Mỹ Nhân Cá Mặn Bạo Hồng Ở Show Thiếu Nhi

Chương 124: Hộp nhẫn




Biên dịch : Yên Hy

【 Tư Trà Trà, không hổ là anh 】

【 cứu mạng, Tư Việt sao lại phải khôi hài vậy chứ hhhhh】

【 eim ngàn tính vạn tính không tính đến được, Tư tổng thế mà lại là một nam khôi hài】

【trước đó cảm thấy, một Cửu Cửu không nói chuyện như vậy tui sẽ tiếc nuối chết, hiện tại vừa thấy, tui hình như càng thích đàn ông như Tư tổng 】

【 ha ha ha vậy chúng ta sẽ không đánh nhau rồi, cậu thích Tư tổng, tôi ôm Cửu Cửu đi, không ai không can thiệp chuyện của nhau 】

【 Tư tổng: Mấy người nghĩ cũng đẹp quá 】

【 chồng chồng song A, mê người chết mất 】

【 Tư tổng の lừng danh song tiêu 】

【 ha ha ha tui thậm chí lo lắng, nếu Mạt Mạt ở đây nói, cũng sẽ đi theo ba nhà mình cùng nhau đưa ra muốn chụp một bức ảnh bốn người 】

【 fans nam: ( mặt oán hận.JPG ) tôi đây là chiêu ai chọc ai, tôi chỉ muốn chụp với anh Yến Cửu một tấm ảnh chung thôi mà QAQ 】

Nghe được Tư Việt mời, nam sinh mang cảm xúc hoảng sợ vạn phần móc ra di động của mình, run run rẩy rẩy đưa cho người quay phim, làm phiền anh ta giúp mình và anh Yến Cửu ...... Cùng với ngài Tư không mời mà đến chụp giúp mình một tấm.

"Mời ba người đứng chung một chỗ." Người quay phim tìm điểm hình ảnh tựa, để chính mình có thể một bàn tay giữ máy móc, một cái tay khác nắ di động, tùy thời chuẩn bị ghi lại trước mặt.

Mặc kệ vừa rồi đã xảy ra sự tình gì, hiện tại có thể có được một tấm ảnh chụp chung với Yến Cửu, với nam sinh mà nói đã là một chuyện cực kỳ vui vẻ, thế cho nên cậu ta hoàn toàn không chú ý tới lúc này Tư Việt đến tột cùng đang làm cái gì.

"Tôi tương đối quen đứng ở chỗ này." Tư Việt đứng bên cạnh Yến Cửu, một tay ngăn cản bả vai người bên cạnh.

Thấy Tư Việt căn cứ vị trí mình để điều chỉnh vị trí của hắn, nam sinh không khỏi có chút sốt ruột.

Cậu ta hôm nay lại đây chính là vì có thể chụp được một tấm ảnh chụp thân mật với anh Yến Cửu, lấy nó thỏa mãn yêu thích ngày thường của mình.

Nhưng chồng Yến Cửu thật là có chút chướng mắt, vô luận chính mình dùng dạng phương thức gì tiếp cận Yến Cửu, đều sẽ bị hắn xảo diệu chắn trở về, chỉ có thể nhìn từ xa, căn bản không có cơ hội dâm loạn.

"Chậc, hôm nay gió lớn, anh vẫn từ phía sau ôm em đi," Tư Việt nói, như sợ Yến Cửu không đồng ý, cố ý cường điệu nói, "Tựa như thời điểm chúng ta đi học, mỗi lần chụp ảnh anh đều ôm em."

Yến Cửu thời khắc đều rõ ràng bởi vì mình mất trí nhớ, đầu bếp nhỏ nhà cậu đến tột cùng bị bao nhiêu hờn tủi, bởi vậy vừa nghe đến Tư Việt nói điều này, cậuơi nào còn nhẫn tâm phản bác, đơn giản không hé răng, ngầm đồng ý cách làm của Tư Việt.

Tư Việt lộ ra biểu tình "chó nhỏ đắc chí" nhỏ đến không thể phát hiện, rồi sau đó đi đến phía sau Yến Cửu, khoanh cậu lại, thuận tiện bất động thanh sắc dùng khuỷu tay "dỗi" nam sinh sang một bên.

Nam sinh: "......"

Đối với toàn bộ việc này, Tư Việt tỏ vẻ không biết gì, thậm chí còn có thể bày ra dáng vẻ phong đạm vân khinh với nam sinh : "Có thể bắt đầu chụp."

