Ngày Hắn Hết Yêu

Chương 62: Đấu Trường Bất Đắc Dĩ




Jow dẫn đầu nhóm của mình qua hành lang tối tăm, không khí nặng nề và căng thẳng. Mỗi bước chân của họ dường như vang lên như tiếng trống trong không gian tĩnh lặng, và mọi giác quan của anh đều trong trạng thái cảnh giác cao độ. Họ biết rằng chỉ cần một sai sót nhỏ, mọi thứ sẽ bị phát hiện và họ sẽ gặp nguy hiểm.

"Phía trước có hai người gác," một thành viên trong nhóm thì thầm, chỉ tay về phía trước. "Chúng ta cần phải tìm cách để đánh lạc hướng họ."

"Để tôi xử lý," Jow đáp, trong lòng đầy nhiệt huyết. Anh cần phải làm điều này không chỉ vì mình, mà còn vì những người đang phụ thuộc vào kế hoạch của họ.

Jow nhích lại gần hơn, giấu mình trong bóng tối. Anh nhìn thấy hai người gác đang đứng nói chuyện với nhau, không hề chú ý đến sự hiện diện của người lạ mặt. Anh nhanh chóng tìm kiếm một vật gì đó có thể sử dụng để tạo ra tiếng động.

Cuối cùng, anh tìm thấy một viên đá nhỏ trên mặt đất. Jow nhặt lên, và với một động tác nhanh nhẹn, anh ném viên đá vào một góc tối ở xa. Tiếng đá chạm vào tường vang lên, khiến cho hai người gác giật mình quay lại.

"Cái gì đó ở đó!" một người trong số họ kêu lên. Họ bắt đầu tiến về phía tiếng động, để lại vị trí gác của mình.

"Đi nào!" Jow ra hiệu cho nhóm của mình, và họ nhanh chóng tiến vào khu vực mà họ cần.

Bên Trong Văn Phòng

Khi đã tiến vào văn phòng, Jow cảm thấy sự hồi hộp trong lòng. Đây là nơi mà tất cả tài liệu quan trọng của tố chức được lưu giữ. Anh quay lại nhìn những người còn lại trong nhóm, những gương mặt đều tràn đầy quyết tâm.

"Chúng ta cần tìm tài liệu về những hoạt động của tổ chức," Jow nói. "Tất cả những gì có thể giúp chúng ta phá hủy chúng."

Một thành viên khác, tên là Rick, đã bắt đầu tìm kiếm trong các ngăn kéo. "Có rất nhiều tài liệu ở đây," Rick nói,

"Nhưng chúng ta cần phải khẩn trương. Tôi không biết khi nào họ sẽ trở về."

"Tôi sẽ kiểm tra máy tính," Jow nói, nhanh chóng ngồi xuống trước một chiếc máy tính để bàn. Anh nhập mật khẩu mà Garrison đã cung cấp cho mình. Màn hình sáng lên, hiện ra hàng loạt thư mục.

"Chúng ta có thể tìm kiếm thông tin về các hoạt động gần đây," Jow nói, nhanh chóng duyệt qua các tệp tin. Anh mở một thư mục có tên "Dự án V."

"Có gì không?" một thành viên trong nhóm hỏi, giọng hoang mang.

"Có, đây là một dự án lớn của tổ chức"" Jow trả lời, ánh mắt dán chặt vào màn hình. "Họ đang lên kế hoạch cho một cuộc tấn công lớn vào một thành phố lớn trong thời gian tới."

"Chúng ta phải chặn đứng điều này!" Rick kêu lên, tay nắm chặt thành nắm đấm. "Đây là cơ hội để chúng ta đánh bại họ!

"Đúng," Jow đồng ý. "Nhưng chúng ta cần tài liệu cụ thể để đưa ra bằng chứng và giúp những người khác hành động."



Cảm Giác Bất An

Khi Jow tiếp tục tìm kiếm, một cảm giác bất an đột ngột tràn ngập trong anh. Thời gian trôi qua nhanh chóng, và anh biết rằng họ không còn nhiều thời gian. Trong lúc đó, tiếng động từ phía ngoài ngày càng gần hơn.

"Chúng ta không thể ở đây lâu," Rick nhắc nhở. "Chúng ta cần phải ra ngoài trước khi bị phát hiện."

"Được rồi, chỉ thêm vài phút nữa," Jow nói, cố gắng tập trung. Anh tìm kiếm trong các tệp tin, và cuối cùng tìm thấy một tài liệu mang tên "Kế hoạch Tấn công."

"Tôi đã tìm thấy nó!" Jow kêu lên. "Đây là tài liệu chi tiết về cuộc tấn công. Chúng ta cần sao chép ngay!"

Rick nhanh chóng giúp Jow sao chép tài liệu vào một USB mà Garrison đã cung cấp cho họ. Họ đang trong tình trạng căng thẳng, và từng giây trôi qua đều như một cuộc chiến.

"Hãy nhanh lên!" một thành viên khác nhắc nhở. "Tôi nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần!"

