Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 104: Huyết Sa Thần Tôn




Tiên Ngư Tộc quanh năm cư ngụ dưới đáy biển nên không có cảnh xây thành dựng nhà mà chỉ tận dụng hang động tự nhiên hoặc tự đào để sống. Kiến trúc nằm sâu trong lòng đáy biển. Đại điện rộng lớn nơi vương hầu quý tộc sinh sống là một hang ngầm cực lớn. Bên trong được cải tạo rất quy mô, không gian, phòng ốc khá giống với lối sống của cư dân trên cạn. Mặc dù nằm ở nơi tối tăm nhưng khắp nơi vẫn sáng bưng nhờ vào những viên ngọc nam châu phát quang. Nhìn khắp đâu đâu cũng thấy trang trí báu vật hiếm có. Độ phồn hoa không cần phải nói. Chứng tỏ sự hưng thịnh của tộc tiên nữa người nữa cá này.

Chỉ là thế sự vô thường, họa phúc khó lường. Tiên ngư tộc hiện tại đang đối mặt với nguy cơ, tai họa. Trong vòng một đêm bị người ta công thành. Nội tộc có người phản bội, tạo thành thế thù trong giặc ngoài. Không tốn mấy hơi tàn đã hạ bệ vương triều nhất tộc. Kẻ cầm đầu là Đông Hải Sa Vương và Hắc Ngư Tế Tôn. Cả hai một là ngoại tộc, một là nội tộc nhưng tu luyện tà công quỷ thuật. Ngấm ngầm mắc nối nhau dùng âm mưu độc kế hãm hại thân tín, công thần. Kéo binh tạo phản, bắt vua soán vị, tự mình phong vương. Tiên ngư tộc từ một đại tộc thống trị trở thành nô lệ, vương tộc hoàng triều tất cả bị giam dưới ngục tối.

Đông Hải Sa Vương là kẻ tham lam, ngông cuồng. Sau khi thống trị đông hải vẫn không thỏa mãn dã tâm. Cho rằng bấy nhiêu vẫn không xứng đáng với tài lực của mình, ý muốn mở rộng thế lực, hùng bá tứ hải, thậm chí là leo tới Đại Lục, trở thành thế tôn. Tham vọng nổi lên dù có chín trâu hai hổ cũng không ngăn được. Đông Hải Sa Vương nội tâm hừng hực, muốn là làm, hơn nữa lại đang ngồi trên vương vị, ai có thể cản. Liền triệu tập binh mã, cũng cố đội hình, sẵn sàng phát động chiến tranh. Hơn nữa để có thêm phần sức mạnh, gã còn nảy ra ý định giải thoát cho Huyết Sa Thần Tôn.

Huyết Sa Thần Tôn là một Vương thú , cùng thế hệ với Ám Xảng. Trong trận chiến tranh giành thần vị đã thất bại trong tay Kình Tôn, bị phong ấn bên dưới Long Hỏa Đàm.

........

Long Hỏa Đàm là một cái ao nằm sâu dưới lòng đất, bên trong chứa đựng vô tận long hải, không ngừng cháy suốt mấy vạn năm. Hiện tại lối vào Long Hỏa Đàm đã bị người của Đông Hải Sa Vương vây kín. Bọn chúng trăm miệng một lời, muốn đem vương tộc tiên ngư hiến tế, thả Huyết Sa Thần Tôn ra ngoài.

Theo lối vào, đi sâu xuống lòng đất hơn trăm trượng.là một hang động tự nhiên, rộng mấy chục mẩu. Hình dạng như cái bát úp, bên trên trần tua tủa nham thạch. Chính giữa nền động có một cái ao, to tầm năm mươi trượng. Bên trong âm ỉ cháy thứ hỏa diễm lam sắc, sức nóng vô cùng khủng bố, chỉ cần đứng gần đã cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, da thịt bỏng rát.

Đông Hải Sa Vương đem tất cả những tù binh nhất tộc vương triều áp giải đến đây, muốn đem họ tế sống, triệu hồi Huyết Sa Thần Tôn. Trong những tù binh có vương gia, thần hầu, thậm chí là hoàng đế. Mỗi một người đều là đức cao vọng trọng, giờ đây mặt xám như tro, ủ rũ không chút tinh thần. Nổi tuyệt vọng gần như đã chiếm hữu lấy tâm hồn bọn họ. Giống như con cá đã nằm trên thớt, tùy ý người làm thịt.

Đông Hải Sa Vương không mấy quan tâm đến bọn họ. Đứng trước Long Hỏa Đàm lầm rầm khấn vái. Nào là muốn giải thoát cho thần tôn này nọ, nào là muốn khôi phục lại huy hoàng năm xưa.. Dài dòng lê thê. Độ một nén hương tàn hắn mới hoàn thành màn tự biên tự diễn. Sau đó liền quay lại chỗ tù binh, ra lệnh thuộc hạ kéo một gã vương gia tiên ngư đến bên ao lửa. Rồi ném thẳng xuống dưới, mặc cho gã la hét van xin. Trong âm thanh khàn khàn tuyệt vọng ấy, gã vương gia dần dần bị lửa nuốt chửng. Chớp mắt hóa thành tro tàn, xương cốt cũng chẳng còn.

Chứng kiến tận mắt cái chết thê thảm của đồng tộc, mấy người vương tộc nhất triều kia lập tức phẫn nộ, không ngừng gào lên chửi rủa Đông Hải Sa Vương. Tuy nhiên hắn chẳng mảy may để ý, bộ dạng hờ hững.

•Chửi đi, chửi nhiều vào, rồi cũng sẽ đến lượt các ngươi thôi.... Tiếp tục hiến tế.

