Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 152: Cổ Thần Giáng Thế




Những ngày tháng tiếp sau đó Hải cùng với các thê tử của mình chuyển lên sống trên Tiên Giới. Hắn muốn giúp các nàng nhanh chóng tăng trưởng tu vi, mượn nhờ linh khí nồng đậm ở đây để tu luyện.

Ngoại trừ bọn họ, Tiên Giới còn tiếp dẫn rất nhiều nhân tài, đem bọn họ cố gắng bồi dưỡng thành cổ lực lượng bảo hộ Minh Giới. Đây là thời kỳ khai mở pháp thuật, vô số tàn thư bí pháp, bảo vật linh đan được các cổ lão gia tộc, đại gia thế lực tung ra nhằm thu hút tu sĩ. Tất cả có thêm động lực mạnh mẽ mà điên cuồng tu luyện, nâng cao bản lĩnh.

Ở một chỗ không có người lui tới, nơi này có động phủ của Tiên Đế. Nàng lúc này đang ngồi đối diện với Hải.

• Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa....

Hải nhìn nàng dò xét.

• Ừm.....

Nàng gật đầu xác định, thời gian qua nàng đã suy nghĩ rất nhiều và cũng đã đưa ra quyết định. Để có thể trong thời gian ngắn nhất tăng cường tu vi nàng phải cùng hắn song tu. Nhất tiễn song điêu, có thể cùng một lúc khiến hai người cùng thăng tiến. Suy cho cùng cũng không có ai bị lỗ, dù sao bản thân nàng đã bị hắn làm ô uế hết rồi, còn gì nữa để mà e ngại.

• Vậy chúng ta bắt đầu đi....

Hải thấy vậy cũng không có ý kiến, việc này cũng rất tốt đối với hắn, chẳng có lý do gì để từ chối cả. Thời điểm phi thường không thể dùng suy nghĩ bình thường suy diễn, ở đây không có chỗ cho sĩ diện hay tự ái. Đại kiếp buông xuống, tu vi chính là cái quyết định tất cả.

Tiên Đế thái độ lạnh lùng, nàng nhẹ nhàng đứng lên đi đến chỗ Hải. Y phục trên người nàng từng lớp rơi xuống, lộ ra da thịt trắng ngần. Hải cũng không tần ngần, pháp lực tuôn ra luyện hóa đi y phục. Hai người trong bộ dạng khỏa thân bắt đầu quấn lấy nhau.

..............

Thời gian trôi, chớp mắt đã qua năm tháng.

Vào một ngày trời yên gió lạnh, bầu trời Minh Giới Đại Lục đột nhiên xuất hiện màu huyết sắc. Vân vụ trên Cửu Thiên không ngừng cuộn lại thành một vòng soát to lớn. Khí áp nặng nề đè chặt lấy lồng ngực, Một cổ chấn nhiếp từ thương không buông xuống nhân gian.

. . Bang, bang, bang.....

Tiếng như búa gõ vòm trời, ngăn cách giữa nhân gian và ma giới đang bị người ta công kích. Cảnh tượng diễn ra sau một thời thần liền kết thúc, một lỗ hổng khổng lồ xuất hiện trên mây. Mang theo hơi thở khát máu tàn bạo khiến hàng loạt sinh linh run rẩy. Bên trong lỗ hổng ấy, hàng trăm, hàng ngàn, hàng vạn cổ Yêu Tộc điên cuồng lao ra, phóng xuống nhân gian. Xích U Nữ khổng lồ chở theo Cổ Thần, bằng khí thế kinh thế hãi nhân giáng hạ nhân gian.

.......

Cổ Yêu Tộc bị chui nhốt mấy vạn năm hôm nay một lần bộc phá. Các thôn làng thành trì xung quanh bán kính trăm dặm nơi chúng buông xuống lập tức gặp đại họa. Tất cả đều bị cường hoành tấn công, phòng hộ đều yếu ớt như giấy. Bởi vì đây là vùng hẻo lánh, các nhân sĩ hành giả ít xuất hiện nên rất nhanh bị hạ. Nam nhân tất cả đều bị giết, bị biến thành thức ăn cho lũ khát máu. Nữ nhân thì bị chúng hiếp dâm tại chỗ, phần khác bị bắt về để biến thành lô đỉnh cho chúng thỏa mãn. Tràng cảnh thê thảm không thể diễn tả nổi. Tiếng kêu oai oán vang vọng cả trời đất.

Cổ Thần sau khi thoát khỏi ma giới liền không cường hoành nhân gian ngay mà chỉ chiếm lấy một vùng đất ở Nam Cương làm bản doanh, bắt đầu củng cố nhân lực.

.............

