Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 465: Báo Danh




Hàn Mai tiên tôn cũng tràn ngập khó hiểu lắc lắc đầu, nói: “Việc lạ trên người tiểu tử này thật sự quá nhiều, mê man mười năm, tỉnh lại liền... Vân Vi, ngươi mang theo mọi người đi Tinh Anh học viện trước. Ta đi Tiên Cảnh thành đón hắn, thuận tiện giúp hắn báo danh. Hoan Hoan, Nhạc Nhạc, các ngươi ở Tinh Anh học viện chờ đi...”



“Vâng”



“Ừm”



Vân Vi tiên tôn cùng hoa tỷ muội đều đáp.



Hoa tỷ muội, Trần Nam cùng Trần Yến tuy rất muốn lập tức nhìn thấy Trần Hạo, nhưng Hàn Mai tiên tôn mang theo các nàng, tốc độ khẳng định chậm hơn rất nhiều.



Tê!



Thân hình Hàn Mai tiên tôn hóa thành một tia sáng phá không mà đi.



...



Tiên Cảnh thành.



Thành trì cường đại nhất Trung đại lục, không có bất cứ thành nào bằng nó. Dưới tình huống bình thường, chỉ có cao thủ cấp bậc tiên tôn mới có tư cách bước vào Tiên Cảnh thành, cũng là thành trì duy nhất toàn bộ cao thủ tiên tôn cấp của Vô Cực đại lục tụ hội, giao dịch cùng bước ra khỏi Vô Cực tinh. Trên thực tế, chỉ cần là thời gian rảnh rỗi, rất nhiều cao thủ tiên tôn cấp sẽ đóng quân ở trong Tiên Cảnh thành, bao gồm Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn cũng không ngoại lệ. Bởi vì Tiên Cảnh thành còn có một cái công năng đặc thù, công năng chỉ có người tu luyện đạt được tư cách thành viên Hạo Vũ ngân hà mới có thể sử dụng.



“Đó là Tiên Cảnh thành? Khí tức thật huyền ảo...”



Một bóng người tuấn dật xuất trần xuất hiện ở trong khu vực truyền tống trận.



Chừng trên vạn đệ tử trẻ tuổi xếp thành mười cái hàng dài, chờ đợi kiểm nghiệm. Mà một ít cao thủ tiên tôn cấp thì thông hành không bị ngăn trở. Hiển nhiên những đệ tử trẻ tuổi kia đều là đệ tử báo danh tham gia thi đấu tuyển chọn Tinh Anh học viện.



...



“Lần này hạng nhất thi đấu tuyển chọn khẳng định là Phương Hàn Đông, chiến lực Nhân Tiên cảnh, ai có thể là địch thủ của hắn? Căn bản không phải chúng ta có thể so sánh...”



“Phải. Phương Hàn Đông này thật sự là người đại khí vận, ở Đông đại lục loại góc hẻo lánh đó cũng có thể tấn thăng đến nửa bước Nhân Tiên, hơn nữa trẻ tuổi như thế, được coi là thiên tài ngàn năm không gặp của Vô Cực đại lục, cũng là danh xứng với thực... Dù là mấy thiên tài yêu nghiệt đỉnh cao nhất của Tinh Anh học viện cũng không thể cùng hắn đánh đồng!”



“Không sai. Đông đại lục nghe nói tương đối cằn cỗi, vô luận là di tích hay thiên địa linh khí, hay tài nguyên tu luyện, so với chúng ta đều kém cách xa vạn dặm, nhưng hắn ở Ðông đại lục có thể đến trình độ như thế, tuyệt đối là không thể tưởng tượng...”



“Mấy chục vạn người tham gia thi đấu tuyển chọn, ta chỉ hy vọng đừng cùng hắn phân đến một cái tiểu tổ là tốt rồi. Nếu không, khẳng định bị đào thải...”



