Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 547: Nghịch Thiên




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group



“Khẳng định sẽ mạnh hơn thành tích sơ thí của Long Dực! Long Dực thành danh mười năm rồi, Trần Hạo vừa xuất đạo đã cùng hắn đại chiến hai canh giờ, tuyệt đối lợi hại hơn! Ta đoán 600 điểm!”



“Ha... Ngươi cũng đánh giá cao Trần Hạo rồi đấy? 600 và 560 điểm chỉ kém 40 điểm mà thôi, nhưng khái niệm hoàn toàn khác nhau! Đến 599 điểm còn có khả năng, 600 điểm hoàn toàn không thể!”



“Không sai, mỗi 100 tầng chính là một chốt. Sơ kì có thể qua 600 điểm có thể gọi là tuyệt đỉnh thiên tài của Hạo Vũ tinh hệ rồi!”



Vô số tu luyện giả vì Trần Hạo mà đến, nhao nhao nghị luận, nhưng kết luận cuối cùng vẫn là thành tích sơ thí của Trần Hạo không thể vượt qua 600 điểm. Điểm này dù là Thiên Tiên cao thủ chuyên môn phụ trách chiêu mộ đệ tử cũng phải tán thành. Dù sao thành tích sơ thí trong ba phần kiểm tra, bất cứ một phần nào có thể vượt qua 600 điểm đều cực kì hiếm gặp, có thể gọi là ngàn năm không gặp.



“Cửa ải này, Trần huynh đệ nếu không phải sơ thí, với ngụy cảnh giới Nhân Tiên cảnh sơ kì, đạt được thành tích 599 điểm đến 600 điểm có lẽ không có vấn đề... Chính là không biết chiến kĩ của chân thân hắn thế nào, nhưng... 550 điểm trở lên khẳng định không thành vấn đề, bởi vì không vượt qua cảnh giới, chiến kĩ và thiên phú chiến đấu đều không có biến hóa quá lớn...”



Long Dực ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm đại môn, trong lòng thầm nghĩ. Giờ phút này Trần Hạo đã bắt đầu kiểm tra.



“Hắc hắc, đều cho rằng Hạo ca không qua được cửa ải 600 điểm, cái đó Hạo ca khẳng định có thể phá... Tỷ nghĩ sao, tỷ tỷ?”



“Ðó là đương nhiên” Lãnh Ngưng Hoan mỉm cười, nói.



Trong lòng hoa tỷ muội, Trần Hạo trước giờ đều là người lập kì tích, dù là người tiếp xúc qua hắn cũng vĩnh viễn nhận được chỉ có chấn kinh, không có thất vọng.



Nhiều năm nay, vô số lần đã chứng minh sự thực này.



Cho nên, dù giờ phút này trên lý trí hoa tiểu muội cũng cho rằng 600 điểm quá khó, nhưng vẫn tin Trần Hạo có thể phá được.



“Hai mươi phút rồi...”



“500 điểm không vấn đề rồi!”



“Hai mươi bảy phút! Khoảng 560 điểm rồi...”



“Hai mươi tám phút...”



Thời gian từng giây từng phút trôi đi, vô số tu luyện giả quan sát đều căng thẳng. Không nghi ngờ gì, giờ phút này họ chính là người chứng kiến sự ra đời của một ngôi sao sáng chói trên Á Dĩnh Tinh.



“Không phải chứ? Ba mươi phút? Cái này... Không lẽ là 600 điểm?”



Khi Trần Hạo tiến hành được hai mươi tám phút, tại điểm kiểm tra cách đó hơn mười dặm, tu luyện giả xung quanh cũng phát ra kinh hô, thậm chí còn khoa trương hơn bên Trần Hạo. Bởi vì có người cũng kiên trì được ba mươi phút.



Ba!



Đúng lúc này, một đường bạch quang lấp lánh lóe lên, thân ảnh Bách Lý Ngưng Băng xuất hiện trước mặt chúng nhân.



“599 điểm! Quá lợi hại...”



Vốn dĩ tương cách không xa, cho nên giờ phút này chấn động do Bách Lý Ngưng Băng tạo thành đã thu hút ánh mắt tất cả mọi người.



