Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1951: Xin chào, học bá! 35 + 36




Edit: nad

Beta: Ngân Minn

Tô Yên dựa vào gần hơn.

"Cổ Quyết?"

Thiếu niên tóc bạc trên giường vẫn còn buồn ngủ.

Mở to mắt nhìn Tô Yên, sau đó chui vào trong lòng ngực cô mà cọ cọ.

Giọng nói hơi khàn

"Chủ nhân, Cổ Quyết nhớ em."

Tô Yên nhìn mặt hắn đỏ bừng do sốt cao.

Người giống như cái lò, nóng không chịu được.

Tô Yên nghiêm túc hỏi

"Cảm thấy thế nào rồi?"

Cổ Quyết mở miệng

"Chủ nhân, ta nóng."

Vừa nói vừa lột quần áo trên người mình xuống.

Đảo mắt liền cởi áo tắm dài xuống hơn phân nửa, dây lưng trên eo tuột ra.

Tô Yên lập tức giơ tay giữ lấy dây lưng áo.

"Không thể cởi."

Cổ Quyết ủy khuất

"Chủ nhân, ta nóng."

Nói xong liền muốn tiếp tục cởi.

Tô Yên nắm dây lưng càng chặt.

"Nóng cũng không được. Tí nữa bác sĩ thú y sẽ xem bệnh cho anh. Chuyện đi học, chờ anh khỏi bệnh thì lại đi."

Cổ Quyết sửng sốt, quần áo cũng không cởi nữa.

Mở miệng

"Chủ nhân, Cổ Quyết không bệnh."

Nói xong liền xuống giường.

Nhân tiện ôm eo Tô Yên, bế cô lên.

Đúng lúc này chú Trương tới, ông thấy cửa mở, liền đứng ở cửa nói

"Cổ Quyết tiên sinh, ngài có thể......"

;Xuống lầu ăn cơm; còn chưa nói ra, đã bị hình ảnh trước mắt làm sửng sốt.

Này......

Trong phòng, Cổ Quyết quần áo không chỉnh tề, tóc tán loạn, ôm ngang Tô Yên, đầu còn dán vào rất gần.

Không khí ái muội.

Chú Trương cảm thấy hình như mình quấy rầy việc gì rồi.

Nhịn không được liếc Tô Yên một cái.

Dừng một lúc mới mở miệng

"Tiểu thư, ngài có thể cùng Cổ Quyết tiên sinh đi xuống dùng cơm."

Tô Yên gật gật đầu.

"Được."

Đồng ý xong, mặt không đổi sắc tụt xuống khỏi lồng ngực hắn.

Nói

"Chú Trương, chú mời bác sĩ thú y đêm qua đến, hình như hắn sốt cao hơn rồi."

Chú Trương sửng sốt

"Hắn?"

Tô Yên

"Khám cho chó nhỏ."

Chú Trương gật đầu

"Vâng, tiểu thư."

Chú Trương còn chưa đi, Cổ Quyết kéo tay Tô Yên

"Ta không bị bệnh. Ta muốn đi học."

"Chờ anh khỏi bệnh đã."

"Chủ nhân, thân thể Cổ Quyết rất tốt."

Tiếng nói chuyện của hai người truyền vào tai chú Trương.

Này...... Tiểu thư đây là coi Cổ Quyết như chó mà nuôi sao?

Nghĩ vậy, chú Trương do dự xem có nên nhắc nhở tiểu thư một chút, yêu đương cũng không nên bắt nạt người ta như vậy hay không.

Sau khi chú Trương rời đi mười mấy phút.

Cổ Quyết cùng Tô Yên đi xuống.

Cổ Quyết mặc đồng phục trường cao trung của Tô Yên.

Trên mặt hiện lên vẻ thỏa mãn.

Lúc ngồi xuống ăn cơm, chú Trương lên tiếng

"Tiểu thư, bác sĩ thú y tới."

Tô Yên gắp một miếng thịt xông khói vào bát Cổ Quyết.

Lắc đầu

"Không cần, nhiệt độ cơ thể đã khôi phục bình thường."

Chú Trương gật gật đầu.

"Vâng, tiểu thư."

Hiện tại người Cổ Quyết còn lạnh như băng.

Tô Yên cho hắn ngâm bồn tắm mười phút.

Ừm, lạnh.

Không chỉ vậy, hắn giống như càng ngâm càng có tinh thần.

8 rưỡi sáng.

Tô Yên đúng giờ đến lớp học.

Cô xoa xoa cánh tay, chỗ kia bị nắm đến đỏ bừng.

Mới vừa ngồi xuống không bao lâu, liền nghe ở trong phòng học có người hưng phấn nói

"Nè nè, lớp chúng ta có thêm một bạn người lai."

"Thật sao? Đẹp trai không?"

Người kia ra vẻ thần bí, một lúc lâu sau mới mở miệng

"Kinh vi thiên nhân."

(惊为天人 là "[đẹp] kinh động lòng người như thần vậy")

Nghe xong bốn chữ này, mọi người không hề hưng phấn như dự đoán, ngược lại một đám đều mất hứng.

Có người nhịn không được nói

"Được rồi được rồi, đừng có thổi phồng nữa. Kinh vi thiên nhân, là xấu đến chết khiếp thì có?"

Có một Tô Cổ nhan sắc đỉnh cao ở chỗ này, còn chỗ nào hơn nữa mà kinh vi thiên nhân?

Người nọ cẩn thận nhìn Tô Cổ tinh tế đánh giá.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Phun ra bốn chữ

"Sẽ không kém hơn."