Người quay phim đương nhiên phân biệt được rõ ai có thể đắc tội, ai không thể đắc tội.

Anh ta tính toán thời điểm bắt đầu quay, liền phải cố ý bắt lấy đoạn nam sinh khó coi, càng thêm nỗ lực bày ra hình ảnh tiêu sái lỗi lạc của Tư tổng.

"Được, cười nào...... Tới, nói ' phát ~ tài ~', được rồi ~" người quay phim nguyên bản chính là người thuộc ngành sản xuất, chụp ảnh tự nhiên hạ bút thành văn.

Huống hồ, Tư Việt trưởng thành thành bộ dáng này, chụp ảnh hoàn toàn không cần tìm góc độ lẫn thời cơ.

Chụp xong, người quay phim cũng không dám đem điện thoại trực tiếp đưa cho nam sinh, mà trực tiếp chuyển sang Tư Việt: "Ngài Tư, ngài xem xem...... Có được không?"

Tư Việt nhận di động, khi đưa cho nam sinh, nhân tiện rũ mắt nhìn thoáng qua ảnh vừa chụp xong trên màn hình, phát hiện hiểu quả lý tưởng của mình, vì thế hơi nhướng chân mày, hỏi nam sinh: "Có cần chụp thêm vài tấm không?"

Nếu có thể chụp ảnh chung với Cửu Cửu, hắn không ngại nhiều thêm vài tấm.

Nam sinh: "???"

Yến Cửu: "......"

【 ha ha trường hợp này thật sự quá quỷ dị, nhưng lại hấp dẫn người đáng chết】

【 xem một cái, thật kỳ quái, lại nhìn một cái (* ̄︶ ̄*)】

【 Tư tổng: ( tự tin.JPG ) tôi nói chụp ảnh chung, nhưng chưa nói chụp thế nào】

【 awsl (a tui đã chết) vừa rồi Cửu Cửu bị Tư tổng ôm từ phía sau, size gap quả thực đừng CPU tui 】

【 quả nhiên là nhân ngoại hữu nhân, ngoài 1 có 1】

【 đau lòng fans nam một giây đồng hồ hhh】

【 Tư Trà Trà: Đối với tấm ảnh chụp chung này, tôi cảm thấy thập phần vừa lòng 】

【 nam sinh: Rõ ràng ba người chụp ảnh chung, nhưng lại có một mình tôi không có tên họ 】

【hhh so trà ánh mắt với Tư tổng, quả thực quá non 】

***

Các khách quý trong sân lục tục tiễn đi các thôn dân muốn chụp ảnh với nghệ sĩ làm kỷ niệm, tổng đạo diễn nắm thẻ nhiệm vụ đợi nửa ngày bên cạnh rốt cuộc có cơ hội bước lên sân khấu, cầm loa lớn bắt đầu nói chuyện.

Chẳng qua bởi vì trong ngoài sân đều là người, dẫn tới hiệu quả thu âm hiện trường có chút kém, thêm máy đọc Warren chạy vội khắp nơi trong sân, nhiệt tình truyền bá những gì mình nghe nói cho mỗi người cậu nhóc gặp.

"Em Mạt Mạt ~ em biết chúng ta hôm nay phải đi thăm một nhóm người thần bí không ?!"

"Hắc hắc, em Anh Đào, em cảm thấy mọi người trong chúng ta ai sẽ giành được thắng lợi nha?"

"Em Nini, bạn Quán Quân của em hôm nay thế nào không có đi theo cùng nhau lại đây nha?"

"Anh trai Khâu Khâu, anh chơi thích cùng ai nhất?"

"Chị ...... Hu hu hu ba ơi, chị đánh con ~"

Niềm vui của Warren cuối cùng lấy việc bị Mạnh Tử Duy đánh khóc xong việc, đối mặt sự dạy dỗ của ba, cậu nhóc hoàn toàn không có cơ hội phản kháng.

Nhưng dù sao Warren cũng là Warren, gần chỉ bị răn dạy thêm nhạt đánh chửi, sẽ trở nên buồn bực không vui, như vậy Warren mới thật sự xuất hiện vấn đề.

"Mấy ngày này, ba dạy Mạt Mạt thật nhiều bản lĩnh á ~" Mạt Mạt tự hào nói.

Khoảng cách lần trước tách ra các bạn nhỏ đến hiện tại, Mạt Mạt thật sự đi theo ba học được rất nhiều thứ á ~

Bé hiện tại có thể giúp bà Triệu, y theo phán đoán bản thân cho lượng nước thích hợp; còn có thể trong vòng năm phút giúp Cửu Cửu làm một cái sandwich cà chua hai mảnh.

