Ngây Ngô Xứng Phúc Hắc: Theo Đuổi Nam Thần 1000 Lần

Chương 246: Tình yêu lúc mới bắt đầu (5)




Trần Diệc Nhiên nhíu mày liếc Hàn Tấn một cái, giọng nói không vui:

- Cậu nói nhiều như vậy làm gì, qua với bạn gái đi.

- Đừng... Đừng quấy rầy tôi

Hàn Tân phất tay với Trần Diệc Nhiên, đôi mắt xinh đẹp cách lớp kính vẫn nhìn Điềm Tâm chằm chằm:

- Tôi đang suy nghĩ, đừng làm phiền.

Điềm Tâm lặng im nhìn Trần Diệc Nhiên, ánh mắt dò hỏi xem chuyện gì xảy ra với gia hỏa này.

Trần Diệc Nhiên vô tội xòe hai tay ra, anh cũng không biết trong hồ lô của gia hỏa này chứa cái gì.

- Anh nhớ ra rồi. - Đột nhiên Hàn Tân vỗ bàn một cái, lớn tiếng nói - Em chính là em họ của Trần Diệc Nhiên.

- Ơ?

Điềm Tâm nghi ngờ nhìn anh.

- Anh đã thấy hình em rồi. - Hàn Tấn kích động nhìn Điềm Tâm đang ngơ ngác - Trong di động của Trần Diệc Nhiên.

- Gì cơ?

Điềm Tâm càng không thể hiểu được. Sắc mặt Trần Diệc Nhiên đã thay đổi, dưới bàn đá mạnh chân của Hàn Tấn một cái, giọng nói lạnh lùng:

- Bạn gái cậu đang còn chờ ở kia kìa.

- Đừng, tôi đang muốn nói chuyện với em gái cậu, bạn gái tôi sẽ không ăn dấm chưa. - Hàn Tấn có chút không vui xoay đầu nhìn Trần Diệc Nhiên, giọng nói mang theo mấy phần hưng phấn:

- Tiểu tử cậu có em gái xinh đẹp như thế cuối cùng lần này tôi cũng nhìn thấy chân thân rồi.

- Ha ha.

Điềm Tâm không hiểu nhìn Hàn Tấn, lại quay đầu nhìn Trần Diệc Nhiên nhỏ giọng hỏi:

- Ý là gì?

- Không có gì.

Trần Diệc Nhiên bình tĩnh nhìn Điềm Tâm.

- Ài, cô gái nhỏ, em không biết em thế nhưng rất nổi tiếng đấy, cấp dưới bọn anh ai cũng biết Trần tổng có một cô em gái rất xinh đẹp - Hàn Tấn không thèm dể ý nhìn Điềm Tâm giải thích - Có một lần bọn anh tăng ca, Trần tổng ra ngoài mua đồ ăn cho mọi người nhưng lại không mang theo điện thoại. Mọi người hiếu kỳ lướt nhìn màn hình một chút, mặc dù thế là xâm phạm đời tư thế nhưng bọn anh thật sự tò mò tại sao đến bây giờ Trần tổng vẫn chưa dẫn bạn gái ra mắt.

Điềm Tâm nghe xong không hiểu chuyện này thì có liên quan gì đến việc cô nổi tiếng.

Trần Diệc Nhiên lúng túng ho khan hai tiếng, lại dùng sức đạp mạnh chân của Hàn Tấn, ánh mắt lộ ra sát khí giọng nói lạnh như băng:

- Bạn gái mới của cậu có biết tình sử của cậu không?

Sắc mặt Hàn Tấn thay đổi quay đầu nhìn về chỗ bạn gái mình, thấy cô ấy vẫn cúi đầu chơi điện thoại lúc này mới yên lòng quay đầu lại nói với bọn họ:

- Đừng như thế, Trần Diệc nhiên tôi biết rõ cậu không phải là người thích bỏ đá xuống giếng.

- Hơ... Thỉnh thoảng tôi vẫn thích làm như thế.

Trần Diệc Nhiên nhàn nhạt nhìn hắn ta.

- Anh Nhiên, anh uy hiếp anh ấy sao?

Điềm Tâm ngước đôi mắt trong suốt nhìn Trần Diệc Nhiên, cảm thấy hình như có chuyện gì đó anh muốn giấu cô.

- Không.

Trần Diệc Nhiên bình tĩnh cười với Điềm Tâm.

- Tôi biết ngay cậu sẽ không bỏ đá xuống giếng - Hàn Tấn nhếch môi cười, mặc kệ ánh mắt cảnh casco của Trần Diệc Nhiên tiếp tục nhìn Điềm Tâm nói:

- Trong điện thoại của gia hỏa này có hai thư mục ảnh, một cái ghi tên phong cảnh, văn bản tài liệu, một thư mục khác là em.