Như thể trong một giấc mơ tồi tệ, Jow cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Anh muốn làm mọi thứ thật nhanh, nhưng áp lực khiến cho đầu óc anh trở nên mụ mị.

Cuối cùng, sau vài phút căng thẳng, họ đã hoàn tất việc sao chép tài liệu. "Đi nào!" Jow hét lên, và cả nhóm nhanh chóng rời khỏi văn phòng.

Khi Thế Giới Bị Phát Hiện

Khi nhóm của Jow vừa ra khỏi văn phòng, họ phát hiện ra rằng hai người gác mà họ đã đánh lạc hướng trước đó đang trở lại. Nhận thấy nguy hiểm, Jow không thể chần chừ thêm. "Chúng ta phải ra ngoài ngay bây giờ!"

"Hướng nào?" một thành viên trong nhóm hoảng hốt hỏi.

"Chúng ta phải quay lại theo lối cũ, nhưng nhanh lên!" Jow ra hiệu, và cả nhóm bắt đầu di chuyển về phía lối ra mà họ đã đến.

Khi họ chạy, Jow cảm thấy rằng có điều gì đó không ổn. Tiếng chân gấp gáp đằng sau họ trở nên rõ ràng hơn. Họ đang bị truy đuổi.

"Chúng ta cần một chỗ ẩn nấp," Rick thốt lên. "Không thể để họ phát hiện ra chúng ta!"

Jow nhìn quanh, và thấy một căn phòng nhỏ ở cuối hành lang. "Vào trong đó!" anh hô lên, dẫn đầu vào trong căn phòng tối tăm.

Họ nhanh chóng đóng cửa lại, lắng nghe tiếng động từ bên ngoài. Tiếng bước chân ngày càng gần hơn, và Jow cảm thấy sự hồi hộp trong lòng. Anh không biết họ sẽ làm gì nếu bị phát hiện.



"Hãy im lặng," Jow thì thầm. "Nếu họ phát hiện ra, chúng ta sẽ không có cơ hội."

Cả nhóm đứng yên, tim đập nhanh như tiếng trống, chờ đợi. Giây phút ấy như kéo dài mãi mãi, và không ai dám thở mạnh.

Cuộc Đối Đầu Bất Ngờ

Cuối cùng, tiếng bước chân đi qua cửa phòng họ. Jow cảm thấy như mình vừa thở phào nhẹ nhõm, nhưng anh biết rằng chưa hết nguy hiểm.

"Mọi người, chúng ta cần phải tìm cách rời khỏi đây," anh nói khẽ. "Chúng ta không thể chờ đợi lâu hơn nữa."

"Nhưng chúng ta sẽ đi đâu?" một thành viên hỏi, vẻ mặt hoảng loạn.

"Chúng ta cần quay lại khu nhà hoang nơi mà Garrison và Halieg đang đợi," Jow quyết định. "Đó là nơi an toàn nhất mà chúng ta có thể tìm thấy ngay lúc này."

Khi cả nhóm chuẩn bị rời khỏi căn phòng, một tiếng động lớn vang lên ở cửa chính. "Không!" một thành viên trong nhóm la lên, nhận ra rằng tổ chức đã phát hiện ra họ.

"Chạy!" Jow hét lên, và cả nhóm lao ra khỏi cửa sau của căn phòng. Họ không có thời gian để dừng lại hay nghĩ ngợi, chỉ còn cách là chạy thoát.

Chạy qua các hành lang tối tăm, Jow có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực của tổ chức ở phía sau. Họ đang bị đuổi theo, và nếu không nhanh chóng thoát khỏi đây, họ sẽ không có cơ hội nào khác.

"Chúng ta không thể để họ bắt được mình!" Rick la lên, thở gấp.

"Hãy tìm một lối ra!" Jow gầm lên, cảm giác như thời gian đang trôi qua nhanh chóng. Mỗi bước chân đều mang theo cảm giác nguy hiểm, và ánh sáng ở phía trước càng lúc càng gần

Khi Jow chạy qua một hành lang khác, anh thấy một cửa sổ nhỏ ở bên trái. "Đây!" anh hét lên. "Chúng ta có thể ra ngoài qua đây!"

Cả nhóm lao vào cửa sổ, nhưng không trước khi nghe thấy tiếng la hét và tiếng chân đuổi theo ở phía sau. Jow nhảy ra ngoài, cảm thấy cơ thể mình rơi tự do một giây trước khi tiếp đất.

Trốn Chạy

Khi họ rơi xuống đất, cảm giác đau đớn và hoảng loạn tràn ngập trong lòng Jow. Nhưng không có thời gian để nghĩ đến cơn đau. Họ nhanh chóng đứng dậy và chạy về phía khu nhà hoang.

"Chúng ta phải đi nhanh hơn!" Halieg hét lên, chạy bên cạnh Jow. "Họ sẽ không chậm trễ trong việc tìm kiếm chúng ta."

Jow cảm thấy tim anh đang đập loạn nhịp, một cảm giác căng thẳng tột cùng.