Nam Lân Cẩm Lý

Nam Lân Cẩm Lý - Chương 13




Phương Yểu An thoát lực mà ngã vào lòng hắn, Quý Chính Tác đưa tay sờ giữa hai chân cậu, một tay dính đầy dâm dịch, "Bây giờ muốn đi lau không?"



Phương Yểu An mơ mơ màng màng cởi quần ra, cổ họng khô khốc, "Đi WC."



Bộ phim còn chưa kết thúc, trong WC không có người, hai người họ bay nhanh lách vào phòng cuối cùng, giữ cửa khóa lại. Lại hôn môi, môi giống như dán liền không rời một lúc lâu, đầu lưỡi khuấy động nướt bọt, tiếng nước dâm mỹ phóng đãng trong WC đặc biệt rõ ràng.



Phương Yểu An tự cởi quần mình, xoay vài cái, cả quần lót tuột thẳng đến mắt cá chân, một lúc sau mới đem môi đoạt lại, miệng hai người đều bị mút đến sưng lên. Trong mắt cậu hơi nước che chăn, rất không có khí thế mà chỉ huy Quý Chính Tác, "Nhanh giúp tôi lau sạch."



Quý Chính Tác rất nghe lời ngồi xổm xuống, tách hai chân dài nhỏ thẳng của cậu xa nhau một chút, rút ra một tờ giấy, cẩn thận lướt trên huyệt dâm non nớt bị mài đến đỏ, "Lau xong anh có thể liếm không?" Hắn ngẩng đầu lên, không chớp mắt nhìn Phương Yểu An, giống như thật sự đang hỏi một vấn đề nghiêm túc nào đó.



Phương Yểu An quay đầu đi, gương mặt ửng đỏ, "Tùy cậu."



Quý Chính Tác lau sạch đùi trong cực nhanh, cởi một chiếc giày của cậu, nhanh chóng cởi quần của cậu, hạ thân Phương Yển An trần truồng, rất khó chịu bị hắn đặt một chân lên nắp bồn cầu.



Quý Chính Tác ngồi xổm dưới hông cậu, thấy thư huyệt mong nhớ ngày đêm, bởi vì chân bị mở hết sức, âm thần sẽ không khép kín lại được, phanh sang hai bên, lộ ra mị thịt tao đỏ ở giữa cùng miệng âm đ*o đóng chặt.



Quý Chính Tác bấm âm đế cứng rắn, đưa ra đầu lưỡi dài liếm từ cúc động đến khe thịt, khoang miệng nóng bỏng nghiêm khắc ngậm miếng thịt mọng nước tươi non, đầu lưỡi linh hoạt tùy ý khuấy động bên trong.



Cậu thỏa mãn đến toàn thân run run, khoái cảm giống như thủy triều dâng lên, ùn ùn kéo đến xung quanh cậu, toàn bộ ngũ giác tứ chi cậu mất đi, hai đùi run rẩy, như ngồi trên mặt Quý Chính Tác, mang theo tiếng khóc nức nở rên rỉ, "Thật sâu, thật thoải mái, ô, đi vào thêm chút nữa."



Âm đế bị ngậm sưng máu thấy đau, lại phồng lên một vòng, đầu lưỡi kia tiến vào trong âm đ*o cậu, bắt chước tính khí đâm chọc qua lại, miệng kia giống như mềm mại chuyển động đút vào, gắt gao mút thư huyệt, hai mảnh thịt mềm sắp bị nóng chín.



Cậu dường như bị liếm đến tan chảy, hạ thể kìm nén muốn bắn thấy đau, bên đùi kịch liệt co quắp, cuối cùng thịt bức bị hung hăng hút mạnh một cái, khóc run bắn toàn bộ trong miệng Quý Chính Tác.



Bị hút khô tinh hồn, cậu run chân đứng không vững, tê liệt ngã xuống trên vách tường phòng bên cạnh, mở miệng nước bọt chảy sang hai bên. Quý Chính Tác kéo cậu lên, chăm sóc an ủi mà lưu luyến hôn mút cậu, trong miệng Quý Chính Tác cậu nếm được mùi vị hạ thể của chsinh mình, mặn mặn, vị có chút dâm đãng, không thể dễ ngửi, cậu không hiểu nổi tại sao Quý Chính Tác lại thích liếm như thế.



