Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 514: Oanh Động




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group



“Đúng vậy. Ðây là tình huống đặc thù”



“Tình huống đặc thù gì?”



“Bởi vì thực lực và chiến tích của bạn không phù hợp. Sân thi đấu một khi xuất hiện tình huống này sẽ đưa ra điều kiện cho đến khi chiến tích và thực lực tương đương mới kết thúc. Cũng chính là nói, đây là sân thi đấu chúng tôi cho bạn cơ hội nâng cao chiến tích. Xin hỏi, bạn lựa chọn loại nào?”



“Như vậy... Đương nhiên chọn loại hai!”



“Ðược. Bây giờ hệ thống khiêu chiến liên quan đến bạn đã bắt đầu mở, mời kiểm tra tin tức khiêu chiến.”



Tít tít tít...



Thanh âm vui tai vừa kết thúc, Trần Hạo liền nhận được mấy chục lời mời khiêu chiến, hơn nữa con số vẫn đang tiếp tục tăng lên.



“Không phải chứ?”



Nhìn những dòng tin tức đang không ngừng tăng lên, Trần Hạo có chút á khẩu. Vừa rồi hắn còn nghĩ cách làm thế nào để đối phương tiếp nhận lời mời khiêu chiến của mình mà khổ não, bây giờ lại vì lựa chọn đối tượng mà khổ não, biến hóa này đến quá nhanh, quá kích thích. Càng khiến Trần Hạo không hiểu là mỗi người khiêu chiến trên cơ bản đều đặt một trăm viên tiền cược, hơn nữa có không ít hai trăm viên, cao nhất là năm trăm viên!



Đây là con số rất hiếm gặp trên lôi đài Nhân Tiên cảnh sơ kì.



Dù sao ba ngàn viên tiên nguyên tinh hắn cược với Túy Phàm Trần là ngoài ý muốn. Trong tình huống bình thường, tiền cược năm mươi viên mới là bình thường. Nhưng bây giờ...



Chỉ qua một trận đấu, giá trị của Trần Hạo đã tăng vọt lên độ cao Túy Phàm Trần cũng không thể chạm đến!



Chiến tích thắng 1, hòa 0, thua 0, vẫn là người mới non nớt, nếu là người khác không hiểu Trần Hạo, nhìn thấy chiến tích này e rằng nhìn cũng không thèm nhìn, nhưng vô số tu luyện giả có mặt tại hiện trường đều sâu sắc hiểu được l điểm chiến tích này đổi bằng bao nhiêu kim lượng.



Có thể cùng cao thủ như vậy chiến đấu, bất luận thắng thua đều có thu hoạch không nhỏ.



“Phù... Đã muốn cường thế quật khởi thì phải điên cuồng thêm chút nữa, mà mình đúng là cần chiến đấu, chiến đấu thật nhiều! Tiếp nhận!”



Tít tít tít...



“Ta thông qua rồi! Ha ha!”



Trong đám đông, một tu luyện giả hưng phấn kêu lên, dưới ánh mắt chăm chú của những tu luyện giả xung quanh, liền lăng không bay về phía lôi đài. Nhưng khiến tất cả mọi người nhíu mày là khí tức của tu luyện giả này rất bình thường, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với Túy Phàm Trần. Thắc mắc Trần Hạo sao lại lựa chọn một đối thủ như vậy.



Nhất là những người gửi lời mời khiêu chiến khác, khí tức rõ ràng đều mạnh hơn tu luyện giả này, càng không hiểu Trần Hạo tại sao không chọn họ, mà chọn một người yếu.



Nhưng giờ phút này cũng không ai nói gì, bởi vì phàm là tu luyện giả đưa ra lời mời khiêu chiến đều đã nhận được câu trả lời tạm thời chờ đợi.



Ngoài Trần Hạo, không ai biết tu luyện giả đưa ra lời mời khiêu chiến rốt cục có bao nhiêu, cho nên tu luyện giả nhận được thông báo tạm thời chờ đợi đều cho rằng mình đã là mục tiêu chiến đấu của Trần Hạo, chỉ là tại sao không tiếp nhận họ trước thì đều không biết.



