Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 572: Kết Quả




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group



Hí!



Long Đình liền ép ra một giọt tinh huyết, nhẹ nhàng bay đến trước mặt Trần Hạo, nói: “Nhưng, huynh muốn làm cái gì?”



“Ta muốn nghiên cứu muội là quái vật gì...” Trần Hạo nói.



“Huynh mới là quái vật! Một giọt tinh huyết mà có thể nghiên cứu?”



Trần Hạo trợn mắt lườm Long Đình, không nói gì, liền thúc giục tâm thần.



Ba! Tê tê tê...



Trong nháy mắt, một đống những thứ quái dị Long Đình chưa từng thấy qua xuất hiện bên trong không gian phong bế, loại nhỏ chỉ bằng con kiến, loại lớn nhất khoảng trên dưới một mét, nhưng có mấy hơn mấy vạn thứ. Khiến Long Đình ngạc nhiên là những thứ này dù đều là những khoáng vật không tệ, nhưng không ẩn chứa bất cứ khí tức huyền ảo nào, giống như khí cụ bình thường.



“Đây là cái gì? Dùng để làm gì?” Long Ðình hiếu kì.



“Đừng động...”



Khoảnh khắc Long Đình giơ tay định nhặt một món lên cẩn thận quan sát, Trần Hạo đột nhiên ngăn lại.



“Thứ này động vào sẽ hỏng, đợi ta lắp ráp xong trước đã.” Trần Hạo nói, tâm thần nhất thời phân thành từng sợi, đồng thời cẩn thận thúc giục chân nguyên, sợ đụng hỏng bất cứ một món linh kiện nào. Biết làm thế nào, tu luyện giả của thế giới này sức lực quá mạnh, kim loại cứng rắn nếu không ẩn chứa phù văn trận pháp, sờ sờ mấy cái cũng có thể làm cho rách bươm, Long Đình nếu như phát chân nguyên thăm dò thì chẳng thể dùng được nữa.



Tê tê tê tê tê tê!



Rắc... Rắc.... Rắc...



Mấy vạn linh kiện dưới tâm thần khống chế siêu cường của Trần Hạo, nhanh chóng tổ hợp lại. Sau mấy phút ngắn ngủi biến thành hai thứ mà Long Đình hoàn toàn chưa từng thấy qua, hơn nữa cũng không biết có tác dụng gì.



Xuy!



Ðúng lúc này, Trần Hạo phát ra một đường năng lượng dung nhập vào một thứ, “ông” một tiếng nhỏ, bên trong giống như tiến vào trạng thái xoay tròn phi tốc.



Tít tít tít!



Cũng ngay một khắc này, một món khác lại sáng lên.



“Ý? Năng lượng lôi đình có thể ôn hòa như vậy sao?” Cảm tri cường hãn của Long Ðình nhất thời cảm ứng được năng lượng lôi đình rất nhỏ, hơn nữa khiến nàng kinh ngạc là nó vô cùng ổn định, nhu hòa, hoàn toàn vượt khỏi nhận thức của nàng. Phải biết rằng năng lượng cuồng bạo nhất trong thiên địa chính là lôi đình chi lực, là năng lượng thuộc tính lôi. Vậy thì khó có thể ôn hòa, đồng đều như vậy.



“Đây lại là cái gì?”



Long Đình lại kinh ngạc nhìn về phía màn hình đang từ từ lóe sáng.



“Ðây là thứ do ta tạo ra, muội không hiểu được đâu...” Trần Hạo liền nói, căn bản không thể giải thích, cũng hoàn toàn không phải thứ của thế giới này. Hắn có thể giải thích món đồ chơi này là máy phát điện, món đồ chơi này là dụng cụ phân tích gen, còn đây là máy tính thông minh ẩn chứa khả năng tính toán cường đại. Mọi nguyên lý đều không liên quan gì đến chân nguyên pháp thuật.



Đây là Trần Hạo đang ở trong phi hành khí, đã hoàn thành tôi luyện cơ bản. Hơn nữa toàn bộ tâm thần đều đang tập trung cho chiến đấu trong thế giới thứ hai, giao cho lão Thần một mình hoàn thành đống linh kiện mà không cần Trần Hạo giúp đỡ cũng không cần bất cứ yếu tố huyền ảo nào, chỉ có lúc đưa tinh phiến thông minh vào thì Trần Hạo mới phải đem thần thông kết hợp vào trong khoa học, đem tất cả kiến thức về gen sinh vật của mình dung nhập vào đó, tiêu hao một chút tinh lực.



“Hình như muội thật sự không hiểu... Hoàn toàn không hiểu... Nhưng, huynh muốn nghiên cứu thế nào?” Long Đình lần đầu lộ ra biểu cảm nghiêm túc, hiếu kì nhưng lại mơ màng, nhìn Trần Hạo, hỏi.



