Phiên ngoại 3: Không não thuần H báo động trước
Ngón tay Phương Yểu An bị bóp trắng bệch, mê muội mà thống khổ vật lộn trên ghế sa lon, cào lung tung ra từng vết xước trắng, cậu dạng rộng hai chân ngồi co quắp trên ghế sa lon, âm thân nhỏ bị chiếc lưỡi nóng như lửa đảo qua đảo lại liếm mút, nóng ran.
Cậu cực kỳ xấu hổ, không chịu nổi, nơi đã từng bị cậu chán ghét mà vứt bỏ, đang bị Quý Chính Tác ngậm trong miệng uống hút như chân như ngọc, si mê hăng hái liếm, tấm tắc rung động.
Trước đó Quý Chính Tác đã nghiêm chỉnh liếm đè ép cậu bắn ra hai lần rồi, huyệt đặc biệt non, bị làm đến phun nước bắn nước tiểu cũng bị thao sưng lên, âm thần hồng đỏ dâm đãng khẽ mở ra hai bên, âm hạch nho nhỏ nhô đầu ra, bị Quý Chính Tác ngậm hết vào trong miệng yêu thương qua một lần lại thêm một lần.
Tối hôm qua cậu cá cược với Quý Chính Tác bị thua, Quý Chính Tác bảo hôm nay muốn liếm lồ* nhỏ của cậu nguyên một ngày, và có vẻ hắn thật sự muốn làm như thế, liếm huyệt không hung ác điên cuồng giống mọi ngày, mà như hôn môi, mềm nhẹ chậm rãi mà tinh tế ngậm mút. Mỗi lần hút mạnh, Phương Yểu An đều không chịu nổi, hắn sẽ không liếm nữa, chờ đến khi Phương Yểu An tỉnh táo lại, tiếp tục vùi đầu ăn huyệt của cậu.
Phương Yểu An như đang bơi giữa biển, hai mảnh thịt non mềm ẩm ướt trơn bóng, bị hút nhão ra, nhìn vừa non nớt vừa dâm, mềm mại như chỉ cần liếm một cái sẽ chảy nước.
Trong cuộc sống cậu quan hệ tình dục nhiều lần, nhưng hiểu biết về vấn đề này lại rất ít, gần đây mới biết có rất nhiều người phụ nữ có khi cả đời cũng chưa từng có cao trào ở âm đ*o. Còn cậu thì hiểu rõ mồn một dư vị cao trào, lần đầu tiên làm tình đã bị Quý Chính Tác đị* bắn rất nhiều lần, bị thao đến khóc run bắn cả nước tiểu là chuyện quá bình thường.
Thỉnh thoảng cậu nghĩ lung tung, nếu như cậu còn có thể mang thai, cũng không dùng biện pháp tránh thai, cứ tiếp tục bắn nhiều như thế, không biết Điều Điều sẽ có bao nhiêu em trai em gái rồi, sợ đứa này mới sinh ra, trong bụng lại có bầu đứa khác.
Bây giờ cậu nhớ lại năm đó, cảm giác hai người giấu diếm cả thế giới để mang thai, đến cuối cùng vẫn khó khăn, nhưng cũng không phải không hạnh phúc, dù sao khi ấy cậu mới chính thức biết được Quý Chính Tác rốt cuộc yêu cậu thương cậu đến nhường nào, coi trọng như bảo bối vậy.
Lúc đó cậu bắt đầu béo lên, hay vì bệnh phù, bụng to tròn như một con quái vật, cậu chính xác là một quái vật, đàn ông con trai ôm bụng bầu không phải quái vật thì là gì.
Thời gian mang thai thịt trên người cậu mềm nhũn, vừa trắng vừa mềm, lúc ấy bụng cậu được bảy tháng, đã không thể mạnh mẽ tình ái. Quý Chính Tác dọc theo cánh tay cậu đi lên, cắn thịt mềm bên trong cánh tay cậu, hung tợn như hắn đang bị dồn ép điên rồi, "Không sai, quái vật, em đúng là quái vật, em, tên quái vật này rốt cuộc dùng yêu pháp gì để cho anh yêu em như thế hả? Vừa nhìn thấy em sẽ động dục, hận không thể xx em ngay tại chỗ, thao em cả người đều là tinh dịch của anh, thao em bắn nước, đâm nát lồ* em."
Hắn đương nhiên không có làm, chỉ vừa thủ dâm vừa hôn khắp toàn thân cậu, "Anh yêu em, Tiểu An, bảo bối..."