“Ha ha... Nếu thật phân đến một cái tiểu tổ thì quá xui xẻo rồi. Hơn ba mươi vạn người, trăm người một tổ, ước chừng có hơn ba ngàn tổ, tỷ lệ rất nhỏ! Hơn nữa, lúc phân tổ tất nhiên sẽ cân nhắc đến tin tức chiến tích của chúng ta, chỉ cần thực lực đủ mạnh, cơ bản sẽ không xuất hiện tình huống mạnh mạnh gặp nhau, nếu không, để cho ta cùng hắn phân đến một tổ, chẳng phải là mai một thiên tài như ta?”



Trong đội ngũ nghị luận ong ong, đa số nghị luận đều là tình huống cùng thi đấu tuyển chọn Tinh Anh học viện lần này có liên quan.



Làm Trần Hạo kinh ngạc là trong hơn vạn người, thế mà ít nhất có một phần ba người nhắc tới một cái tên Phương Hàn Đông, càng làm Trần Hạo kinh ngạc là kẻ tên Phương Hàn Đông này đến từ Đông đại lục.



...



“Đông đại lục thế mà toát ra một thiên tài cường đại như thế? Phương Hàn Đông... Chiến lực Nhân Tiên cảnh... Thiên tài yêu nghiệt ngàn năm không gặp của Vô Cực đại lục...”



“Được cung chủ Vô Cực ma cung nhìn trúng?”



“Ðệ tử Vô Cực ma cung Toái Tâm điện?”



Xuất phát từ tò mò, Trần Hạo cũng chưa loại bỏ mọi người nghị luận, chỉ khoảng nửa khắc, một ít tin tức của gã Phương Hàn Đông đã ở trong tai Trần Hạo ùn ùn hiện ra, ban đầu Trần Hạo chỉ hơi có cảm thán núi cao còn có núi cao hơn, nhưng thời điểm nghe thấy thiên tài yêu nghiệt Phương Hàn Đông này là Toái Tâm điện, làm cho hắn khẽ nhíu mày.



“Phương Hàn Đông... Đệ tử ma đạo Đông đại lục... Tuổi không lớn, hơn ba mươi tuổi... Nửa năm trước đột nhiên ở Trung đại lục quật khởi... Từ chối vô số thế lực, chủ động gia nhập Toái Tâm điện... Phương Hàn Đông, Phương Hàn Ðông... Chẳng lẽ...”



“Hẳn sẽ không khéo như vậy chứ? Lúc trước vương quốc Trấn Nguyên cũng đem hết toàn lực giúp ta tìm kiếm, cuối cùng cũng chưa thể tìm được... Về sau ngay cả đế quốc Tuyên Võ cũng xuất động, cũng không có bất cứ tin tức gì, trên cơ bản có thể kết luận gia hỏa đó hẳn chết ở trong hoang dã, thi cốt không còn... Dù sao, khi đó hắn chỉ là võ sư nho nhỏ mà thôi, hơn nữa bản thân còn bị thương nặng...”




“Chẳng qua, cái tên này... Đảo trình tự, đó là Đông Phương Hàn, tuổi cũng đúng, Ðông đại lục cũng đúng, chẳng qua... Hắn mặc dù không chết, cũng có thể bước vào tiên đạo Đông đại lục, sao có thể tới ma đạo? Chẳng lẽ là thời điểm mười năm trước tam giới đại loạn? Nhưng Phương Hàn Đông này nếu thật sự là hắn, thời điểm ở tiên đạo sao có thể yên lặng vô danh?”



Trần Hạo nghĩ tới nghĩ lui đều cảm thấy khả năng là Tiêu Cát Hàn không lớn, cũng chính là Ðông Phương Hàn, bởi vì như vậy thật sự có chút không thể tưởng tượng, nhưng đủ loại trùng hợp cũng không thể tuyệt đối bài trừ loại khả năng này.



Trên thực tế, cũng chỉ có Trần Hạo mới đem Phương Hàn Ðông và Đông Phương Hàn liên tưởng đến cùng nhau, không có cách nào, lúc trước Đông Phương Hàn chạy thoát, chính là tâm bệnh lớn nhất của Trần Hạo.