Nghe được Mạt Mạt nói như vậy, chung quanh các bạn nhỏ không khỏi rất kính nể bé.

"Em Mạt Mạt, em thật là lợi hại quá......"

"Mỗi lần mẹ làm sandwish cho em, mẹ đều không cho em làm, anh Mạt Mạt có thể làm cho em một cái không?"

"Ba tớ chỉ biết ăn cơm, căn bản không biết nấu cơm!"

"Ba anh mỗi ngày đều rất bận, cho nên anh học xong nấu cơm cho ba ăn ~ nhưng sẽ không biết làm sandwich như Mạt Mạt."

"Tớ có thể làm sandwich cho kẻ thần bí ~" Mạt Mạt bị khen đến dựng thẳng bụng thịt nhỏ, tay ngắn nhỏ thoải mái hào phóng vung lên, "Cũng có thể làm cho mọi người nha~"

"Vậy anh có thể biểu diễn ăn pháo cho người thần bí~" Warren không biết nấu cơm, chỉ có thể biểu diễn một tài nghệ chính cậu nhóc cũng chưa từng thử, hơn nữa không những không khiếp, nhìn qua còn kiêu ngạo cực kỳ.

Nhưng lời này lại khiến Khâu Khâu cùng Phoebe đứng một bên nghe liên tục nhíu mày, hận không thể lập tức phủi sạch quan hệ với cậu nhóc, hai bọn họ căn bản có thể quen biết bạn bè kỳ lạ biết ăn pháo.

Nề hà Phoebe là chị ruột Warren, cho dù cô bé có kéo ra khoảng cách với Warren, nhưng khuôn mặt hai người bọn họ cực kỳ giống nhau cũng đã đủ chứng minh vấn đề.

Mấy ngày này, ký ức Yến Cửu vẫn luôn lấy phương thức mảnh nhỏ tiến hành khôi phục.

Cậu thời điểm ngẫu nhiên rời giường vào sáng sớm, đột nhiên nhớ tới hình ảnh Tư Việt thổ lộ với mình vào cấp ba; lại có khi, sau khi chấm dứt với Tư Việt, hai mắt tan rã tiến vào thời gian hiền giả, đột nhiên nhớ lại cảnh tượng lần đầu hai bọn họ đã co quắp cỡ nào, vừa lúng túng vừa mặt đỏ tai hồng.

Vì không cho mình tiếp tục tự hủy khó xử, Yến Cửu cố ý học nấu ăn với Tư Việt, để bản thân lúc chột da, có thể không để Tư Việt đã mệt vậy còn nấu cơm cho mình.

"Nếu các bạn nhỏ đều chuẩn bị thể hiện bản thân, hôm nay cũng có thể bộc lộ tài năng." Yến Cửu thẳng thắn thành khẩn nói.

Không nghĩ tới bên cạnh truyền ra một câu: "Ba thấy con không phải muốn bộc lộ tài năng, mà muốn 'cắt' một tay đi?"

Là giọng Đinh Tư Dận.

Trọng âm anh ta rơi gãi đúng chỗ ngứa, có thể làm mỗi người nghe đều dễ dàng hiểu được luận điểm chính.

Là 'rơi' một tay, mà không phải ' bộc lộ tài năng '.

Yến Cửu liếc sang một cái: "Anh đang tự giới thiệu sao?"

【 cười chết, Cửu Cửu: Tôi bộc lộ tài năng với mọi người, Tiểu Đinh: Cậu khả năng sẽ rớt một tay 】

【 Tiểu Đinh anh rốt cuộc cùng Cửu Cửu có thâm cừu đại hận a ha ha ha ha ha 】

【 Cửu Cửu: Hai ta ai cũng đừng xem thường ai (* ̄︶ ̄)】

【Warren: Bố tớ không biết nấu cơm, để bố cũng biểu diễn ăn pháo cho mọi người xem đi !】

【 Đinh Tư Dận: Con muốn hiếu thảo không dứt đúng không? Muốn ăn tự con ăn 】

【 cảm giác quen thuộc a a a đã lâu cũng chưa nhìn đến hai người bọn họ đấu võ mồm hhh】

Tổng đạo diễn rất nhanh đã tuyên bố xong nhiệm vụ, để cả nhà mang theo bé con lên lầu thay quần áo, chuẩn bị xuất phát chấp hành nhiệm vụ hôm nay.