“Cái này hơi khó giải thích... Ta là đang thử nghiệm mà thôi... Ðúng rồi, chuyện này ngoài ta ra, chỉ có một mình muội biết, muội không được nói cho bất cứ ai, đây là bí mật giữa hai chúng ta...”



“Ừm ừm, được. Dù là ai thì muội cũng không nói... Giống như huynh nhìn qua muội, muội nhìn qua huynh, huynh cưỡng hôn muội, muội bị huynh cưỡng hôn... Đều là bí mật của chúng ta, ai cũng không được nói...”



“Khục khục... Xin muội đấy... ư ca ca ta cầu xin muội, vừa mới nghiêm chỉnh được một lúc, muội có thể đừng dây dưa vấn đề này mãi được không? Tốt xấu cũng là muội quyến rũ, đầu độc ta trước?”



“Ha ha ha... Lần này là muội nghiêm túc, bí mật này tuyệt đối không được để cho người khác biết, nhất là gia tộc muội... Ca ca muội mặc dù ủng hộ chúng ta... Nhưng muội cũng không dám nói...”



“Không nói cái này nữa.” Trần Hạo bực bội nói. Nói xong “xuy” một tiếng tế ra một sợi tinh huyết cùng sợi tinh huyết của Long Ðình phân biệt bỏ vào hai cái lỗ nhỏ.



“Bắt đầu tiến hành phân tích gen toàn phương vị, truy tìm quan hệ bản nguyên!” Trần Hạo nói với cỗ máy tính.



“Vâng, chủ nhân.”



“Hả?” Long Đình kinh ngạc trợn tròn mắt, “Nó còn biết nói chuyện? Đâu có cảm nhận được khí tức của nguyên thần hay linh khí?”



“Nói với muội, muội cũng không hiểu, đây hoàn toàn không phải pháp bảo thần thông gì...”



“Chủ nhân, hai loại gen tình huống phức tạp, dự tính cần ba mươi sáu tiếng bốn mươi tám phút mười sáu giây thời gian.”




“Ừm”



...



“Gen là cái gì?”



“Chính là thứ căn bản nhất của sinh mệnh thể...”



“Huynh phân tích cái này làm gì? Kết quả phân tích ra có tác dụng gì?”



“Phân tích chơi mà thôi, được rồi, muội có vấn đề gì hỏi nó được rồi. Chỉ cần nó hiểu, đều có thể trả lời muội, ta còn phải tu luyện...”



“Thật chứ?”



“Muội cứ thử thì biết?” Trần Hạo nói xong đi sang một bên khoanh chân ngồi xuống.



Lần này, mọi thứ đều yên tĩnh, tất cả không còn liên quan gì đến Trần Hạo, Long Đình líu ríu hỏi không ngừng, máy tính thông minh bị hỏi cho suýt treo máy. May mà Trần Hạo cài đặt nguyên tắc vượt qua phạm vi câu hỏi sẽ tự động né tránh, nếu không chắc chắn rơi vào tuần hoàn treo máy.



“Bẩm báo chủ nhân, thời gian hoàn thành sự tính kéo dài hai tiếng ba mươi bốn phút sáu giây...”



“Bẩm báo chủ nhân, thời gian hoàn thành dự tính kéo dài một tiếng mười hai phút bốn mươi ba giây...”



...



Tít tít tít!



“Bẩm báo chủ nhân, phân tích hoàn thành. Mời chủ nhân xem xét.”



Bị Long Ðình không ngừng đặt ra câu hỏi, phân tích của máy tính bị làm phiền nghiêm trọng, hết lần này đến lần khác trì hoãn thời gian, hơn năm mươi tiếng sau, phân tích mới hoàn thành.



Trần Hạo sớm đã chờ đợi, “vụt” một cái nhảy đến trước màn hình hiển thị.



“Bắt đầu hiển thị báo cáo!”




“Vâng, chủ nhân!”



Theo giọng nói của máy tính, trên màn hình lập tức xuất hiện hình ảnh của Trần Hạo và Long Đình, nói một cách chính xác, cơ bản giống nhau nhưng vẫn có một số hình ảnh không giống.



“Hả?”



“Khục khục...”



Long Ðình kinh ngạc kêu lên một tiếng, còn Trần Hạo thì bối rối ho khan. Nguyên nhân rất đơn giản, thứ tự gen do chuỗi ADN tổ thành có thể mô phỏng ra đặc trưng sinh mệnh thể tinh chuẩn đến 80%, bao gồm hình thể, dung mạo, nhưng hình ảnh mô phỏng ra hoàn toàn lõa thể, hơn nữa hiển thị xoay tròn trước mắt hai người.



