Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 542: Liên Minh Thí Nghiệm




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group



Thông qua giảng giải của Nguyên Như thiên tôn cùng giải thích của mười bốn Địa Tiên cảnh cao thủ đã tới chỗ này, chúng nhân đối với tu luyện, sinh hoạt sau này có một chút kiến thức.



Bây giờ, chúng nhân đang bước vào một tòa thành trì nhỏ của Á Dĩnh Tinh, Kim Quang Thành.



Tổng bộ của Vô Cực Tinh ở trong Kim Quang Thành. Nhưng ngoài thổ dân Á Dĩnh Tinh ra, tu luyện giả đến từ tinh cầu khác đều không thể kiến lập thế lực của mình, nói một cách chính xác, tất cả tu luyện giả ngoại lai đều phải dung nhập vào trong thế lực của Á Dĩnh Tinh.



Về phần có thể vào thế lực đẳng cấp nào thì phải xem điều kiện bản thân.



Cho nên sau khi đến đây đăng kí, việc đầu tiên phải làm, chính là vào Liên minh công hội Á Dĩnh Tinh của Á Dĩnh Thành trong thế giới thứ hai tiến hành khảo thí, căn cứ thành tích khảo thí, sẽ được các phương thế lực lựa chọn trở thành đệ tử môn hạ.



...



“Đây chính là trung tâm tài phú của phân bộ Kim Quang Thành, mọi người đi đăng kí nhận thẻ tài phú. Sau khi có được số thẻ, ta sẽ đem tiền thưởng chuyển vào cho các ngươi. Các ngươi có thể lấy ra một ít dùng cho việc tu luyện, những tiêu hao khác trực tiếp thông qua thẻ tài phú là được, bất luận là ở thế giới thứ hai hay Á Dĩnh Tinh đều rất tiện lợi...”



Nguyên Như thiên tôn dẫn theo chúng nhân đến trung tâm tài phú giới thiệu. Ðây cũng là việc phải làm sau khi đến Á Dĩnh Tinh, nếu không, ở thế giới thứ hai rất nhiều nơi đều không thể vào.



Mười mấy Địa Tiên cảnh cao thủ vốn có thể trực tiếp rời đi đến chỗ thế lực của mình báo cáo, nhưng vì Nguyên Như thiên tôn đang giữ tiên nguyên tinh và điểm cống hiến của họ, nên đều lưu lại, đảm đương công việc giải thích cho mọi người.



“Sư đệ, thẻ tài phú của đệ là thẻ không kí danh, có hạn chế thời hiệu. Cho nên đệ cũng đăng kí thẻ mới đi, khóa định thân phận là được, làm như vậy mới coi thực sự thuộc về đệ.” Nguyên Như thiên tôn nói với Trần Hạo.



“Được.”



...



Làm xong mấy chuyện vụn vặt, Nguyên Như thiên tôn thực hiện ban thưởng tiên nguyên tinh cho tất cả mọi người, sau đó dẫn chúng nhân đến trú địa của Vô Cực Tinh.



Á Dĩnh Tinh là nơi hội tụ tu luyện giả của tất cả các tinh cầu trong khu vực quản hạt của Á Dĩnh Tinh, có thể nói là tấc đất tấc vàng, cho dù là thành trì trung tiểu như Kim Quang Thành cũng không ngoại lệ. Cho nên trú địa của Vô Cực Tinh nhỏ đến mức khiến đám người mới đều rất bất ngờ, kể cả Trần Hạo, đừng nói Hàn Mai Điện, dù là Trích Tinh Môn trước khi mở rộng cũng lớn hơn trú địa này.



Trong trú địa, trú thủ không ít lão giả Địa Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong, nhìn thấy Nguyên Như thiên tôn dẫn theo mọi người đến, thi nhau hành lễ với Nguyên Như thiên tôn cùng chào hỏi hậu bối mới đến. Những lão giả này đều là tu luyện giả của Vô Cực Tinh, ở trong các đại thế lực Vô Cực Tinh đều là nhân vật danh tiếng hiển hách. Chỉ có điều đến chỗ này họ chỉ là nhân viên làm việc cho trú địa Vô Cực Tinh.