Yến Cửu ôm Mạt Mạt đi ở phía trước, có lẽ lo lắng mình sẽ không cẩn thận té ngã,làm Mạt Mạt bị thương, cậu từng bước một, đặc biệt cẩn thận lên bậc thang, cũng không có quay đầu lại xem Tư Việt.

Như đang cất giấu bí mật không thể cho ai biết, Tư Việt còn chưa rảo bước tiến lên ngạch cửa bất động thanh sắc thả chậm bước chân, cố ý dừng chung nhóm người sau Đinh Tư Dận với Loan Trì, Hạ Vân Sanh.

Nhân lúc mọi người đều không có chú ý tới chính mình, hắn móc di động ra, chỉnh màn ảnh thành hình thức tự chụp, màn hình hướng chính mình, có thể nhìn đến Yến Cửu phía sau cầu, rồi sau đó từ trong túi móc ra một cái cái hộp nhỏ ——

Đó là một hộp nhẫn đen bằng nhung tinh xảo xinh đẹp.

"!!!"Người quay phim vừa vặn xoay người lại tìm thân ảnh Tư Việt.

Anh ta nguyên bản muốn quay được chỉnh tề một nhà ba người mình Yến Cửu.

Lúc này quay xong bóng dáng Yến Cửu ôm Mạt Mạt lên lầu, anh ta thuận thế bưng thiết bị dạo qua một vòng, muốn cũng quay hình ảnh Tư Việt vào.

Không nghĩ tới vừa chuyển, trực tiếp quay tới rồi một màn khiến người ta nghĩ mênh mông.

Tư Việt phảng phất cũng không để ý hành động này của mình sẽ bị người quay phim quay lại, thậm chí thông qua phương thức phát sóng trực tiếp bị mấy chục đến trăm vạn khán giả biết được.

Cứ như chỉ đề phòng riêng mình Yến Cửu mà thôi.

Tư Việt chậm rãi nâng lên bàn tay cầm hộp nhẫn, đặt ngang lưng Yến Cửu trên màn hình——

Hắn dùng ánh mắt miêu tả hình dáng Yến Cửu, ánh mắt lưu luyến, thời điểm nhìn kỹ đi, sẽ phát hiện bàn tay hắn nâng hộp nhẫn dường như hơi hơi phát run.

Không nói gì, nhưng lại hơn thiên ngôn vạn ngữ.

—— en nguyện ý cùng anh ở bên nhau không ——

【!!! TuT anh cần phải vậy không Tư tổng 】

【 tui thật sự khóc chết, ( bạo ngôn ) chồng chồng thật chính là hít tốt nhất! 】

【 dáng vẻ ảnh thật cẩn thận nâng nhẫn, thật sự giống như đang cố gắng dùng hết sức, để làm người thương vui vẻ 】

【 não yêu đương thật sự rất khó cự tuyệt phương thức cầu hôn này ( gào khóc ) 】

【 rõ ràng Mạt Mạt đã năm tuổi, hai người bọn họ vì sao còn có thể yêu đương ngây thơ như tiểu học được?! 】

【chiến sĩ thuần yêu như tui còn đắm chìm khó kiềm chế ở "phiếu hôn hôn" và "phiếu ôm một cái" lần trước, kết quả Tư tổng lại cho tui một cái bạo kích 】

【 tôi hiện tại cuối cùng biết Cửu Cửu vì sao sẽ yêu hắn 】

【 đàn ông như vậy, là thật rất khó không yêu 】

【 Cửu Cửu, anh rốt cuộc làm cách nào có đàn ông như vậy QAQ, mở lớp đi eim đi quỳ nghe liền 】

【 thiệt chờ mong Cửu Cửu nhìn đến Tư Trà Trà lén quay video sẽ thế nào 】

【 đến lúc đó Cửu Cửu nếu không khóc, tui nhất định vọt tới hiện trường đánh ảnh khóc 】

【 Cửu Cửu: o.O??? 】

Tác giả có lời muốn nói:

Anh Thi: ( sắc mặt không vui ) khụ

Yến tổng: ( quỳ xuống đất ) em nguyện ý cùng tôi ở bên nhau không

Anh Thi: ( quay đầu ) đã hết bản lĩnh, bắt chước lời người khác

Yến tổng: ( hổ thẹn ) tôi sai rồi

Anh Thi: ( đỡ trán ) anh đứng lên trước, không có người nào cầu hôn lại quỳ hai đầu gối xuống đất