Không một ai là không khiếp sợ!



Phải biết đại đa số người đều vì Trần Hạo mà đến, nhưng giờ phút này Bách Lý Ngưng Băng lần đầu tham gia kiểm tra lại thể hiện ra thiên phú có thể gọi là khủng khiếp, 599 điểm.



“Sao nàng ta đột nhiên lại mạnh như vậy?” Hoa tỷ muội cũng kinh ngạc vô cùng. Ðịch ý Bách Lý Ngưng Băng dành cho họ, nhất là Trần Hạo, hai người đương nhiên biết. Chỉ là không thèm để ý. Họ không muốn Trần Hạo và Bách Lý Ngưng Băng có bất cứ liên can gì. Dù là hận cũng không muốn. Dù sao giữa yêu và hận, nhất là giữa nam nữ trẻ tuổi rất dễ chuyển đổi. “Có lẽ có liên quan đến cảm ngộ đạt được thông qua không gian hỗn loạn...”



“Vậy cũng không thể mạnh như vậy? Tỷ tỷ, muội cảm thấy nàng ta khẳng định tu luyện tuyệt học gì đó lợi hại, vừa rồi cùng Hồng Tháp Tinh chiến đấu, biểu hiện của nàng ta không hề thua kém Hạo ca... Muội cứ cảm thấy nữ nhân này có một ngày sẽ cùng Hạo ca giao thủ, có chút địch ý sẽ không chết không từ bỏ...”



“Ừm, không cần quản nhiều như vậy. Hạo ca còn rõ hơn chúng ta.”



...



“Hai mươi chín phút rồi!”



“Lợi hại! Vô Cực Tinh Trần Hạo đã rất kinh người, còn xuất hiện thêm một Bách Lý Ngưng Băng nữa... Xem ra Trần Hạo dù không được 599 điểm cũng không có gì khác biệt... Ðúng là lợi hại!”




Ba!



Lúc này, Bách Lý Ngưng Băng cũng nhanh như điện xẹt đến trước mặt Nguyên Như thiên tôn, trên danh nghĩa là để hồi báo thành tích. Nhưng trên thực tế là muốn xem thành tích của Trần Hạo. Dù sao, Nguyên Như thiên tôn là quan sát gần đại môn Trần Hạo kiểm tra.



“Hừ, 600 điểm, ngươi khẳng định không thể đạt đến! Cùng lắm cũng giống như ta... Một chiêu đó... rất mạnh!” Bách Lý Ngưng Băng nhìn về đại môn, trong lòng thầm nghĩ. Đích thân thể nghiệm chiêu thứ 600 cũng là chiêu của cửa ải. Mặc dù biết Trần Hạo rất mạnh, nhưng tuyệt đối không cho rằng Trần Hạo có thể phá được chiêu thứ 600.



“Hai mươi phút năm mươi lăm giây... Lợi hại lợi hại... Vẫn còn chưa ra?”



“Không phải chứ? Vẫn còn chưa ra?”



“Có lẽ là sai số bên trong... Sắp ra rồi. Ta không tin có thể qua 600!”



Trong lúc nói chuyện, thời gian Trần Hạo bắt đầu kiểm tra đã vượt qua ba mươi phút, tất cả mọi người đều cho rằng Trần Hạo cùng lắm mấy giây nữa sẽ ra, hơn nữa mấy giây này khẳng định là trong phạm vi sai số, nhưng Trần Hạo đến ba mươi phút ba mươi giây vẫn chưa ra.



Giờ phút này, tất cả mọi người đều ngoan ngoãn ngậm miệng, nhưng lại mở to hai mắt!



Long Dực, Bách Lý Ngưng Băng, Nguyên Như thiên tôn..v..v.. đều không ngoại lệ. Sai số mấy giây có thể lý giải. Nhưng sai số ba mươi giây thì chưa bao giờ xuất hiện qua, điều này có nghĩa là Trần Hạo đã phá được chiêu thứ 600.



Ba mươi mốt phút!



Ba mươi hai phút!



...Ba mươi bốn phút!



Ba mươi lăm phút mười giây!