Sau khi Nguyên Như thiên tôn nhắn nhủ với trung tâm quản lý điểm cống hiến, xác định điểm cống hiến được thưởng của những người ở đây, hơn mười Địa Tiên nhất là Địa Tiên đốt cháy thọ nguyên đều một mặt hưng phấn xông vào đổi lấy pháp bảo mà mình ưng ý.



...



“Chổ ở bên này, các ngươi tùy tiện chọn, một tháng sau tiến hành khảo thí. Cho nên khoảng thời gian này, các ngươi có thể ở trong thế giới thứ hai tu luyện, cũng có thể đi đến sân thi đấu. Nếu như biểu hiện tốt, thành tích khảo thí cũng được tăng lên... Mỗi phòng đều có một phần tư liệu, các ngươi đọc cho kĩ. Được rồi, giải tán trước đi, một tháng sau, ta sẽ ở trong thế giới thứ hai thông báo các ngươi! Còn nữa, các ngươi cũng có thể đi dạo Kim Quang Thành, làm quen tình hình của Á Dĩnh Tinh.” Nguyên Như thiên tôn nói, đồng thời truyền âm cho Trần Hạo: “Sư đệ, mọi người tùy tiện chọn một phòng đi, trú địa ở đây đều là điều kiện này, không có đãi ngộ đặc thù...”





“Ừm, không sao.”



“Còn nữa, sư đệ. Lần khảo nghiệm này, đệ cũng nên chuẩn bị một chút. Thành tích khảo nghiệm đối với mỗi một tu luyện giả Hạo Vũ tinh hệ đều rất quan trọng, cũng là sự tình mỗi tu luyện giả phải làm. Hơn nữa khảo nghiệm là thống nhất trên cả Hạo Vũ tinh hệ, ý nghĩa trọng đại. Về vấn đề được thế lực tuyển trúng, đệ không cần quản, chỉ dựa vào biểu hiện của đệ ở sân thi đấu đã thu hút sự chú ý của các phương thế lực. Nhưng kỳ vọng của sư phụ đối với đệ không chỉ dừng lại ở đây, đi ra khỏi Á Dĩnh Tinh, tiến vào thế lực đỉnh tiêm chân chính mới là mục tiêu của đệ. Cho nên, lần này thế lực bên trong Á Dĩnh Tinh bất luận đưa ra điều kiện gì, đệ không cần đáp ứng...”



“Rõ”



“Được rồi, vậy sư huynh đi xử lý một số chuyện. Có việc gì thì tìm ta...”



“Được.”



Trần Hạo nói xong liền dẫn theo hoa tỷ muội lựa chọn hai căn phòng. Hoa tỷ muội như hình với bóng không rời, hai người tu luyện ăn ngủ đều ở cùng nhau, chỉ cần một gian là đủ. Trần Hạo dù có chút muốn ba người cùng dùng một gian, nhưng vẫn cố kiềm chế. Cũng không phải hắn chính nhân quân tử, nhưng có một loại kích động tiềm phục trong lòng, sớm đã rục rịch muốn động. Nhưng hắn biết bây giờ vẫn chưa phải lúc. Nhất là trước khi họ chưa xác định sẽ vào thế lực nào thì tốt nhất không nên làm bậy, dù sao công pháp tuyệt học của rất nhiều thế lực là yêu cầu nguyên âm chi thể. Ngoài ra, bất luận là tỷ muội hay Trần Hạo đều không chuẩn bị bắt đầu song tu.




Song tu xét trên một ý nghĩa nào đó chỉ có đến giới hạn bản thân mới là thời gian bắt đầu tốt nhất. Mượn nhờ linh hồn giao dung của song tu kích phát năng lực tiềm ẩn, thúc đẩy lẫn nhau, lĩnh ngộ qua lại.



