Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 535: Tang thi vương VS mảnh mai nữ chủ 6




Edit: Tinh Niệm

Nếu như sức lực của cô có thể mạnh một chút, cũng không cần làm như vậy.

Nhưng mà, thật sự là quá yếu.

So với tang thi, những người trong đó càng nguy hiểm hơn.

Cô không hề do dự, nhấc chân liền nhảy ra ngoài cửa sổ.

Tìm một góc tường, nếu như có người xuất hiện công kích cô, thì đều ở trong phạm vi tầm nhìn.

Cô ngồi xuống, dựa vào góc tường.

Tiểu Hồng từ trên cổ tay phải Tô Yên trườn xuống dưới, ẩn nấp trong bụi cỏ, giám thị chung quanh cho Tô Yên.

Cô lấy từ trong túi ra một viên kẹo, tinh tế nhấm nuốt.

Một bên ăn một bên nghe Tiểu Hoa nói về quyển truyện 《 mạt thế nữ vương 》

Trong sách, Diệp Lương tổng cộng trải qua ba lần phong ba, thiếu chút nữa chịu không nổi.

Thứ nhất là làn sóng tang thi.

Thứ hai là bị hại tại căn cứ Văn Minh, thiếu chút nữa mất mạng.

Thứ ba đó là đại kết cục cùng vua tang thi chính diện quyết đấu.

Kết quả cuối cùng, tang thi vương trọng thương không chết, căn cứ Diệp Phong thành lập, nhân loại cùng tang thi hình thành hai thế lực ngang nhau.

Như thế, câu chuyện liền kết thúc.

Hiện giờ, đợt phong ba thứ nhất xảy ra là khi mọi người đi vào một trung tâm thương mại lớn, vốn dĩ mọi người tính toán dừng lại nghỉ tạm, thuận tiện tìm kiếm tiếp viện, nào biết vừa lúc gặp phải một đám tang thi tập kích, hai phần ba người đều chết ở nơi đó.

Diệp Lương cũng là sức cùng lực kiệt, vừa vặn được đám người nam chính đi ngang qua cứu giúp, mới có thể thoát ra.

Tô Yên nhắm mắt lại, ăn một viên lại một viên kẹo.

Cuối cùng, trong miệng ngậm bốn viên, mới bắt đầu nhai nuốt.

Có thể là thói quen dưỡng thành từ vị diện trước, khi ăn đường cô cảm thấy cùng lúc ăn mấy viên mới ngon.

Hương vị kẹo sữa dâu tây nồng đậm tràn ngập ở khoang miệng.
/ Quảng cáo
Mà ngay lúc này, đột nhiên một cơn gió lạnh thổi đến.

Sợi tóc cô bị gợi lên, Tô Yên lập tức mở mắt.

Chỉ nhìn thấy trước mặt mình, có một người con trai gầy yếu đứng yên ở góc tường bên kia, gương mặt bị che khuất, mặc quần đen áo thun trắng.

Đêm nay không trăng, sắc trời thực tối, thế cho nên nhìn người này cũng rất mơ hồ.

Nhìn không rõ.

Cô chớp chớp mắt, đang định đứng lên rời đi.

Trong đầu Tiểu Hoa nói

"Ký chủ ký chủ!! Hắn là nam chủ a ~~"

Tô Yên động tác đứng dậy dừng một chút.

Lại ngồi trở lại vị trí.

Nhịn không được, liền thả lỏng phòng bị.

Chậm rãi nhấm nuốt kẹo sữa trong miệng.
Sau đó, liền nghe Tiểu Hoa lại lần nữa nói

"Ký chủ, hắn là một con tang thi."

Tô Yên thân thể cứng đờ, tức khắc ánh mắt liền cảnh giác.

Nói với Tiểu Hoa

"Em sao lại không nói sớm?"

Tiểu Hoa nhỏ giọng lẩm bẩm

"Thật vất vả mới nhìn thấy nam chủ, người ta thực kích động mà."

Nói xong, Tiểu Hoa liền lặng im không hề ra tiếng.

Mà đồng chí tang thi giống hệt con người này, động.

Hắn chậm rãi tới gần Tô Yên, tóc mái lay động, lộ ra chóp mũi, nhẹ ngửi một chút.

Tiếp đó, liền tới gần trước mặt Tô Yên.

Giây tiếp theo, đột nhiên vươn tay, nháy mắt kiềm chế cánh tay Tô Yên, đem ấn ở trên tường, cắn lên môi cô.

Vừa cắn, vừa cọ xát, tinh tế hút lấy.

"Ưm...."

Sức lực hắn rất lớn, nắm chặt đến nối cô cảm giác cánh tay đều bị cắt đứt.

Hắn vẫn luôn hút lấy môi cô, cảm giác đều sắp bị hút sưng lên rồi.

Vừa đau vừa tê dại.

Cả nửa ngày sau, hắn mới dừng lại.

Gió lạnh gợi lên, sợi tóc bị thổi bay chút, lộ ra tròng mắt, rất kỳ quái, tròng mắt hắn không phải màu đỏ, mà là màu đen.

Nhưng mà, trên người hắn lạnh lẽo, còn có da thịt trắng bệch, không có tiếng tim đập gì, đều đủ để chứng minh, hắn là tang thi.
Edit: Tinh Niệm

Tô Yên từng ngụm từng ngụm thở phì phò, gương mặt đỏ bừng, miệng cũng hồng hồng.