Về phía các thế lực dẫn đầu nhân gian sau khi biết tin Cổ Thần giáng hạ lập tức tụ tập lại bàn tính kế sách. Bọn họ nhanh chóng kết thành một liên minh sinh tử, cùng nhau đối phó với đại địch duy nhất. Tất cả dân chúng khắp nơi đa số đều được di tản khỏi các nơi phụ cận địa phận trú quân của Cổ Yêu Tộc ngoài ngàn dặm. Một đội thủ hộ tinh nhuệ sẽ túc trực ngày đêm canh phòng Cổ Yêu Tộc làm loạn chạy ra bắt người. Điều này vừa bảo hộ thường dân yếu ớt vừa kiềm chế sự phát triển của Cổ Yêu Tộc.

Tiên Giới bấy giờ cũng có động thái, vô số Tiên binh - Thiên tướng được cử xuống để duy trì. Vài đợt tấn công đã được phát động vào vùng ngoại biên Cổ Yêu Tộc. Trong khoảng thời gian này Cổ Yêu Tộc hao tổn không ít. Tuy nhiên vẫn mặc nhiên im lìm không có bất kì hành động nào khiến cho Liên Minh Nhân Giới lo lắng.

................

Vạn Biến Cổ Lâm, một cổ lâm tồn tại cực kỳ lâu. Đây là vùng đất vô cùng huyền bìa bất kì tu sĩ nào cũng muốn thăm dò. Ở đây thiên tài địa bảo nhiều không tả xiết, linh thảo yêu thú cực kỳ dễ bắt gặp. Tuy nhiên sự nguy hiểm bên trong cũng không nhỏ một chút nào. Khu rừng này dường như bị ảnh hưởng bởi một thế lực nào đó khiến nó luôn luôn thay đổi. Bản đồ vẽ lại gần như vô dụng, không có cách nào có thể xác định được đường đi nước bước khi đi vào. Rất dễ lạc đường rồi bỏ mạng bên trong. Từ trước đến nay đã có vô số nhân sĩ bạo dạn đi vào tầm bảo để rồi một đi không trở lại. Chỉ có một phần mười số đó may mắn thoát khỏi, lập tức giàu lên trong một đêm vì vớ được bảo bối có giá trị liên thành. Điều này càng trở lại mồi câu hấp dẫn thêm biết bao nhiêu người liều mạng dấn thân vào sinh tử lộ.

Hải cũng đang đến nơi này. Hắn cùng Tiên Đế bước vào đây để tìm Thần Thú mạnh nhất Khổng Dương. Mười mấy vạn năm trước sau thần chiến kết thúc, Khổng Dương đã quy về cố lâm ngủ say. Từ đó không lo thế sự, chỉ để lại một khối dẫn thạch lưu lạc trong nhân gian chờ người hữu duyên. Viên dẫn thạch ấy hiện nằm trong tay hai người họ, để có thể thức tỉnh Khổng Dương họ đã rất vất vả mới tầm được. Sau khi giáng hạ nhân gian Cổ Thần chắc chắn sẽ kêu gọi ngũ đại Ma Thú. Để cân bằng phe nhân giới phải hội tụ đủ ngũ đại Thần Thú, nếu không tổng thể sẽ chênh lệch, rất dễ thất bại. Chỉ là có thể thuyết phục Khổng Dương hay không đó còn là điều chưa nắm chắc.

Vạn Biến Cổ Lâm mệnh danh là nơi rất dễ lạc đường. Tuy nhiên đối với những nhân vật cấp bậc như Hải hay Tiên Đế thì không phải là vấn đề. Rất nhanh bọn họ đã tìm thấy chỗ tọa hạ của Khổng Dương, đó là một khu vực có con suối lớn, xung quanh là rải rác những tảng đá lớn nhỏ phát ra ánh sáng yếu ớt nhưng vô cùng lung linh. Chỉ cần bước vào đây liền có thể cảm nhận được một loại khí tức cổ lão không thuộc về thế giới hiện nay, mang theo hơi thở hồng hoang dị dạng.

• Bắt đầu thôi.....

Hai người nhìn nhau gật đầu, Hải lấy ra dẫn thạch rồi tế bản mệnh tà lực của mình lên. Phản ứng lập tức xảy ra, dẫn thạch phát quang rực rỡ. Không gian phát sinh ba động lăn tăn, nó bắt đầu ảnh hưởng đến cảnh tượng nơi này. Chớp mắt ở nơi nãy giờ vẫn không có gì thân ảnh Khổng Dương bất ngờ lù lù xuất hiện. Nó vẫn còn trong bộ dạng ngủ say, tuy nhiên sóng dao động kia nhanh chóng đánh thức nó.

• Phì.......