Yêu nghiệt cấp như Trần Hạo đương nhiên không mấy quan tâm. Trên thực tế đối với hắn cũng không có ý nghĩa quá lớn. Cũng là Trần Hạo vẫn phải kiêng kị cho tiền đồ của chúng nữ.



...



“Thì ra còn có kỳ hạn...”



Sau khi vào phòng, Trần Hạo cầm phần tài luyện đặt sẵn trên bàn, đọc lướt qua trang. Đây là một cuốn kim chỉ nam sau khi tiến vào Á Dĩnh Tinh.



Thông qua tài liệu, Trần Hạo biết được bất cứ Vô Cực Tinh tu luyện giả nào lần đầu tiên đến Á Dĩnh Tinh, thời gian lưu lại ở trú địa chỉ có một năm. Cũng là nói trong một năm đó nhất định phải được một phương thế lực lựa chọn, nếu không, chỉ có thể quay trở về Vô Cực Tinh. Đương nhiên, nếu không được lựa chọn mà lại không muốn trở về, có thể xin phép trở thành tán tu của Á Dĩnh Tinh. Tán tu như vậy đồng dạng có thể tiếp nhận nhiệm vụ, chỉ có điều không có bối cảnh tông môn thế lực, rất nhiều nhiệm vụ mang tính đoàn thể đều không thể nhận.



“Phù... Thám hiểm tinh vực chưa biết, nhiệm vụ không gian thần bí, lãnh địa viễn cổ truyền thừa, khai thác khoáng mạch, truy sát dị tộc, chiến trường biên giới, nhiệm vụ tiềm nhập tinh cầu dị tộc... Không tệ, rất không tệ!” Sau khi Trần Hạo nhìn thấy phần giới thiệu hệ thống nhiệm vụ liên minh, dù vẫn chưa biết tình hình cụ thể nhưng chỉ đơn thuần dựa vào tên đã khiến hắn có chút hưng phấn. Những cái này nhiệm vụ của Vô Cực Tinh đúng là không thể so sánh, tính nguy hiểm, tính khiêu chiến và thu hoạch, có thể nhận được đều rất lớn.



“Con đường để tu luyện giả kiếm tiền ngoài kinh thương cơ bản nhất, chỉ có làm nhiệm vụ thôi... Giết người cướp của là quá trắng trợn, nhất là nội bộ nhân tộc.” Trần Hạo trong lòng thầm nghĩ.



Tất cả tinh cầu, tất cả sinh mệnh trong Hạo Vũ tinh hệ đều được gọi là nhân tộc. Ðơn thuần xem nhiệm vụ có thể dễ dàng hiểu được kẻ thù của nhân tộc chỉ có dị tộc. Quản lý nội bộ tương đối nghiêm khắc, bất cứ ai ở trong bất cứ thành trì nào đều không được ước chiến, không ỷ mạnh hiếp yếu, càng không thể lạm sát vô tội, nếu không, sẽ phải chịu liên minh chế tài.



Nó giống như pháp luật trên Địa Cầu.



Đương nhiên, kiểu ràng buộc này so với Địa Cầu có một chút khác biệt.



Khác biệt ở chỗ pháp luật trên Địa Cầu trên danh nghĩa người người bình đẳng, còn Hạo Vũ tinh hệ lại quy định rõ ràng, không cùng địa vị, không cùng đãi ngộ, không cùng quyền lợi. Địa vị càng cao, ràng buộc càng nhỏ.




“Cái này tốt hơn ngụy quân tử và chân tiểu nhân... Cái gọi là người người bình đẳng thực tại là dối trá. Có tiền, có quyền, sao có thể tương đồng với người bình thường được? Pháp luật chỉ là gông xiềng chuyên môn thiết lập cho người bình thường, và vũ khí cho người có tiền, có quyền mà thôi... Vẫn là ở đây tốt, chí ít bày ngay trước mặt, cường giả có đặc quyền của cường giả, muốn có được đặc quyền thì hãy trở thành cường giả!”



...



