Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 584: Trí Não Biến Hóa




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group



Xuy Xuy Xuy!



Ầm ầm ầm!



“Hãy lập tức giết chết!”



Máy tính thông minh vừa nói chuyện, vừa đuổi theo một tu luyện giả khác, không có bất cứ lo lắng gì liền phá hủy nhục thân đối phương, đồng thời nhắc nhở Long Đình xuất thủ.



Bốn tu luyện giả toàn bộ bị giết trong ba phút thời gian.



...



Tít tít tít!



“Xác định được khí tức của một trong mười nguyên thần bỏ trốn. Long Đình, chúng ta thuận đường giết chết nguyên thần này trước!”



Hai phút sau, thanh âm của máy tính thông minh lần nữa vang lên.



“Cái gì mà mười nguyên thần bỏ trốn?”



“Trước khi chủ nhân đến cứu nàng, đã phá hủy nhục thân của mười Địa Tiên cảnh cao thủ theo dõi chủ nhân. Thời gian gấp rút, lúc đó chủ nhân không ra tay giết chết nguyên thần. Đây là một trong những nhiệm vụ chủ nhân giao cho chúng ta, cũng là nhiệm vụ khó khăn nhất đặt ở cuối cùng” Máy tính thông minh trả lời máy móc nhưng rõ ràng.



Mười nguyên thần bỏ trốn, vì khoảng cách thời gian quá dài, hơn nữa bỏ chạy khắp nơi, dù năng lực thăm dò của phi hành khí cường hãn đến đâu, giờ phút này muốn thăm dò được cũng là chuyện không thể, chắc chắn sẽ phải toàn phương vị tìm kiếm, hao phí một lượng lớn thời gian mới có thể hoàn thành nhiệm vụ. Cho nên máy tính thông minh mới nói đây là nhiệm vụ khó khăn nhất. Về việc đi đón Long Dực và giết chết tu luyện giả theo dõi Long Dực đều là sự tình rất đơn giản.



“Ồ... tóm lại có những nhiệm vụ gì?”



“Giết chết bốn người vừa rồi là nhiệm vụ thứ nhất, nhiệm vụ thứ hai là đón Long Dực, giết chết năm người theo dõi Long Dực. Nhiệm vụ thứ ba là quay trở lại tiếp ứng chủ nhân. Trên đường nếu gặp phải nguyên thần cần giết chết trong nhiệm vụ cuối cùng thì thuận tiện chấp hành. Tạm thời không tìm kiếm.”



“Ồ, Trần Hạo có nguy hiểm sao? Huynh ấy còn có đòn sát thủ gì?”



“Xin lỗi, vượt quá phạm vi nhận thức và phạm vi trả lời của ta.”



“Vậy... Tiểu Trí số l, ngươi là phi hành khí do Trần Hạo tạo ra sao? Ta chưa bao giờ nhìn thấy qua, cũng chưa bao giờ nghe qua có loại phi hành khí công năng cường đại như thế này...”



“Xin lỗi! Vượt qua phạm vi trả lời của ta. Long Đình, mục tiêu còn cách chúng ta 17.8 vạn dặm, khởi động tràng cảnh mô phỏng, mời chuẩn bị xuất kích!”



“Được rồi... Tràng cảnh là cái gì? Cũng là khoa học mà ta không hiểu?” Long Đình lại hỏi.



“Đúng vậy. Mời chuẩn bị!”



“Vội cái gì, vẫn chưa đến. Tiểu Trí số 1...”



“Mời chuẩn bị, đến rồi!” Tiểu Trí số 1 dù không có tình cảm nhưng lần trước bị Long Đình bức vấn mấy canh giờ liền, làm cho nó suýt nữa rơi vào tuần hoàn chết. Tự chủ trình tự đối với Long Ðình đã diễn sinh ra chương trình né tránh kháng thể. Chủ động ngắt lời Long Đình, phát ra chỉ lệnh.





Ba!



Cửa khoang mở ra.



“Vậy ta quay về rồi chúng ta nói chuyện!” Long Đình không bị nguy hiểm làm sợ, khôi phục tiềm chất đập vỡ nồi đất hỏi đến cùng.



...



Phi hành khí cỡ nhỏ được Trần Hạo gọi là Hoa Hạ số 1, dưới sự điều khiển đơn thuần của máy tính thông minh, tốc độ dù nhanh đến kinh người nhưng không thể đạt đến tốc độ như lúc Trần Hạo điều khiển. Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là Tiểu Trí số l không thể khởi động hình thức vượt qua cực hạn. Bởi vì nó không thể làm tổn thương phi hành khí.