Theo thời gian dần dần tiếp cận ba mươi lăm giây, vô số người đều căng thẳng nín thở.



Không nghi ngờ gì, Á Dĩnh Tinh lại lần nữa sinh ra đỉnh tiêm thiên tài thiên phú chiến đấu có thể gọi là biến thái trong Hạo Vũ tinh hệ, đương nhiên, giờ phút này chỉ có thể coi như trên thiên phú chiến đấu chứ không phải tuyệt đỉnh thiên tài chân chính, còn phải xem biểu hiện của Trần Hạo ở hai vòng thi tiếp theo.




Ba!



Tròn ba mươi lăm phút thời gian, bạch quang lóe ra bên trong đại môn, thân hình Trần Hạo xuất hiện trong mắt chúng nhân.



Tít!



Theo thanh âm trong trẻo, màn hình hiển thị bên trên đại môn xuất hiện một con số chọc mù mắt tất cả mọi người- 799 điểm.



“799!”



“Sao có thể là 799?”



Vô số người nghĩ rằng mình xuất hiện ảo giác, liền dụi dụi mắt, nhưng rõ ràng là 799.



“Sao lại có thể? Không lẽ tháp khảo thí có vấn đề? Rõ ràng ba mươi lăm phút... cùng lắm chỉ là 700 điểm? Sao có thể là 799?”



Trong sự nghi hoặc của vô số người, Trần Hạo thở dài một tiếng, khuôn mặt tuấn dật bình tĩnh vô cùng, tựa hồ không hề để tâm đến thành tích nghịch thiên của mình.



“Sư đệ... Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?” Nguyên Như thiên tôn vút một cái, tràn ngập kinh ngạc và nghi hoặc hỏi: “Ba mươi lăm phút, sao có thể là 799 điểm?”



Câu này của Nguyên Như thiên tôn coi như là hỏi hộ cho tất cả mọi người. Những tiếng nghi vấn lập tức dừng lại, tất cả mọi người đều dựng lỗ tai, chằm chằm nhìn vào Trần Hạo.



“Cái này... Tốc độ phá chiêu của đệ hơi nhanh một chút... Sư huynh, còn hai bài kiểm tra nữa, chúng ta đi xếp hàng thôi...” Lúc này, Trần Hạo mới gãi gãi đầu, bộ dạng giống như một cậu học xinh nhỏ, bé tiếng nói. Nói xong liền kéo hoa tỷ muội, hóa thành một đường lưu quang đi đến địa điểm kiểm tra tiếp theo.



Đám đông đứng xem, một phiến ngơ ngác.



Tốc độ phá chiêu hơi nhanh một chút, cái này không biết nói như thế nào.



Từng ấy năm nay đúng là cũng có người phá chiêu nhanh, nhưng chưa bao giờ nhanh đến mức độ vượt quá 100 chiêu như Trần Hạo. Hắn rốt cục là loại yêu nghiệt đặc biệt.




Vô số người phát ra cảm thán không tin cùng khó có thể tiếp nhận. “Đi thôi! Xem hắn kiểm tra vòng hai! Ha ha ha... Mẹ kiếp, cái này phải mạnh đến đâu mới có thể làm được?”



Xôn xao!



Trong nháy mắt, vô số tu luyện giả xung quanh trừ một số còn đang đợi kiểm tra, tất cả đã biến mất sạch sẽ, thậm chí một số đệ tử muốn kiểm tra cũng rời khỏi đội ngũ. Dù sao cũng đã nộp lệ phí, kiểm tra muộn một chút cũng không sao.



Thành tích kiểm tra thứ nhất của Trần Hạo như được lắp thêm cánh, trong thế giới thứ hai thông tin truyền đi với tốc độ kinh người.



Nhất thời, vô số người kinh thán, vô số người khó tin. Càng có một số nhân vật đỉnh tiêm của thế lực đỉnh tiêm, giờ phút này có thể đến đều đã động thân, không thể đến thì hạ đạt mệnh lệnh.



“Bất luận thành tích hai vòng sau thế nào, bằng mọi giá cướp đến Bạch Thược Tông Môn chúng ta!”



