Nam Việt Đế Vương

Chương 139: Linh hỏa luyện Tinh khí thân




Sau khi nói cho tất cả bọn họ thì tài sản hắn tăng lên không ít, chừng này có lẽ đủ để hắn tu lên Nội cương trung kì thậm chí hậu kì. Hắn lấy ra một viên Tụ khí đan ném vào trong miệng, sau đó bắt đầu luyện hóa, bổ sung Chân khí. Nhờ vậy chỉ năm mười phút sau hắn đã khôi phục trở lại, tiếp tục cày cấy.

Còn những người khác tuy được hắn nói cho bí quyết nhưng hiệu quả cũng không tăng quá nhiều, cùng lắm là gấp rưỡi lúc trước. Điều này không thể trách được, dù sao số người này không thể điều khiển Tinh thần lực như Trần Phong, bởi vậy khả năng cảm nhận kém đi nhiều. Nhưng hiệu suất như vậy vẫn khiến mọi người mừng rơn, cười nói liên tục.

....

Trời đã quá trưa, đây chính là thời điểm nóng nhất. Trên đầu bọn hắn mặt trời như đang nổi giận, điên cuồng trút xuống thái dương hỏa, nhiệt độ nóng đến mức đủ khiến cho võ giả như bọn hắn cảm thấy mệt mỏi.

"Chẳng lẽ nghỉ tay? Như vậy quá phí thời gian. Trời còn nóng như thế này ít nhất là hai giờ nữa!"

Trần Phong quệt mồ hôi trên mặt, bắt đầu cảm thấy có chút choáng váng. Võ giả tuy thân thể mạnh mẽ hơn xa người thường, nhưng chưa tu đến Linh cảnh vẫn chỉ là phàm nhân mà thôi, vẫn cần ăn uống ngủ nghỉ, hít thở..... mà nhiệt độ lúc này rất cao, ít nhất là năm mươi sáu mươi độ, tuy có thể dùng Chân khí bảo vệ cơ thể nhưng như vậy quá mức tiêu hao.

"Băng hệ Ma pháp."

Rốt cục hắn chịu không nổi nữa, phải dùng đến Ma pháp lực bảo vệ cơ thể. Từng luồng khí mát lạnh chạy ngang dọc khiến hắn cực độ thoải mái, giống như vừa chết đi sống lại vậy. Tuy nhiên cách này chỉ có thể xem là tạm thời, bởi vì Ma pháp lực của hắn hiện nay rất yếu ớt, hoàn toàn chỉ có thể chống đỡ một thời gian ngắn.

" Hộc...bây giờ không chỉ kiểm tra khả năng khống chế Chân khí, mà còn kiểm tra Chất lượng của chân khí. Mạnh hay yếu, nhiều hay ít, vững chắc hay dễ vỡ.....đó chính là lượt khảo nghiệm tiếp theo."

Trần Phong nhắm chặt hai mắt, cảm nhận được từng đám Chân khí bị nhiệt độ cao nung đến muốn rữa nát ra, không khỏi có chút lo lắng. Cứ theo cái đà này thì chỉ cần nửa tiếng nữa thì dù là Cương khí của hắn cũng sẽ vỡ tan thành từng đám Chân khí nhỏ, lúc đó sẽ cực kì phiền phức.

"Hiểu rồi, lần này ta cần phải rèn luyện lại Chân khí. Bây giờ đã là giữa trưa, tính ra còn lại tầm 16 giờ. Lúc này tiếp tục cày bừa cũng không có ý nghĩa, chi bằng ta tập trung tu luyện, sau đó tiếp tục cũng không muộn."

Hăn rất dứt khoát liền tháo cày, sau đó đi vào lều. Ánh Nguyệt vẫn đang trong quá trình học cách điều khiển Chân khí, Hà My thì ngồi một bên hỗ trợ, bởi vậy Trần Phong cũng không làm phiền, chọn một chỗ rồi ngồi xuống.

