tiếng.]
[ Tùy tiện tung ra một ảnh đế, một Đổng Thất Thất, cũng không kinh ngạc đến mức này.]
[ Nói đến kinh ngạc, hiện tại chương trình phát sóng trực tiếp này đang đứng đầu bảng giải trí đấy, nhìn xem Vân Miên cũng lên hot search rồi.]
[ Đổng Thất Thất vậy mà quen biết Vân Miên, đây là mỹ nữ chỉ chơi với mỹ nữ thôi à? ]
[ Sorry, vốn cho rằng Thất Thất là nhan sắc đại diện cho những tiểu hoa thế hệ mới, không ngờ đứng bên cạnh Vân Miên lại có chút..]
[ Nghiêm cấm kéo thảm, hai người đều là hai phong cách khác nhau, Thất Thất là kiểu dễ thương, Vân Miên là kiểu khí chất.]
[ Nhưng Vân Miên đứng ở đó là người nổi bật nhất, tôi nhịn không được, tạm vượt tường một lúc vậy.]
[ Mỹ nữ nhanh đến với nhau đi a.]
Không thể đứng cùng nhau, không thể đứng cùng nhau, Vân Miên cảm thấy lời mà Đổng Thất Thất nói có nghĩa là: Tôi nhớ cô, cô chính là cái người kiêu ngạo đã làm khó tôi ở phim trường lúc trước.
Vậy thì còn cách nào khác chứ?
Vì người trong cơ thể này bây giờ là tôi, nên đối mặt thì vẫn phải đối mặt, Vân Miên chưa bao giờ là người trốn tránh vấn đề.
Cô hơi ngước mắt lên nhìn Đổng Thất Thất, khẽ mỉm cười: "Xin chào."
[ Đến rồi, đến rồi! Mỹ nữ có tiếp xúc rồi.]
Đạo diễn Kim thấy hiệu quả cũng không tệ liền nhìn vào ống kính nói: "Được rồi, phát sóng trực tiếp hôm nay đến đây thôi, tiếp theo mời mọi người theo dõi trên weibo chính thức của chúng tôi, tuần sau sẽ phát sóng tập đầu tiên nhé."
[? ]
[ Tôi vừa nhìn mới phấn khích, nhưng mấy người lại chạy đi mất rồi? ]
Đây chính là hiệu ứng mà đạo diễn mong muốn, nhiệt độ cũng có rồi, khách mời cũng giới thiệu rồi, thậm chí còn quay đến Đổng Thất Thất nữa, nhất định sẽ kích thích sự thèm khát của mọi người.
Nhưng anh ta cũng không bỏ qua cơ hội thổi phồng, nói tiếp: "Tối mai tám giờ cũng sẽ phát sóng trực tiếp, mọi người chú ý đón xem nhé."
Vừa nói ống kính máy quay lại di chuyển đến mặt Đổng Thất Thất, Đổng Thất Thất hiểu ý liền ngọt ngào nói với mọi người: "Hy vọng mọi người quan tâm đến chúng tôi nhiều hơn."
Một máy quay khác lại chuyển đến người Vân Miên đang ở trong góc.
Vân Miên: "..."
Một giây sau, cô chậm rãi đi đến chỗ của Bách Lệ Sinh và những người khác với vẻ mặt bình tĩnh, sau đó nhẹ giọng đề nghị: "Vậy chúng ta cùng chào tạm biệt mọi người đi."
An Đinh ngơ rồi.
Rõ ràng tổ tiết mục biết ai có nhiều lưu lượng nhất thì sẽ để cảnh kết thúc cho người đó, nhưng Vân Miên tự nhiên lại đi đến chỗ này, điều đó có nghĩa là muốn mọi người cùng nhau xuất hiện trong ống kính.
Chị ta thật là.. đáng ghét! Từ khi nào lại biến thành bộ dạng giả vờ giả vịt như vậy.
Đừng để những biểu hiện giả dối mê hoặc.
