Nam Việt Đế Vương

Chương 373: Kẻ đào móc quá khứ




Đứng đầu Thanh Hà hội vậy mà là một thân ảnh quen thuộc, Nguyễn Đạt! Tên này năm xưa chỉ là một cái Tụ Khí cảnh nho nhỏ, nhưng nay vậy đã là một Khai Huyệt cảnh đỉnh cao, thống lĩnh Thanh Hà hội.

Dưới bàn tay của hắn, Thanh Hà hội tổng thể đã cường đại hơn rất nhiều, rất nhiều người thuộc khu III đều một lòng theo bọn hắn, để đám người khu II thậm chí khu I cũng không dám tùy tiện đối chiến.

Mười một tràng bang chiến, mười một thằng, trong đó có một lần đem một bang hội có Chuyển Linh cảnh cao thủ trấn giữ quét qua sạch sẽ!

"Lần tiếp theo Tế Linh điện hắn có lẽ sẽ có một chỗ cắm dùi."

Trần Phong từ trời cao đáp xuống, mà Nguyễn Đạt nhất thời không nhận ra, nhưng rất nhanh liền lao tới, khom lưng cúi chào.

"Hội trưởng!"

"Ta đã không còn là Hội trưởng từ lâu, ngươi mới là."

Trần Phong nâng hắn lên, chỉ thấy thiếu niên ngây ngô năm xưa đã có mấy phần trưởng thành, trên thân nhiều ra mấy vết sẹo, xem ra mấy năm nay cũng chịu không ít khổ.

Nguyễn Đạt lại nhìn hắn, chỉ thấy năm xưa vị Hội trưởng kia giờ đã là Linh cảnh cường giả, xem ra có vẻ còn muốn mạnh hơn những giáo sư của hắn không ít.

Xa xa, gần trăm tên đệ tử Thanh Hà hội thấy cảnh này, lập tức có phân nửa người một mảnh reo hò. Bọn hắn năm xưa đã thấy được uy danh của Trần Phong, một mình vực dậy được Hội gần như đã tan rã, lấy tư thế sét đánh vượt qua rất nhiều thiên tài thành Nghi An cũng như thành Hoan Châu, một trong số ít người có thể đạp đến bước bảy trăm của Tế Linh điện!

Những đệ tử mới thấy vậy thì ngơ ngác chưa hiểu, nhưng rất nhanh cũng liền reo hò một đoàn. Giai thoại Trần Phong ở thành Nghi An đã được truyền tai từ lâu, đặc biệt ở Thanh Hà hội, hắn như một truyền kì.

Giờ truyền kì ấy bằng xương bằng thịt xuất hiện, hơn nữa đã là Linh giả. Chỉ mới vài năm, Trần Phong từ cảnh giới Khai Huyệt một đường nhảy lên Linh cảnh, tốc độ này không thể không khiến bọn hắn ngưỡng mộ!

Nhóm Ánh Nguyệt, Ngọc Linh, Linh Nhi, Hà My cũng được vây quanh, ánh mắt hâm mộ cuồng nhiệt để các nàng có đôi chút không quen.

"Lần này ta đem đến không ít hạt giống mới, thực lực tu vi không hề kém cỏi, ngươi chăm sóc chúng nhé."

Trần Phong vỗ vỗ vai Nguyễn Đạt, mà hắn nhìn ra, chỉ thấy những thiếu niên kia chỉ mười bốn mười lăm tuổi, không khỏi nhớ đến bản thân năm xưa, lập tức hào hùng tuyên bố:

"Hội trưởng, ta sẽ giúp bọn chúng hết sức, tuy không được như anh năm xưa nhưng cũng không để bọn hắn chịu thiệt thòi!"

"Thế là tốt."

Bang chiến đã tạm qua đi, Thanh Hà hội được nghỉ ngơi 5 ngày trước trận bang chiến cuối cùng. Trần Phong thừa dịp này khai đàn giảng pháp, giảng giải bọn hắn không hiểu.

Hắn tầm mắt kiến thức đã sớm vượt qua cảnh giới, so một ít Tông Linh Tôn Linh cảnh cũng không hề kém cạnh, đương nhiên đủ khả năng dạy dỗ những tên thiếu niên này.

"Sư huynh, ta tu luyện đoạn này vẫn chưa hiểu, người có thể giảng giải giúp ta được không?"

Một tên thiếu niên trước hết lên tiếng, đánh ra một bộ Giao Long Xuất Uyên, tương đối tinh diệu. Trần Phong nhìn qua một lượt, suy nghĩ hồi lâu, sau đó liền nói:

"Ngươi chưa nhìn thấy được Ngạc Yêu, chưa nắm được Thế của nó."