"Bây giờ muốn Chân khí rắn rỏi hơn thì phải làm thế nào? Chẳng lẽ lại gia tăng Tinh thần lực vào Chân khí? Như vậy cũng không hẳn là tốt, có lẽ Chân khí muốn cứng rắn hơn thì phải làm theo cách khác."

"Làm sao đây, làm sao đây?"

Hắn tự hỏi, Chân khí trong cơ thể vẫn liên tục được sản sinh, nhưng dù đã hóa thành Cương khí thì chất lượng vẫn không hơn được là bao.

"Anh nên ra ngoài kia đi. Ánh sáng kia không phải là ánh mặt trời bình thường, mà là một loại Linh hỏa do vị Linh giả kia tạo nên. Nếu anh có thể tận dụng nó thì Chân khí anh sẽ mạnh lên nhiều lắm."

Hà My ở một bên đột nhiên lên tiếng thức tỉnh hắn.

"Để thử xem sao."

Hắn không ngờ lại ngồi dưới trời nắng, nửa thân chìm trong đất bùn, nửa thân trên chịu lấy nhiệt lượng cao xung quanh. Chân khí hắn lập tức như băng tuyết gặp lửa, lập tức bị nung chảy ra. Mà lúc này Trần Phong mơi chú ý đến, bên trong Chân khí hắn có một chút chất kì lạ. Hắn lập tức dùng Tinh thần lực quét qua, đem những thứ kì lạ nọ rút ra khỏi cơ thể.

"Đây là chất cặn bẩn trong Chân khí?"

Trần Phong cảm nhận được sau khi rút đám vật chất kì lạ kia đi thì Chân khí hắn lại tinh thuần lên một ít, thậm chí khả năng liên kết cũng vượt xa, không cần Chân khí gắn kết nhưng độ vững chắc cũng chẳng thua kém Cương khí của hắn trước đó là bao.

"Hà My nói đây là một loại Linh hỏa, có lẽ nó có công dụng nung chảy, đúc luyện, loại tạp chất! Nếu nó đã luyện được Chân khí, thì hiển nhiên cũng luyện được thân thể, mà có lẽ Tinh thần lực cũng không ngoại lệ!"

Hắn có chút run run, đột nhiên Tinh thần lực mở ra, hóa thành một cái lốc xoáy thật lớn, đem tất cả Hỏa nguyên tố trong cơ thể hút xuống, nhắm thẳng vào cơ thể.

"Sao nóng như vậy?"

Trần Phong hai mắt trợn trừng, Hỏa lực quá kinh khủng, phút chốc đã đem cơ thể nung khô, hơi nước trong cơ thể bốc ra, hóa thành một đám sương mù lơ lửng quanh cơ thể. Hắn hít sâu một hơi, đem Tinh thần lực hết thảy mở ra, đem tất cả lỗ chân lông trên cơ thể bịt kín lại, ngăn chặn hơi nước thoát ra. Mà trong cơ thể, Chân khí cũng tỏa đi bốn phía, bảo vệ từng tế bào, từng cơ quan, không để Hỏa nguyên tố thiêu cháy.

"Luyện hóa!"

Hỏa nguyên lực cực kì hùng hậu tiến vào các tế bào trong cơ thể, phút chốc đã luyện ra không biết bao nhiêu tạp chất, ứ động ở ngoài da, khiến hắn trở nên đen sì một mảnh. Cơ thể hắn tuy đã trải qua Luyện thể sáu tầng, tuy nhiên vẫn còn rất nhiều tạp chất ẩn sâu. Hơn nữa gần đây hắn còn dùng độc luyện thể, bởi vậy những độc này vẫn còn ẩn đâu đó mà hắn không thể phát hiện nổi. Nhưng bây giờ có Hỏa nguyên lực này giải quyết, đem độc thiêu cháy không còn một mảnh, khiến cho những mầm mống tai họa này bị triệt tiêu.

"Cơ thể, Chân khí đều có thể bị loại Linh hỏa này luyện lại. Vậy thì Tinh thần lực liệu có thể bị luyện hóa hay không?"

