Ngài Sói Của Tô Sa

Chương 17: SexyBack




Tinh Kính Đằng có công chuyện, nên nay có tới quán bar mới nổi có tên SexyBack.

Đến cái tên cũng gợi đòn. Quán bar này vừa được chủ mới Tân gia mua lại.

Cái tên Tinh Kính Đằng tuy mới nhưng để lại nhiều ấn tượng với những người đã từng gặp qua anh.

Đó là chủ tịch Tân thị, toát vẻ nho nhã lễ độ, cư xử hợp tình hợp lý. Với người lớn tuổi thì cúi đầu chào, với người khác thì lịch thiệp. Với cấp dưới và nhân viên phục vụ, anh vẫn nói cảm ơn.

Tinh Kính Đằng - dung mạo khôi ngô tuấn tú, dáng người cao lớn, phong thái đĩnh đạc, bề ngoài có vẻ lạnh lùng thâm sâu và xa cách. Nhưng lại toát vẻ trầm ổn đáng tin cậy. Xuất thân là ẩn số, có thể coi là cực phẩm.

Anh ở một phòng cao cấp trên cao nhất, cửa kính lớn sát đất lên tới trần thay cho tường, chỉ cần kéo rèm là có thể bao quát được toàn bộ khung cảnh nhộn nhịp bên dưới.

Cả tầng cao nhất chỉ có hai phòng. Phòng anh là Sexy 01, ở phía cuối dãy là Sexy 02.

Lúc đi qua Sexy 02, đúng lúc phục vụ mở cửa đem rượu vào, anh lướt qua nhưng mái tóc tẩy bạch kim quen thuộc đập vào mắt.

Cô ngồi giữa, mặc một chiếc áo sơmi trắng trễ cổ, xung quanh là một dàn nam nhân trẻ trung vạm vỡ hầu rượu. Tô Sa ngả lưng ra sofa, phía sau còn có người matxa chu đáo.

Nhìn đúng là kiểu phú bà và đám tiểu thịt tươi của cô ấy.

Tô Sa nhận lấy ly rượu trên tay một người trai trẻ, nhàn nhã thưởng thức. Cô nhìn lên, ngay lập tức thấy ánh mắt sắc lẹm đang nhìn mình qua khe của hơi hé.

Cô nhếch môi cười một cái, Tinh Kính Đằng hờ hững bước đi, vừa đi vừa nới lỏng cà vạt trên cổ áo.

"Em trụy lạc như vậy sao tôi yên tâm để con sống với em được".

Tô Sa thấy Tinh Kính Đằng thì mất hứng, bèn đứng lên đi về:

- Chị đại, nay về sớm vậy?

Cô không đáp, ném lại một tờ chi phiếu rồi ung dung phủi sạch áo rời đi.

Vừa ra cửa, cô đã nhìn thấy từ Sexy 01, một đám người vest đen đang lôi một người bê bết máu me ra ngoài.



Tô Sa không lạ gì cảnh này, nhưng trong lòng lại thấy khó chịu. Tới đây để giải khuây, chưa khuây được mấy thì đã tụt mood.

Cô hờ hững đi qua hướng về phía thang máy, coi như không biết gì.

- Cô Tô Sa, ngài Tinh muốn gặp cô. Xin mời vào trong.

Vừa đi qua cửa Sexy 01 Tô Sa đã nghe được một người nói với mình. Dĩ nhiên cô sẽ không vào. Cho đến khi nghe được giọng nói của Tô Tử Du.

- Hắn đúng là bạn cùng hội chơi, nhưng ngoài rủ nhau chơi bời uống rượu thì không có bất kì việc làm ăn chung nào.

Cô nhíu mày tiến lên vài bước, giờ đã thấy rõ hơn khung cảnh bên trong.

Tinh Kính Đằng dựa lưng, vắt chân nhìn cô lạnh lùng, môi mỏng hơi cong lên. Có vẻ đây là tư thế mà anh hay dùng. Cả phòng toàn mùi thuốc lá, không có tay vịn, hơi tối tăm và có chút căng thẳng.

- Tô Tử Du?

- Chị? Sao chị ở đây?

- Chị hỏi em mới đúng.

- Em út quý hóa của cô Tô đây đã cùng bạn làm loạn địa bàn của tôi.

Tinh Kính Đằng nhàn nhạt lên tiếng, cúi người dập tắt điếu thuốc trên tay.

- Chị phải tin em, tên đó rủ em tới đây chơi. Em nghĩ là uống rượu thôi, không biết hắn lại cả gan mời chào khách ở đây mua thuốc.

- Thuốc?

- Em không có bán thuốc cùng hắn.

Cô xắn tay áo lên một gấu, rồi ngồi đối diện Tinh Kính Đằng.

- Em tôi nói không là không.

- Ồ, chị em nhà này tin tưởng nhau quá. Là dân làm ăn thì cô Tô đây phải biết, có bán thuốc cũng phải là thuốc của tôi bán ra, không thể là người ngoài mang vào.



- Em mình không tin chẳng lẽ tin người ngoài.

- Cũng phải, máu mủ tình thân mà. Không thể dửng dưng được.

Câu nói này hàm ý rõ ràng. Tô Sa lên tiếng :

- Xin lỗi ngài Tinh đi!

Cô hất hàm về phía em trai mà ra lệnh, Tô Tử Du đã gặp Tinh Kính Đằng ở bữa tiệc hôm trước dĩ nhiên biết người đàn ông này đáng sợ thế nào, đến tên bạn kia còn bị đánh cho không ra hình dạng nữa.

- Thật xin lỗi, bạn tôi đúng là đã mạo phạm. Sau này tôi đảm bảo rút kinh nghiệm, nhất định không ở địa bàn của anh mà phát sinh chuyện gì.

- Được!

Tô Sa thấy thế thì đứng lên, Tô Tử Du cũng cúi chào rồi bước theo sau chị gái.

- Tô Sa!

Anh bất ngờ gọi tên cô mà không khách sáo là "cô Tô" như khi nãy. Cô nhíu này ra hiệu cho em trai đi trước.

- Còn chuyện gì?

- Em qua lại với đàn ông kiểu này sao?

- Kiểu này? Tôi độc thân, qua lại với 10 hay 20 người thì đã sao.

- Kể từ bây giờ, chỉ cần một thằng xuất hiện, tôi sẽ tặng em một chiếc thùng xốp để em chứa hắn.

- Anh là tên biến thái!

Cô ném lại câu nói đầy chán ghét rồi thẳng lưng bước ra ngoài.

Anh kéo rèm đứng trên cao nhìn theo bóng dáng hai người, giờ này cô còn ở đây tìm thú vui, tội nghiệp thằng con bé bỏng phải ở nhà, không biết con trai anh đã ngủ chưa nữa.