Cô và Lục Văn Bân vừa mới tân hôn, Lục Văn Bân vì vấn đề sức khỏe mà ra nước ngoài chữa bệnh, vẫn chưa chạm qua cô, nhưng cô sao có thể phản bội anh, để cho một người đàn ông xa lạ cướp đi trong sạch của cô một cách trắng trợn? Vân Khuynh nghĩ mà bi thương, trong đầu thậm chí có ý muốn chết, nhưng sau khi cơn đau đớn lúc ban đầu qua đi, động tác của người đàn ông trở nên dịu dàng nhưng nhiệt liệt, vậy mà dần dần khiến cô cảm nhận được một loại cảm giác khó nói nên lời. Giống như một mảnh lông vũ nhẹ nhàng mềm mại lướt qua làn da mềm mại, mang đến một trận run rẩy ngứa ngứa, có chút sợ, lại cảm thấy rất dễ chịu.
Lại giống như linh hồn đang bay lên từ trong biển mênh mông, rơi xuống, lại lần nữa bay lên...... Còn giống như bỗng nhiên sa vào trong hư không to lớn, khát vọng được lấp đầy, chỉ có bị lấp đầy, mới có thể được thỏa mãn...... “Ưm...... Tốt......” Dễ chịu.Lời nói xấu hổ mở miệng hóa thành lời yêu kiều trong vô thức, Vân Khuynh không làm chủ được mình mà áp sát cơ thể của mình vào người đàn ông, lạc vào trong tình cảm nam nữ chưa hề trải nghiệm qua......Động tác của người đàn ông làm cho sóng nước không ngừng dập dềnh, tiếng nước ào ào cùng tiếng va chạm ba ba, như ma chú lọt vào tai Vân Khuynh.