Mỹ Nhân Phổ

Chương 1-1




Editor: HD

Giang hồ đồn rằng Dự vương Lưu Dục mạnh mẽ oai hùng, đẹp như thần tiên, là đệ đệ thân cận nhất bên cạnh hoàng đế, mười sáu tuổi cầm binh, chinh phục Trung Nguyên, chiến công hiển hách, mười tám tuổi nhận chức Tư Lệ Giáo Úy, cai quản đủ loại hình ngục, thống nhất quân đội Tư Châu, hiện tại hắn mới hai mươi lăm tuổi, nhưng đã trở thành người cao quý nhất triều đình, là nam nhân đẹp nhất Đại Tống, khó trách liên tục đứng đầu bảng Phong Vân <<Kinh hoa lục>>.

Tống Dật yên lặng ngồi trên xà ngang, nhớ lại tất cả công lao vĩ đại của Tư Lệ Giáo Úy. Nàng là họa sư cao cấp trong Sấu Ngọc Trai, cho nên nghĩa vụ của Tống Dật là vẽ chân dung của Lưu Dục, hơn nữa còn có trách nhiệm tra xét nhân phẩm của các nhân vật trong bảng Phong Vân, nàng trốn trong Dự vương phủ mấy ngày nay, đã tìm hiểu được tính tình của Dự vương, chỉ thiếu mỗi bức họa.

Hôm nay, rốt cuộc cũng nghe nói Dự vương quay về phủ, vì thế liền ngồi trên xà ngang ôm cây đợi thỏ.

Xa xa truyền đến tiếng gõ canh hai, lúc này cánh cửa chậm rãi mở ra, một ngọn lửa châm vào cây nến trong phòng, dưới ánh đèn, một nam tử mặc cẩm bào, chiều cao và dáng người giống y hệt Dự vương trong truyền thuyết.

Tống Dật lập tức kích động, đôi mắt phát ra ánh sáng.

Cả người Tào Mạt sợ hãi, nói đúng hơn thì, từ lúc hắn bước vào căn phòng này, toàn thân hắn cảm thấy không được tự nhiên, cảm giác như có đôi mắt đang lén nhìn hắn từ trong bóng tối, thèm thuồng sắc đẹp của hắn. Ở trong Tư Lệ đài (*có thể hiểu là tên đội quân) bởi vì thân hình của hắn giống Dự vương nhất, không còn cách nào khác, vì vậy một thư sinh như hắn phải đi ra làm mồi nhử.

Hai tháng nay, luôn luôn có vương công đại thần tới Tư Lệ đài bẩm báo ban đêm có hái hoa tặc lén trốn vào phòng nam tử, hầu như đều là người tài mạo song toàn, người nhỏ tuổi nhất chừng mười một mười hai, đủ để thấy tên này thật điên rồ.

Điên hơn nữa là, tên hái hoa tặc này có một thói quen, sau khi khiến người ta mê mang sẽ thay y phục người đó, rõ ràng hắn ta rất tài giỏi lại không hề sợ hãi gì cả cho nên mới đi thay y phục rồi lau chùi dấu vết, như thế càng khiến người thần phẫn nộ.

Nhưng kì lạ là đến tận hôm nay không ai biết mục đích thực sự của hái hoa tặc là gì, bởi vì mọi người đều không bị thương, dường như chỉ bị trêu đùa một phen.

Mấy vụ án thế này chỉ có Kinh Triệu Doãn (*chức quan) nhận được, Tào Mạt không hề hay biết, Tư Lệ đài lại không thích yên tĩnh. Vì vậy, bày mưu tính kế rất lâu, Dự vương quyết định tự mình dụ địch. Bàn về tài lẫn mạo, tất cả người trong Thái Khang thành không ai dám xưng đứng trước Dự vương.

Tào Mạt giả vờ không quan tâm nhìn xung quanh một vòng, tuy rằng không nhìn thấy ai, nhưng hắn vẫn lo lắng như cũ. Theo như kế hoạch, hắn phải đi tắm, sắc. Dụ dỗ tới cùng, nhưng hắn đường đường là nam nhi, sao có thể lấy nhan sắc của mình ra bán. Vì vậy, hắn lập tức thổi tắt đèn, cởi áo leo lên giường.

Tống Dật nắm cán bút, mặc dù người đang ở trước mắt nhưng nàng không nhìn được khuôn mặt của hắn, thở dài trong lòng, lấy ra một viên thuốc, ném vào lò sưởi mà nàng mang theo, một mùi hương kì quái xông ra. Hương vị nhạt nhẽo, nhưng mũi chó Tào Mạt lại ngửi được, lập tức giật mình, không dám nhúc nhích, sợ bức dây động rừng sẽ lãng phí thời cơ tốt này. Thậm chí để giả vờ cho giống, hô hấp của hắn liền trở nê nặng nề, chậm một chút, quả nhiên, không lâu sau, trên cột nhà có tiếng động, tuy rằng rất nhẹ, nhưng không được khinh thường.