“Thần kì quá...” Long Đình dù mặt mũi đỏ bừng, nhưng vẫn kích động nói: “Thông qua gen của muội lại có thể mô phỏng ra hình ảnh giống y như muội... Quá thần kỳ...”



“Tiếp tục!” Trần Hạo đưa ra mệnh lệnh.



Ba!



Số liệu phân tích và số liệu gen, đồ hình phức tạp, dài dòng không ngừng suy diễn, biến hóa. Trần Hạo mắt không di chuyển, còn Long Đình lúc này vẫn chưa hiểu gì về gen, thứ duy nhất nàng có thể hiểu là hình ảnh đối ứng của nàng với hình ảnh cải biến từ từ đồng đều, là quá trình biến đổi dần, còn hình ảnh đối ứng của Trần Hạo đột biến hết lần này đến lần khác.



Trần Hạo rất rõ mỗi lần đột biến đều là những thay đổi lớn mà cơ thể hắn từng trải qua, dẫn động thiên phạt, cơ thể bị thương..v..v.. trên cơ bản đều lưu lại dấu vết biến dị trên gen. Còn Long Đình từ nhỏ đến lớn đều từ từ thay đổi, vô cùng đồng đều, chỉ có một số thay đổi đột biến với biên độ không lớn, có lẽ do dẫn động thiên phạt mang đến.



Khi hình ảnh chạy về thời điểm hai người vừa mới sinh ra đời, trên màn hình xuất hiện gen bổn nguyên suy diễn, trên hình ảnh của Trần Hạo biến thành một nam nhân và một nữ nhân. Còn trên hình ảnh của Long Đình xuất hiện hai người.



“Á...” Long Đình lúc này liền kêu lên một tiếng sợ hãi, căng thẳng vô cùng nhìn sang Trần Hạo.



Còn Trần Hạo thì lại nhìn chằm chằm Long Ðình, từ “hắc hắc hắc” chuyển thành “ha ha ha” vô cùng sảng khoái. Mặc dù Trần Hạo không thể giải thích hắn và Long Đình, Long Dực tại sao lại có cảm giác thân thiết quen thuộc, nhưng hắn biết hắn và Long Đình, Long Dực không có bất cứ quan hệ gì, vậy là đã đủ.



Hắn không thể không hưng phấn.



Không thể không kích động.



“Huynh... không được cười! Huynh phân tích không chuẩn... Sao muội có thể là...”



Bốn mươi tiếng thời gian, Long Đình như súng liên thanh không ngừng đặt ra câu hỏi, cũng không phải hoàn toàn vô ích, dù không hiểu những hình ảnh, số liệu phân tích xuất hiện, nhưng nàng biết Trần Hạo phân tích cái gì và cần kết quả gì. Hiển thị lúc này chính là gen bản nguyên của nàng.




“Ha ha ha... Có thể không chuẩn, nhưng tuyệt đối có đạo lý... Ðây là kết quả tìm kiếm diễn biến giống, của ta chính xác trăm phần trăm, còn của muội... Hắc hắc...”



“Huynh coi thường muội?” Nhìn bộ dạng đắc ý của Trần Hạo, sắc mặt Long Đình nhất thời trở nên khó coi, trợn mắt nhìn Trần Hạo.



“Đâu có... Ha ha ha...”



“Huynh... Không có, không có vậy huynh cười cái gì? Huynh còn cười?”



“Thì huynh vui... Ha ha ha... Sao, muội lại muốn đem huynh gạo sống nấu thành cơm? Đến đây, xem ai sợ ai... Dù sao thêm một mình muội cũng không nhiều, ca đây không quan tâm... Trước đây ca nhường muội, nhịn muội, đó là vì chúng ta mới gặp nhau mà đã có cảm giác thân thiết, quen thuộc, khiến ta hoài nghi muội có phải là muội muội ruột thất lạc nhiều năm hay không... Bây giờ thì... hắc hắc hắc...” Ánh mắt tràn ngập tà mị của Trần Hạo dừng lại trên cơ thể sung mãn hấp dẫn của Long Đình, biểu đạt ý tứ không cần nói cũng biết.



“Huynh huynh huynh... Phì...” Long Ðình trong lúc phẫn nộ, đột nhiên “phì” một tiếng, bật cười, nói: “May mà huynh không coi thường muội... Ai sợ ai chứ? Ðến đây, đến đây...”



Long Đình kiêu ngạo ưỡn ngực, cứ một câu “đến đây” lại tiến về phía Trần Hạo một bước, bộ dạng đó, biểu cảm đó khiến Trần Hạo vốn tưởng có thể ngạo mạn, nhất thời đầu đầy hắc tuyến.