“Thỏa mãn mọi yêu cầu của hắn!”



Đủ loại quyết định ngay lập tức được người đứng đầu của các thế lực trực tiếp hạ đạt.



Một số thế lực tương đối kém đành phải bất đắc dĩ từ bỏ. Đây không phải thiên tài họ có thể lưu giữ. Đừng nói Trần Hạo, dù là Bách Lý Ngưng Băng cũng không giữ nổi. Nghiêm khắc mà nói, không có biểu hiện nghịch thiên của Trần Hạo, Bách Lý Ngưng Băng cũng có thể chấn động cả cao tầng, cũng trở thành đối tượng để người ta không tiếc giá nào mua chuộc, đáng tiếc, nha đầu này sinh không đúng thời. 799 điểm, lại chỉ hoàn thành trong ba mươi lăm phút, thành tích này thực sự là quá kinh người, quá nghịch thiên. Đừng nói Á Dĩnh Tinh, cả Hạo Vũ tinh hệ có thể có thành tích như vậy trong lần kiểm tra đầu tiên thì ngàn năm cũng chỉ lác đác mấy người, một bàn tay cũng có thể đếm hết. Đây còn là sơ thí, nếu thành tích hai vòng còn lại tốt, tuyệt đối sẽ khiến đỉnh tiêm thế lực trong Hạo Vũ tinh hệ xuất thủ.



Trong trú địa, chân thân của Nguyên Như thiên tôn bật cười như không chút kiêng kị, cười như điên như khùng, cười đến trong mắt cũng xuất hiện lệ hoa lấp lánh.



“Sư phụ... Cho dù không thành công, người cũng nhất định phải sống sót trở về! Vô Cực Tinh chúng ta được cứu rồi... Ðược cứu rồi! Sư đệ còn mạnh hơn chúng ta tưởng tượng, mạnh hơn... Quá nhiều, quá nhiều... Sư phụ... người nhất định phải sống sót trở về!”



Nguyên Như thiên tôn nước mắt chảy dài, quỳ trước cái ghế trống trơn của sư phụ.



Bao nhiêu năm nay, hắn chưa bao giờ vui mừng như vậy.



Tất cả tinh lực đều dùng trên Vô Cực Tinh thời thời khắc khắc đều như giẫm trên băng mỏng, nơm nớp lo sợ, sợ một ngày nào đó tỉnh dậy, Vô Cực Tinh đã biến thành tinh cầu nô lệ của người khác. Đồng dạng, kính yêu sư phụ, hắn vô số lần nhìn thấy sư phụ âm thầm thở dài. Mặc dù sư phụ không nói thì hắn cũng biết sư phụ đang hối hận quyết định năm xưa. Nhưng đó không phải là lỗi của sư phụ.



Đặt mình vào hoàn cảnh sư phụ, dù là bản thân Nguyên Như thiên tôn cũng đưa ra quyết định như sư phụ. Tu luyện giả ai mà không muốn trùng kích cảnh giới cao hơn. Sư phụ có thể làm người bảo vệ Vô Cực Tinh đã là vô số tuyệt đỉnh cao thủ không làm được và cũng không muốn làm. Vì Vô Cực Tinh hy sinh nhiều như vậy đã là quá đủ.



Giờ phút này, mặc dù phía sau còn hai vòng kiểm tra nữa, Nguyên Như thiên tôn cũng có thể khẳng định tiểu sư đệ của mình sẽ trở thành chỗ dựa mới cho Vô Cực Tinh.



“Vòng hai, kiểm tra tâm cảnh linh hồn, tiểu sư đệ tuyệt đối rất mạnh!”



“Vòng ba là ngộ tính, tiểu sư đệ sao có thể yếu được? Nhân Tiên cảnh có thể đem Ngân Dực Hào cải tạo đến độ cao Đại La Thiên Tiên cảnh cũng khó có thể đạt đến, ngộ tính lại có thể kém sao? Tiểu sư đệ là dựa vào năng lượng của mình, nhưng thực sự cường đại là ở phù văn. Có thể lĩnh ngộ phù văn cường đại như vậy, ngộ tính là đến trình độ nào?”