Dù sao, dưới tình huống bình thường, hoặc là tiếp nhận hoặc là cự tuyệt, rất ít người tạm thời chờ đợi.



...



“Ha ha ha... Trần Hạo, đa tạ ngươi cho ta cơ hội học tập hiếm có này!”



“Trực tiếp tung ra tuyệt chiêu mạnh nhất của ngươi đi, nếu không, ngươi khả năng cái gì cũng không học được.” Trần Hạo thản nhiên nói, không khách sáo, càng không giả vờ làm người tốt, thời gian chính là tiền bạc. Nếu không phải vì chiến tích, hắn không thể tùy tiện đáp ứng một tu luyện giả gần như không có tác dụng gì đối với mình. Đương nhiên, quan trọng hơn vẫn là vì tiền...



Mỗi một người đều từ một trăm viên tiên nguyên tinh cất bước!



Đối với Trần Hạo bây giờ hấp dẫn quá lớn!



“Hừ! Đừng coi thường người khác! Cho dù không bằng ngươi, muốn đánh bại ta cũng phải tung ra chút thực lực!”



Xùy!



Trần Hạo không nể mặt khiến đối phương liền nổi giận, vừa ra tay liền đem mình nâng lên trạng thái mạnh nhất, cuồng bạo lao về phía Trần Hạo.



Keng!



Một đường kiếm quang lạnh lẽo vô tình quét qua, kiếm ý ác liệt vô cùng tràn ngập hủy diệt như vượt qua ràng buộc thời gian không gian, dùng tốc độ nhanh đến không thể tưởng quét ra một màn ánh sáng hình nan quạt.



Xùy!




Giống như kích quang thiết cát liền lấy đi thủ cấp đối phương.



Chiến tích 2!



...



“Đến ta rồi?”



Ầm!



Tu luyện giả thứ hai sau khi tu luyện giả thứ nhất biến mất khỏi lôi đài liền nhận được tin tức, khôi phục lại từ trong một kiếm kinh diễm của Trần Hạo, chiến ý sục sôi bay về phía lôi đài.



“Cuồng phong thần long chưởng!”



Vù!



Có tấm gương của người thứ nhất, tu luyện giả thứ hai không phí lời, tung ngay tuyệt học mạnh nhất của mình, mục đích của hắn rất đơn giản, có thể cảm ứng uy áp, chiến ý của Trần Hạo là được, về phần chiến kĩ, hắn tự biết mình không có khả năng quyết đấu với Trần Hạo, ngay cả Túy Phàm Trần hắn cũng không bằng.



Ầm ầm!



Phụt!



Chiến tích 3!



...



Chiến tích 7!



Chỉ trong thời gian một tuần trà, chiến tích của Trần Hạo đã tăng lên con số 7. Cũng chính là nói, sau Túy Phàm Trần, Trần Hạo đã thắng liên tiếp sáu trận.



“Ồ... Mạnh quá, liên tục sáu trận đều là một chiêu giết chết, thực lực đủ để xếp vào hạng ngũ Nhân Tiên cảnh sơ kì đỉnh tiêm...”




“Á? Lời mời của ta đã được thông qua?”



Trong lúc mọi người đều cho rằng chiến đấu của Trần Hạo đến đây kết thúc, trong đám đông, một tu luyện giả có chút kinh ngạc kêu lên thành tiếng.



Mọi ánh mắt đổ dồn về phía tu luyện giả đó, đều là khó hiểu. Phải biết Trần Hạo là thay Túy Phàm Trần làm lôi chủ, cũng chính là nói Trần Hạo sẽ hoàn thành nốt sáu trận thi đấu còn lại của Túy Phàm Trần. Nhưng tại sạo vẫn còn có thể tiếp nhận khiêu chiến. Hơn nữa rất nhiều người khiêu chiến phát hiện lời mời khiêu chiến của mình vẫn đang trong trạng thái tạm thời chờ đợi.