Trần Phong hô hấp có chút bất ổn, dù sao Tinh thần hải là một nơi cực kì nguy hiểm, nếu nó vỡ nát thì Linh hồn ngủ sâu trong đó cũng có khả năng bị hủy diệt, hồn phi phách tán, chết không thể chết hơn.

Hắn liếc về phía Ánh Nguyệt cùng Hà My, thấy hai cô nàng có vẻ đã xong việc, quanh thân Ánh Nguyệt có một đám Chân khí lơ lửng, hiển nhiên cô nàng đã bước một bước vào Nội cương cảnh. Bởi vậy hắn liền gọi Hà My lại, hỏi ý kiến cô bé

"Dùng Linh hỏa luyện tinh thần lực? Cái này cũng không phải là cái gì quá mới mẻ, tuy nhiên chỉ có Chân Linh cảnh giới cường giả mới dám làm việc này. Dù là Huyễn Linh cảnh cũng không đủ khả năng, nếu không có khi Tinh thần hải sẽ bị đốt trụi!"

Nghe cô bé nói vậy hắn không khỏi lo lắng, nhưng nếu bỏ qua lần cơ duyên này thì rất đáng tiếc. Đột nhiên hắn nảy ra một ý, không nhịn được mà cười vang.

"Hà My, em đứng một bên chú ý, nếu có vấn đề gì thì hãy giúp anh nhé."

Không đợi cô bé trả lời, ý thức của hắn liền tiến vào Tinh thần hải, sau đó chậm rãi dẫn dắt từng đám Hỏa nguyên lực tiến vào.

Nhóm lửa đầu tiên!

Ngọn lửa vừa rơi vào Tinh thần hải thì lập tức bùng cháy, tựa như lửa gặp dầu vậy, cháy rừng rực! Mà trong đốm lửa đó Trần Phong có thể thấy được....một số thứ kì lạ.

"Thứ gì đây?"

Hắn vừa khẽ chạm vào những thứ đó, đột nhiên cảm thấy vô số cảm xúc trong cơ thể xông lên. Từ điên cuồng, phá phách cho đến buồn chán, đau đớn, rồi là dâm dục,....đủ loại cảm xúc tiêu cực hiện ra, khiến hắn có chút không chịu nổi, muốn phát điên!

Tinh thần hải hắn rung động liên hồi, tựa như sắp sụp đổ đến nơi.

Giết giết giết!

Hiếp hiếp hiếp!

Chết chết chết!

Từng đám âm thanh vang vọng trong đầu hắn, khiến tâm hắn gần như thất thủ, phân liệt, trở nên điên khùng.

"Không được, Long thần Quan tưởng quyết!"

Một chút ý chí của hắn còn sót lại cố gắng làm ra phản kháng cuối cùng, trong Tinh thần hải hắn một vị Long thần hiện ra, Long khí cuồn cuộn vô biên, chỉ một tiếng rống liền đem những cảm xúc tiêu cực này quét sạch không còn một mảnh!

"May quá, mọi chuyện ổn rồi."

Hắn thở hồng hộc, nhìn lên vị Long thần đang lơ lửng trong Tinh thần hải của mình mà trầm mặc không nói nên lời. Liệu đây có phải là vị tổ tiên của hắn khi xưa, vị Tổ phụ đó, Lạc Long Quân? Chỉ có tồn tại vĩ đại như vậy mới có thể oai hùng như thế này, dù chỉ là con cháu tưởng tượng lại cũng có uy thế trấn áp cửu thiên. Nhưng khí thế hắn lại giống hệt kẻ đã tiêu diệt Nhạc Vương, sau đó tiêu diệt cả ngàn vị Linh giả. Rốt cục mọi chuyện là thế nào, nếu Lạc Long Quân vẫn là vì con dân Việt Quốc, thì Tây Sơn Đế triều chẳng lẽ là một Đế triều phản bội Nam Việt Quốc? Không thể nào, Quang Trung đại đế năm xưa vì Nam Việt Quốc mà không quản máu chảy đầu rơi, sao có thể như vậy?