Dù vậy cũng chỉ dùng khoảng nửa canh giờ đã tiếp ứng được Long Dực đang hỏa tôc chạy đến chỗ họ. Sau khi nhìn thấy phi hành khí cùng muội muội trước đó đã truyền ra thông tin phù, Long Dực vô cùng chấn động. Bước vào phi hành khí, nghe thấy giọng nói của Tiểu Trí số 1, lại chứng kiến Tiểu Trí số l đem nhục thân của một trong năm Địa Tiên cảnh đỉnh phong cao thủ đang truy đuổi hắn phá hủy, trong lòng càng chấn động hơn. Hắn chỉ biết nhìn, đến cơ hội xuất thủ cũng không có, mấy phút ngắn ngủi, năm Địa Tiên cảnh cao thủ đã bị phi hành khí và Long Đình liên thủ giết chết sạch sẽ.



Lần này máy tính thông minh số 1 được yên tĩnh, vì Long Dực quấn lấy Long Ðình hỏi thăm không ngớt.




Ðây đối với Long Dực thực sự quá chấn đông, quá khó tin, quá thần kì, quá nằm ngoài tưởng tượng, quá huyền huyễn.



Dù sao chấn động của Long Đình tốt xấu cũng có dụng cụ kiểm tra gen làm bước đệm, tốt xấu cũng có chút tư tưởng chuẩn bị và quá độ. Còn Long Dực đối với sự tình vượt qua nhận thức của hắn, cũng có thể nói cả Hạo Vũ tinh hệ cũng là văn sở vị văn, không thể không chấn động.



May mà khi nhắc đến Trần Hạo, Long Dực nghĩ đến Trần Hạo nói Long Dực gặp phải sự tình nguy hiểm, mới nhớ đến quan tâm tình huống muội muội và hỏi về tình huống Trần Hạo. Long Dực hỏi xong liền giận đến nổ họa trùng thiên, đồng thời cũng bắt đầu lo lắng cho sự an nguy của Trần Hạo.



...



“Thật không ngờ Quách Nộ lại có thể che giấu giỏi như vậy... Sự tình này tuyệt đối không đơn giản!”



“Ca, bây giờ không trách muội làm nhục hắn nữa?”



“Hài...”



“Hừ, ngay từ đầu muội đã biết hắn có bí mật không thể cho ai biết, chỉ là không ngờ hắn lại có được một nửa còn lại. Hơn nữa, luyện chế được thánh cấp đan dược đỉnh tiêm nhất, Quách Nộ tên tiểu nhân vô sỉ đó cần nói đều đã nói hết rồi, chuyện này, kẻ ủng hộ sau lưng chính là sư phụ hắn, đan dược cũng là sư phụ hắn luyện, hắn làm như vậy khẳng định là được sư phụ hắn cho phép, thậm chí sư phụ hắn sai sử! Uổng công hắn là Hồng Mông chí tôn nhất lưu cao thủ, ra vẻ đạo mạo, hèn hạ vô sỉ!”



“Hài... Muội muội, chuyện này dù là gia tộc chúng ta cũng không thể giải quyết. Hồng Mông chí tôn cảnh cao thủ, người đứng đầu Á Dĩnh Tinh, Long gia chúng ta... Nếu lão tổ tông còn, đương nhiên sẽ đòi lại công đạo, nhưng bây giờ...”



“Hừ, người đứng đầu thì đã làm sao? Hồng Mông chí tôn cảnh thì đã làm sao? Hắn dám đối phó với muội như vậy, cuối cùng có một ngày muội sẽ đích thân đòi lại công đao! Muội phải dùng tốc độ nhanh nhất tấn thăng! Muội phải bước lên Hồng Mông chí tôn cảnh!” Long Đình giờ khắc này nói với Long Dực chuyện này, lại gợi lên hận ý lúc bị Quách Nộ ép vào tuyệt cảnh, cầu chết không được. Khí tức cả người tản phát ra một loại kiên quyết và điên cuồng chưa từng thấy.



Ðây vẫn là muội muội vì đại cơ duyên và phương pháp tu luyện đặc thù, chỉ biết chơi, chưa bao giờ coi trọng việc tu luyện, càng không có một ngày tu luyện nghiêm túc của nàng.



Long Dực kinh ngạc với biến hóa của muội muội, nhưng trong lòng âm thầm đau xót. Hắn biết lần này muội muội dù bình an vô sự được Trần Hạo cứu, nhưng kích động và tổn thương tâm hồn rất lớn. Phải biết rằng Long Đình từ nhỏ đến lớn chưa gặp phải trở ngại gì, lần thất bại đầu tiên lại nghiêm trọng đến mức độ như vậy, không cần nghĩ cũng biết. Đáng mừng và an an là muội muội mình không có ngã xuống, ngược lại còn trưởng thành thực sự.



Hắn tin từ nay về sau, thực lực muội muội sẽ tấn thăng nhanh chóng, chắc chắn sẽ có biến hóa long trời lở đất, biến hóa này là do trạng thái của muội muội quyết định.