“Chào ngươi, ngươi cũng là đệ tử tham gia thi đấu khiêu chiến Tinh Anh học viện nhỉ?” Ngay tại lúc Trần Hạo lưu tâm thu thập tin tức có liên quan Phương Hàn Đông, một người tu luyện trẻ tuổi đứng ở phía trước Trần Hạo quay đầu nhìn về phía Trần Hạo, ánh mắt mang theo một tia tò mò, hỏi.



“Ừm.” Trần Hạo nhìn về phía hắn, đáp.



“Không biết huynh đài xưng hô như thế nào? Ta tên là Lý Triều, đệ tử Lý gia Hải Ngọc thành.”



“Trần Hạo, đệ tử Vô Cực tiên cung Hàn Mai điện.” Trần Hạo mỉm cười nói.



“A? Đệ tử Vô Cực tiên cung? Ta thấy ngươi một mình, còn tưởng rằng cùng ta giống nhau đến từ tiểu gia tộc, không nghĩ tới Trần huynh lại là đệ tử Vô Cực tiên cung... Trách không được ta không thể cảm ứng ra khí tức cảnh giới của ngươi, đây là tuyệt học thu liễm khí tức của Vô Cực tiên cung nhỉ? Ha ha...”



“Cảm ứng không được cảnh giới khí tức của ta?” Nghe người tu luyện trẻ tuổi này nói, Trần Hạo hơi sửng sốt, “Kháo... Không nghĩ tới sau khi linh hồn ta thực hóa, thế mà thu liễm đến cảnh giới như thế...”



Sau khi tỉnh lại, từ lão Thần biết được tình huống, Trần Hạo liền cấp tốc bái kiến phó điện chủ Hàn Mai điện, hấp tấp đi tới Tiên Cảnh thành, vốn chưa tra xét rõ ràng tình trạng thân thể mình. Nếu không phải giờ phút này nghe thấy người tu luyện này nói, Trần Hạo cũng chưa ý thức được hắn thu liễm khí tức đến trình độ gì.



Tê!



“Ha ha...” Trần Hạo cười cười. Xem như trả lời Lý Triều, đồng thời phóng ra một chút khí tức.



“Lợi hại! Trần huynh thế mà chỉ là Tạo Vật cảnh sơ kì, thu liễm khí tức đã đến cảnh giới như thế... Hiển nhiên tiềm lực rất cao. Qua vài năm nữa, Trần huynh khẳng định có thể trở thành đệ tử Tinh Anh học viện... Nhắm chừng so với ta còn nhanh hơn nhiều... Ha ha... Trần huynh, đừng để ý, ta con người này ăn ngay nói thật... Không có thực lực Tạo Vật cảnh hậu kỳ, vòng đấu loại thứ nhất không thể thông qua, ta tuy là Tạo Vật cảnh hậu kỳ, thông qua vòng đấu loại thứ nhất không thành vấn đề, nhưng kiểm tra phía sau cùng cảnh giới không liên quan, đều là kiểm tra tiềm lực, ta nếu có tiềm lực của Trần huynh, bù trừ khẳng định thông qua...” Lý Triều cười nói.



Lý Triều thân là người tu luyện Tạo Vật cảnh hậu kỳ lại cảm ứng không ra khí tức cảnh giới của Trần Hạo, quả thực làm hắn kinh ngạc, dù sao Trần Hạo là ngay tại trước mắt, cái này cùng trạng thái thi triển ra tuyệt học ẩn nấp là hai chuyện khác nhau. Tình huống như thế trừ phi sử dụng linh bảo che chắn cảnh giới khí tức, nếu không đó là tồn tại đem tuyệt học ẩn nấp tu luyện đến mức tận cùng. Mà tu luyện giới chẳng có mấy ai có được linh bảo che chắn cảnh giới khí tức. Cho nên Lý Triều kết luận Trần Hạo là loại thiên phú đó, siêu cấp thiên tài ngộ tính rất mạnh.




“Không sao. Lý huynh, ta luôn bế quan, vẫn là lần đầu tiên tham gia thi đấu tuyển chọn Tinh Anh học viện, không biết thi đấu tuyển chọn có những mục nào?”



“Ồ? Trần huynh ngay cả cái này cũng không biết? Rất đơn giản, toàn bộ thi đấu chỉ hai mục lớn, thứ nhất là đấu loại, so sánh chiến lực tuyệt đối. Một trăm người chia làm một tiểu tổ, cử hành hỗn chiến trong tiểu tổ, một người thắng lợi cuối cùng liền đạt được tiến vào mục thi đấu thứ hai. Dưới tình huống bình thường, có thể thông qua hỗn chiến đều là cao thủ trên Tạo Vật cảnh hậu kỳ, đương nhiên, nếu là thiên tài cấp yêu nghiệt sẽ có ngoại lệ, hàng năm đều có mấy chục đến trên trăm thiên tài yêu nghiệt xuất hiện. Mục lớn thứ hai là kiểm tra tiềm lực. Xếp hạng cuối cùng cũng dựa theo tiềm lực kiểm tra, Vòng đấu loại thứ nhất chỉ là vì loại người mà thôi. Tinh Anh học viện chú ý nhất đó là tiềm lực, phàm là thông qua thi đấu tuyển chọn, cơ bản đều có thể khẳng định tương lai có thể tấn thăng đến cảnh giới tiên tôn...”



“Đơn giản như vậy?” Trần Hạo hơi kinh ngạc.



“Đương nhiên. Ngươi hẳn sẽ không cho rằng cần đại chiến từng trận chứ? Ha ha... Ta thời điểm lần đầu tiên tham gia cũng cho rằng như vậy”



...



Ở thời điểm Trần Hạo còn chưa tới Tiên Cảnh thành, Hàn Mai tiên tôn đã chạy tới Tiên Cảnh thành trước, làm việc ở điểm Vô Cực Tinh Anh học viện đóng quân.



“Hàn Mai tiên tôn, ngươi đây là?”



“Giúp một đệ tử của ta báo danh!”



“Báo danh?”



“Ừm, hắn là người thủ hộ tinh anh, đây là tư liệu của hắn, xin mau chóng hỗ trợ nhập.”



“Tốt, tốt... Người thủ hộ tinh anh, chúc mừng Hàn Mai tiên tôn, có được cái danh hiệu này so với trở thành đệ tử Tinh Anh học viện càng khó hơn... Ta nhớ rõ mười năm trước, các ngươi có một người tên là Trần Hạo, về sau nghe nói đã xảy ra vấn đề... Không nghĩ tới thế mà lại có một người.”



“Đây là Trần Hạo mười năm trước.” Hàn Mai tiên tôn vẻ mặt bình tĩnh nói.



...




“Xin đưa ra lệnh bài người thủ hộ!”



Khu truyền tống, ước chừng đợi sau nửa canh giờ, rốt cuộc đến lượt Trần Hạo.



“Ta từ Hàn Mai điện tới dùng hơn một canh giờ, ở trong này lại đợi nửa canh giờ, Hàn Mai tiên tôn hẳn là giúp ta báo danh rồi nhỉ?” Trong lòng Trần Hạo đánh giá, lấy ra lệnh bài người thủ hộ của mình.



“Ðích đích...”



“Người thứ ba mươi tư vạn sáu ngàn một trăm tám mươi bốn?” Lão giả phụ trách kiểm hạch tin tức, sau khi đọc lấy tin tức lệnh bài của Trần Hạo, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc, nhìn về phía Trần Hạo: “Không tệ, đi đi, chúc ngươi lấy được thành tích tốt!”



“Đa tạ tiền bối!” Trần Hạo ôm quyền nói, nói xong cất bước đi ra khỏi cửa lớn.



“Trần huynh... Số hiệu của ngươi...” Trước một bước ở cửa chờ Trần Hạo, người tu luyện tên Lý Triều kia vẻ mặt mang theo một tia kinh ngạc nhìn Trần Hạo: “Không nghĩ tới Trần huynh lại là người thủ hộ tinh anh...”



Báo danh bình thường ở ba tháng trước đã hết hạn, lúc ấy số lượng báo danh dự thi, Lý Triều chính là rõ ràng, mà số hiệu của Trần Hạo là hai ngày gần đây mới báo danh, lúc này có thể báo danh chỉ có một loại tình huống, đó là người thủ hộ tinh anh của liên minh người thủ hộ.



Phàm là người tu luyện có thể trở thành người thủ hộ tinh anh, trăm phần trăm có thể trở thành đệ tử Tinh Anh học viện, nhưng đệ tử Tinh Anh học viện lại không nhất định có thể trở thành người thủ hộ tinh anh.



“Người thủ hộ tinh anh...”



“Lợi hại, tên là gì?”



“Vừa rồi nghe hắn nói, tên Trần Hạo, đệ tử Vô Cực tiên cung Hàn Mai điện...”



Hầu như trong nháy mắt, người tu luyện trẻ tuổi phụ cận liền nghị luận hẳn lên, ánh mắt mang theo hâm mộ cùng kinh ngạc nhìn về phía Trần Hạo.



“Ta đi trước.” Trần Hạo tương đối không còn gì để nói, không nghĩ tới lão giả kiểm hạch chỉ báo ra số hiệu của hắn đã khiến người khác đoán được thân phận người thủ hộ tinh anh của hắn. Chào hỏi Lý Triều xong, hắn liền biến thành một tia sáng hướng ra phía ngoài nhanh chóng rời đi.



“Trần Hạo, nơi này!”



Thanh âm quen thuộc bay tới trong tai Trần Hạo, một bóng người lặng yên không một tiếng động xuất hiện đến bên cạnh Trần Hạo.



“Tham kiến sư phụ.” Trần Hạo ôm quyền hành lễ, trên mặt lộ ra một cái mỉm cười nói.



“Ði theo ta!” Ánh mắt Hàn Mai tiên tôn sau khi ở trên người Trần Hạo chăm chú nhìn một lát, thấp giọng nói. Cùng lúc nói liền phát ra một đạo năng lượng đem Trần Hạo bao bọc, biến mất ở tại chỗ.



...



“Mười năm qua, ngươi đến cùng là xảy ra chuyện gì?”



Ở trong Tiên Cảnh thành, bất luận kẻ nào cũng không cách nào xé rách hư không. Hàn Mai tiên tôn mang theo Trần Hạo cũng chỉ ẩn nấp khí tức, lấy tốc độ cực nhanh hướng ra khỏi thành phi hành.



“Cái này... Ta cũng không rõ ràng là chuyện gì, chỉ là hôn mê đi...” Trần Hạo nói.



“Thực hôn mê?” Hàn Mai tiên tôn có chút bất mãn nhìn về phía Trần Hạo.



“Cũng không hoàn toàn... Là lâm vào trong một loại ảo cảnh khủng bố, đối với bên ngoài mất đi tất cả cảm giác... Ta muốn tỉnh lại cũng không được. Thẳng đến hôm nay, ảo cảnh biến mất, ta mới tỉnh lại...” Trần Hạo giải thích. Hắn quả thực không rõ mình sao có thể tiến vào trong loại trạng thái khủng bố đó. Dù là lão Thần cũng không biết là chuyện gì, chỉ đoán là vì linh hồn biến dị. Nhưng cái này Trần Hạo không thể nói cho Hàn Mai tiên tôn.



“Vậy ngươi bây giờ cảm giác như thế nào? Ý tứ của ta là linh hồn bị thương...”



“Vẫn ổn, hẳn đã khôi phục...”



“Phó điện chủ nói phán đoán không ra cảnh giới của ngươi. Là chuyện gì xảy ra? Ngươi hoàn toàn thu liễm khí tức cho ta xem...”