Quý Chính Tác ôm hông cậu, đang giương mắt lên nhìn cậu, khuôn mặt đẹp trai mê người, lông mi dài đen như mực, con ngươi sâu thẳm mà đa tình, Phương Yểu An như muốn chìm đắm vào.
Quý Chính Tác mới chỉ không nhịn được mút huyệt dâm nhỏ hung hăng ăn một lần, liếm Phương Yểu An đến cao trào, cả người co lại thành một góc, nước mắt giàn giụa.
Cậu có thể gặp được một người thương cậu đã vạn phần may mắn, nhưng người này còn ưu tú như Quý Chính Tác.
Thời niên thiếu luôn cảm thấy cuộc đời một con người trải qua như thế nào? Cô độc tự mình chơi đùa trong cô độc, hiện tại mới dần dần hiểu rõ được có người không giữ lại chút liêm sỉ nào mà yêu cùng, đối với mình có bao nhiêu được gặp nhưng không thể ước. Lúc nào cậu cũng có cảm giác tình yêu Quý Chính Tác đối với cậu, ấm áp dễ chịu, giống như nhựa cây bao vây cậu, ngưng tụ thành ngưng tụ thành hổ phách ôn nhu.
Lúc tình yêu bắt đầu đến dường như thời khắc nào cũng hôn, ăn còn nắm chặt tay, kịch liệt đến mức làm cậu nhiều lần phải cầu xin tha thứ đừng làm nữa.
Thằng bé đáng yêu ngoan ngoãn cùng cậu lớn lên, làm bạn từ nhỏ với cậu đã trở thành một nam nhân cao lớn anh tuấn trầm ổn, từ khi cậu bắt đầu nắm tay Quý Chính Tác, hai người như hòa vào một thể, chặt chẽ không thể tách rời.
Cậu sinh ra cảm giác hoang đường phán đoán, cậu là điểm cuối của Quý Chính Tác, Quý Chính Tác là điểm đầu của cậu.
Quý Chính Tác lưu luyến hôn phần bụng cậu, trên núm vú đỏ tươi, gặm mỗi bên một cái, chỉ chạm lên tới hôn cậu, Phương Yểu An vòng lấy thắt lưng hắn, tay dọc theo phần cơ bắp ở bụng trượt xuống, ngửa đầu nghênh tiếp hắn điên cuồng hôn nóng bỏng.
Một tay Quý Chính Tác nắm ở hông cậu, đặt cậu trên ghế sa lon, hai đôi môi nương tựa vào nhau mà quấn vào một chỗ. Phương Yểu An bị hôn thiếu khí, Quý Chính Tác buông cậu ra, hôn nhẹ cách quãng, thỉnh thoảng đầu lưỡi dừng ở một chỗ say sưa liếm mút, Quý Chính Tác chạm trán với cậu, bàn tay vuốt ve ngang lưng cậu, "Liếm em thoải mái không?"
Phương Yểu An hô hấp gấp rút, yếu đuối trong khuỷu tay Quý CHính Tác, ý thức mê man, nói không ra lời.
Quý Chính Tác yêu cậu, yêu đến mức cả trái tim đều nóng lên, gắt gao ôm cậu, khuôn mặt chôn trong cổ cậu, "Thật muốn ăn em vào trong bụng đi." Hắn âm thầm vào vũng bùn giữa hai chân Phương Yểu An, "Lồ* nhỏ đều bị anh liếm tan."
Cây gậy trong quần Quý CHính Tác to lớn chỉa vào cậu, quy đầu bắn tinh nhơn nhớp cọ trên mông cậu, cậu nhíu lông mi lại nắm nam căn quấy phá kia. Thứ đồ to lớn như vậy, nắm trong tay nặng trịch, thô cứng, dài như vậy, gân thịt đều đang nhảy dựng trong lòng bàn tay cậu. Chính là cây gậy này đâm thẳng vào trong thân thể cậu, chọc vào nhục huyệt cậu lật sưng, âm đ*o chảy nước, tử cung tê dại, buồng tim đều bị đâm như nấu nhừ, lấp đầy khiến lý trí không thể làm chủ được.
Phương Yểu An nắm cây gậy to lớn này đi mài trên âm đế mình, "Cho em..."
Quý Chính Tác hôn cậu, "Phía dưới sưng lên rồi, chơi nữa sẽ đau."
Hai mắt Phương Yểu An đẫm lệ mơ màng, "Cho em."
"Sao Điều Điều không ở nhà, "Ma ma" cứ dâm vậy hả?" Đầu lưỡi Quý Chính Tác mút lỗ tai cậu, ngậm vào trong miệng vừa hút vừa cắn, dương cụ trong quần hung ác đặt trước miệng huyệt cậu nhàn nhạt đâm vào, thịt non vừa mới quấn quýt ngậm chặt lại lui ra ngoài, lặp lại hành hạ như thế làm Phương Yểu An dục tiên dục tử.