Đôi mắt ngập nước nhìn hắn.

Tang thi trước mắt cô này, không hề muốn ăn thịt người, chỉ là nhìn chằm chằm cô trong chốc lát.

Buông lỏng kiềm chế, lui sau hai bước.

Mà Tô Yên chân nhũn ra, lảo đảo một bước, ngã vào trong lòng hắn.

Hắn bị cô đột nhiên tới gần, trong mắt hiện lên lệ khí, tạch một cái chớp mắt móng tay nháy mắt biến dài.

Tô Yên căn bản tuy rằng biết hắn là ai, nhưng mà hắn không có ký ức, không nhận ra cô.

Huống chi hắn vẫn là một con tang thi lục thân không nhận, cho nên tốt nhất là cách hắn xa một chút, phòng bị một chút.

Đại khái là vừa mới bị hắn đột nhiên hôn môi, một phần nguyên nhân cũng là do rốt cuộc gặp được hắn, vô luận hắn biến thành cái gì, cô đều không có biện pháp phòng bị cảnh giác hắn như đối với người khác.

Nghĩ đến động tác vừa mới nãy của hắn, nếu là hôn cô, chi bằng nói là hắn đang nhấm nháp cái gì đó thì đúng hơn.

Lại nghĩ đến lúc nãy hắn để mũi sát vào cẩn thận ngửi.

Cô từ trong túi móc ra một viên kẹo, mở ra đưa tới bên miệng hắn.

Một động tác đột nhiên này, dẫn tới đồng chí tang thi càng không kiên nhẫn, giơ tay liền tính toán cào chết cái người đột nhiên tới gần hắn.

Chỗ nào biết, cô thấy hắn không ăn, liền tự cho vào miệng mình ăn rồi.

Mới vừa nhấm nuốt hai cái, hương khí dâu tây sữa bò đã tràn ngập.

Tay đồng chí tang thi lập tức liền dừng lại.

Ngửi ngửi, tò mò thò lại gần.

Móng tay thu hồi, nhéo cằm Tô Yên nâng lên, liền lại lần nữa hôn xuống.

Hút hút gặm cắn, như là ăn được món ngon vậy.

Hàm răng hắn có chút sắc bén, gặm cắn cô đến đau đớn cùng tê dại.
/ Quảng cáo
Tô Yên bị hôn vừa đau vừa tê, muốn đẩy ra, nào biết tang thi vừa mới còn ghét bỏ muốn giết chết cô, giờ lại dùng sức ôm người ta không bỏ.

Tiểu Hoa xem đến hai mắt tỏa sáng.

Một con tang thi cùng một nhân loại a, vượt qua giống loài mà hôn môi, không màng sinh tử yêu say đắm.

Ách, trời ạ, đây rốt cuộc là cái tình yêu gì mà vui buồn lẫn lộn a ~~~

Cả nửa ngày sau

"Ưm..."

Rốt cục cô cũng được buông lỏng ra.

Tô Yên từng ngụm từng ngụm thở dốc, tang thi trước mặt này ra vẻ còn chưa đã thèm, thậm chí còn vươn đầu lưỡi, liếm một chút đôi môi sưng đỏ của cô.

May mắn là hắn ôm cô, nếu không phải như thế, chỉ sợ là cô đã té ngã trên mặt đất.

Hồi lâu sau, Tô Yên lại lần nữa móc từ trong túi ra kẹo sữa dâu tây.

Xé vỏ kẹo, lộ ra kẹo sữa trắng mềm bên trong.
Đưa tới bên môi hắn.

Lúc này đây, hắn ngửi ngửi, hé miệng ăn luôn.

Hắn tinh tế nhấm nuốt, tựa hồ đối với kẹo sữa này thực vừa lòng.

Ăn xong, lại lần nữa hé miệng, ý bảo Tô Yên cho thêm.

Cô lại móc ra hai cái, cho hắn ăn.

Thấy hắn thích, cô móc ra một đống, đưa đến trước mặt hắn.

Có điểm tò mò

"Thích ăn như vậy?"

Đồng chí Vua tang thi liếc mắt nhìn Tô Yên một cái, không nói chuyện.

Buông lỏng tay Tô Yên ra, duỗi tay cầm lấy một viên, cũng muốn học bộ dáng cô xé mở vỏ kẹo.

Nhưng mà, ngón tay không linh hoạt, xé hơn nửa ngày cũng không được.

Vị Tang thi nào đó nhìn chằm chằm kẹo đường cả nửa ngày, tức đến mắt cũng biến đỏ.

Tô Yên chớp chớp mắt, yên lặng duỗi tay, đem kẹo đường cất vào túi của hắn.

Động tác cô rất chậm, chỉ cần hắn muốn, tùy thời đều có thể ngăn cản.

Đối với hành vi này của cô, hắn ngầm đồng ý.

Sau đó cô duỗi tay, cầm qua viên kẹo trong tay hắn, hai ba cái đã xé vỏ kẹo, đưa tới trước mặt hắn.

Hắn cúi đầu, há mồm, ăn luôn kẹo sữa.

Đôi mắt màu đỏ cũng dần biến mất, lại trở thành màu đen.

Thậm chí có thể rõ ràng cảm giác được hắn đang sung sướng.