Phương thức tu luyện dù đặc thù đến mấy, công pháp nhàn nhã đến mấy, nếu bản thân không có một trái tim dũng cảm tiến lên phía trước, một trái tim của một tu luyện giả, thì vĩnh viễn không thể phát huy tiềm lực chân chính của mình. Bất luận là ai cũng như vậy.



“Ca ca ta cũng sẽ như vậy! Chuyện này... Bỏ đi, vẫn là đi gặp Trần huynh đệ trước rồi nói! Thật sự không biết Trần huynh đệ tại sao lưu lại đó... Thực lực bản thân Quách Nộ đã cực cường, sức mạnh chân chính mà hắn bạo lộ ra, ta tin rằng không hề thua kém trạng thái mạnh nhất của muội... Ta sợ... Hi vọng sẽ không có chuyện! Muội muội, lúc muội ở trên liên minh phi hành khí, tại sao lại thi triển sức mạnh đó? Đó là thủ đoạn bảo mệnh của muội, rõ ràng biết chúng ta lần này ra ngoài rèn luyện, ca ca cũng nói với muội rồi, từng ấy cao thủ tham dự... Sao muội không nghe? Lần này nếu không có Trần huynh đệ, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi...”




“Khục khục, ca, được rồi được rồi, ai biết sẽ gặp phải chuyện này... Huynh đừng hỏi nữa.”



Long Ðình không dám nói ra phong ấn Trần Hạo bị mình hạ dược.



Đây là chuyện riêng tư, cũng là bí mật giữa nàng và Trần Hạo. Cho dù là người nhà cũng không thể nói, không dám nói.



“Được rồi... Sau này chú ý chút. Tiểu Trí số 1, chúng ta còn mất bao lâu? Có thể nhanh hơn một chút được không? Ta lo lắng cho an nguy của chủ nhân ngươi...”



“An nguy của chủ nhân quan trọng hơn tất cả mọi thứ. Ta còn lo lắng hơn ngươi, tốc độ đã nhanh nhất rồi.” Tiểu Trí số 1 máy móc trả lời. Nhưng cách dùng từ lại đầy nhân tính hóa. Hiếm khí thấy nó dùng cách nói mang tính cường điệu như vậy. Đây không phải là thứ Trần Hạo từng thiết lập trong lúc ngưng luyện.



Nếu Trần Hạo có mặt ở đây, e rằng cũng phải có chút kinh ngạc trước sự biến hóa này.



Tít tít tít!



“Xác định được khí tức của chủ nhân và Quách Nộ! Khởi động mô phỏng tràng cảnh!”



Khoảng hai mươi phút sau, thanh âm máy móc vang lên, thông qua cuộc nói chuyện giữa Long Đình và Long Dực, Tiểu Trí số 1 đã tự động ghi nhớ cái tên Quách Nộ.



Ba!



Không gian cảnh vật bên trong phi hành khí bỗng nhiên cải biến, cảnh tượng Trần Hạo và Quách Nộ đang đại chiến xuất hiện trước mắt Long Đình và Long Dực.



“Cận chiến?”



Ngay lập tức, Long Đình và Long Dực kinh hô ra tiếng, hai người biết rất rõ Quách Nộ sở hữu cơ duyên tương tự Long Đình, hơn nữa có được một nửa thánh vật còn lại của Long Ðình là mạnh như thế nào, nhất là nhục thân, dù không cường hãn bằng Long Ðình nhưng không thua kém bao nhiêu. Ðối diện một tên có thể gọi là biến thái như vậy, Trần Hạo lại lựa chọn cận chiến. Nhất là sức mạnh tuyệt đối của Quách Nộ cao hơn Trần Hạo mấy lần.



Chỉ thấy hai người xuất chiêu nhanh như điện xẹt, thân hình di chuyển từ trên trời xuống dưới đất, tiến tiến lùi lùi biến huyễn vạn thiên.




Dù tràng cảnh mô phỏng không thể chân thực mô phỏng ra khí tức khủng bố chí cực của hai người, nhưng Long Ðình và Long Dực đều có thể nhìn ra tình huống kịch liệt đến thế nào.



Khiến hai người thở phào là Trần Hạo dù bị áp chế nhưng vẫn chưa ở thế hạ phong.



“Mau! Mau đến gần!” Long Dực và Long Ðình thúc giục, nói.



Năm phút sau, phi hành khí dừng lại ở cự ly cách Trần Hạo và Quách Nộ một ngàn dặm.



“Sao lại dừng lại? Tiến lên đi chứ, chúng ta phải giúp đỡ Trần huynh đệ một tay!”



“Xin lỗi, chủ nhân có dặn, chưa xuất hiện sinh tử nguy cảnh, ta và các ngươi đều không được nhúng tay. Đây là khoảng cách hiện tại các ngươi có thể quan chiến chân thực!”