“Muội tưởng ta không dám?”



“Lại định cưỡng ép? Không cần phiền phức, muội tự cởi...” Nhìn thấy tư thế của Trần Hạo, Long Đình liền giơ tay lên cúc áo của mình, một nút, hai nút.



“Dừng! Dừng! Muội lợi hại! Ca nhận thua!”



Trần Hạo có thể xác định nha đầu này hoàn toàn là dị loại, không thể dùng lẽ thường suy đoán. Dù Trần Hạo biết nha đầu này cũng muốn hù dọa mình, nhưng giới hạn của người ta thì Trần Hạo thực sự không theo kịp.



Không nhận thua thì chẳng thể làm gì.



Cũng không thể nào khiêu khích rồi phát điên, phát cuồng giống như dược hiệu tàn dư trong cơ thể mình kích động diễn biến, cuối cùng mất đi lý trí, bổ nhào mà lên.



“Hừ!”



Long Đình trong lòng có chút đắc ý nói: “Muội biết huynh có tặc tâm không có tặc đảm này... Dù đã gieo mầm tình nhưng hiệu quả rõ ràng không mạnh như linh dược ghi chép trong bảo điển... Đợi lần này nhiệm vụ trở về, phải bảo hắn luyện chế linh dược mới mới được... Ha ha ha...”



...



Mười ngày tiếp theo, Trần Hạo được thể nghiệm thế nào gọi là dày vò.



Một đại mỹ nữ, lại còn không ngừng khiêu khích giới hạn của đối phương, sờ sờ bày ngay trước mặt khiến đối phương không dám hạ miệng. Vốn dĩ trước khi chưa có kiểm định, Trần Hạo chỉ cần sinh ra một chút tạp niệm là mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, giải quyết nhanh gọn. Còn bây giờ, vì biết không vi phạm luân lý, không vi phạm đạo đức, mang theo suy nghĩ yêu thích, YY thì mặc kệ, trong không gian đơn độc cô nam quả nữ, Trần Hạo phải chơi trò khiêu chiến giới hạn định lực của mình hết lần này đến lần khác.



“Phù... Cuối cùng cũng đến rồi... Cuối cùng cũng được giải thoát rồi...”



Không gian phong ấn độc lập trong phi hành khí chấn động kịch liệt rồi từ từ biến mất, Trần Hạo đắm chìm trong mười ngày đau trứng, cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm, cảm giác sảng khoái như được thấy mặt trời sau những ngày sương mù, cũng có chút không nỡ.



...



Ba!



Long Ðình vốn dĩ ăn mặc mát mẻ, gợi cảm tràn đầy dụ hoặc, khoảnh khắc này, tốc độ cực nhanh ăn mặc chỉnh tề, đông thời dung mạo, khí tức, liền phát sinh cải biến.



Trần Hạo cũng thay đổi dung mạo, khí tức của mình.



Khi phong ấn hoàn toàn biến mất, Long Dực và các tu luyện giả xung quanh xuất hiện trước mặt hai người.



“Các vị, chúng ta đã ở ngoài không gian bích chướng của Sí Diễm Tinh, bao giờ mọi người thu thập đủ số Viêm hỏa tinh tủy mà nhiệm vụ yêu cầu thì có thể khởi động lệnh bài nhiệm vụ, phi hành khí của liên minh chúng ta trú lưu tại đây sẽ nghênh tiếp mọi người. Đương nhiên, đến lúc đó không nhất định là phi hành khí này của lão phu. Sau khi phi hành khí khác vận chuyển nhóm tu luyện giả làm nhiệm vụ tiếp theo đến, sẽ thay thế phi hành khí của lão phu chờ đợi trong không gian hỗn loạn gần đây, mọi người chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, khởi động lệnh bài, bất luận là phi hành khí nào cũng sẽ đến đón mọi người. Chúc mọi người sớm hoàn thành nhiệm vụ, càng hi vọng mọi người bản thân có khí vận giành được cơ duyên! Bây giờ, mời rời khỏi phi hành khí, tự hành xuất phát!”



Ba!



Lối ra vào của phi hành khí nhất thời mở ra.



“Đi!”



“Vù... Xuất phát!”



Ầm ầm ầm!



Sưu sưu sưu!



Các tu luyện giả thi nhau tế khởi hộ thể cương khí bay ra khỏi phi hành khí, có người trực tiếp xé rách không gian bích chướng tiến vào không gian của Sí Diễm Tinh, có người ở trong không gian hỗn loạn phi hành về hướng xa hơn. Hiển nhiên, họ muốn phân tán ra để tránh tiến vào cùng một khu vực, cũng là để né tránh tu luyện giả khí tức cường đại.