“Phù... Liên tục tấn thăng hai cảnh giới đến Nhân Tiên cảnh hậu kì, phải củng cố cảnh giới trước mới được. Thiên địa linh khí và thiên đạo pháp tắc của Á Dĩnh Tinh này rõ ràng là nơi khí vận hội tụ, còn Kim Quang Thành chỉ là một tòa thành trì trung tiểu của Á Dĩnh Tinh mà thôi... So với nơi này, Vô Cực Tinh đúng là xóm nghèo... Bắt đầu tu luyện thôi! Thế giới thứ hai, mình cũng cần tĩnh tu một khoảng thời gian...”



Ba!



Trần Hạo đã đem Linh Cảnh Đầu Khôi tôi luyện vào trong cơ thể. Tâm thần thoáng động liền đem chân nguyên, tinh khí thần của mình hết thảy điều chỉnh lên Nhân Tiên cảnh sơ kì, Trần Hạo đã tìm thấy phương hướng đại đạo của mình ở trong thế giới thứ hai, đương nhiên phải đem cảm ngộ của Nhân Tiên cảnh sơ kì triệt để thông hiểu mới bắt đầu cảnh giới tiếp theo.



...



Tít tít tít...



Một đường bạch quang lóe lên, Trần Hạo xuất hiện trong Á Dĩnh Thành, vừa xuất hiện đã có mấy tin nhắn xuất hiện trong đầu.



Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U ba người, còn cả hoa tỷ muội vào sớm hơn Trần Hạo một chút.



“Tiểu Liên không lẽ thật sự gặp nguy hiểm?” Trần Hạo mong chờ nhất chính là nhận được tin nhắn của Đạm Ðài Liên. Từ lúc hắn bắt đầu tiến vào thế giới thứ hai đến bây giờ, Đạm Ðài Liên vẫn chưa quay trở lại. Cho dù đang trong nhiệm vụ cũng nên vào thế giới thứ hai gửi một tin nhắn báo bình an mới đúng. Nhưng nàng không có. Hiển nhiên không phải nàng không muốn, mà là không thể làm.



Tình huống này bảo Trần Hạo và bọn Trần Tuyết không thể không lo lắng.



“Chỉ có thể đợi khảo thí xong rồi tính...” Trần Hạo khẽ nhíu mày, trả lời tin nhắn cho chúng nữ.




Sau đó ngồi lên truyền tống trận quay trở về chỗ ở.



...



“Hai vị sư phụ, sao hai người lại tới?” Khi Trần Hạo bước vào trong nhà, cảnh tượng đầu tiên hắn nhìn thấy là Hàn Mai tiên tôn và Vân Vi tiên tôn đang đoan trang ngồi trong tiểu viện cùng Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U và hoa tỷ muội vừa mới đến nơi.



“Cứ sốt ruột đợi tin tức của các ngươi. Vừa nãy nhận được tin nhắn Nguyên Như thiên tôn gửi đến, Hoan Hoan Nhạc Nhạc nói các ngươi trên đường gặp phải tập kích, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?”



“Cũng không có gì, chính là mấy tinh cầu muốn thay Vô Cực Tinh chúng ta trở thành chủ tinh, và Tây Môn gia thèm muốn chúng ta nhiều năm... May mà Nguyên Như thiên tôn dẫn bọn con chạy thoát, hữu kinh vô hiểm, sư phụ không cần lo lắng.” Trần Hạo hàm hồ nói. Dù là hoa tỷ muội cũng hàm hồ nói, đối với hai vị sư phụ, hắn cũng không thể nói quá rõ ràng. Mặc dù khẳng định không thể hoàn toàn giấu được hai vị sư phụ rất hiểu hắn, nhưng chỉ cần hiểu ý là được, không cần biểu đạt rõ ràng.



Mấy người hàn huyên với nhau một lúc, Trần Hạo hỏi thăm tình hình các đệ đệ muội muội và thành viên Ngạo Thiên, Hàn Mai tiên tôn, Vân Vi tiên tôn cũng cùng Trần Hạo, hoa tỷ muội kể một số sự tình cần chú ý, nhất là phương diện khảo thí, sau đó mới hài lòng rời khỏi thế giới thứ hai.




