Ngài Sói Của Tô Sa

Chương 126: từ từ




bị bục vết mổ và nhiễm trùng

- Thốn quá!

Cô nhăn nhó, không nghĩ sinh con xong lại lắm vấn đề đến thể.

Duy nhất một lần hai vợ chồng chung giường là lần Tô Khê Hạc gài vợ, sau đó họ đều ngủ riêng tới tận bây giờ.

Anh ngoai lic 6 phong sinh mo cung chua nhin co the vo them lan nao nua.

Hôm nay cô tới cứu viện anh và thuộc hạ kịp thời, nhưng lại ảnh hưởng tới sức khỏe như vậy, lòng anh thấy áy náy và cả cảm kích.

Tô Khê Hạc nói với vợ

- Sau này sẽ không để em sinh con nữa.

Pamela ngạc nhiên nhìn Tô Khê Hạc đang bế Dật Lạc.

- Vì sao?

Cô cho rằng truyền thống người Á thích đông con nhiều cháu, mẹ chồng cô cũng sinh nhiều con. Lại thấy anh em nhà chồng rất đoàn kết gắn bó, Tô Khê Hạc lại là con trai lớn nhất nên cô có lần thoáng qua nghĩ nếu vợ chồng họ

tinh cam tot len thi vai nam nua sinh them co the can nhac.

Quá là vất vả!Phụ nữ mà, có mấy ai mà không phải sinh con chứ.1 lần 2 đứa là đủ rồi. Anh sẽ thắt ống dẫn.Pamela cực sốc. Họ không mặn nồng cho lắm và đây là vấn đề cực kỳ nhạy cảm của đàn ông.



- Không cần phải như thế. Nhỡ sau này chúng ta không còn là vợ chồng, anh có người mới thì vẫn có thể có thêm con với người anh yêu.

Anh cúi người chạm vào má nhỏ phúng phính của con gái, rồi nhìn Pamela, nói rất tự nhiên như thể chuyện đơn giản lắm.

Chúng ta không ly hôn là được rồi.Đây không phải quyết định nông nổi chứ. Đó còn là.....Không hề nông nổi.

Baren nay canh được Cẩm Linh từ nhà tắm đi ra, tóc còn ướt. Anh cầm sẵn máy sấy tóc nhìn cô.

- Lại đây anh sấy khô cho em.

Cẩm Linh lười biếng nằm trên giường, tóc thả xuống dưới. Baren cao nên ngồi vẫn phải khom người để sấy cho cô.

Mái tóc đen dài đã khô hẳn, mùi thơm nhẹ nhàng anh rất thích. Anh vuốt gọn gàng lại, ngón tay đan vào những lọn tóc dấy.

- Chúng ta kết hôn nhé.

Cẩm Linh mỉm cười, ngày nào anh cũng hỏi cô đã gội đầu chưa. Bình thường anh rất bận, nay lại kiên nhẫn canh và sấy tóc cho cô.

- Ừ. Kết hôn thôi, kẻo em già mất. Anh bên ngoài đẹp trai, bên trong nhiều tiền, em sợ bị người khác hốt mất.

Baren phì cười với lí do không thể thiết thực hơn nhưng cũng rất chính xác của Cẩm Linh.

- Kết hôn ở Ireland nhé.



Cẩm Linh không hiểu lắm.

Người nước ngoài có thể kết hôn ở đó sao?Ứ, có thể.Được thôi, chỉ cần là anh, thì kết hồn ở đâu cũng được. Quan trọng là trong lòng có nhau.Thế rồi họ kết hôn. Lúc này Cẩm Linh mới hiểu vì sao Baren chọn Ireland.

Nơi đầy có thể đăng ký kết hôn, không giải quyết ly hồn. Điều này không có nghĩa là công dần chỉ được phép chung sống suốt đời với bạn đời duy nhất, mà thực hiện chế độ hôn nhân có thời hạn. Giới hạn là từ 1 năm tới 100 năm.

Cô ngây ngô nghĩ mình hơn 20 tuổi, chọn thời hạn 80 năm là quá dư rồi, sống tới hơn trăm tuổi là điều không tưởng. Nhưng Baren nhất quyết phải chọn thời hạn 100 năm. Tức là cả đời này họ sẽ là mãi mãi là vợ chồng.

- Anh sẽ yêu em nhiều hơn!

Thậm chí Baren mỗi lần nhắn tin cho cô, đều sẽ có câu Anhyeuem.

Cô đã thắc mắc sao lại viết liền không dấu thế, anh đáp.

- Viết thế cho khỏi ai chen vào.

Ông trùm mà cũng có lúc như đứa trẻ.

Baren không quan tâm quá khứ cô từng là người phụ nữ của người đàn ông khác. Anh chỉ biết cô đã chịu nhiều tồn thương, anh sẽ bù đắp cho cô.

Tình yêu của họ cũng không phải nhìn cái đã yêu, cũng không vội vàng hay cháy bỏng. Mọi thứ đều từ từ.

Hóa ra, Tinh Kính Đằng nói với Tô Sa rất đúng.

"Từ từ là một từ rất đẹp. Từ từ gặp gỡ, từ từ tìm hiểu, từ từ thích nghi, từ từ yêu nhau. Từ từ nhưng không từ bỏ, từ từ đâu sẽ vào đó"