Trần Phong ngay cả di chuyển cũng không tính, vươn tay ra, lập tức trong tay hiện ra một đám Thanh khí, hóa thành Giao Long cực kì hung bạo, mang theo vô tận hung tính, tựa như Giao Long thực thụ!

Không ít đệ tử nhìn thấy vậy liền sợ hãi lùi về sau, bọn hắn tu luyện Giao Long Khí thuật nhưng chỉ có hình không có chất, nay thấy được Linh thuật như thực thì không khỏi run rẩy.

Trần Phong chỉ điểm từng cái sai lầm của bọn hắn, lại lần nữa diễn luyện một lần, lúc này mới đổi sang một loại Khí thuật hoặc Võ kỹ khác.

Dần dần người những bang hội khác đến càng đông, nhân số nhiều khiến Thanh Hà Hội đã sớm không chứa nổi, bọn hắn chuyển sang một cái quảng trường.

Trong số này, thậm chí đã có không ít cao thủ Chuyển Linh cảnh, đều là Hội trưởng hội phó các hội, vậy mà cũng đồng thời tiến đến nghe giảng.

Không ít giáo sư của thành Nghi An cũng đến, nghe Trần Phong diễn giải Linh thuật không khỏi cảm thán không thôi. Trần Phong giảng giải so bọn hắn còn muốn vượt trội, có tính ứng dụng trong thực chiến rất cao!

Đột nhiên một vị Linh giả buột miệng:

"Linh hữu, nếu Linh lực rót vào Linh Hải bí cảnh mỗi hai giây lại bị chậm một nhịp thì có vấn đề gì không?"

Vị này là một Linh giả Huyễn Linh cảnh, mới được phân về thành Nghi An không lâu, tu vi cũng không có gì cao thâm.

Trần Phong nghe vậy thì cau mày, đáp:

"Trái tim đạo huynh có chút vấn đề, chỉ sợ cần đến Luyện Đan giới kiểm tra lại. Kẻo lúc mở ra Linh Tâm Bí cảnh lại có thể gặp nguy hiểm."

Những Linh giả khác thấy thế cũng không ngại ngần nữa, thay nhau hỏi những vấn đề thắc mắc trong tu luyện bấy lâu nay. Trần Phong vừa nghĩ vừa diễn luyện trong Linh Hải bí cảnh, lại thay bọn hắn giải đáp.

Tám chín phần đệ tử trong tòa thành đã tới đây nghe hắn mở đàn giảng pháp, mà Ngọc Linh, Ánh Nguyệt cũng tiến lên giảng đạo.

Thoáng chốc ba ngày đã trôi qua, buổi giảng kết thúc, Trần Phong cùng chư nữ quyết định rời đi, tiến trở về Thanh Long giới, để các đệ tử ở thành Nghi An nuối tiếc không thôi.

"Trẻ tuổi như vậy mà so chúng ta còn muốn tài giỏi hơn gấp bội. Thật là anh hùng xuất thiếu niên."

Một vị giáo sư thở dài, bọn hắn đã dạy học tại thành Nghi An này đã hàng chục năm, nhưng so ra luận giải tu luyện, Linh thuật,... thì còn không bằng hắn.

Nhóm Trần Phong theo truyền tống trận tiến vào Thanh Long giới, còn riêng hắn theo Thanh Giang tiến lên, trở về cung điện của Tần Thiên.

"Sư phụ, đệ tử đã trở về."

Tần Thiên đang trong trạng thái lão giả, ngay tại trồng trọt dược liệu, dưới tay hắn từng cây từng cây Linh thảo như được gia tốc tăng trưởng, một bó lại một bó bị thu hoạch.

"Dùng Mộc hệ Linh thuật thúc dục, lại dùng Thủy hệ ôn dưỡng, không, còn có thứ khác!"

Khoai nheo mắt nhìn Trần Thiên, chỉ thấy ngoài những thứ trên, còn thứ gì khác.

"Thời gian đại đạo? Sao có thể?"

Mà Đông Sơn cùng Thuận Thiên cũng nhìn theo, không khỏi gật đầu.

"Linh Vương cảnh tinh thông Thời gian đại đạo, Trần Phong, vị sư phụ này của ngươi tư chất đúng là tuyệt đỉnh a."

"Linh Vương cảnh? Sư phụ đột phá Linh Vương cảnh rồi?"

Tần Thiên thu tay lại, dưới thân hình lão giả chậm rãi bước đến.

