Ngây Ngô Xứng Phúc Hắc: Theo Đuổi Nam Thần 1000 Lần

Chương 346: Tình yêu không phân biệt giới tính 1




Điền Tâm cảm thấy trong lòng đầy ngổn ngang.

Giang huấn luyện có chút không được tự nhiên, cầm cái ấm đi tới chỗ bọn cô, sau đó đưa ấm cho Thẩm Tâm.

“Cám ơn huấn luyện viên.” Thẩm Tâm làm bộ như không có gì xảy ra, cười tủm tỉm nhận lấy cái ấm từ tay huấn luyện viên, sau đó đưa tới trước mặt cô nói: “Uống nước đi.”

“Tớ không khát cậu uống trước đi.” Điền Tâm nhìn Thẩm Tâm trước mặt người đầy mồ hôi, nhẹ nhàng lắc đầu.

Thẩm Tâm mỉm cười, tiến lại gần, âm thanh không cao không thấp, cả ba người họ đều nghe thấy được hỏi: “Thế nào, cậu còn muốn tớ mớm cho cậu sao?”

“Phốc….!!” một tiếng, Giang huấn luyện viên đang uống nước ở bên cạnh, hoàn toàn vang lên.

Thẩm Tâm quay đầu đi, vẻ mặt vô tội nhìn Giang huấn luyện viên nói: “Huấn luyện viên, anh làm sao vậy?”

“Khụ khụ….không có gì….” Giang huấn luyện viên xấu hổ lấy tay lau chút nước còn đọng trên khóe môi, sau đó thấp giọng nói: “Cái đó… Chỉ là bị sặc nước thôi.”

“A…. Anh hãy từ từ uống a….” Thẩm Tâm nhìn cô cười cười, sau đó đưa chai nước cho cô nói: “Cầm, uống đi.”

“…….” Điền Tâm giật giật khóe môi, vốn định mắng cô ấy một chút, cuối cùng là liều mạng nhịn xuống, cười ngọt ngào nói với Thẩm Tâm: “Cám ơn em yêu.”

“Không cần cám ơn.” Thẩm tâm mỉm cười, lại đi tới, nhẹ nhàng hôn lên má cô.

Giang huấn luyện viên hận không thể ôm mặt xoay qua chỗ khác.

Cả  người Điền Tâm bỗng chốc trở nên tê dại, cô cầm lấy chai nước, động tác cứng ngắc uống vài ngụm, còn lại đưa cho Thẩm Tâm.

Cô ấy cười nhận lấy chai nước, trước khi uống, dịu dàng nói: “Điền Tâm, chúng ta như vậy, có tính là gián tiếp hôn môi không?”

“Phốc!!!!!” Một tiếng, cô và huấn luyện viên, đồng thời cùng phun.

Thẩm Tâm, chị hai, một câu nói ái muội như vậy, vì sao giờ phút này lại nói ra, khiến cho cậu trở nên thô tục vậy….??

Điền Tâm một bên ho, một bên lấy tay lau chút nước ở trên miệng, ngẩng đầu liếc nhìn huấn luyện viên một cái, ngượng ngùng cười cừi nói: “Huấn luyện viên, thật ngại quá a, cô ấy chính là như vậy, không nhịn được nên mới cùng em ân ái, anh đừng để trong lòng…”

“Khụ khụ…. không có việc gì…Anh không để trong lòng….” Giang huấn luyện viên xấu hổ, quyết định cầm chai nước, cách xa hai người họ uống một chút nước.

“Cái kia….Giang huấn luyện viên anh trăm ngàn lần đừng lưu lại bóng ma tâm lí, cũng không phải mỗi nữ sinh… đều thích nữ sinh….” Điền Tâm nghiêm túc suy nghĩa một chút, vẫn tốt bụng nhìn huấn luyện viên nói, sợ anh ta tự nhiên lưu lại bóng ma, từ nay về sau lại không có hứng thú với nữ sinh.

“….” Giang huấn luyện viên trầm mặc một chút, không nói gì, chỉ cầm chai nước đi xa xa một chút.

Thẩm Tâm quay đầu lại, nhìn cô cười cười đắc ý: “Thế nào, hiện tại anh ta không nghi ngờ hai chúng ta chứ?”

“Ừ, anh ta không nghi ngờ chúng ta, nhưng tớ cảm thấy anh ta đối với con người, cuộc sống xã hội, tình yêu bắt đầu nảy sinh hoài nghi….” Điền Tâm nhìn nét mặt ngưng trọng của huấn luyện viên cách đó không xa, có chút bất an nhỏ giọng nói với Thẩm Tâm.

“Ách….” Thẩm Tâm chần chờ một chút, sau đó theo ánh nhìn của Điền Tâm hướng tới chỗ huấn luyện viên, nghĩ nghĩ, nói: “Nếu không chờ tới lúc tập quân huấn xong chúng ta nói với anh ta, thực ra chúng ta không phải tình nhân là được.”