Phương Yểu An nhìn hắn, mắt bắt đầu mơ hồ, cậu dường như bị bầu không khí dục vọng đánh gục rồi, sinh ra một cảm giác mông lung yếu ớt, thanh âm mềm mại, "Quý Chính Tác... "
Quý Chính Tác cúi người xuống, mím môi hút hút môi sưng đỏ của cậu, thành thạo hỏi cậu, "Ừ? Sao vậy Tiểu An?"
Phương Yểu An từ từ nhắm hai mắt, như đang nói mơ, "Em yêu anh." (wo ai ni ~~~~)
Quý Chính Tác rất không có tiền đồ mà run mạnh một cái, yết hầu nhốn nháo, những lời yêu thương từ miệng Phương Yểu An được nói ra quá ít, hắn vẫn luôn là người nói nhiều hơn, có thể điều này cũng không có nghĩa là Quý Chính Tác đã không muốn nghe cậu nói "Yêu". Quý Chính Tác bị ba từ mình đều muốn nói mỗi ngày làm u mê đầu óc, cơ bắp căng phồng lên, hô hấp nóng bỏng hơn cả sốt, khàn khàn cay độc, "Em đừng có mà hối hận."
Phía dưới kia thực sự sưng lợi hại, lúc trước bị điên cuồng đè xuống hai bữa như vậy, lại bị ngậm trong miệng liếm cực lâu, âm thần ứ máu phì nộn quá chặt chẽ, như một chiếc bánh bao màu đỏ, cắm vào không biết sẽ đau đến mức nào.
Quý Chính Tác lật người cậu lại, từ phía sau đẩy hai bên mông cậu ra, quy đầu to tròn trượt xuống dưới khe mông, đẩy lồ* nhỏ sưng mập đáng thương, vạch ra con mắt vừa nhỏ vừa nhon, đỉnh dương v*t đâm vào thật sâu.
Phương Yểu An hất cằm lên, phát ra một tiếng khóc thật dài, Quý Chính Tác đỉnh thắt lưng đặt hai túi tinh hoàn dán trên âm thần cậu, trong quần trĩu nặng cố gắng di chuyển, thẳng một đường muốn đâm thủng cậu, "A ----"
Trước mắt Phương Yểu An tối sầm, vui sướng chảy nước miếng, cậu cười quyến rũ, dáng vẻ cực kỳ dâm đãng, "Đâm đến rồi... Tất cả đều, đâm đến rồi."
"Thích không? Sâu hơn nữa được không?"
Phương Yểu An lại không nói, chỉ vuốt ve mặt Quý Chính Tác, bị chọc bên trái đâm bên phải, khóc nức nở, vẫn không quên vươn đầu lưỡi ra kêu Quý Chính Tác tới ăn. Quý Chính Tác ngậm viên thịt cậu đưa ra ngoài, hôn cậu thật sâu.
Cậu quả thực như vớt ra từ trong nước, toàn thân từng sợt tóc đều ướt, nụ hôn dài triền miên ướt át làm lưỡi cậu tê dại, nước bọt chảy đến cằm. Cậu bị thao toàn bộ hạ thân đều ưỡn cao, gắt gao che miệng lại, đùi trong kịch liệt co quắp, hoa huy*t bụp bụp bắn nước.
Quý Chính Tác đánh mông cậu, "Lẳng lơ, nhiều nước vậy."
Phương Yểu An biết mình nhiều nước, hai người từng chụp ảnh khiêu dâm, thiết bị ghi hình quay từ lúc đầy pin đến lúc hết pun, hai người họ vẫn chưa dừng lại. Sau đó hai người ôm nhau cùng xem, Phương Yểu An đương nhiên xấu hổ, bọn họ vừa hôn môi vừa giúp đối phương thủ dâm, cậu nắm dương v*t cứng rắn dữ tơn của Quý Chính Tác lột động, dẫn vào lồ* nhỏ giữa đùi bị nhào nặn đến tê ràn, nước dâm chảy đầy tay Quý Chính Tác.
Cậu được đặt trên chỗ tựa lưng ở ghế sô pha, Quý Chính Tác cuồng nhiệt hôn đến ngạt thở, đôi mắt trợn tròn ra, thấy trong màn hình kia cây gậy cường tráng đâm sâu vào trong thân thể cậu, mỗi một cái vào khiến thân thể cậu kéo căng run mạnh một cái, túi tinh hoàn đánh bốp bốp trên âm thần cậu, nhiều lần cũng có thể khiến hoa huy*t non nớt dâm đãng mọng nước kia bắn ra d*m thủy trắng loãng.