Hơn nữa, dựa theo sở thích của cô ta, người mới tới kia mới thật sự là tuyệt sắc nha.

Nghĩ như vậy, nữ sinh đó lại càng kích động.

Tô Yên nhìn đám người xung quanh lại thảo luận sôi nổi.

Lấy ra một viên kẹo, xé vỏ rồi cho vào miệng.

Chậm rãi nhấm nuốt.

Tiếp đó, liền nghe thấy giọng nói của Tô Cổ phía sau quái quái

"Lúc em tới học, cũng không thấy chị lo lắng đến vậy. Chị còn sợ hắn bị người khác bắt đi sao?"

Tô Yên quay đầu lại nhìn Tô Cổ.

Không biết Tô Cổ đã đứng bên cạnh cô từ lúc nào

Nói xong lời này, cậu liền đi về chỗ ngồi của mình.

Tô Yên ăn viên kẹo kia xong thì không ăn tiếp.

Ngồi ở đó, mở sách giáo khoa trong tay ra.

Tiểu Hoa nghi hoặc

"Ký chủ, chị lo lắng cái gì?"

Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói, nhịn không được lại lấy ra một viên kẹo để ăn.

Lúc lâu sau, cô mới chậm rì rì nói một câu

"Sợ hắn làm người khác bị thương."

Tiểu Hoa

"Ách ······ em còn tưởng ký chủ sợ Nam chủ đại nhân trông quá đẹp, gặp vận đào hoa cơ."

Mỗi người một câu.

Xung quanh thảo luận vô cùng náo nhiệt

Cuối cùng, chuông học cũng vang lên.

Giáo viên đến, phía sau còn có một nam sinh tóc bạc mắt xanh đi theo.

Chủ nhiệm lớp đầu trọc.

Lúc biết Cổ Quyết sẽ vào lớp ông, tuy là đàn ông, nhưng cũng không nhịn được mà nhìn thêm mấy lần.

Tâm trạng thật tốt.

Lòng yêu cái đẹp người nào cũng có, bất kể nam nữ.

Chỉ là, ở cùng Cổ Quyết năm phút.

Chủ nhiệm lớp mặt cười như đóa hoa cúc, phút chốc liền nhăn thành khổ qua.

Đây nào phải thiên thần, có là ác ma thì có.

Chủ nhiệm lớp đã có kinh nghiệm với đối phó học sinh lâu dài, thế nên trong thời gian ngắn liền rút ra ấn tượng đầu với Cố Quyết.

Ông bước lên bục giảng, lên tiếng

"Cả lớp trật tự, lớp chúng ta lại có thêm bạn học mới."

Đang định giới thiệu, Cổ Quyết đã chạy tới vị trí trống bên cạnh Tô Yên rồi ngồi xuống.

Bạn học xung quanh thì vô cùng hưng phấn, kinh ngạc kêu lên.

"Đây, đây thật là bạn học mới của chúng ta?"

"Trông thật đẹp."

"Đúng."

Một câu tiếp một câu.

Chủ nhiệm lớp ho khan một tiếng, ngăn lại tiếng bàn luận càng lúc càng lớn.

"Bạn học Cổ Quyết, chỗ đó đã có người ngồi, em ngồi phía sau cùng bạn học Tô Cổ."

Mí mắt Cổ Quyết cũng không thèm ngước lên một chút.

Nhìn chằm chằm Tô Yên.

Thấy Tô Yên cúi đầu đọc sách, hắn giơ tay túm cánh tay cô.

Mở miệng

"Chủ nhân, ta ···· ưm."

Tô Yên giơ tay bưng kín miệng hắn.

Đám người bên cạnh còn đang bàn luận, hơn nữa còn thấy động tác bất thình lình của Tô Yên.

Không ai chú ý tới Cổ Quyết nói gì.

"Trời, bọn họ quan hệ là sao?"

"Hai người bọn họ nhìn qua rất thân mật nha."

"Đây chẳng lẽ chính là vật họp theo loài trong truyền thuyết sao? Người đẹp chơi với nhau?"

Người bên cạnh mê mang.

Chủ nhiệm lớp cũng thắc mắc

"Tô Yên, hai em biết nhau?"

Tô Yên buông tay

"Biết."

Chủ nhiệm lớp nghe xong, vui vẻ

"Tốt rồi, em dẫn bạn đi làm quen xung quanh, bạn cùng bàn của em xin nghỉ mấy ngày, hắn tạm thời ngồi chỗ này. Chờ bạn cùng bàn của em trở lại rồi tính sau."

Tô Yên gật đầu

"Vâng."

Cổ Quyết không thấy lạ.

Hắn cùng chủ nhân ở bên nhau, chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Ai không đồng ý, hắn liền giết người đó ······ được rồi, chủ nhân không cho hắn giết người.

Ừm, không có ai không đồng ý hắn ở bên chủ nhân cả.

Tiết học thứ nhất vừa tan.

Một đám người vây quanh Tô Yên.

"Tô Yên, làm đề này như thế nào, vừa rồi cậu nghe có hiểu không?"

"Tô Yên, cậu còn chưa uống nước phải không? Tớ đi lấy cho cậu một ly."

"Tiểu Yên, chocolate nè, ăn đi."

Túy Ông chi ý bất tại tửu. (Ý của Túy Ông không phải ở rượu: tức là có động cơ thầm kín)

Lấy danh nghĩa tìm Tô Yên, mắt của cả đám đều muốn gắn lên trên người Cổ Quyết ngồi cạnh.