Ngàn Lời Yêu Thương

Chương 41: Trung Quốc




" Alo, em hả chị có chuyện muốn thông báo "

Ninh Hinh đang ngồi ở bên ngoài khu vườn, khó khăn lắm cô mới bước ra đây muốn thay đổi không khí một chút thì bị phá

" Chị nói đi "

" Các thí sinh em đã chọn chị đã giữ lại cho em rồi một vài người là người Châu Á giống chúng ta số còn lại điều là người Châu Âu. À với lại không phải 5 thí sinh mà là 8 thí sinh vì họ đã qua vòng ngoạn mục "

" Họ muốn làm khó tụi em sao?"

" Chuyện này chị không biết nhưng mà địa điểm sẽ được đổi. Họ lựa chọn Trung Quốc "

" Đổi sao?"

" Ừm, nhưng nó không phải là vấn đề mà ở đây là có vài đứa không hợp nhau lắm cứ như nước với lửa vậy là chị đau hết cả đầu "

" Chị sắp xếp cho họ ở chung đi chi phía em trả "

" Em gái ạ, có nữ nữa đấy "

" Thì chị tách riêng ra được mà, nam ở với nam còn nữ thì ở với nữ "

Cuộc gọi kết thúc nhưng cô vẫn mãi trầm tư suy nghĩ

Từ ban giám khảo thành huấn luyện viên, năm thí sinh đôi thành tám họ muốn làm gì đây. Kịch bản ban đầu bị sửa đổi hơn một nữa rồi đúng là càng nghĩ càng tức không biết người tạo ra là ai nữa muốn đập nát cái công ty của hắn quá. Nhưng mà nếu vậy cũng khá thú vị đấy

" Nhưng mà ê ẩm quá không có tâm trạng ngắm cảnh gì cả "

" Phu nhân, người làm gì ở đây tôi tìm người từ nãy giờ "

Nữ hầu chạy lại chỗ cô trong rất vội vã và lo lắng. Cô ấy tên là Lilly, người giúp việc mới đến tuy không có gì nổi bật như cô ấy rất có trách nhiệm trong công việc à còn nữa cô ấy là người lai nghe nói giống mẹ nên trong giống với người Châu Á hơn

" Tôi chỉ ở đây ngắm hoa tí thôi với lại lúc chiều tà sẽ rất đẹp khi nhìn ở đây ngắm "

" Phu nhân ông chủ nhất định sẽ đuổi việc tôi mất. Sáng nay ngày ấy đã dặn đi dặn lại vớ tôi phải chăm cô đặt biệt hơn những ngày khác. Phu nhân người bị thương sao "

Ninh Hinh khựng lại nhớ đến cảnh đó làm cô đỏ bừng lên đến nỗi đầu bốc cả khói nữa

" Tôi không sao, anh ấy nói sẽ về trễ cho nên nếu tôi không nói cô cũng không nói anh ấy sẽ không biết gì đâu "

" À đúng rồi phu nhân. Lộ tiểu thư từ sáng đến giờ cứ ở trong phòng không đi ra ngoài "

Mặt không đổi sắc nhìn về phía phòng nhưng không lâu lại quay lại

" Tới ngày đấy. Hôm nay không ngắm được rồi vào nhà thôi "

Cô bước đi vào trong đi thẳng vào nhà bếp làm một ly nước quế mật ông bưng lên phòng cho Lộ Khiết

" Khiết, cậu có đó không mình vào nhá "

Không thấy động tĩnh gì nên cô đã trực tiếp mở cửa bước vào

Trong căn phòng mọi thứ tĩnh lặng đến bất ngờ, nhìn Lộ Khiết nằm ngủ tay đặt lên bụng không ngừng run rẩy. Quả nhiên cô đoán đúng cậu ấy tới "ngày" rồi

Ninh Hinh bước tới cạnh giường đặt ly nước quế mật ong xuống, nhẹ nhàng gọi Lộ Khiết dậy

" Khiết, dậy đi cậu như vậy sẽ không khá hơn được đâu "

Mắt Lộ Khiết khẽ run từ từ mở ra, đặt vào mắt cô là Ninh Hinh hôm nay cô khác lắm à không từ rất lâu rồi cô đã thay đổi rồi chính là do Cửu gia ngài ấy đã có được trái tim băng khiết nhất. A… mình thật ganh tị mà

" A Hinh cậu cuối cùng cũng tới rồi "

Lộ Khiết ôm Ninh Hinh tỏ vẻ đáng thương giọng nói nũng nịu, cô như đứa trẻ muốn tỏ vẻ để được yêu thương vậy

" Bị như vậy thì phải kêu người làm nước cho uống chứ "

Ninh Hinh chỉ thẳng vào trán Lộ Khiết làm đầu cô hơi ngã ra sau: " Bộ tớ là mẹ cậu hả?"

Lộ Khiết ôm trán mình lộ dáng vẻ ủy khuất. Ninh Hinh chịu thua trước cô bạn mặt giày này lắc đầu đưa ly nước cho cô

" Uống đi. Nếu tớ không vào đây thì chắc cậu nằm chết ở đây quá "

" Không có nha, sáng tớ đi tìm cậu mà cậu vẫn còn ngủ nên không giám làm phiền "

Lộ Khiết đâm chiêu nói tiếp: " Hôm qua cậu ở với Cửu gia cả ngày phải hôm. Tối về còn không ăn chắc hai người ' tình tứ ' lắm nhỉ "

Lộ Khiết nhấn mạnh hai từ "tình tứ " làm mặt cô đỏ hết cả lên đánh Lộ Khiết một cái rồi ôm mặt chạy ra ngoài. Giờ nhớ lại làm cô không khỏi xấu hổ chịu không được mà

Chạy đến cửa thì…