Đạo diễn Kim có thói quen sẽ chĩa ống kính về phía người hot nhất, nghe Vân Miên nói vậy thì phản ứng lại ngay, sản xuất chương trình tống nghệ này mục đích chính là làm cho những nghệ sĩ này trở nên nổi tiếng trở lại, anh ta không thể không chú ý người ta.
Không ngờ Vân Miên không những không chiếm nhiệt mà còn suy nghĩ thấu đáo như vậy, lúc trước ở trên xe cũng nhường ống kính cho người khác, bây giờ không có nhiều nghệ sĩ quan tâm đến người khác như vậy.
Hơn nữa Vân Miên sẽ không nói ra mà tự nhiên mang tới, như vậy sẽ khiến người xem không cảm thấy giả tạo.
Loại tính cách này rất tốt, nhưng nếu ở nơi lẫn lộn như giới giải trí thì không phù hợp, ở trong giới giải trí thì thời lượng lên hình là quan trọng nhất.
Đạo diễn Kim: "Đúng, cùng nhau đến đi."
Vân Miên nhìn Lâm Côn, cười nói: "Vậy sư huynh đại diện đi."
Bắt gặp ánh mắt cô, Lâm Côn không có từ chối: "Được."
Anh nhìn vào ống kính nói: "Cảm ơn mọi người đã xem."
Bách Lệ Sinh: "Ngày mai gặp."
An Đinh: "Mọi người nhớ vào xem tôi nhé."
Vân Miên là người cuối cùng đối mặt với ống kính, cô đứng thẳng, ánh mắt trong veo: "Tạm biệt mọi người."
[ Tôi khuôn muốn nói lời tạm biệt với mỹ nữ đâu.]
[ Vợ ơi, lão nương sẽ đợi em.]
[ Chờ mọi người, chờ mọi người.]
Ngay khi mọi người vừa dứt lời, đạo diễn Kim đã ra hiệu cho máy quay, tắt phát sóng trực tiếp không thương tiếc.
Những người trong phòng phát sóng trực tiếp còn đang xem quảng cáo không để ý, sau khi hoàn hồn thì chỉ đành tức giận đi follow, không còn khách nào khác mà, chính là muốn xem cái tiết mục này tiếp theo sẽ phát sinh những chuyện gì! Còn muốn ngắm mỹ nữ nữa.
Khi chương trình phát sóng trực tiếp tắt điều đó có nghĩa là các cảnh tiếp theo sẽ được chỉnh sửa biên tập lại, mọi người không cần quá căng thẳng, sôi nổi đi đến chào hỏi Đổng Thất Thất.
Sau một vòng, Đổng Thất Thất chớp chớp mắt, nhẹ nhàng cười: "Quên tự giới thiệu bản thân, tôi là diễn viên kiêm ca sĩ Đổng Thất Thất, cũng là khách mời tuần này." Cô ta cười đến ngọt ngào "Về sau cũng là đồng nghiệp của mọi người rồi."
An Đinh há hốc mồm: "Đồng nghiệp?"
Đổng Thất Thất gật đầu: "Tôi ký hợp đồng với Thiên Tinh rồi, từ giờ sẽ là nghệ sĩ của Thiên Tinh."
Mọi người đều có chút kinh ngạc, ông chủ mới này có bao nhiêu tiền chứ, vậy mà ký hợp đồng với cả Đổng Thất Thất, chẳng trách cô ấy có thể xuất hiện ở đâu, nghĩ đến cũng chắc là để tạo nhiệt độ cho chương trình.
Lúc Đổng Thất Thất nói chuyện vẫn luôn chú ý đến Vân Miên ở bên cạnh, nhưng phát hiện đối phương không có bất kỳ phản ứng gì, chỉ yên yên tĩnh tĩnh đứng ở đó.
Cô nghĩ đến tính khí Vân Miên trước kia tức giận đều thể hiện lên trên mặt, một con khổng tước nhưng không lấy ra được một tác phẩm nào, có tư cách gì mà đánh giá mình.
