Tô Yên thấy hắn cắn một ngụm, lại cắn một ngụm.
Xem như vậy, có vẻ còn sẽ lại tiếp tục ăn.
Cô duỗi tay, lại cầm một mảnh bánh mì nhét vào trong miệng của hắn.
“Còn có rất nhiều.”
Cô mơ hồ nói một câu.
Thấy hắn sửng sốt một chút, Tô Yên liền cắn miếng bánh của mình, đi rồi.
Tiểu Hoa có chút kϊƈɦ động.
“Ký chủ, hắn, hắn đây là đang đùa giỡn chị đi?”
Tô Yên vừa cắn bánh mì, vừa đi lên trêи lầu
“Hắn hẳn là chỉ là đói bụng, muốn ăn bánh mì.”
Tô Yên nói thực bình tĩnh.
Tiểu Hoa trầm mặc.
Thật lâu lúc sau, nó nhỏ giọng hỏi một câu
“Ký chủ, chị vì sao không đem bánh mì cho hắn?”
“Ta cho hắn.”
“Hắn nhìn qua, là muốn cái miếng trong tay chị cơ.”
“Phải không?”
“Không phải sao?”
“Lần sau đi.”
Tiểu Hoa nhìn một loạt phản ứng của ký chủ, càng xem càng thấy giống trêи mạng hình dung cái từ kia, trực nữ.
Nếu là vừa nãy, ký chủ hôn hắn một chút thì tốt rồi.
Có lẽ, ngôi sao thứ hai liền sáng đâu?
Trở lại phòng, Tô Yên qua một lát liền ngủ rồi.
Lại qua một ngày.
Sáng sớm chủ nhật, Tô Yên liền nghe được tiếng gõ ở cửa sổ.
“Tê tê tê tê tê”
Yên Yên, Yên Yên ~~~
Cô mở to mắt.
Nhìn trước cửa sổ có con rắn nhỏ.
Ngồi dậy, mở ra cửa sổ.
Sau đó, Tiểu Hồng liền chạy vào.
“Tê tê tê tê tê ~~~”
Yên Yên, Yên Yên, chị có nhớ em hay không?
Vừa hỏi, vừa bò tới trêи cổ tay Tô Yên.
Triền một vòng.
Tô Yên duỗi tay, sờ soạng nó hai cái.
“Còn tạm.”
Không có gì nhớ nhung, cô vừa mới thả nó ra, làm gì nghĩ nhiều như vậy.
Sau đó, Tiểu Hồng liền quấn quanh cổ tay Tô Yên.
Quốn cái đuôi nhỏ của mình, nơi nơi nhìn.
Ân, tâm tình thực tốt.
“Tê tê tê tê tê”
Yên Yên, em muốn ăn chocolate.
Tô Yên nhìn nó một cái
“Không có chocolate.”
Nửa ngày sau, Tiểu Hồng
“Tê tê tê tê tê”
Yên Yên, em muốn ăn bánh kem.
“Không có bánh kem.”
“Tê tê tê tê tê”
Kem ly
“Không có kem ly.”
Tiểu Hồng mỗi khi đưa ra một cái tên đều bị tàn nhẫn vô tình cự tuyệt.
Rốt cuộc, héo bẹp.
“Tê tê tê tê tê”
Yên Yên, em muốn trở về.
Tô Yên vốn dĩ vẫn luôn đang xem sách giáo khoa.
Hôm nay là muốn dạy Hoắc Từ vật lý.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Nghe Tiểu Hồng nói, cô cúi đầu
“Đi chỗ nào?”
“Tê tê tê tê tê”
Đi tìm Tô Cổ.
Tô Yên nhìn nó, nghi hoặc
“Tô Cổ không ở trêи đầu em?”
Trêи cơ bản, Tô Cổ cùng Tiểu Hồng rất ít khi tách nhau ra, thế cho nên cô nhìn đến Tiểu Hồng liền cho rằng Tô Cổ cũng ở đây.
Dù sao nguyên thân của Tô Cổ, mắt thường rất khó thấy.
Tiểu Hồng
“Tê tê tê tê tê tê tê.”
Hắn đang bán mình.
Tô Yên dừng động tác lật sách một chút.
“Cái gì?”
Tiểu Hồng ném cái đuôi
“Tê tê tê tê tê”
Hắn đang bán mình nha.
Tô Yên còn chưa nói chuyện, trong đầu Tiểu Hoa mở miệng
“Ký chủ, ký chủ, sâu chị nuôi biến hư hỏng rồi.”
Thế nhưng đi làm loại công việc không thể ra ánh sáng này!
Hừ.
Tiểu Hoa vừa nói vừa cân nhắc, hắn vì cái gì không mang theo Tiểu Hồng đi cùng?
Dù có muốn bán mình, hai người cùng nhau kiếm tiền hình như càng nhanh một chút đi?
Tô Yên nhìn nó
“Hắn hiện tại ở đâu?”
“Tê tê tê tê tê tê tê”
Ở trong một căn phòng lớn.
“Cụ thể?”
“Tê tê tê tê tê”
Em không biết.
Nó làm sao nhớ rõ nhiều như vậy.
Tô Yên lại hỏi
“Em trở về kiểu gì?”
“Tê tê tê tê tê”
Tô Cổ đưa em trở về.
“Người đâu?”
“Tê tê tê tê tê”
Đưa đến cửa lại đi rồi a.
Tiểu Hồng vừa quăng cái đuôi, vừa phun lưỡi rắn nói.
Hỏi nửa ngày, Tiểu Hồng đồng chí toàn nói mấy câu vô dụng.