"Chân Linh cảnh đỉnh cao, tu thành Huyễn Linh Ẩn cảnh, đạt đến Ngũ đại cảnh giới viên mãn. Rất tốt."

Trần Phong khẽ giật mình, nhưng cũng khẽ cười, đáp:

"Chút thành tựu thôi, còn không bằng sư phụ tu thành Linh Vương cảnh!"

"Ngươi nhìn ra được?"

Tần Thiên có chút kinh ngạc, cũng có chút đắc ý, nói:

"Đúng là đệ tử của ta, nhãn quan không kém. Ta đã khôi phục Linh Vương cảnh giới, sắp tới có thể đem ngươi đi chỗ kia rồi."

"Chỗ nào thưa sư phụ?"

"Thiên đạo viện."

Tần Thiên mỉm cười, nhìn hắn đầy trìu mến.

"Đại hội còn ba tháng sau là tổ chức, ngươi vừa khéo có thể tham gia được. Thần Nam tuy không kém nhưng tu vi thực lực so ra có chút chưa đủ, chỉ sợ muốn thắng những tên kia."

"Ngươi thân là đệ tử của Tần Thiên ta, nếu ngươi thua thì ta mất mặt lắm a."

Tần Thiên khóe mắt giật giật, hướng hắn nháy mắt mấy cái.

"Sư phụ a, đệ tử sắp tới cần đến Trần Hoàng tộc nhận tổ quy tông, còn có Huyền Linh cảnh đại hội sắp tới, lại còn có cả Tây Hải Vực thiên tài tụ hội."

Tần Thiên nghe vậy thì xoa xoa trán, nói:

"Trần Hoàng tộc chỉ cần một cỗ hóa thân là xong, Huyền Linh cảnh đại hội còn có chín tháng nữa, mà Tây Hải vực thiên tài tụ hội đã có Lạc Phong, ngươi quan tâm làm gì? Ngoan ngoãn cùng vi sư đến Thiên Đạo viện đi thôi."

"Còn nữa a, ta cần trở lại Ma Thành..."

Tần Thiên đối với tên đệ tử này cũng hết cách, thở dài mấy tiếng.

"Sư phụ, người có thể ban thưởng cho ta gì đó, biết đâu đệ tử nguyện mình phấn đấu, vì sư phụ bán mạng!"

Tần Thiên lườm hắn mấy cái, lòng bàn tay khẽ mở, bên trong hiện ra thêm một

vật thể màu xanh nhạt.

"Đốt tre?"

Trần Phong kinh hô, chỉ thấy Khoai cũng mười phần ngạc nhiên.

Vì từng này đốt tre, chính là phải chiếm đến ba phần mười bản thể của Khoai!

"Cái này đã đủ rồi chứ?"

Tần Thiên cười nhạt, sau đó liền ném cho hắn, nói:

"Đạo huynh, ngươi là Tiền sử cường giả, Lạc Long Quân Linh hộ đạo, nay trở thành Linh hộ đạo của đệ tử ta, mong sẽ chiếu cố hắn nhiều."

Khoai bay ra đón lấy đốt tre, ánh mắt chăm chăm nhìn Tần Thiên.

"Ngươi có vẻ biết rất nhiều bí mật đấy."

"Không những biết, còn hiểu tương đối rõ nữa."

"Thời đại kia, khi mà Xích Quỷ Cổ Quốc còn chưa tồn tại, có một Long tộc cường đại đã đến trung tâm của vùng đất Thánh Nguyên địa vực, vì Thế giới thụ còn non trẻ của nơi đây đánh đuổi Mộc Ma Thần, bởi vậy cả hai kết làm sinh tử chi giao."

Sau này Thánh Nguyên địa vực phân rã, Xích Quỷ cổ quốc lập nên, vị Long tộc này Chứng đạo thành Thánh, tu thành Thánh cảnh, năm xưa Thế giới thụ hóa thành Linh hộ đạo cho hắn, để hắn cường đại không ai tưởng tượng nổi, thực lực có thể địch Thượng Cổ Thần Vương.

Nhưng rồi một ngày, gốc Thế giới thụ này bị kẻ địch một chiêu đánh gãy, vị Long tộc này cũng vì thế mà chiến tử, Cổ quốc cùng chủng tộc của hắn hóa thành tro tàn."

"Ta nói đúng chứ?"

Khoai nhìn hắn càng thêm kĩ càng, thản nhiên hỏi:

"Ngươi rốt cục là ai."

Ta?

Tần Thiên xoay người rời đi, thản nhiên đáp:

"Một kẻ thích đào bới quá khứ mà thôi."

Hết chương.