An toàn đến Á Dĩnh Tinh, ở trong Ngân Dực Hào lại đột phá hai tiểu cảnh giới, còn cả khoảng thời gian này ở trong sân thi đấu giành được thành tích kinh người, hai người không thể không hài lòng.



Đây đều không phải bí mật gì, không cần Trần Hạo nói, thành tích vạn trận toàn thắng cùng trận đấu đỉnh phong của hắn với Long Dực sớm đã truyền khắp Á Dĩnh Thành thế giới thứ hai. Cao thủ cấp tiên tôn của Vô Cực Tinh cũng thường xuyên đến Tiên Cảnh Thành tiến vào thế giới thứ hai, đương nhiên sẽ đem những tin tức này kể lại cho Hàn Mai tiên tôn và Vân Vi tiên tôn.



Sau khi hai người rời đi, Trần Hạo và chúng nữ giao lưu tình cảm, đương nhiên là khó tránh, nhưng cũng chỉ duy trì ở mức độ vừa phải, tránh chơi lửa bỏng tay.



...



“Phù... Một tháng thời gian ở trong thế giới thứ hai là mười tháng, mình phải thực sự lĩnh ngộ trong vòng ba tháng! Thời gian còn lại dùng để luyện thành trong hiện thực! Chỉ có như vậy mình mới có thể bước ra khỏi Á Dĩnh Tinh!”



Bách Lý Ngưng Băng ở trong phòng mình đang khoanh chân ngồi xuống, hai mắt lóe lên quang mang kiên định. Cảm ngộ không gian hỗn loạn khiến cơ duyên của nàng vừa khéo lĩnh ngộ trước bất hủ ý cảnh, khiến nàng vốn đã tràn ngập dã tâm càng thêm tự tin.



“Nếu luyện thành, thành tích khảo thí của mình tuyệt đối mạnh hơn hắn! Ta sẽ khiến ngươi hối hận!” Bách Lý Ngưng Băng nghĩ đến khuôn mặt Trần Hạo, lập tức nghiến răng nghiến lợi nói.



Chỉ là nàng không biết hắn chưa bao giờ đem nàng đặt vào trong lòng, nói gì hối hận.



...



Thế giới thứ hai, trong phòng tu luyện.



10001 trận đấu, 10000 trận thắng, 1 trận quyết đấu đỉnh phong, ở trong não hải Trần Hạo nhanh chóng phát hình như một thước phim tua nhanh. Bất cứ một chi tiết nào đều không bị bỏ sót lần lượt trình chiếu trong não hải Trần Hạo.



Từ cực kì chuyên chú, dần dần thăng hoa như kén kéo tơ, đem tinh hoa của một vạn trận đấu ngưng thành một tuyến xoay tròn trong não hải Trần Hạo cho đến khi vô pháp vô niệm, tĩnh cực sinh động!



Xuy!



Xuy Xuy Xuy!



Không có bất cứ dấu hiệu gì, càng không có bất cứ ý niệm gì, đến bản thân Trần Hạo mắt cũng không nhắm, nhưng thân thể hắn thì tự động nhanh nhẹn đứng dậy đến bản thân hắn cũng không ý thức được, thân thể của mình bắt đầu diễn luyện theo lĩnh ngộ bên trong não hải.



Lúc ác liệt như linh xà xuất động, tiềm long xuất hải, lúc cuồng bạo như sơn hồng bạo phát, thái sơn áp đỉnh, lúc nhu hòa như thành phong phất diện, vũ nhuận vạn vật.



Một chiêu một thức đều như sẵn có, càng kinh người hơn là mỗi chiêu mỗi thức đều ẩn chứa một luồng khí tức mờ mịt giống như dung nhập vào trong hình thái ban đầu của một loại tuyệt học nào đó, đến bản thân Trần Hạo cũng không ý thức được, một phù văn đơn giản nhưng lại khác bất cứ tuyệt học nào mà hắn nắm giữ, tự nhiên bắt đầu sinh sôi nảy nở.