Nhưng nếu là Vân Miên trước kia thì sớm đã cùng cô xâu xé rồi, hôm nay sao mà có thể bình tĩnh như vậy?
Để xem cô có thể kìm nén bao lâu.
Đạo diễn Kim chỉ đạo: "Bây giờ mời mọi người sẽ theo sự chỉ dẫn của Thất Thất mang hành lý của mình đến cất ở chỗ ở."
Vân Miên mang theo hai vali hành lý, chủ yếu là do Lâm Hỉ Nhu chuẩn bị rất nhiều thức ăn cho cô, một vali không đựng hết được.
Lúc này Đổng Thất Thất là người duy nhất không có hành lý, đi đến trước mặt Vân Miên: "Hình như chỉ có Vân Miên là mang theo hai vali, tôi đến giúp cô."
Vân Miên định lịch sự từ chối nhưng Đổng Thất Thất đã ảo não nói: "Xin lỗi tôi quên mất, cô không thích người khác chạm vào đồ của mình, còn nói qua đồ của cô rất đắt, hỏng rồi người khác không đền được."
Tai của mọi người đều vểnh cả lên, tình huống gì vậy? Làm sao mà nghe giống như quan hệ của hai người trước đây không được tốt lắm.
Đạo diễn Kim còn nhanh chóng ra lệnh cho camera mau chuyển ống kính lên hai người họ.
Vân Miên thầm thở dài, quả nhiên trốn không thoát.
Thực ra nguyên chủ chỉ là một kẻ ăn bám, khi đó Phong Minh không từ chối cũng không tiếp nhận lừa khiến cô ấy bị xoay vòng vòng, làm nguyên chủ tự cho rằng mình và Phong Minh có quan hệ ràng buộc với nhau.
Bèn nổ ra tính chiếm hữu bảo Đổng Thất Thất tránh xa người của cô ấy ra, còn nói bản thân rất có bối cảnh, một cái váy có giá hàng vạn, điều mà một nghệ sĩ như Đổng Thất Thất không so sánh được.
Bây giờ trong lời nói của Đổng Thất Thất đều đem những lời cô nói lúc trước trả lại, mọi người đều đeo micro, giọng nói tuy không lớn nhưng chắc chắn đã được thu vào rồi.
Vân Miên chỉ là phản ứng trong nháy mắt, sau đó có chút xấu hổ nói: "Tôi có chút tật xấu, có vài đồ dùng cá nhân không thích bị người khác chạm vào, về phần giá cả, thật sự không đắt lắm, chỉ là đó đều là đồ mà cha mẹ tôi tặng, đối với tôi chúng là những thứ trân quý độc nhất vô nhị.
" Cho nên mới là không cách nào đền được. "Cô nhẹ giọng nói" Thật xin lỗi, nếu tôi nói làm cô có hiểu lầm gì. "
Đổng Thất Thất:"... "
Cô bốn lạng đẩy ngàn cân là ý gì chứ? Tôi là nói cái này sao?
Vân Miên cảm thấy lời mình nói cũng không tính là nói dối.
Nếu là người yêu của cô thì thật sự rất riêng tư, cô không thích người khác động chạm vào, đương nhiên Phong Miên không phải.
Về phần đồ đạc, hiện tại đều là tài nguyên và tiền bạc của gia đình, cũng đều là tình thân, đương nhiên đều là trân quý, vô giá.
" Tôi có thể hiểu. "Lân Côn người vẫn luôn ít nói bỗng nhiên lên tiếng:" Con người tôi cũng không thích người khác đụng vào đồ vật của mình. "
Bách Lệ Sinh cũng nhỏ giọng nói:" Tôi cũng vậy. "
" Mọi người có nhiều tật xấu thật đấy. "An Đinh đi tới, nhìn hai cái vali lớn của Vân Miên:" Đây cũng là đồ trân quý à? "
Vân Miên có thể nhìn ra, đây là mọi người đang giải vây cho cô.