Đây là tình huống khiến người ta khó hiểu.



“Vô Cực Tinh Trần Hạo, chiến lực và chiến tích chênh lệch đạt đến mức độ khởi động điều kiện phương án cân bằng chiến lực chiến tích. Và hắn đã lựa chọn phương án hai, bại thì mất đi thân phận lôi chủ. Thắng thì tiếp tục đảm nhiệm lôi chủ, không bị hạn chế số lượng trận đấu. Mời tiếp tục!”



Một giọng nói già nua cứng nhắc không có bất cứ cảm xúc nào đúng lúc này vang lên xung quanh lôi đài, giải đáp nghi hoặc trong lòng mọi người. Ngay sau đó, ánh mắt mọi người nhìn Trần Hạo, thực sự phát sinh biến hóa.



Chiến lực và chiến tích chênh lệch đến mức có thể khởi động phương án cân bằng mà họ chưa từng nghe qua, cái này đúng là ngạc nhiên.



Phải biết thiên tài thực sự xuất hiện trong sân thi đấu không hiếm, nhất là những người mới ngay từ đầu đã thể hiện ra chiến lực siêu cường, ví dụ mấy Nhân Tiên cảnh sơ kì đỉnh tiêm, người nào ngay từ đầu cũng thắng liền mấy trận. Nhưng không một ai có thể khởi động điều kiện này.



Cái này làm mọi người không thể không chấn động.



Chỉ có điều mọi người không ý thức được một điểm, điều này căn bản không thể chứng minh Trần Hạo mạnh hơn tuyệt đỉnh thiên tài, nguyên nhân rất đơn giản, không có ai ngay từ đầu đã khiêu chiến đối tượng có chiến tích quá cao như Túy Phàm Trần. Nếu không thì không thể khởi động loại hình thức này.



“Sư huynh, sân thi đấu xuất hiện một cao thủ nghiệp dư, chiến tích bằng 0 nhưng lại toàn thắng Túy Phàm Trần chiến tích cực cao!”



“Ồ? Là ai?”



“Cao thủ trẻ đến từ Vô Cực Tinh, tên gọi Trần Hạo! Nắm giữ Nhu kiếm đạo và Hủy diệt kiếm đạo, hơn nữa mỗi một loại kiếm đạo cảnh giới đều rất cao, tuyệt học thi triển càng lợi hại, Túy Phàm Trần đến cơ hội phản kháng cũng không có, đã bị chém chết! Hắn vừa mới trở thành lôi chủ, do khoảng cách chiến tích và chiến lực của hắn nên đã khởi động điều kiện bí mật của sân thi đấu, hình thức chiến lực chiến tích cân bằng, chỉ cần bất bại, có thể tiếp tục nhận khiêu chiến, không bị hạn chế số trận mỗi ngày!”



Tu luyện giả có mặt, không ít người đem tình hình chiến đấu vừa rồi truyền tống cho bạn bè quen biết của mình. Nhất là người trong hàng cao thủ.



...



Tình huống ngàn năm không gặp này giống như được chắp thêm đôi cánh, thông qua các tu luyện giả có mặt, với tốc độ kinh người lan tràn trong giới tu luyện giả Á Dĩnh Thành của thế giới thứ hai.



Điều này khiến cho Nhân Tiên cảnh sơ kì tu luyện giả thậm chí Nhân Tiên cảnh trung kì, hậu kì tu luyện giả đang có mặt trong thế giới thứ hai đều thi nhau chạy đến sân thi đấu, muốn tận mắt nhìn thấy Trần Hạo người khởi động điều kiện bí mật của sân thi đấu rốt cục là thần thánh phương nào.