Một luồng gió trắng từ trong mũi nó cuồn cuộn thổi ra. Khổng Dương mở đôi mắt sáng như sao trời, thân thể to lớn chầm chậm đứng dậy. Nó vốn là dị thú sớm nhất của thời đại thú chủng. Mang hình dạng một con dê khổng lồ. Trên người nó có thể nhìn thấy những đường hoa văn cân xứng chạy quanh cơ thể, chảy bên trong là nguồn năng lượng kỳ lạ, óng ánh như bạc, rực rỡ như ngân hàng. Mặc dù nằm yên một chỗ mười mấy vạn năm nhưng trên người nó vẫn rất sạch sẽ, không hề nhiễm lấy một hạt bụi. Nó giương đôi mắt nhìn xuống hai con người đang đứng bên dưới cất tiếng hỏi.

• Người hữu duyên, chính các ngươi đã kêu gọi ta.....

Âm thanh của nó không lớn, lọt thẳng vào tai người nghe. Dù cho có bịt tai cũng có thể mồn một nghe rõ không sót chữ nào.

• Đúng......

Hải không kiêu ngạo, không xiểm nịnh nói.

• Vậy ngươi cần cơ duyên gì......

Khổng Dương không nhiều lời hỏi.

• Ta không cần cơ duyên, ta chỉ cần ngươi bảo hộ nhân gian. Cổ Thần đã quay lại, sinh linh Minh Giới đang gặp phải đe dọa.

Hải trực tiếp đi thẳng vấn đề.

• Ta chỉ có thể cho ngươi cơ duyên, chuyện nhân gian không liên quan đến ta.

Khổng Dương lạnh lùng đáp.

• Nếu đã là không liên quan, vì sao khi trước ngươi lại ra tay....

Hải không có phân bua mà hỏi lại.

• Đó là vì ta thiếu nhân đế một phần nhân tình.

Khổng Dương hờ hững đáp.

• Vậy ngươi có thể cho ta cơ duyên gì....

Hải không tức giận, không tỏ ra bất kì thái độ nào. Chỉ nhìn Khổng Dương dò hỏi.

• Ta có thể cho ngươi một viên Hoán Không Thạch, Một tia trọng trí chi lực hoặc một giọt sinh mệnh tinh huyết. Mỗi một thứ đều có thể giúp ngươi sống sót một mạng.

Khổng Dương nói, tất cả những thứ này đều là vật trên người nó, giá trị mỗi thứ không thể đong đếm.

• Những thứ đó có nhiều cũng chẳng có ý nghĩa. Ta phải tốn bao nhiêu vất vả mới tìm được dẫn thạch, chẳng lẽ chỉ nhận được bấy nhiêu, nếu vậy thì ta lỗ rồi.

Hải lắc đầu, tỏ ra mặc cả. Ánh mắt còn tỏ ra khinh bỉ Khổng Dương, ai đời đường đường là Thần Thú lại keo kiệt bủn xỉn như vậy.

Tiên Đế thấy thái độ của hắn khóe miệng lập tức co giật. Không ngờ hắn còn có thể giở ra trò này.

• Thế ngươi muốn gì, chỉ cần trong khả năng ta đều có thể cho ngươi.

Khổng Dương quả thật là kẻ xem chữ tín làm đầu, lập tức rộng rãi nói.

• Ta chỉ cần một cơ hội xét tư cách Thần Thú khống Thủ Giả.

Hải thẳng thắn nói.

• Xét tư cách Khống Thủ Giả....

Khổng Dương ngạc nhiên hỏi.

• Phải, ta từng đọc qua điển tịch. Bất kì sinh linh nào cũng có một cơ hội xét tư cách Khống Thủ Giả. Từ đó về sau có thể hiệu lệnh Thần Thú đến cuối đời.

Hải thoải mái nói, tỏ rõ rằng hắn trước khi đến đây đã chuẩn bị tất cả.

• Được, chỉ cần ngươi có thể đưa tinh huyết của mình đính lên mi tâm của ta.

Khổng Dương không chối từ, thái độ cực kỳ bình thản.

• Như vậy mới tốt, ta sẽ không khách sáo đâu, tự mình cẩn thận đi.

Hải vỗ tay cực kỳ ưng ý, giở giọng cuồng ngạo nói. Bộ dạng của hắn làm cho Khổng Dương khinh thường, không quá xem trọng. Theo nó những kẻ như vầy nếu không ngu ngốc thì cũng là hàng gà đất chó sành mà thôi. Nó càng xem thường hắn hắn lại càng hợp ý. Đây là hiệu ứng mà hắn cố tình bày ra để làm nó lơ là phòng bị. Thân thể vừa động hắn lập tức lao thẳng về phía Khổng Dương bằng một loại tốc độ kinh thiên.