Hiếm khi mọi người đã biết rõ tính cách của nguyên chủ mà lúc này vẫn nguyện ý đứng ra nói đỡ.
" Tính chứ. "Vân Miên đón nhận tấm chân ý này, nói:" Mẹ tôi đặc biệt chuẩn bị bảo tôi mang đến đây chia sẻ với mọi người. "
Những lời này nghe xong ai đặt trong lòng chứ, dù sao Vân Miên trước kia cũng chưa từng làm những chuyện như vậy.
Nhưng An Đinh vẫn nói:" Nếu đều là cho mọi người thì em miễn cưỡng giúp chị một chút. "
Vừa nói cậu vừa nhấc một chiếc vali của Vân Miên:" Không cần cảm ơn. "
Vân Miên bật cười:" Cảm ơn. "
Lâm Côn nhìn Bách Lệ Sinh:" Vali của em có nặng không? "
" Không nặng! "Bách Lệ Sinh lắc đầu" vali có bánh xe, di chuyển rất dễ dàng. "
Đổng Thất Thất tức đến nghiến răng, người như Vân MIên sao mọi người đều giúp cô ta chứ.
Nhưng cô ta vẫn chưa kịp nói cái gì, An Đinh đã ngẩng đầu nhìn cô cười đến rạng rỡ:" Chị Thất Thất, chị biết phòng ở đâu không, dẫn em đi nhé~ "
Đổng Thất Thất không còn cách nào khác, chỉ biết bình tĩnh lại, mỉm cười đồng ý:" Được. "
Mọi người cùng nhau đi về phía căn nhà mà tổ chương trình đã sắp xếp, hai mắt đạo diễn Kim tối sầm lại, mọi chuyện cứ như vậy mà kết thúc à? Cốt truyện xé mặt mà khán giả yêu thích đâu?
Mặc dù đường ở nông thôn là đường bê tông nhưng tương đối hẹp, chỉ đủ một người đi, vì vậy ống kính chỉ quay được một khung cảnh xa xôi. Đổng Thất Thất đi phía trước, tiếp theo là An Đinh, sau đó là Vân Miên.
Đi được không xa, Vân Miên che mic lại, vỗ vai người trước mặt.
An Đinh quay đầu, dáng vẻ như có chuyện nhanh nói.
Vân Miên lại nhỏ giọng nói:" Cảm ơn. "
Nhìn Vân Miên nắm chặt mic của mình, An Đinh biết lời cô nói có nghĩa là gì.
Cậu giả vờ mệt mỏi dừng lại, cũng nắm chặt mic hừ nhẹ:" Cái tính khí thất thường này của chị, nhất định là đắc tội với người ta rồi. Chị ấy là thần tượng của tôi, về sau chị chú ý chút! Không có lần sau đâu. "
Nói xong thì lại vội vàng đi theo, quả nhiên là một đứa trẻ kỳ quặc.
Vân Miên thầm nghĩ, nếu cậu trai này thật sự cần điều gì, mình thật sự có thể giúp cậu nhóc học tập.
Sau đó cô lại quay đầu nói với hai người phía sau:" Cảm ơn. "
Hai người so với An Đinh thì hiểu chuyện hơn nhiều, Bách Lệ Sinh lắc đầu:" Thực ra là chị nên cảm ơn em, với lại chị cũng đã đáp ứng với em sẽ quen biết lại em mà. "
Vân Miên ngớ ra, sau đó mỉm cười gật đầu.
Trên mặt Lâm Côn cũng không có nhiều biểu cảm, nhìn Vân Miên:" Hai ngày hôm nay em khiến anh cảm thấy rất kỳ lạ, có lẽ anh cũng nên quen biết em lại một lần nữa. "
" Vâng. "Vân Miên thoải mái vươn tay" Xin chào sư huynh, sư tỷ, em xin tự giới thiệu em tên là Vân Miên."