Cho nên chưa đến một khắc thời gian, xung quanh lôi đài số 132 của Trần Hạo chen chúc toàn người là người, chi chi chít chít, dù là trận quyết đấu giữa Túy Hồng Trần và Gia Cát Minh cũng chỉ được quan tâm đến mức độ này. Chỉ mới vài phút thời gian, dòng người không ngừng gia tăng với tốc độ kinh người...



Điểm này, bản thân Trần Hạo cũng không nghĩ đến.



Tương tự, Vô Cực lão tổ và Nguyên Như thiên tôn ở trong đám đông hỗn loạn cũng không ngờ trận đấu đầu tiên của Trần Hạo lại có thể tạo nên cuồng triều đáng sợ như vậy, cái này hoàn toàn vượt qua dự liệu của Vô Cực lão tổ!



Nhưng không thể không nói, khởi đầu kinh diễm như vậy khiến Vô Cực lão tổ và Nguyên Như thiên tôn vô cùng hưng phấn, vô cùng thích thú!



Vô Cực lão tổ muốn chính là Trần Hạo nhanh chóng quật khởi, nhanh chóng thành danh, nhanh chóng được đại nhân vật chân chính chọn trúng, chỉ có như vậy mới có thể mượn nhờ thân phận của đại nhân vật và tiềm lực của Trần Hạo, hóa giải nguy cơ sinh tử tồn vong của Vô Cực Tinh.



Trần Hạo mở màn như vậy không nghi ngờ là tốt nhất. Ðương nhiên, thực sự muốn xem vẫn là biểu hiện của Trần Hạo, chí ít trong Nhân Tiên cảnh, muốn hoàn thành nhiệm vụ của Vô Cực lão tổ, đó là không thể.



Dù sao, đây chỉ là lôi đài cấp thấp của sân thi đấu, oanh động cũng chỉ là tu luyện giả ở phạm vi cấp thấp, cách mục tiêu vẫn còn rất xa.



...



“Mười chín người!”



“Hai mươi người!”



...



“Năm mươi người!”



...



“Chín mươi chín người!”



Trần Hạo thầm đếm con số đang nhanh chóng gia tăng, trong vòng hai canh giờ ngắn ngủi, chiến tích của hắn đã vọt lên 100 trận thắng, 0 trận hòa, 0 trận thua. Ðây còn là Trần Hạo vì gặp phải một số tu luyện giả có chút đặc thù, cố ý kéo dài thời gian, nếu không, tốc độ sẽ còn nhanh hơn.



...



“Tính cả Túy Phàm Trần là một trăm người! Thắng liền một trăm trận! Quá mạnh...”



Nhìn Trần Hạo ngạo nghễ đứng đó, tuấn dật phi phàm, lạnh lùng vô cùng, không một ai không cảm thấy sợ hãi. Một trăm trận này đối với các tu luyện giả quan sát không chỉ là con số đơn giản, thực sự khiến họ sợ hãi là biểu hiện của Trần Hạo, đối diện với cao thủ ngẫu nhiên xuất hiện, nhất là cao thủ thân hoài bí kĩ, Trần Hạo thể hiện ra thiên phú chiến đấu tuyệt đối, lúc cần lạnh lùng thì lạnh lùng hơn bất cứ ai, dù là nguy cảnh ngàn cân treo sợi tóc cũng có thể đưa ra phản ứng tốt nhất, lúc cần cuồng bạo thì công kích của hắn mạnh như trời long đất lở.



Hắn giống như người sinh ra để chiến đấu!



Đến Vô Cực lão tổ và Nguyên Như thiên tôn cũng không kìm được lòng, trở thành người hâm mộ của Trần Hạo, khiến Nguyên Như thiên tôn toát mồ hôi là Vô Cực lão tổ có lúc còn đứng lên hoan hô gào thét. Chuyện này hoàn toàn phá vỡ nhận thức kính yêu, thần bí của Nguyên Như thiên tôn đối với sư phụ...



...



“Nhường đường, nhường đường!”