...



Vòng kiểm tra thứ hai, biển khảo thí linh hồn tâm cảnh.



Sau khi lựa chọn một điểm kiểm tra xếp hàng, đối diện với số người đến xem càng lúc càng nhiều, Trần Hạo vẫn thản nhiên mà đứng, thần sắc bình tĩnh, tình cảnh này, Trần Hạo sớm có dự liệu, nhưng vẫn vượt qua phạm vi dư liệu của hắn.



Dù sao hắn cũng không nghĩ mình có thể đạt được số điểm 799 trong lần kiểm tra đầu tiên. Trong lúc kiểm tra, Trần Hạo muốn đơn giản là dốc hết toàn lực. Tính quan trọng của kiểm tra, Nguyên Như thiên tôn đã nhấn mạnh rất rõ ràng, Trần Hạo không có lý do gì khiêm tốn lúc này, càng không có lý do vì khiêm tốn mà cố ý hạ thấp thành tích của mình, khiêm tốn mà hắn muốn chỉ là không vượt qua cảnh giới bản thân quá nhiều, thân phận xuyên không, thượng cổ linh bảo trong não hải, lão Thần cùng các loại năng lực quá mức ly kì không nói làm gì. Kiểm tra là dùng sức mạnh của bản thân hắn, là lúc để hắn chứng minh mình.



“Huyền ảo của vòng kiểm tra thứ nhất nằm ngoài tưởng tượng của mình, đây đúng là một loại tràng đại tu luyện tuyệt vời... Biển khảo thí linh hồn tâm cảnh thứ hai khẳng định cũng không tệ, không biết mình có thể đạt được bao nhiêu điểm... Nhưng bất luận thế nào, dù vì tu luyện mình cũng phải dốc hết toàn lực! Mặc kệ bọn họ khiếp sợ hay không! Lúc cần nổi trội là phải nổi trội!” Trần Hạo trong lòng thầm nghĩ.



Ðối với thế giới này, Trần Hạo đã có nhận thức rất rõ ràng. Khiêm tốn che giấu thực lực chân chính của mình không có gì đáng trách, bởi vì làm như vậy có thể tránh được rất nhiều phiền phức, cũng có thể vào thời điểm thích hợp, giả heo ăn thịt hổ, thoát khỏi một số nguy hiểm chân chính. Nhưng một người khiêm tốn, nhất là trong kì kiểm tra thống nhất hoàn toàn trong Hạo Vũ tinh hệ lại tuyệt đối không thể khiêm tốn. Đây là thế giới cường giả vi tôn, khiêm tốn lúc này thuần túy là ngốc nghếch, không những khiến mình bỏ lỡ cơ hội dương danh lập vị giành được vận khí, còn bỏ lỡ cơ hội tiến lên tầng lớp cao hơn. Không ai ở thời điểm này bảo lưu thực lực.



...



“Ðến lúc rồi, sắp đến lượt Trần Hạo rồi...”



“Phù... Bách Lý Ngưng Băng bên kia cũng bắt đầu rồi!”



Khi Lãnh Ngưng Nhạc dẫn đầu bước vào đại môn khảo thí trước, đám đông nôn nóng chờ đợi cuối cùng cũng nhìn thấy ánh rạng đông, cùng một thời gian, Bách Lý Ngưng Băng xếp hàng gần điểm kiểm tra của Trần Hạo, bắt đầu ngạo nghễ bước vào đại môn.



“Linh hồn cảnh giới khảo thí, mình nhất định có thể thắng! Tuyệt học của mình đã khiến linh hồn của mình dung nhập bất hủ ý cảnh, linh hồn bất tử bất diệt! Tâm cảnh của mình vững như bàn thạch, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị đánh bại! Mình nhất định thắng!”



Bách Lý Ngưng Băng hít một hơi thật sâu, một bước bước vào trong nộ lãng ngút trời. Thua trận đầu tiên cùng với chênh lệch rất lớn khiến nàng không những không nhụt chí, ngược lại chí chiến đấu càng cao hơn. Còn hai vòng khảo thí nữa. Nàng có tự tin.