"Anh Phong, anh sao rồi?"

Hắn đang cực kì bối rối thì đột nhiên một âm thanh đánh tỉnh hắn, quay lại nhìn thì thấy Hà My đang chậm rãi đi vào, không khỏi ngạc nhiên nói:

"Sao em vào đây được, đây là Tinh thần hải của anh mà?"

Cô bé lắc đầu, đáp:

"Em cũng không rõ nữa, em vừa mới đưa ý thức vào cơ thể anh thì đã bị hút . Mà Cánh cổng Linh hồn của anh đâu rồi?"

"Cánh cổng Linh hồn? Là thứ gì?" Giọng hắn vô cùng mịt mờ, đáp.

Hà My thấy dáng vẻ này của hắn thì cực kì kinh ngạc, nói:

"Vậy là anh không mở nó ra ư? Thế sao anh mở ra Tinh thần hải?"

Thấy vẻ mặt hắn càng ngây ngây, cô bé liền thở dài, nói:

"Anh nên biết, Tinh thần hải của nhân loại đôi khi được ví như một căn nhà, và Cánh cổng Linh hồn chính là lối đi vào đó. Nhân loại bình thường cánh cổng sẽ luôn khép chặt, chỉ có Linh giả mới có khả năng mở ra, khiến Linh hồn có thể rời khỏi cơ thể. Và nó cũng là cánh cổng nhằm để bảo vệ nhân loại khỏi sự xâm lược của yêu ma quỷ quái. Anh biết tại sao đám yêu ma quỷ quái luôn hù dọa nhân loại không? Bởi vì nếu nhân loại hoảng sợ thì cánh cổng này sẽ bị hé mở, nhờ đó bọn chúng có thể tiến vào Tinh thần hải, từ đó cướp đoạt cơ thể."

Trần Phong lắc đầu, đáp:

"Anh không hề biết về nó, tự nhiên cảm nhận được, thế là vào được Tinh thần hải. Cũng không biết là có cánh cổng kia hay không."

Hà My nghe vậy vẻ mặt lộ vẻ nghiêm trọng, nói:

"Ừm, thế thì nguy hiểm lắm anh ạ. Anh có thể bị đoạt xác bất cứ lúc nào. Có lẽ em nên giúp đỡ một chút."

Nói xong cô bé đột nhiên vung tay ra, từ đó bắn ra một luồng sáng, nhìn kĩ là một lá Linh phù, trên đó khắc chi chít Linh văn giống như nòng nọc vậy, trông qua thôi đã hoa mắt. Lá phù bay lên thì hóa thành một màn sáng bao quanh Tinh thần hải hắn, trông rất kì ảo.

"Có tờ Linh phù này anh sẽ tương đối an toàn. Còn bây giờ anh định dùng Linh hỏa rèn Tinh thần lực đúng không? Để em giúp, em có biết một chút."

Hắn gật đầu, sau đó Tinh thần lực dẫn động, bắt đầu đem Hỏa nguyên tố hút vào, khiến không gian này đột nhiên cháy rừng rực, vô số thứ cảm xúc tiêu cực bị thiêu hủy, khiến cho Tinh thần hải phút chốc giảm xuống, nhưng chất lượng lại cao đến kinh người!

Hà My ở bên cũng mở ra Tinh thần lực của mình, hóa thành một dòng nước xanh biếc, liên tục làm dịu nhẹ mảnh không gian nảy, không để nơi đây bị cháy mất.

Khá lâu sau đó....

Tinh thần lực trong Tinh thần hải chỉ còn lại một phần ba lúc trước thì rốt cục cũng ngừng lại, không thể mất thêm nổi nữa. Mà cơ thể cùng ý thức Trần Phong cũng đã đến cực hạn, không thể chịu thêm lâu hơn nữa.

Hết chương 139