Cậu ủ dũ lại mệt mỏi mà tiếp nhận nụ hôn như có như không của Quý Chính Tác, đột nhiên nghe Quý Chính Tác mở miệng, "Tiểu An, anh không phải, không phải bảo vật của mẹ."



(aka con trai cưng)



Cậu ngẩn ra, chợt tỉnh táo lại, ngẩng đầu chống lại Quý Chính Tác đang rưng rưng, đôi mắt tủi thân, trong tâm bị tình dục che giấu áy náy toàn bộ lộ ra ngoài. Cậu ôm cổ Quý Chính Tác kéo hắn xuống một ít, môi lấy lòng ma sát trên mặt hắn, "Xin lỗi, xin lỗi, tôi nói sai rồi, xin lỗi."



"Anh chỉ sợ không nghe lời, mẹ sẽ buồn." Hắn hưởng thụ Phương Yểu An chủ động hôn, hai bên môi mềm mại mỏng non nhẹ nhàng lướt qua mặt mình, giống như có hương thơm gió trước mặt. Hắn ôm thắt lưng Phương Yểu An gầy gò mềm mại, hôn môi cậu như gà mổ thóc, "Nhưng anh vẫn sợ em tức giận nhất, em đừng giận anh."



Phương Yểu An bị hắn nói, mặt đỏ, rất xấu hổ, thậm chí không dám cùng hắn đối diện, "Không phải cậu, là tôi, tôi cố tình gây sự, xin lỗi."




Quý Chính Tác đang giữ mặt cậu, hôn một cái, "Không trách em."



Cậu không được tự nhiên mà "Ừm" một tiếng, ngượng ngùng mà tiếp nhận nụ hôn của hắn, cậu được Quý Chính Tác ôm thoát khỏi mặt đất, hai người dán chặt khít, có thể rõ ràng cảm nhận được dương v*t Quý Chính Tác cộm lên đặt giữa đùi cậu, cậu suy nghĩ một chút, đem miệng đoạt lại, "Thả tôi xuống."



Cậu dọc theo cằm dưới Quý Chính Tác hôn một đường, liếm ướt phần da nhỏ xung quanh quần hắn, vén áo hắn lên, đầu lưỡi dò xét phần bụng rắn chắc. Nhìn hai khối bị Ngô Uấn đấm vào đang đọng máu mờ mờ, môi cậu nhẹ nhàng in vào, "Tên khốn kia đụng ác thế này."



Phương Yểu An nửa quỳ xuống đất, sàn nhà lạnh như băng chạm đến đầu gối cậu, khí lạnh theo xương chân leo lên. Cậu cởi quần Quý Chính Tác, một cây nhục côn to dài dữ tợn từ trong quần lót đột nhiên bắn ra, vội vàng không kịp chuẩn bị vỗ trên mặt câu, quy đầu to lớn đánh trên khóe mắt cậu, giống một cây côn th*t to cứng rắn chắc, lưu lại trên mặt cậu một đường ẩm ướt dính dính.



Cậu cầm dương v*t to dài kia, trĩu nặng, quy đầu ngẩng cao, xấu xí dữ tợn, tính khí mang hương vị giống đực không ngừng nhắm vào xoang mũi, ánh mắt cậu khép hờ, nhìn mặt Quý Chính Tác.



Quý Chính Tác thở nặng nề, hai chân cứng ngắc hơi tê, tay nắm quần trên đùi. Hắn thấy Phương Yểu An nghiêng mặt, gò má trắng nõn, miệng nhỏ nhắn đỏ tương, mắt phượng trong suốt cùng hơi nước, mặt non nớt cứng ngắc, xen lẫn ngây thơ cùng trưởng thành, cứ một mực đối lập nhau khó có thể giữ được cảm giác quyến rũ, khiến hắn rơi vào lưới tình bất kỳ lúc nào cũng không kiếm chế được mà bắt đầu trêu chọc tay chân không an phận.




