Ngài Sói Của Tô Sa

Chương 26: không nương tình




Đã được 5 ngày, còn tận 1 tuần nữa mới hết tháng. Tô Sa cảm giác héo mòn dần, cô không thể liên lạc ra ngoài, cũng chỉ loanh quanh ở trong biệt thự dưới sự giám sát của đám vệ sĩ.

Khác với mẹ, Tu Kiệt được cúp học ở đây rất vui. Ngày ngày được ăn sườn bò, xem hoạt hình, được bố bế, chơi đá bóng ngoài sân rất năng nỗ.

Thi thoảng Tô Sa sẽ thấy Vân Sam lui tới, chứng tỏ cô ấy cực kì được Tinh Kính Đằng tin tưởng.Vì ngoài cô ấy và

Lại Dục Triết thì không có thần tín nào đi lại như vậy. Cũng phải, em trai cô cũng từng, năng lực của Vần Sam là điều không thể bàn cãi.

Đêm nay Tinh Kính Đằng về phòng rất muộn, Tô Sa cảm giác như sắp có chuyện hệ trọng gì đó xảy ra. Cô không ngủ được, cũng muốn đi xem xét có vụ gì có thể thám thính được không, nên đã lấm lét loanh quanh.

Cả căn biệt thự im ắng, thư phòng không có ánh sáng, vậy Tinh Kính Đằng đang ở đầu?

Cô đi ra ngoài, tới một gian nhà tách biệt phía sân sau, chỗ này cô chưa đến lần nào. Bình thường thì cũng cửa đóng then cài ít người lui lại.

Cô mò mẫm men theo ánh đèn nhạt, hóa ra là một bể tắm lớn. Khác với bể bơi thiết kế hiện đại, ở đây nhìn khá cổ, giống mấy bể tắm của vua chúa thời xưa với loại gạch đá truyền thống tối màu, lối đi hai bên cũng rải sỏi.

Cô nhìn thấy người đàn ông đang ngâm mình dưới nước, nước ở bể còn được sục lên liên tục sủi bọt trắng xóa, còn có hơi nóng bốc lên từ làn nước ấm nữa. Đúng là cảnh tượng hiếm có và hiếm gặp.

- Lại đây!

Tô Sa giật mình định quay đi, không ngờ lại bị phát hiện. Cô đi rất khẽ mà.

Sao biết là tôi!Hễ là em thì tôi đều phát hiện được.Anh có phải thần thánh đâu.Cả biệt thự ngoài em chắc không ai dám tự ý vào đây.Tắm thôi mà, bày đặt thần bí.Tinh Kính Đằng cả người ướt át quấn khăn đi lên, Tô Sa ngượng đỏ mặt nhìn đi chỗ khác, đang tính chạy lại bị tóm lại:

Không có tôi kề cạnh nên khó ngủ à?Anh tự đề cao mình quá đấy. Tôi ôm chó ngủ còn ngon hơn.Đúng là ở biệt thự Tô gia có con chó của Miêu Miêu, thi thoảng Tu Kiệt xách về và Tô Sa có ôm chó ngủ thật.

Chó?Ừ, tôi ôm chó còn hơn ôm anh.Tinh Kính Đằng mím môi bế ngoắt cô lên. Tô Sa giẫy nảy loạn xạ:

- Anh làm gì vậy, bỏ raaaaa



"Tùm".

Tinh Kính Đằng không nương tình mà ném thẳng cô xuống bể tắm. Tô Sa chới với ngoi lên căm phần:

- Anh bị điên à, mẹ nó ướt hết người rồi. Tôi có phải đồ vật đâu mà anh ném thế.

Anh không thèm đáp, đi về hướng cửa khóa lại, xong còn dửng dưng ném khóa xuống bể nước làm Tô Sa đang đứng bên dưới há hốc.

- Anh lai dien dien gi nนa.

Tinh Kính Đằng bước từng bậc đá xuống chỗ Tô Sa. Cô mặc áo phông mỏng màu trắng, với quần suông len tăm dài kiểu rộng rãi đi ngủ. Bị dính nước, chiếc áo bó chặt vào người, lộ ra thân hình rất đâu ra đó.

Đúng là phụ nữ một con luôn có nét đẹp khó cưỡng. Đường cong của phụ nữ tạo ra đường thẳng của đàn ông là thế.

Tô Sa sợ khi thấy Tinh Kính Đăng im lặng như vậy. Cô chới với bước đi dưới nước muốn lên bờ, lại bị anh giật ngược lại nhào cả người trong nước. Sau đó anh vớt cô lên, ép cả người vào thành bể, bá đáo lột quần cô ra, rồi giật cả khăn quấn trên người mình ném đi.

- Anh lại tính cưỡng bc tôi nữa?

Vẫn im lặng, anh bóp chặt đùi cô rồi tách chân cô ra. Cô gồng cứng người không chịu, cả người bị anh áp đảo đè lên.

Điên quá cô cắn chặt vào vai đối phương, tới mức cảm nhận được rõ vị máu ghê ghê trong miệng mới nhả ra.

Giọt máu chảy từ vai xuống ngực rồi hòa vào nước. Tinh Kính Đằng nheo mắt nhìn khuôn miệng xinh đẹp dính một ít màu đỏ tươi, cười một cái khiến Tô Sa lạnh sống lưng.

Anh cúi xuống liếm vết máu còn lem, rồi ngấu nghiến hôn cô. Tô Sa với vị máu bị khuấy đảo cả khoang miệng, thực sự kinh sợ muốn nhè ra. Nhưng Tinh Kính Đăng lại ra lệnh:

- Nuốt vào, tôi đồ máu vì em, không thể bừa bãi được.