Đông Hải Sa Vương lạnh lẽo cười gằn, bộ mặt tàn ác, ra lệnh cho thuộc hạ tiếp tục. Một tiên ngư khác lại bị lôi đến ao lửa, trở thành vật hi sinh.

...............

Bên ngoài Đông Hải Thành binh lính canh gác nghiêm mật. Mười tiểu đội không ngừng tuần tra, dù là con cá nhỏ cũng không thể lọt vào. Trước cổng thành có một đám binh trông coi. Tất cả đều trang bị áo giáp, trường thương, thái cẩn trọng.

Hải mang theo phẫn nộ, không nói chẳng rằng, từ trên lao xuống. Tựa như vẫn thạch đạp đỗ cửa thành. Có mấy tên lính không kịp tránh né liền bị đè bẹp dí.

Kẻ đến hùng hổ, ý đồ bất thiện. Đám binh sĩ canh gác đều được huấn luyện, không cần ra lệnh cũng lập tức vây quanh địch nhân tầng tầng lớp lớp, không có chỗ hở. Đối mặt với khí bức nhân Hải đến chân mày cũng không nhúc nhích, huơ tay tóm cổ một tên lính kéo tới gần đoạn gằng giọng quát.

•Đông Hải Sa Vương đang ở đâu.

Tên lính bị bóp đến nghẹn thở, nét mặt lúc đỏ lúc tím. Lại trông thấy đồng bọn bên kia dùng thương chọc vào lưng của Hải chẳng khác gì chọc vào đá, không mảy may si nhê. Trong lòng đã run rẩy rần rần, sợ hãi sắp són ra quần. Không dám giấu giếm, bèn vội vàng nói.

•Sa Vương đang ở Long Hỏa Đàm.

Hải bởi vì quan tâm an nguy của Hồng Ngư mà tính tình trở nên hung tợn, nhìn chẳng khác gì ác thần. Hắn tiếp tục lớn tiếng tra hỏi vị trí của Long Hỏa Đàm. Đứng trước nộ khí ào ạt như sóng biển của hắn tên lính tưởng tượng mình như con thuyền nhỏ chồng chềnh, lúc nào cũng có thể bị nuốt chửng. Không nhất lên nổi một tia chống cự nào, chỉ có thể răm rắp nghe theo. Thật thà chỉ rõ nơi Long Hỏa Đàm tọa lạc. Lúc ấy hắn chợt cảm thấy sinh mạng mình mong manh như sợi chỉ, thoáng cái sẽ đứt đi. Chưa bao giờ trong đời hắn sợ hãi như vầy.

Chỉ thấy Hải vừa nghe xong liền phá không đi mất. Tên lính kia chưa kịp phản ứng thì người trước mặt đã không còn bóng dáng, trên cổ cỡ hồ vẫn còn cảm giác bị bóp chặt. Hết thảy cứ như một giấc mơ.

.........

Hải sau khi rời khỏi liền theo hướng tây mà đi. Theo lời của tên lính vừa nãy, Long Hỏa Đàm chỉ cách đó mười mấy dặm. Với thân thủ của hắn không tốn bao nhiêu thời gian liền tới nơi.

Lúc này cuộc huyết tế đã sắp hoàn thành. Đám tù binh hoàng triều nhất tộc đã chết gần hết, chỉ còn lại hoàng đế, đế hậu và vài ba vương thần. Nhìn ra Long Hỏa Đàm thấy mặt ao đã chuyển thành màu đỏ, dường như bị máu của mấy chục tiên ngư chết thảm kia thấm nhuộm đi, lộ ra khí tức ma quái. Lửa trong ao sụt sôi như nước đun, một thứ khí tức kinh người bắt đầu xuất hiện, giống như ma thần ngủ say thức giấc khiến sinh linh run rẩy. Chỉ thấy từ bên dưới trồi lên một sinh vật khổng lồ, toàn thân đỏ như máu. Bộ dạng nó nửa trên là đầu cá mập, lưng có vây, nữa bên dưới lại là hình người, có đầy đủ tứ chi, trên vai mọc ra hai cái bứu nhìn như hai cái đầu cá mập nhỏ.

Huyết Sa Thần Tôn vốn là ma thú, trên người tỏa ra hung khí, bộ dạng vô cùng đáng sợ. Trên người nó mang bốn sợi xích lớn, nối liền vào một khung khóa, đem sức mạnh của nó phong ấn lại. Muốn giải thoát chỉ có thể dùng Tam Xoa Kích bảo vật trấn hải để mở ra.

•Không có Tam Xoa Kích, các ngươi đừng mơ mở được phong ấn....

Tiên ngư hoàng đế nở một nụ cười dữ dằn. Tam Xoa Kích là thánh vật của Tiên Ngư Tộc, chỉ có hoàng đế tiên ngư mới có thể khu dụng. Kẻ khác không thể nào chạm tới nó. Lúc biết được Đông Hải Sa Vương muốn thả Huyết Sa Thần Tôn y đã tự mình hủy đi căn nguyên, chối bỏ quyền khống chế Tam Xoa Kích, đập tan kế hoạch của Đông Hải Sa Vương.

Đối diện với tiên ngư hoàng đế, Đông Hải Sa Vương vẫn không tức giận, ngược lại còn có thái độ giễu cợt, nói.

•Đông Doãn ngươi quả thật rất đáng chết , tuy nhiên ngươi nghĩ ta không có ngươi thì ta sẽ bó tay hết cách sao.

Nói đoạn hắn liền ra lệnh thuộc hạ bước ra, đem vào một nữ tiên ngư tộc, không ai khác chính là người Hải đang tìm, Hồng Ngư.