Hắn đưa tay sờ tinh dịch dính trên khóe mắt Phương Yểu An, trong lòng cùng ngoài miệng không đồng nhất hỏi, "Tiểu An, em thực sự muốn liếm giúp anh sao?"



Phương Yểu An không trả lời hắn, cúi đầu đem quy đầu ngậm vào, vừa đắng vừa tanh đánh thẳng vào lưỡi cậu, trên nét mặt có phần choáng váng, lần đầu tiên nếm được, dạ dày ngọ nguậy, khó có thể chịu được cảm giác buồn nôn. Cậu đè xuống, cố gắng dùng hàm răng, nhu động cán trên to nóng, chuyên tâm mút, khuôn mặt lõm vào.



Quý Chính Tác chưa từng được khẩu giao qua, gân thịt trên quy đầu bị đầu lưỡi trơn mềm thăm dò, rất không có tiền đồ mà run, dương căn tinh khí nổ tung, lại phồng lớn một vòng, Phương Yểu An khó ngậm được, ô ô ưm ưm mà kháng nghị, đầu lưỡi liếm lung tung một trận.



Quý Chính Tác lại có một lại cảm xúc choáng vàng, Phương Yểu An quỳ gối giữa hai chân hắn, sau lưng đơn bạc, cột sống nhô ra, thắt lưng nhỏ dài, cặp mông tròn trịa phì nộn, cùng đệm ở dưới cặp mông, là ngón chân tròn tròn xinh xắn.



Hắn bỗng nhiên kích động, như bị người chuốc thuốc kích dục, không còn cách nào kiềm chế nổi mà chế trụ gáy Phương Yểu An điên cuồng đâm vào, cái thứ kia thô bạo đỉnh đến cổ họng, Phương Yểu An giống như bị đâm thủng, khuôn mặt chống đỡ đến biến dạng, con ngươi sắp nứt, hai tay phản kháng mà đấm trên đùi hắn.



Quý Chính Tác hưởng thụ



Khoang miệng ấm nóng của cậu, yết hầu chật hẹp mềm mại hút quy đầu, hắn thở khàn khàn, nhắm mắt lại, liên tục thẳng lưng cắm sâu vào cậu, nghẹn đến thở gấp to, "Tiểu An, thật thoải mái, ha, Tiểu An."



Phương Yểu An bị mạnh mẽ đè nặng vùi trong đám lông dưới quần Quý Chính Tác, dày đặc đâm sát, chà sát khuôn mặt cậu ngứa, trong đường hô hấp toàn bộ đều là mùi nồng nặc của giống đực này. Nôn khan dục vọng càng ngày càng nặng, bị tay giữ đầu không có cách nào tránh thoát, khóe miệng bị chống đỡ, đầu lưỡi mài đến nóng hừng hực.



Không biết qua bao lâu, bộ phim kết thúc, mấy người tốp năm tốp ba vào WC lại đi ra ngoài, mắt cậu đã trắng dã, há miệng cứng ngắc, không hề tức giận, giống như một con cá chết phơi bày trong không khó. Quý Chính Tác cuối cùng bắn vào miệng cậu, thậm chí không kịp rút ra, toàn bộ bắn vào trong cổ họng, tinh dịch tanh nồng nóng hừng hực đậm sệt sắp khiến cậu sặc chết.



Cậu ghé trên bồn cậu ho đến kinh thiên động địa, vẫn phải nuốt xuống một ít, tinh dịch nóng rát cắm vào trong thực quản, cả miệng đều là mùi tanh đắng.



Lúc Quý Chính Tác đem cậu kéo lên từ bồn cầu hôn môi, cậu thẹn quá hóa giận giận dữ chọc cái trán Quý Chính Tác, cổ họng bị ma sát quá độ, giọng nói cũng khàn khàn khó nghe, "Mẹ kiếp, cậu muốn đâm chết tôi à?"