Ba!



Cửa khoang phi hành khí đột nhiên mở ra.




Đinh đinh đinh! Ầm ầm ầm ầm ầm!



Trong nháy mắt, tiếng kim loại va chạm, tiếng năng lượng nổ tung, đều truyền vào trong tai hai người. Trong mấy ngàn dặm vuông, năng lượng cuồn cuộn tràn ngập uy áp đáng sợ và năng lượng loạn lưu bừa bãi. Đây là tương cách ngàn dặm mà dao động đã lớn như vậy, đủ thấy hai người trong đại chiến đem sức mạnh bạo phát đáng sợ như thế nào.



...



Quách Nộ tay không tấc sắt, mỗi một tấc da thịt lộ ra ngoài đều như hoàng kim, tản phát kim mang trùng thiên, quyền chưởng đánh ra, như hàng trăm con kim long gào thét, tản phát ra khí tức đáng sợ đến cực điểm, tựa như có thể một chưởng đánh vỡ tinh thần, một chưởng chém đứt thương khung.



Ðinh đinh đinh! Ầm



Quách Nộ quyền chưởng tản phát kim quang che khuất bầu trời, uy thế kinh người, ngạnh kháng kiếm mang ác liệt của Trần Hạo.



Nhục thân này cường hãn đến cảnh giới không thể tưởng.



“Trở lại rồi hả? Long Dực cũng ở đây?” Ðúng lúc này, Quách Nộ cảm ứng được hai luồng khí tức cách đó ngàn dặm, “Tốt! Rất tốt! Xem ra các ngươi vẫn không nỡ từ bỏ trò anh hùng cứu mỹ nhân ngu xuẩn! Còn người của ta cũng thất bại hết rồi... Phế vật, đều là phế vật!”



Quách Nộ vừa hưng phấn lại vừa nộ hỏa dâng trào, hưng phấn vì Long Ðình đã quay trở lại, phẫn nộ vì hai mươi Địa Tiên mà hắn mang theo thực sự quá vô dụng.



“Chỉ cần ta đem tiểu tử này ép đến tuyệt cảnh, Long Ðình và Long Dực nhất định sẽ ra tay tương trợ, thời điểm đó chính là lúc để mình bạo phát ra sức mạnh mạnh nhất! Bây giờ chỉ cần thúc giục một chút! Hừ!”



Ầm!



Trong nháy mắt, cả người Quách Nộ bạo trướng như ngọn núi, hai trượng, năm trượng, mười trượng, cho đến khi chọc thẳng lên trời, phóng ra vạn đường kim quang, kim thác thùy thiên, một chưởng đánh xuống.



“Chết cho ta!”



Bành!



Mặt đất nóng như dung nham cứng rắn vô cùng liền bị một chưởng của Quách Nộ đánh thành hố sâu trăm trượng, đại địa chấn động, sát khí trùng thiên. Nhưng Trần Hạo trong khoảnh khắc điện quang hỏa hoa lại tránh được một đòn khủng bố đó.



Đồng thời, vung kiếm trảm trừ!



Xuy Xuy Xuy! Ông ~!



Những đường kiếm quang luyện thành một phiến như vạn kiếm đang tề minh, vang vọng đất trời, phong mang vô song. Kiếm ý ác liệt thuần túy, thể hiện ra một mặt cực kì đáng sợ, trảm thiên địa vạn vật.



Thiên địa run rẩy, ù ù nổ vang, kim quang kiếm phong bắn ra bốn phía, một người bá tuyệt thiên địa, một người vô kiên bất tồi, những vết kiếm sâu hoắm cùng những hố quyền chưởng trên mặt đất dung nham nhanh chóng tăng lên.



Quách Nộ tràn ngập tự tin, giờ khắc này cũng cảm thấy sợ hãi, dù vẫn chưa đem sức mạnh không thuộc về hắn thúc giục đến cực hạn, nhưng đã đến mức độ chịu đựng phản phệ, nhưng hắn vẫn không thể áp chế được Trần Hạo. Vốn dĩ hắn không muốn thi triển sức mạnh cường đại hơn, vì không muốn chịu phản phệ nghiêm trọng, đương nhiên, hắn với sức mạnh hiện tại có thể giải quyết được Trần hạo, chỉ là mất một chút thời gian, nhưng bây giờ hắn đã nâng cao sức mạnh, bắt đầu chịu đựng phản phệ, nhưng không đơn giản như hắn nghĩ.



Hắn tin sức mạnh lúc này dù là siêu cấp thiên tài Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng bị hắn hung hăng giẫm nát dưới chân, nhưng hắn không ngờ Trần Hạo vẫn ngăn cản được, điều này nằm ngoài dự liệu của hắn.