Tây Môn Phong sau khi nhận được tin tức liền như kiến bò trên chảo lập tức từ trong tu luyện bí cảnh của thế giới thứ hai chạy đến, bỏ qua hình tượng xưa nay vẫn luôn coi trọng, đủ biết quyết tâm của tên biến thái này đối với Trần Hạo lớn như thế nào. Từ lần gặp mặt trước, Tây Môn Phong đã triệt để thay đổi bản thân, phải biết rằng hắn trước đây dưới sự chống đỡ của nền móng gia tộc, tu luyện có thể nói là sự tình hắn không quan tâm nhất. Nhưng bây giờ vì Trần Hạo, hắn giống như thay đổi tính tình, điên cuồng tu luyện.



Nói theo kiểu khiến Trần Hạo thổ huyết là cho dù so với Đạm Ðài Liên, người anh em này cũng không muốn nhường nhịn! Tất cả là vì người mình yêu thương, Trần Hạo.



“Không... Mình vẫn nên đứng một góc âm thầm quan sát huynh ấy... Đợi đến lúc thực lực của mình thực sự cường đại, mình mới xuất hiện trước mặt huynh ấy! Huống hồ bộ dạng mình bây giờ rất chật vật, sao có thể để huynh ấy nhìn thấy?” Tây Môn Phong tiến lên phía trước, khoảnh khắc hắn nhìn thấy ánh mắt Trần Hạo quét xuống lôi đài, trong lòng thoáng có chút giật mình, hổ thẹn cúi đầu, vội vàng trốn vào một góc.



“Mỹ nữ? Đáng tiếc...”



Sau khi Tây Môn Phong dừng lại, liền nhìn thấy bên cạnh có một đại mỹ nữ như hạc đứng giữa bầy gà.



Mỹ nữ này khí tức cực cường, phát tán ra một luồng khí chất độc đáo giống như một con khổng tước kiêu ngạo, lại giống như một con thiên nga trắng thanh cao, thân tư cực kì xinh đẹp, mặc dù rất lặng lẽ đứng ở một góc, nhưng vẫn thu hút ánh mắt của rất nhiều người. Loại mỹ nhân cấp bậc lãnh diễm này nếu trước đây gặp phải, Tây Môn Phong trăm phần trăm sẽ quấn lấy, dùng đủ mọi cách chinh phục. Nhưng bây giờ dù cho nàng thiên kiều bách mị, ánh mắt hắn cũng chỉ dừng lại một chút, trong lòng chỉ mong nhìn thấy tình yêu đích thực của hắn, hắn đã hoàn toàn si mê một người, những người khác trong mắt hắn đều không còn hào quang.



“Hả?”



Mục đích Tây Môn Phong đến đây chỉ muốn được nhìn thấy phong thái Trần Hạo, nhưng đúng lúc này những tiếng nghị luận thỉnh thoảng truyền đến từ đám đông xung quanh lại khiến ánh mắt Tây Môn Phong lần nữa chuyển sang đại mỹ nhân bên cạnh.



“Mỹ nhân, nàng là người của Vô Cực Tinh?” Tây Môn Phong mày kiếm hơi dựng, có chút chờ đợi hỏi. Sự ương ngạnh ngạo hoành của nàng dưỡng thành sau nhiều năm sống an nhàn sung sướng tự nhiên mang đến cho người ta một loại cảm giác cao cao tại thượng, dù nàng lúc này hình như có chút chật vật nhưng cũng không thể giấu giếm được thứ đã ngấm sâu vào trong xương cốt.



“Ngươi là ai?” Ðại mỹ nhân trông có vẻ lạnh lùng nhìn sang Tây Môn Phong, đại mỹ nhân này không phải ai khác, chính là Bách Lý Ngưng Băng gần đây quật khởi, hiện đang rất nổi tiếng. Chí ít ở sân thi đấu Nhân Tiên cảnh sơ kì đã có chút danh tiếng. Đương nhiên, danh tiếng này một nửa đến từ dung mạo của nàng, một nửa còn lại mới là thực lực.