Dâm thực sự.
Quý Chính Tác ôm cả người cậu vào lòng, như có như không khẽ hôn cậu, bàn tay nóng bỏng gợi tình vuốt ve trên lưng trần truồng của Phương Yểu An. Cái kia của Quý Chính Tác phải nói là quá cứng quá dài, bình thường đêm trước vừa chơi hăng một lần, bụng cậu đều bị đâm vào, phải đau hơn hai ngày.
Bạn học nghiên cứu sinh cùng cậu cũng phải lớn hơn cậu vài tuổi, đám đó suốt ngày trêu dáng cậu quá mức nhỏ nhắn, chỉ qua loa mặc đồ trẻ trung một chút sẽ bị chế giễu như một học sinh cấp ba. Nhưng nào ai biết cậu "đứa học sinh cấp ba" này đã có con sáu tuổi rồi, mỗi ngày buổi tối đều bị nam nhân đè xuống giường thao đến bắn nước tiểu.
Quý Chính Tác yêu nhất sáng sớm ăn huyệt cậu, mặc kệ đêm hôm trước vừa thao hung ác đến mức nào, sáng hôm sau hắn nhất định phải đè Phương Yểu An xuống liếm một lần. Phương Yểu An không chịu nổi cứ nằm ỳ trên giường, nhưng đứng lên vào phòng tắm rửa mặt, hắn sẽ nhấc chân cậu đặt trên đài rửa mặt, lộ ra hoàn toàn bộ phận sinh dục non đỏ, nơi đây một đêm trước vừa bị thao đến sưng lật không chịu nổi, dáng vẻ chín muồi dịu dàng đáng yêu, vừa dâm lại vừa thơm.
Quý Chính Tác say sưa ngửi một lúc lâu, lưỡi dán lên âm đế, đầu lưỡi bắt chước tính khí chui chọc vào âm đ*o cậu, tí tách rung động, nơi riêng tư của Phương Yểu An bị ăn ứ máu tê dại. Cậu cúi đầu, nhìn Quý Chính Tác ngậm cả lồ* nhỏ của mình vào trong miệng, thỏa mãn lại ngọt ngào ăn nước dâm cậu bắn ra lúc cao trào.
Liếm hết thì bắt đầu hôn môi, đa số thời điểm va chạm mơn chớn không kiềm chế được sẽ làm tình, Quý Chính Tác thích ôm hông cậu từ phía sau đứng trước gương thao cậu, quy đầu tròn to như một chiến sĩ khai hoang vùng đất mời, đẩy ra vách tường trơn trượt chỉa vào tử cung cậu mà đâm. Phương Yểu An vừa đau vừa sướng, nắm Quý Chính Tác vừa khóc vừa kêu, "A... Sâu quá.... Không muốn không muốn...Quá xót..."
Một tay Quý Chính Tác nắm cả thắt lưng cậu, tay kia duỗi xuống phía dưới vừa thao cậu vừa nhào nặn âm đế cậu, đâm về phía tử cung Phương Yểu An. Phương Yểu An bị cuồng bạo đút vào, thân thể nóng như bàn là, toàn thân cậu co quắp vô thanh thét chói tai, hạ thân đột nhiên buông lỏng, mùi nước tiểu tanh tưởi ấm áp từ khe hở Quý Chính Tác đâm chọc chảy xuống đầy đất.
Quý Chính Tác bắn cho cậu thật sâu, bắn phồng đầy tử cung cậu, hai chân run rẩy, như sắp chết rồi.
Đời này của cậu, tất cả nước mắt đều chảy ở trên giường, và đều tại Quý Chính Tác, Quý Chính Tác đặt cậu trên bồn rửa mặt, đứng giữa hai chân cậu, ôn nhu hôn liếm nước mắt rơi trên mặt cậu, lại nâng một tay cậu lên, hôn một đường từ lưng đến lòng bàn tay cậu, nắm cả người cậu vào lòng, để cằm Phương Yểu An đập trên vai hắn, như đang ôm em bé nhe nhàng trấn an cậu, từng đợt từng đợt một thuận theo tấm lưng nhấp nhô của cậu.
Quý Chính Tác cuồng nhiệt mê loạn thân mật hôn bên tai cậu, "Thật đáng yêu, thật đáng yêu, Tiểu An thật là đáng yêu..."
Đúng là sủng công hoặc công khống thì vẫn không nên đọc bộ này...: