Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 500: Phí sư tủy




“Rốt cuộc vào được rồi!”



“Hạo Hạo đến rồi...”



Trong biệt viện, phòng tu luyện, Hách Liên Vũ Tử lành lạnh như trăng, càng thêm lạnh lùng đẹp động lòng người cùng Hạ U U đơn thuần thoát tục, sau khi nghe thấy tiếng nhắc nhở truyền đến, lúc biết được là Trần Hạo, từng người kích động đứng dậy...



Hai tháng trước, Hách Liên Vũ Tử và Hạ U U sau khi làm xong nhiệm vụ trở về, liền từ Trần Tuyết biết được tin tức Trần Hạo đã thức tỉnh, từ khi đó thần thức hai người chưa từng rời khỏi thế giới thứ hai, luôn chờ đợi Trần Hạo xuất hiện.



Mà bây giờ Trần Hạo rốt cuộc đã xuất hiện...



...



“Không đúng... Hoan Hoan Nhạc Nhạc cũng không có thẻ tài phú, các nàng phi hành chẳng phải cần mấy canh giờ mới có thể đến chỗ ở?”



Trần Hạo sau khi chạy tới một điểm truyền tống gần nhất, bỗng nhiên nghĩ tới vấn đề này, vội vàng liên hệ hoa tỷ muội, sau khi xác định vị trí của hai người, Trần Hạo mới lựa chọn mục tiêu truyền tống.



“Hạo ca, truyền tống một lần, một người là một viên tiên nguyên tinh thật sự là quá đắt... Chúng ta vẫn là phi hành qua đi...”



Ở điểm truyền tống, sau khi nhìn thấy Trần Hạo, hoa tỷ muội khuyên bảo. Các nàng biết đám người Trần Tuyết là tiết kiệm như thế nào, nên không nỡ hao phí tiên nguyên tinh để truyền tống.



“Sợ cái gì, dù sao tiên nguyên tinh này là lão tổ cho ta... Hơn nữa, có ta ở đây, còn sợ không có tiền tiêu? Ði thôi!” Trần Hạo tài đại khí thô nói. Ban đầu sử dụng nguyên tinh thạch, linh dược, tuy không thể coi là tiền thông dụng nhưng cũng có thể dựa theo tỉ lệ đổi tiên nguyên tinh, mà lấy tài phú trên người Trần Hạo, tuy không có cách nào cùng phú hào so sánh, nhưng tiểu phú vẫn có thể làm được. Nhất là hắn cùng Trần Tuyết ở Cửu U Hàn Đàm đạt được cực phẩm khoáng thạch có thể đổi một món tài phú số lượng không tính là nhỏ.



...



Xa xa, Trần Hạo đã thấy được hai bóng dáng tuyệt đẹp đứng ở cửa biệt viện hơn mười năm không gặp.



Mà Hách Liên Vũ Tử cùng Hạ U U lúc nhìn thấy ba người bọn Trần Hạo, liền chạy vội đón nhận.



Trần Hạo nhìn hai người trên khuôn mặt nhỏ tuyệt đẹp dào dạt kích động, vui sướng, ở sâu trong lòng hai người dâng lên vô hạn nhu tình...



Cũng có một tia minh ngộ, ở sâu trong lòng Trần Hạo cũng tạo nên tầng tầng gợn sóng...



Ðại đạo vô tình, thật sự là vô tình đối với cái này thì...



Trần Hạo cũng không tin đại đạo vô tình, bởi vì hắn tin tưởng cảm giác của mình. Chỉ là, vô luận là người tu luyện hay phàm nhân tựa như ngay từ đầu đã định tính đại đạo là vô tình... Trần Hạo vẫn không rõ là chuyện gì, mà bây giờ hắn rốt cuộc đã hiểu...



Tu chân không năm tháng, nhắm mắt đã ngàn năm.





Mặc dù có tình, lại chẳng có ai tin.



Mà hắn cùng các đạo lữ của hắn là hạnh phúc, dù bản thân các nàng cố gắng hay Trần Hạo toàn lực giúp, ít nhất chênh lệch với các nàng cũng chưa trở nên xa không thể tới. Hơn mười năm thời gian căn bản không thể làm nhạt cảm tình của bọn họ, ngược lại càng thêm trân trọng...



“Trần Hạo...”



“Hạo Hạo!”



Hoa tỷ muội chủ động bỏ quyền chiếm hữu Trần Hạo, mà Trần Hạo thì mở ra đôi bàn tay, liền đem hai nàng kéo vào trong lòng, ôm thật chặt.



Giờ khắc này, linh đài của Trần Hạo một mảng thanh minh không nhiễm hạt bụi nhỏ, rõ ràng ôn thơm ngát ngọc ôm đầy cõi lòng, không có ý nghĩ nào khác, chỉ có ôn nhu nhẹ nhàng. Trong lòng nhộn nhạo, đây là một loại cảm giác tuyệt vời Trần Hạo chưa bao giờ thể nghiệm...




Càng thần kỳ là ở một khắc này, Trần Hạo rõ ràng cảm giác được tâm cảnh của hắn cùng Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U hai người tự hành sinh ra giao hòa, ban đầu có rất nhiều lời muốn nói, lại không biết mở miệng như thế nào, hai nàng bỗng nhiên trong lòng yên tĩnh, tràn ngập ấm áp.



Lúc khiến cho người qua đường chung quanh hâm mộ ghen tị vây xem, hai nàng mới ngượng ngùng từ trong lòng Trần Hạo đi ra, cắt ngang tâm cảnh tuyệt vời bỗng nhiên đến này của Trần Hạo. Có chút tiếc nuối, nhưng không thể cưỡng cầu...



Năm người nhanh chóng vào trong biệt viện, hoa tỷ muội lấy cớ tu luyện như trước, mà Trần Hạo cùng hai nàng hàn huyên mấy canh giờ, như đoạn thời gian trước cùng Trần Tuyết, nói chuyện chủ yếu là Trần Hạo, tình huống đại khái của hai người thì Trần Hạo đã sớm từ Trần Tuyết biết được.



...



“Nhiều người như vậy?” Trần Hạo nhìn hàng dài đội ngũ trước mắt rậm rạp, người dựa người, người chen người, còn chưa có người ép người, nhịn không được kinh ngạc nói.



Đây là cửa vào của cạnh kĩ trường.



Trần Hạo ở dưới Hách Liên Vũ Tử cùng Hạ U U cùng đi đến, mà hoa tỷ muội vì tạm thời chưa có thẻ tài phú, ngay cả tư cách tiến vào cạnh kĩ trường cũng không có, chỉ có thể ở lại chỗ ở tu luyện.



“Hôm nay người quả thật nhiều hơn chút, chẳng lẽ có nhân vật thành danh ước chiến?”



“Nhân vật thành danh ước chiến?” Trần Hạo có chút khó hiểu nói.



“Ừm, chính là người chiến tích rất cao, rất nổi tiếng... Người như vậy đều tương đối quý trọng thanh danh của mình, trừ phi là tư cách tương đương, hoặc có đủ đánh cuộc làm cho hắn động lòng, nếu không sẽ không ra tay... Cạnh kĩ trường mỗi lần có loại ước chiến này đều là thời điểm người tu luyện nhiều nhất. Phải biết rằng ở trong cạnh kĩ trường dù không khiêu chiến, chỉ xem cuộc chiến cũng có thể được lợi không nhỏ... Rất nhiều chiến kĩ kỳ lạ, độc môn bí kĩ đều có thể kiến thức được. Hơn nữa, trong cạnh kĩ trường tiêu phí tiên nguyên tinh nhất định, ngươi liền có thể tiến vào trên đài hai bên giao chiến, hoàn toàn tự mình cảm thụ khí tràng, uy lực, ý cảnh của tuyệt học đó...”



“Cái này ta biết. Thật là công năng rất cường đại...” Trần Hạo lúc tiến vào thế giới thứ hai đạt được tư liệu đã hiểu được điểm ấy. “Cái này ở trong hiện thực là chuyện không có khả năng, nhưng ở thế giới thứ hai lại có thể thực hiện, căn cứ cấp bậc chiến đấu khác nhau, ngươi chỉ cần trả giá số lượng tiên nguyên tinh nhất định, liền có thể ở trên chiến trường. Chẳng qua, trừ cảm nhận, ngươi hoàn toàn là tồn tại trong suốt, cũng không thể can thiệp hai bên thi đấu.”



...




“Thiên Nguyên tinh Túy Hồng Trần, Chân Ðan tinh Gia Cát Minh, đều là nhất lưu thiên tài trong cảnh giới ngang nhau, Túy Hồng Trần xếp hạng nhân vật đứng thứ mười ba của thành Á Dĩnh, mà Gia Cát Minh là thứ hai mươi sáu. Chẳng qua, hắn trực tiếp khiêu chiến Túy Hồng Trần, khẳng định là có tịnh tiến...”



“Phải! Gia Cát Minh chừng ba năm chưa xuất hiện, nghe nói phải đi làm một cái nhiệm vụ nguy hiểm cửu tử nhất sinh, ước chừng dùng hơn hai năm thời gian...”



Quả nhiên, trong hàng dài đội ngũ người tấp nập ở lối vào, không ít người đang nghị luận nhân vật chính hôm nay, chính như Hạ U U nói, có nhân vật thành danh ước chiến.



“Hạo Hạo, huynh lần đầu tiên đến, không có tiền đặt cược sợ sẽ không có ai chiến đấu với huynh đâu... Nơi này tiền đặt cược ít nhất là mười viên tiên nguyên tinh khởi điểm, huynh chỉ cần cược mười viên, khẳng định sẽ có người ứng chiến...”



“Mười viên đã có người chiến? Ồ... Ta hiểu rồi, khẳng định có không ít gia hỏa dựa vào người mới kiếm lấy tiên nguyên tinh nhỉ?”



“Phải... Hạo Hạo, chính là bọn muội cũng thường xuyên làm việc này... Nếu không, tiên nguyện tinh căn bản không đủ dùng. Chẳng qua, dù là như vậy, vẫn là thất bại...” Hạ U U nói.



“Chiến tích của bọn muội là bao nhiêu?” Trần Hạo nhìn về phía Hạ U U cùng Hách Liên Vũ Tử hỏi.



“Ta rất kém cỏi... Ba trăm ba mươi sáu trận, ba mươi thắng, ba trăm lẻ sáu thua...” Hạ U U nói.



“Tiểu Vũ, muội thì sao?”



“Muội cũng không tốt... Bốn trăm ba mươi sáu trận, một trăm lẻ tám thắng, sáu mươi tư hòa, hai trăm sáu mươi tư thua...” Hách Liên Vũ Tử nói: “Đệ tử Vô Cực tinh chúng ta ở trên thiên phú chiến lực cùng tinh cầu cường đại khác có chênh lệch rất lớn... Ðây cũng là nguyên nhân bốn người chúng ta chỉ được nhị lưu thế lực lựa chọn...”



Hách Liên Vũ Tử, Trần Tuyết, Hạ U U cùng Đạm Ðài Liên, bốn người lần lượt được bốn cái nhị lưu thế lực lựa chọn, thời gian mấy năm qua, cơ hội bốn người các nàng gặp mặt đều ở trong thế giới thứ hai, trong hiện thực cũng chỉ từng gặp hai ba lần.



“Chiến tích của Tiểu Vũ cùng Tuyết tỷ ở Vô Cực tinh chúng ta xem như đứng đầu rồi...” Hạ U U rất thản nhiên nói. Đến bây giờ, Hách Liên Vũ Tử bằng vào luân hồi lực, Trần Tuyết bằng vào linh hồn cường hãn, cả hai đã vượt qua U U ban đầu là mạnh nhất.




“Quả thực, chúng ta quá yếu chút...” Trần Hạo không thừa nhận sự thật cũng không được. Hai nàng nói như thế nào ở trong hàng đệ tử thiên tài của Vô Cực tinh tuy không phải đứng đầu, coi như rất nổi bật, nhưng ở trong này tỉ lệ thắng lại thấp đến trình độ như thế. Phải biết rằng cạnh kĩ trường là phân mấy cấp bậc. Cạnh kĩ trường mỗi cảnh giới đều chia làm ba cái. Ví dụ như Nhân Tiên cảnh chia làm Nhân Tiên cảnh sơ kì, trung kỳ, hậu kỳ ba cái khu vực. Ngươi có thể đi vượt cấp đến khu vực cao cấp khiêu chiến, nhưng không thể đến khu vực cấp thấp.



“Phải, có những gia hỏa Tạo Vật cảnh, nửa bước Nhân Tiên cảnh, cũng mạnh hơn chúng ta... Hạo Hạo, thiên phú chiến lực của huynh tuy cao nhưng cũng đừng khinh thường, sau khi ra khỏi Vô Cực tinh, chúng ta mới biết được núi cao còn có núi cao hơn, chúng ta muốn trở nên nổi bật thật sự là quá khó khăn...”



...



“Hách Liên sư muội?”



Ngay tại lúc ba người bọn Trần Hạo theo đội ngũ không ngừng hướng cửa vào tiếp cận, cuối cùng một hàng ngũ bên trái, một người thân hình cao lớn, dung mạo thô cuồng, bỗng nhiên hô đối với Hách Liên Vũ Tử. Đó là một thiếu nữ. Chỉ là bộ dạng so với đàn ông càng đàn ông hơn, chính là Bạch Tiểu Mĩ đến trước mặt nàng cũng hoàn toàn không phải một cái cấp bậc.



“Phí sư tỷ, ngươi cũng đến rồi?”




Hách Liên Vũ Tử nghe được đối phương la lên, trên mặt lộ ra một tia cung kính và thân thiết, hô. Thiếu nữ thô cuồng này tên là Phí Lệ Na, cùng Hách Liên Vũ Tử đều thuộc đệ tử Thánh Ðấu Môn, đối với Hách Liên Vũ Tử có chút chiếu cố, đã trên một số chuyện nào đó từng giúp Hách Liên Vũ Tử mấy lần. Hai người cùng nhau tiến vào Thánh Ðấu Môn, chẳng qua, tuy đều là Nhân Tiên cảnh trung kỳ, nhưng thực lực của Phí Lệ Na so với thực lực của Hách Liên Vũ Tử cường hãn hơn mấy lần.



Ở thời điểm Hách Liên Vũ Tử cùng Phí Lệ Na chào hỏi, Hạ U U cũng mỉm cười nhìn Phí Lệ Na, đồng thời truyền âm giới thiệu Phí Lệ Na cho Trần Hạo. Hạ U U vì Hách Liên Vũ Tử quan hệ, ở trong thế giới thứ hai đã sớm biết Phí Lệ Na.



“Ừm. Ta vừa đi làm nhiệm vụ trở về liền đi lên chơi một chút... Hách Liên sư muội, Vị này là?”



“Hắn là Trần Hạo...”



“Ha ha... Ta đoán được rồi. Thật không tồi... Trần Hạo, rất vui được quen biết ngươi!” Phí Lệ Na nhiệt tình hào phóng đi tới, nói với Trần Hạo.



“Ta cũng vậy, đa tạ ngươi chiếu cố với Tiểu Vũ!” Trần Hạo cũng cười nói.



“Trách không được sư muội đối với ngươi mối tình thắm thiết... Trần Hạo, đợi lát nữa đi vào, chúng ta chiến một hồi?”



“Cái này... Ta thấy vẫn là ngày khác đi... Khụ khụ, hôm khác, hôm khác! Chúng ta muốn chiến, không cần thiết ở trong này lãng phí tiên nguyên tinh...”



“Ừm, nói cũng phải. Tốt lắm, chúng ta hôm khác tìm một chỗ chiến một chút! Bộ dáng này của ngươi thật là đẹp trai, khí tức cũng rất mạnh, không biết chiến lực thật sự có phải xứng với Hách Liên sư muội hay không... Ha ha... Ta hay nói giỡn, ngươi đừng để ý. Không nói... Trần Hạo, ta cũng nói cho ngươi, Thánh Đấu Môn chúng ta rất nhiều đệ tử thiên tài đều có ý với Hách Liên sư muội...”



“Phí sư tỷ, ngươi nói cái gì đây!” Hách Liên Vũ Tử lộ ra tiểu nữ nhi nhăn nhó, sẵng giọng. Nàng không nói những cái này với Trần Hạo, một là nàng sợ Trần Hạo để bụng, hai là bản thân nàng chưa từng để ý bất luận kẻ nào trừ Trần Hạo, tuy đệ tử theo đuổi nàng, thiên phú, chiến lực, thân thể có mấy người so với Trần Hạo càng mạnh hơn, nàng cũng không có chút động lòng. Yêu chính là yêu, thật sự yêu, một khi đến cảnh giới nhất định, tất cả đều không quan trọng... Huống chi Hách Liên Vũ Tử tin tưởng vững chắc Trần Hạo về sau không có người nào có thể so sánh.



“Ha ha... Đa tạ nhắc nhở. Tiểu Vũ, sư tỷ nói hay không, ta đều có thể đoán ra...Là U U phải không?” Trần Hạo cười nói.



“Ngươi hình như chẳng lo lắng chút nào?” Phí Lệ Na có chút kinh ngạc nhìn Trần Hạo hỏi. Phải biết rằng bất luận là Hách Liên Vũ Tử hay Hạ U U đều là nhất đẳng đại mỹ nhân, dù tư chất thiên phú của họ hơi kém một chút là vì huyết mạch truyền thừa, cái này là thua ngay từ lúc xuất phát, chỉ cần ngộ tính của họ tốt, sau này có thể đi được bao xa, ai cũng không nói trước được. Cho nên nàng chưa bao giờ coi thường Hách Liên Vũ Tử, nhất là Hách Liên Vũ Tử là thiên tài thức tỉnh luân hồi chi lực, trong Thánh Đấu Môn các nàng, nhiều đệ tử trẻ tuổi cường hãn hơn Trần Hạo đều có ý với Hách Liên Vũ Tử.



“Có gì đáng lo chứ? Ta tin bọn họ, đương nhiên cũng tin bản thân mình...” Khóe miệng Trần Hạo nhếch lên lộ ra nụ cười tràn ngập tự tin.



“Tránh ra, tránh ra!”



“Tránh ra! Nhường đường cho lão tử!”



Đúng lúc này, một giọng nói thô bạo ngang ngược từ phía sau truyền đến, lập tức thu hút sự chú ý của vô số người xung quanh.



Phí Lệ Na nhìn thấy người này, lập tức nhíu mày, nhất là nhìn thấy đối phương đang thô bạo đi về phía các nàng, sâu trong ánh mắt càng ánh lên một tia phẫn nộ, nhưng con người nhìn như thô bạo của nàng lại cố nén dòng nộ hỏa xuống, đồng thời dang rộng hai tay, giống như một ngọn núi nhỏ, lùi về phía sau, đem Trần Hạo, Hách Liên Vũ Tử và Hạ U U ba người chặn ở sau lưng, rõ ràng muốn chủ động nhường đường cho đối phương...



“Những người này chúng ta không nên đắc tội.” Phí Lệ Na truyền âm nói với ba người bọn Trần Hạo.